Ngạo Thế Đan Thần

Chương 278: Nhân Ma




Trầm Tường đánh ra mười chưởng nhìn như rất phổ thông, nhưng đây đều là ma công lợi hại hắn vừa học được kia, Hóa Cốt ma chưởng.

Hắn bây giờ liền đứng ở trung tâm mười hắc y nhân, mà mười hắc y nhân kia đều chậm rãi ngã xuống, xem ra giống như là người có thể tùy ý chồng chất lên vậy, bọn hắn đã không có xương, bởi vì bọn hắn đều là con rối, tự nhiên không biết đau, vì lẽ đó nhìn ra vô cùng quỷ dị.

Mười con rối này nếu như đối phó một Chân Võ Cảnh ngũ đoạn bình thường thì thừa sức, nhưng gặp phải Trầm Tường, căn bản không dùng được.

Đương nhiên, nếu như Trầm Tường chém đứt tay chân của bọn hắn, hoặc là mạnh mẽ đánh tới một chưởng, cũng không thể để những con rối này ngã xuống, nhưng bây giờ những con rối này không có xương, mà xương lại là sức mạnh căn bản, hiện tại tuy rằng còn sống, nhưng đã bị phế bỏ.

Trầm Tường âm thầm than thở lực lượng của ma công này, hắn vẫn là lần đầu tiên sử dụng trên thân thể người, trước đây đều là thử nghiệm với một ít tảng đá.

- Tìm được rồi, ha ha, gia hoả này đang rất lo lắng, nhất thời bất cẩn, thả ra không ít thần thức, bại lộ chính mình.

Long Tuyết Di cười nói, lập tức nói vị trí người núp trong bóng tối điều khiển những con rối kia cho Trầm Tường.

Sau khi biết người kia ở địa phương nào, Trầm Tường cười lạnh, bỗng nhiên quay về mặt đất mạnh mẽ đánh ra một chưởng, mặt đất nhất thời run rẩy một trận mãnh liệt, cây cối bốn phía giống như ở trong sóng biển bị đánh xơ xác, toàn bộ bởi vì một chưởng kia của Trầm Tường mà biến thành bình địa.

Trầm Tường dùng Càn Khôn chân khí đánh ra Chấn Thiên Chưởng có thể nói là đất rung núi chuyển, cực kỳ bá đạo, làm một mảnh đất lớn nhất thời thay hình đổi dạng.

- Đánh trúng, gia hoả kia hẳn là đang thổ huyết!

Long Tuyết Di cười duyên nói.

Người kia trốn ở mặt đất, mặc dù Chấn Thiên Chưởng kia của Trầm Tường cách một ngọn núi, cũng có thể chấn xuyên.

Trầm Tường khẽ mỉm cười, quay về mặt đất liên tục vỗ tay, mỗi một chưởng đều là Chấn Thiên Chưởng bá đạo khủng bố kia, lúc này toàn bộ Nam Hoang đều quanh quẩn từng đợt nổ vang như sấm, bọn người Cổ Đông Thần ở bên ngoài kinh ngạc mà nhìn về phía Nam Hoang, bọn họ không nghĩ tới Trầm Tường vừa đi vào không lâu, đã cùng những đệ tử ma đạo kia kịch chiến.

Đánh ra mười chưởng, vị trí của Trầm Tường đã biến thành một hố sâu rộng chừng mấy chục trượng, Trầm Tường cũng nhìn thấy tên kia đã bị Chấn Thiên Chưởng của hắn đánh cho không thành hình người, hấp hối, đó là một người trung niên, thất khiếu chảy máu, dáng vẻ cực kỳ dữ tợn.

- Còn chưa có chết, dùng Nhiếp Hồn ma chú hỏi hắn một chút.

Bạch U U nói, nàng đối với mười con rối kia cảm thấy rất hứng thú, đặc biệt là loại ma khí kia, làm cho nàng rất là hiếu kỳ.

Hiện tại sau khi Trầm Tường học được toàn bộ Nhiếp Hồn ma chú, vận dụng càng thêm thuần thục, một tay hắn đặt ở đầu lâu người kia, trong miệng ghi nhớ một ít thần chú, đồng thời rót vào đầu hắn một tia thần thức.

