Ngạo Thế Đan Thần

Chương 325: Thi đấu cao cấp (1)




Sắc mặt Liễu Mộng Nhi cũng trở nên ngưng trọng.

Sau lưng Trầm Tường che lấp một loại bột phấn lành lạnh, rất nhanh làm nhưng vết ngoại thương kia lành lại

Quần áo của Trầm Tường đã bị xé nát, sau khi hắn cỡi y phục xuống Liễu Mộng Nhi cũng không hề cảm thấy thẹn thùng, thật giống như đã quen vậy, hai mắt nàng nhìn về phía hình xăm Bạch Long trên người Trầm Tường nói:

- Đây là cái gì?

- Hình xăm.

Trầm Tường nói nàng cũng không có hoài nghi cái gì, bởi vì nàng không có cảm giác được Bạch Long kia có cái gì không thích hợp.

Liễu Mộng Nhi thả ra phi bàn ngọc liên, sau khi nàng cùng Trầm Tường leo lên liền bay nhanh tới Phiêu Hương thành.

- Mộng Nhi tỷ cho ta ôm một cái.

Trầm Tường thấp giọng nói.

- Không được, bị người nhìn thấy sẽ không tốt.

Liễu Mộng Nhi cự tuyệt yêu cầu của tiểu bại hoại này.

Trầm Tường thất vọng thở dài một hơi, sau đó nằm xuống.

- Tiểu bại hoại, đừng nghĩ một ít chuyện xấu nữa, ngươi phải trở nên mạnh mẽ lên... ta so với ngươi sẽ nhanh tiến vào Thiên Giới trước, đến thời điểm đó...

Liễu Mộng Nhi không có tiếp tục nói hết

Trầm Tường cười nói:

- Sau khi Mộng Nhi tỷ đi đến Thiên Giới sẽ chờ ta sao?

- Ân.

Liễu Mộng Nhi biết sau này Trầm Tường nhất định sẽ bất phàm, sau khi cùng Trầm Tường hôn môi qua, nàng phát hiện cảm tình của mình đối với Trầm Tường đã hết sức rõ ràng.

Có câu nói này của Liễu Mộng Nhi, Trầm Tường an tâm.

- Chuyện này đừng cho Tiên Tiên cùng U Lan biết.

Liễu Mộng Nhi đỏ mặt nói, nghĩ đến mình và trượng phu của đồ nhi vụng trộm, trong lòng nhất thời ngượng ngùng không ngớt, cảm giác mình rất xấu, đồng thời âm thầm mắng Trầm Tường tiểu bại hoại này lại nhiều tâm địa gian giảo như vậy, ngay cả sư phụ của thê tử cũng không buông tha.

Trầm Tường ngồi dậy nhìn về phía Liễu Mộng Nhi, lấy ra Thanh Long đồ ma đao nói:

- Mộng Nhi tỷ, hiện tại Bạch Hổ thần binh vẫn chưa xuất thế, nhưng chúng ta đã có ba Thần binh, nói không chắc sau khi ba Thần binh tụ hợp có thể sản sinh liên hệ cùng Bạch Hổ thần binh.

Nói xong, Huyền Vũ kim cương giáp trên người Trầm Tường đã xuất hiện.

Nhìn nam nhân anh tuấn mặc chiến giáp uy phong lẫm lẫm này, tâm thần Liễu Mộng Nhi hoảng hốt, lần trước nàng chính là thấy Trầm Tường mặc Huyền Vũ kim cương giáp vào, sau khi liền có tâm tình phức tạp đối với Trầm Tường.

- Tiểu bại hoại, thời điểm ta cấu lưng ngươi, tại sao không tha Huyền Vũ kim cương giáp này ra?

Liễu Mộng Nhi gắt một cái

- Trên người của tỷ có Chu Tước nhu tình ti, ta lo lắng sau khi thả ra sẽ ảnh hưởng đến tỷ dung hợp Hỏa Hồn.

Trầm Tường hì hì nở nụ cười:

- Mộng Nhi tỷ nhanh thả Chu Tước thần binh ra một chút.

Liễu Mộng Nhi gật đầu, tay ngọc của nàng vung lên, chỉ thấy một dãi băng trong suốt xuất hiện ở trong tay, quấn vòng quanh thân thể của nàng, nhìn qua phảng phất như tiên tử giáng trần, làm cho Trầm Tường âm thầm sững sờ.

