Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 1021




Hai giờ chiều, Dương Bách Xuyên nhân cơ hội đến Cửu Giang, sau khi ra khỏi sân bay, gọi xe đi đến một cái trấn nhỏ trong núi Cửu Giang, rồi sau đó đi dọc theo núi sông.  

Dựa vào những lời Hạ Lộ nói với anh, đạo sĩ đã gọi cô ấy đang ở một chỗ trên núi, giao giữa hai tỉnh Hồ Bắc, Trường Giang - núi Bích Phong.  

Hai tỉnh này đều có sông Trường Giang bắt ngang qua, có rất nhiều nhánh sông Trường Giang, chảy qua các núi lớn.  

Hỏi thăm về núi Bích Phong, đến lúc tối thì anh đã tìm ra, nhưng nghe thôn làng ở dưới chân núi nói, lúc trước núi Bích Phong quả thật có đạo quan, nhưng lúc chiến loạn đã sớm hoang tàn biến mất, bây giờ đến đó cũng chỉ có thể nhìn thấy một cái di tích.  

Nếu đến, mặc kệ có đạo quan trên núi hay không, Dương Bách Xuyên đều nhanh chân đến xem, lỡ như Hạ Lộ ở đó thì sao? Cô đi tế điện đạo sĩ đã khai sáng cho cô thì sao?  

Trong lòng Dương Bách Xuyên không tin Hạ Lộ sẽ chết, tốt xấu gì cũng là yêu tu cấp bậc bẩm sinh, hơn nữa còn là long ngư tộc, có huyết mạch chân long, cho dù bị thương nặng cũng không chết được?  

Dương Bách Xuyên ôm theo đủ loại lo lắng cùng chờ đợi lên núi Bích Phong.  

Anh quả thật tìm thấy đạo quan ở trên đỉnh núi, nhưng mà, giống như lời thôn dân ở dưới chân núi nói, chỉ có thể nhìn thấy một cái di tích, ngay cả một cọng cỏ lau cũng không có, bốn phía đều là một mảnh hoang vu.  

Chỉ còn mấy cây cổ thụ tang thương cùng một số hòn đá được nhân công điêu tạc chứng minh rằng đã từng có một cái đạo quan ở đây.  

Mà Hạ Lộ thì lại không có.  

Sắc trời đã tối, Dương Bách Xuyên thất vọng trong lòng.  

Anh cũng không lên đường, tìm một cục đá khoanh chân ngồi trên đó, nhắm mắt ngồi thiền, định rạng sáng ngày mai đến quê của Hạ Lộ tìm xem, dù sao cách nơi này cũng không xa.  

Hạ Lộ là yêu tu, là long ngư tộc, Dương Bách Xuyên đoán nếu cô bị thương nặng thì chỉ bị đánh trở về nguyên hình, hóa thành long ngư tiến vào trong nước sông Trường Giang.  

Cho nên chờ rạng sáng ngày mai sẽ đi đến nơi được gọi là Ngưu Quan Cát, lặn vào đáy sông Trường Giang mà tìm.  

Cho dù mò kim đáy biển, anh cũng sẽ đi tìm.  

Không vì điều gì khác, chỉ vì báo ơn.  

Hạ Lộ ngăn cản kẻ địch giúp anh, thủ tiêu thế lực Xương Hoa, tất cả đều là vì giảm bớt gánh nặng cho anh.  

Đây là một phần ân tình.  

Đại hội cổ võ, trong đạo tràng Vu Hàm, cô đã đối xử chân thành với anh, ủng hộ anh…  

Nhắm mắt lại, trong đầu Dương Bách Xuyên đều là vẻ mặt nghiêm túc thậm chí mang theo khát vọng của Hạ Lộ lúc trước nói: Anh nguyện ý làm bạn với tôi sao?  

Cô là yêu tu, là một mỹ nhân ngư, lại cống hiến cho con người hơn cả con người.  

Đối với bạn bè có thể nói là cùng sống cùng chết.  

Chẳng lẽ Dương Bách Xuyên anh không thể?  

Anh không những có thể, mà còn có có thể đổi mạng.  

Bởi vì từ nhỏ không có cha mẹ, do quái gở ở trường nên cũng không có nhiều bạn bè, vì thế Dương Bách Xuyên vô cùng quý trọng những người bạn của mình.  

Nhưng sự chân thành của Hạ Lộ đối với người bạn như anh, khiến cho một nhân loại như anh cũng thấy xấu hổ.  

Ngẫm lại những điều này, trong lòng Dương Bách Xuyên càng thêm kiên định niềm tin của mình, tìm Hạ Lộ, nếu thật sự không tìm thấy, anh thề sẽ nhổ tận gốc Thần Tông cùng  m Nguyệt Môn.  

Đêm nay Dương Bách Xuyên không tu luyện, mà là củng cố vài loại pháp thuật ở trong đầu một lần nữa, đặc biệt là vu thuật tinh huyết chú, hiện tại trên cơ bản có thể thi triển ra, nhưng có chút mới lạ, anh có thể tìm hiểu và sử dụng tốt hơn ở trong đầu.