Ngạo Thế Đan Thần

Chương 311: Quỷ vũ




Nghe được âm thanh của Lữ Kiệt truyền đến, Trầm Tường có chút giật mình, lúc hắn tới liền thu liễm khí tức, nhưng vẫn bị Lữ Kiệt cảm ứng được, có thể thấy được thần thức Lữ Kiệt này không kém.

Trầm Tường không dự định gặp mặt cùng Lữ Kiệt, hắn liền làm bộ không có nghe thấy, tiếp tục đi, nhưng chỉ nghe thấy phía trên truyền đến âm thanh mở cửa sổ, một người từ lầu ba quán rượu nhảy xuống, đứng ở trước mặt Trầm Tường.

Lữ Kiệt mặc một bộ bạch y hào hoa phú quý, cầm trong tay một cây quạt, lớn lên mười phần anh tuấn, mày kiếm lãng mục, da dẻ trắng nõn, hắn đang đánh giá Trầm Tường.

- Chính là ngươi giết chết sư phụ ta?

Lữ Kiệt nhàn nhạt hỏi, từ trong ánh mắt của hắn không nhìn ra một chút tức giận, này ngược lại làm cho Trầm Tường cảm thấy kỳ quái.

Nguyên bản ở cửa tiệm rượu liền đứng rất nhiều người, Trầm Tường cùng Lữ Kiệt bọn hắn đều nhận thức, ở rất nhiều xem ra, thực lực của Lữ Kiệt hẳn là so với Trầm Tường mạnh hơn một ít, hơn nữa sư phụ Lữ Kiệt chết ở trong tay Trầm Tường đây là mọi người đều biết, Lữ Kiệt cừu thị Trầm Tường cũng là chuyện đương nhiên, nhưng hiện tại thần tình của Lữ Kiệt hờ hững như vậy, điều này làm cho tất cả mọi người cảm thấy kỳ quái.

Trầm Tường đáp:

- Là ta giết.

Lữ Kiệt khẽ mỉm cười:

- Ta vẫn lấy đánh bại sư phụ làm mục tiêu của ta, hiện tại sư phụ của ta bị ngươi giết chết, cho nên ngươi chính là mục tiêu của ta, có dám tới đánh một hồi cùng ta hay không?

Đối phương là Chân Võ Cảnh thất đoạn, thực lực so với hắn cao hơn hai đoạn, Trầm Tường mới không làm chuyện ngu xuẩn như thế, nếu như không có Thanh Long đồ ma đao, thực lực của hắn sẽ yếu đi rất nhiều, huống hồ hắn mới vừa tiến vào Chân Võ Cảnh ngũ đoạn, vẫn chưa hoàn toàn quen thuộc cảnh giới này.

- Không có hứng thú!

Trầm Tường nói, hắn nói ra câu nói này, sắc mặt Lữ Kiệt kia lập tức thay đổi, trở nên phi thường lạnh lẽo.

Trầm Tường cảm giác được có chút không đúng, ngay thời điểm hắn vừa có loại cảm giác này, một loại cảm giác nguy hiểm kéo tới.

- Cẩn trọng!

Long Tuyết Di kiều hô, nhưng đã không còn kịp rồi, Trầm Tường chỉ cảm thấy một nguồn lực lượng đột nhiên oanh kích đan điền của hắn, làm thân thể của hắn thật giống như bị lực lượng triệu cân đánh tới, tuy rằng hắn chưa kịp né tránh, nhưng chân khí trong cơ thể hắn vẫn tự động vận chuyển, Huyền Vũ kim cương giáp ẩn giấu ở bên trong cũng chống đỡ phần lớn lực lượng.

Trầm Tường bị cỗ lực lượng đột như kéo tới này đánh trúng lùi về sau hai bước, khóe miệng hắn chậm rãi tràn ra một tia máu tươi, nhỏ xuống trên đất, mà lục phủ ngũ tạng của hắn càng giống như vỡ vụn, vừa nãy loại cảm giác kia làm hắn cảm giác tất cả trong cơ thể mình đang bị cái gì đè lên vậy, giống như muốn đập vụn đi.

Chỉ là trong nháy mắt, hắn liền bị trọng thương, chân khí trong đan điền khó có thể điều động, bởi vì phần lớn kinh mạch của hắn đã bị hư hao, mạnh mẽ sử dụng chân khí, chỉ có thể dẫn đến kinh mạch tổn thương càng nghiêm trọng hơn.

Trầm Tường nắm chặt nắm đấm, ánh mắt của hắn có chút mơ hồ, nhưng đang dần dần khôi phục như cũ, sắc mặt của hắn có chút tái nhợt, nhưng cũng tràn ngập phẫn nộ.

- Ngươi làm sao vậy?

Lữ Kiệt cười lạnh hỏi.

Cả người Trầm Tường chấn động, hắn phát hiện Lữ Kiệt vẫn luôn đứng ở nơi đó, trong tay vẫn cầm cây quạt, nhưng có thể thả ra công kích cường hãn như vậy, một chút khí tức cũng không có tiết ra ngoài, người chung quanh cũng kỳ quái nhìn về phía Trầm Tường, vừa nãy bọn họ chỉ nhìn thấy Trầm Tường lùi về sau hai bước, khóe miệng liền chảy máu.

- Lữ Kiệt, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!

Trầm Tường lau máu tươi trên khóe miệng, nói mà không có biểu cảm gì, xem ra rất là bình tĩnh, nếu như không phải bản thân hắn có mấy phần bản lĩnh, vừa nãy chỉ sợ đã bị phế bỏ, Lữ Kiệt này ra tay rất nặng.

- Hiện tại ngươi muốn tỷ thí cùng ta sao?