Ba Thần binh ở khoảng cách gần tụ hợp, đúng như Trầm Tường suy nghĩ, quả nhiên sinh ra một loại liên hệ kỳ dị, rất nhanh trong đầu Trầm Tường cùng Liễu Mộng Nhi liền truyền đến một tiếng hổ gầm tràn ngập khí thế sát phạt.

- Thật sự có thể cảm ứng được vị trí của Bạch Hổ thần binh kia, đây rốt cuộc là một đồ vật như thế nào?

Trầm Tường thì thào nói.

Liễu Mộng Nhi nhìn phương hướng âm thanh hổ gầm kia truyền đến liền trở nên nghiêm túc:

- Phương hướng kia là Tiêu Diêu Tiên Hải, nghe nói hải vực vùng này có một vòng xoáy to lớn, mỗi một quãng thời gian đều sẽ xuất hiện, lẽ nào nơi đó là một Huyền Cảnh?

- Cách bao lâu vòng xoáy kia mới có thể xuất hiện?

Trầm Tường vội vàng hỏi.

- Ba năm, chờ ta điều tra thời gian tốt sẽ thông báo cho ngươi.

Liễu Mộng Nhi nói, lúc này nàng cùng Trầm Tường trở nên vô cùng thân mật, hơn nữa nàng cũng vì Trầm Tường mà suy nghĩ.

Trầm Tường gật đầu thu Huyền Vũ kim cương giáp cùng Thanh Long đồ ma đao cẩn thận, Liễu Mộng Nhi làm nữ đế Thần Binh Thiên quốc, đương nhiên phải thu thập tư liệu của các thế lực khác, đặc biệt là thế lực cường đại đột nhiên nhô ra như Tiêu Diêu Tiên Hải này, nàng càng là phái người đi nằm vùng.

- Mộng Nhi tỷ, cho ta hôn tỷ một cái.

Trầm Tường lôi kéo tay áo của Liễu Mộng Nhi, cười xấu xa nói.

- Hừ, không cho.

Thái độ của Liễu Mộng Nhi rất kiếm quyết, sau đó lại nhẹ giọng nói:

- Nơi này rất dễ bị người thấy, bị phát hiện thì phiền toái.

Trầm Tường le lưỡi, tuy rằng Liễu Mộng Nhi nói như vậy nhưng trong lòng hắn có chút vui vẻ, bởi vì hiện tại cũng không hề như hắn tưởng tượng, trước đó hắn cho rằng Liễu Mộng Nhi sẽ không để ý tới hắn nữa, nhưng bây giờ Liễu Mộng Nhi thật giống như ngầm đồng ý đoạn tình cảm này.

Tốc độ phi bàn trở nên nhanh hơn, Trầm Tường biết sau khi Liễu Mộng Nhi dung hợp Hỏa Hồn, thực lực tăng lên rất nhiều, hắn cũng thay Liễu Mộng Nhi vui vẻ.

- Sắp tới Phiêu Hương thành.

Trầm Tường có chút kích động nói.

- Tiểu bại hoại, có phải ngươi vội vã đi tìm tiểu yêu tinh Hoa Hương Nguyệt kia hay không?

Liễu Mộng Nhi nhất thời ghen tuông, có chút chua xót nói.

Trầm Tường cười nói:

- Đương nhiên không phải, mặc dù Hoa Hương Nguyệt là nữ nhân không tệ, nhưng không có tốt với ta như Mộng Nhi tỷ, nàng nhiều lắm chỉ là bán linh dược cho ta hơi rẻ một chút, còn Mộng Nhi tỷ cùng ta từng vào sinh ra tử.

- Ngươi tiểu bại hoại này, có phải là dùng yêu thuật nào đó mê hoặc tiểu yêu tinh Hoa Hương Nguyệt này hay không?

Trong lòng Liễu Mộng Nhi đã cởi mở hơn rất nhiều, Trầm Tường cùng nàng trải qua những sự tình kia, là cơ sở cho quan hệ bọn hắn kéo gần, mà Hoa Hương Nguyệt từ đầu tới đuôi đều là muốn mượn hơi Trầm Tường, quan hệ tự nhiên không sánh được Liễu Mộng Nhi cùng Trầm Tường.