- Mười người kia là vật gì?

Trầm Tường hỏi.

Tuy gia hoả này nửa chết nửa sống, nhưng bị Trầm Tường dùng Nhiếp Hồn ma chú, lại đột nhiên mở mắt ra, mặt dại ra, âm thanh không tình cảm chút nào nói:

- Nhân Ma.

Nhân Ma! Nghe được hai chữ này, Bạch U U kinh hô lên.

- U U tỷ, tỷ biết Nhân Ma?

Trầm Tường biết đồ chơi này không phải chuyện nhỏ, bằng không sẽ không làm cho Bạch U U thất kinh.

- Biết, gia hoả này sắp chết, ngươi trước hỏi hắn những chuyện ngươi muốn biết đi, chờ một chút ta sẽ nói cho ngươi biết sự tình có liên quan với Nhân Ma.

Bạch U U nói.

Trầm Tường tiếp tục hỏi người kia:

- Ngươi là đệ tử ma đạo sao? Các ngươi tổng cộng có bao nhiêu người? Ngươi là làm sao đi vào nơi này?

- Vâng, chúng ta có năm mươi người, chúng ta là ba năm trước đây đi vào nơi này.

Người kia nói, điều này làm cho Trầm Tường sửng sốt một chút, người này lại ở ba năm trước đi vào.

Trầm Tường lại hỏi:

- Trừ năm mươi người các ngươi ra, nơi này còn có đệ tử ma đạo khác không?

- Còn có năm mươi người mới tiến vào.

Người kia nói xong, liền nhắm mắt lại chết đi, tuy rằng hắn trốn ở lòng đất, nhưng Chấn Thiên Chưởng của Trầm Tường vẫn có thể tạo thành thương tổn rất lớn đối với hắn, có thể chịu đựng mười chưởng, đã tính là không tồi rồi.

Trầm Tường lạnh lùng nói:

- Ma đạo quả nhiên không có hảo tâm, trong này lại sớm ẩn núp năm mươi người, hơn nữa còn hiểu được điều khiển những khôi lỗi kia.

- U U tỷ, Nhân Ma kia là vật gì vậy?

- Ngươi trước tiên rời khỏi nơi này, ngươi vừa đi, ta một bên nói cho ngươi biết, nơi đây không thích hợp ở lâu, người bọn họ chẳng mấy chốc sẽ đến, nếu như gặp phải một ít Nhân Ma lợi hại, ngươi sẽ phiền toái.

Bạch U U thúc giục.

Trầm Tường nhất thời chạy vội lên, rất nhanh rời khỏi khu rừng rậm bị hắn làm tàn tạ khắp nơi này, tiến vào trong một mảnh núi lớn.

- Bản thân Nhân Ma là người, nhưng bởi vì sau khi thu lấy một loại ma khí, sẽ trở nên rất cường đại, đồng thời cũng sẽ đánh mất lý trí, biến thành một ma đầu chỉ hiểu được giết chóc, bất quá sau khi bị cướp đoạt thần thức, liền có thể bị người dùng thần thức điều khiển.

Bạch U U nói.

- Một loại ma khí? Là ma khí nào?

Trầm Tường kinh hãi nói:

- Như vậy chẳng phải nơi này có rất nhiều loại đồ vật này sao?

- Một loại ma khí đặc thù, tên là Tà Ma khí, loại ma khí này lắng đọng rất nhiều năm, là tới từ người ở Ma giới chết đi tản mát ra, trung tâm Nam Hoang này chắc chắn có lượng lớn người Ma giới chết!

Ngữ khí Bạch U U ngưng trọng:

- Ta nghĩ hẳn là một ít đệ tử môn phái ma đạo bị lừa gạt tới nơi này tu luyện, hấp thu những ma khí kia mới có thể biến thành Nhân Ma, cuối cùng bị người ma đạo dùng một ít bí pháp khống chế.

Trầm Tường ở bên trong chạy đi đột nhiên dừng lại, hắn nhìn bốn phía, hít một hơi nói:

- Nếu như là một ít Linh thú lợi hại đi vào hấp thu những ma khí kia, có phải cũng sẽ trở nên càng mạnh mẽ hơn? Hơn nữa gặp người liền giết hay không?

- Ừm!