Lữ Kiệt lại nở nụ cười, cười đến vô cùng giả dối.

Trầm Tường biết vừa nãy Lữ Kiệt nhất định là dùng thủ đoạn lợi hại gì đó công kích hắn, nhưng không có bị người thấy, chính hắn cũng không có thấy, loại thủ đoạn này hết sức lợi hại.

- Không cần, ta sẽ trực tiếp đi giết ngươi!

Trầm Tường nói một cách lạnh lùng, hắn vừa mới đi ra không tới hai bước, Lữ Kiệt kia liền như tia chớp đạp hắn một cước, đá vào trên đầu gối của hắn, để hắn quỳ một chân trên đất.

Người xung quanh lập tức cả kinh, đều đột nhiên lui lại, hắn biết vừa nãy nhất định là xảy ra cái gì, mới dẫn đến Trầm Tường thả ra lời hung ác như vậy.

Khắp khuôn mặt Lữ Kiệt là âm lãnh:

- Đệ nhất cường giả trẻ tuổi Thái Vũ môn, tên tuổi thật là uy phong, ta bây giờ liền muốn cho ngươi quỳ xuống, ta ngược lại muốn xem xem ngươi có bản lãnh gì! Nói thật, ta rất chán ghét khuôn mặt này của ngươi, ta rất đố kị ngươi đạt được danh tiếng, ta muốn hủy diệt! Ta sẽ dùng thực lực chứng minh ta mạnh hơn ngươi!

Nói xong, Lữ Kiệt một tay thu Trầm Tường tóc, một cước đạp ở Trầm Tường mặt khác một con trên đầu gối, muốn cho Trầm Tường hai đầu gối quỳ xuống đất.

Trầm Tường triệt để nổi giận, hắn không nghĩ tới Lữ Kiệt này lại là trong lòng biến thái, cánh tay của hắn đột nhiên trở nên cực kỳ hừng hực, tràn đầy lực lượng, đây là Long Tuyết Di cho hắn mượn lực lượng, Long Tuyết Di cũng không vừa mắt.

- Quỳ xuống cho ta!

Lữ Kiệt giơ chân lên, gằn giọng hô, ra sức giẫm về đầu gối Trầm Tường, hắn biết Trầm Tường đã trọng thương, không thể phản kháng.

Trầm Tường phẫn nộ đến cực điểm, một mặt đỏ chót, sát khí doạ người nhất thời che ngợp bầu trời, rất nhiều người đều khẽ run, lúc này bọn họ liền cảm giác mình thật giống như là ở trong địa ngục, loại sát khí kia phảng phất có thể cướp đi tính mạng của bọn hắn bất cứ lúc nào.

Trầm Tường giết qua người, giết qua ma vật nhiều như thế, sát khí tu luyện ra ngay cả những chưởng giáo kia cũng mặc cảm.

Lúc này Lữ Kiệt cũng hơi kinh hãi, hắn kinh ngạc mà nhìn về phía Trầm Tường, đang lúc này, Trầm Tường quỳ một chân trên đất bạo rống lên một tiếng, thanh âm kia tràn ngập phẫn nộ giống như Long gầm vậy, chấn động đến mức cả quán rượu khẽ run, âm thanh cũng phiêu đãng bốn phương tám hướng, vô cùng đáng sợ.

Tiếng rống giận dữ phát sinh, đồng thời nắm đấm của Trầm Tường cũng như lôi đình đánh ra, vừa tàn nhẫn vừa nhanh đánh vào giữa hai chân Lữ Kiệt kia, chỉ thấy quyền kình đột nhiên kia nhất thời tràn vào trong thân thể Lữ Kiệt, Lữ Kiệt không thể chịu đựng được, đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, sau khi quyền kình khủng bố tiến vào thân thể Lữ Kiệt, vẫn từ thân thể của hắn chấn động đi ra, vang lên một trận Cuồng Phong, nền đất Lữ Kiệt đứng cũng trở nên vỡ vụn.

Lữ Kiệt ôm giữa hai chân, cả người run rẩy, hắn lùi lại mấy bước, sắc mặt trở nên tái nhợt, nhưng càng nhiều chính là khiếp sợ, một quyền vừa nãy kia của Trầm Tường uy lực rất mạnh.

- Hoặc là cút nhanh lên, hoặc là tiếp tục lưu lại Thái Vũ môn!

- Người sỉ nhục ta, nhất định phải chết.

Âm thanh kia của Trầm Tường tràn ngập hận ý, giống như đao vậy, khiến người ta lòng còn sợ hãi.

Trầm Tường nhanh chân rời đi, tuy rằng lực lượng của Long Tuyết Di còn đó, nhưng hắn không thể dùng tiếp, thân thể của hắn vốn là bị trọng thương, lại thông qua loại phương thức hư hao thân thể này đạt được lực lượng, này sẽ làm hắn khó có thể khôi phục, nghiêm trọng một chút sẽ bị phế bỏ.

- Vừa nãy gia hoả kia đánh ngươi một quyền, tốc độ cực nhanh, hơn nữa lặng yên không một tiếng động, thời điểm ta phát hiện hắn đã đánh tới rồi!

Long Tuyết Di nói.

- Loại võ công này rất ít gặp, chẳng lẽ là Quỷ vũ trong truyền thuyết?

Tô Mị Dao nghi ngờ nói.

Trầm Tường trở lại Thái Đan Vương Viện, Lữ Kiệt kia bị hắn mạnh mẽ đánh một quyền, nhưng cũng chỉ là bị thương mà thôi, vừa nãy lực lượng một quyền kia cũng không kém, có thể thấy được phòng ngự bản thân của Lữ Kiệt cũng rất mạnh, đây là một địch nhân nguy hiểm.