Ngạo Thế Đan Thần

Chương 274: Hỏa Hồn dung hợp (2)




Ngô Thiên Thiên không biết Trầm Tường muốn làm gì, bất quá rất sảng khoái đáp ứng:

- Đương nhiên có thể, nếu như không phải ngươi, ta cũng không cách nào dung hợp hỏa diễm lợi hại này.

- Thời điểm nàng dung hợp Lam Tinh Hỏa hồn, là ôm thật chặt lấy ta, còn cào ta rất đau... Ha ha.

Trầm Tường cười nói, điều này làm cho Ngô Thiên Thiên cười khúc khích, mặt cũng có chút hồng.

Ngô Thiên Thiên mở ngọc chưởng ra, đôi mắt đẹp nhìn Trầm Tường, le lưỡi cười nói:

- Ngọn lửa này rất lợi hại, ngươi cẩn trọng một ít!

Đang khi nói chuyện, trên ngọc chưởng của nàng liền xuất hiện một đoàn hỏa diễm màu xanh lam.

Trầm Tường tỉ mỉ quan sát lam tinh chi hỏa này, hắn biết bây giờ Ngô Thiên Thiên đối với hỏa diễm đã nắm giữ rất thành thạo, bởi vì sau khi nàng thả ra hỏa diễm lợi hại này, không hề làm cho cả gian phòng trở nên nóng, có thể nói là một chút nhiệt độ cũng không có.

Đột nhiên hắn đưa tay tới, nắm lấy ngọn lửa màu xanh lam này, này làm Ngô Thiên Thiên sợ đến mức phát ra một tiếng kiều gọi, bất quá trên mặt nàng càng nhiều hơn là khiếp sợ, nguyên bản nàng cho rằng Trầm Tường nhất định sẽ bị thiêu đốt, nhưng Trầm Tường một chút cũng không có việc gì, nàng có chút hoài nghi lam tinh chi hỏa của mình có phải là không có nhiệt độ hay không!

- Ngươi không sao chớ!

Ngô Thiên Thiên khắp khuôn mặt là lo lắng.

- Không có chuyện gì!

Trầm Tường cười hì hì, sau đó thả ra Thiên Dương chi hỏa, chỉ thấy ngọn lửa màu xanh lam trên bàn tay của hắn bị Thiên Dương chi hỏa nhìn như phổ thông bao vây lấy, sau đó ngọn lửa màu xanh lam kia bắt đầu sản sinh biến hóa, hai đám hỏa diễm đang dung hợp.

Ngô Thiên Thiên cũng nhìn thất thần, nàng biết Trầm Tường rất lợi hại, từ lúc nàng học tập Chu Tước thần công kia liền có thể nhìn ra, nàng thấy hỏa diễm của Trầm Tường có thể dung hợp cùng nàng, nàng âm thầm hoài nghi Trầm Tường cũng có Hỏa Hồn.

- Lam tinh chi hỏa đang hấp thu Thiên Dương chi hỏa, thật giống như Thiên Dương chi hỏa có ý định cho lam tinh chi hỏa hấp thu, hai người lại không có bài xích.

Long Tuyết Di kinh ngạc nói.

Tô Mị Dao cùng Bạch U U đối với chuyện này cũng rất hứng thú.

Ngọn lửa màu xanh lam biến sắc, thành màu tím rất nhạt! Ngọn lửa màu xanh lam này dĩ nhiên tiến hóa, bên trên lam hỏa chính là tử hỏa, sau khi thôn phệ Thiên Dương chi hỏa, dĩ nhiên có thể biến thành tử hỏa!

Trầm Tường cùng Ngô Thiên Thiên đều cảm thấy khiếp sợ không thôi.

- Thiên Dương Hồn hỏa có tên gọi là Hỏa Hồn Chi Vương, này chẳng có gì lạ, quả nhiên cùng ta nghĩ như thế, Bản Long thực sự là quá thông minh.

Long Tuyết Di đắc ý nói.

- Mã hậu pháo, trước đó sao không thấy ngươi nói?

Trầm Tường dùng thần thức nói, giội Long Tuyết Di một thân nước lạnh.

Trầm Tường trả hỏa diễm lại cho Ngô Thiên Thiên, Ngô Thiên Thiên rất dễ dàng thu vào trong cơ thể.

- Trầm Tường, lẽ nào ngươi cũng có Hỏa Hồn?

Ngô Thiên Thiên khắp khuôn mặt là kinh ngạc, thấp giọng hỏi.

Trầm Tường gật đầu, hắn biết Ngô Thiên Thiên có Hỏa Hồn, để Ngô Thiên Thiên biết cũng không có cái gì.

- Hỏa Hồn của ngươi thật lợi hại, dĩ nhiên có thể làm cho hỏa diễm của ta tiến hóa.

Đôi mắt đẹp của Ngô Thiên Thiên lập loè, trên mặt mang một tia mỉm cười mê người, nàng đối với Trầm Tường rất hài lòng, nàng biết Trầm Tường là một Luyện đan sư phi thường có thiên phú, không có Hỏa Hồn, đó chính là một tiếc nuối.

- Có thời gian ta nghĩ một biện pháp, đến cho Hỏa Hồn của nàng tiến hóa, nên dùng biện pháp gì cho tốt đây?

Trầm Tường vuốt cằm nghĩ.

Trong lòng Ngô Thiên Thiên ấm áp, ôn nhu nói:

- Nếu như đối với ngươi có ảnh hưởng lớn, vậy thì quên đi, ta có lam hỏa như vậy là đủ rồi, ta đi lấy một ít đan dược ta luyện chế cho ngươi giám định một thoáng.

Ngay thời điểm Ngô Thiên Thiên vừa xoay người sang chỗ khác, Long Tuyết Di mô phỏng âm thanh của Trầm Tường nói:

- Dùng phương thức nam nữ kết hợp là có thể, chúng ta có muốn thử một chút xem?

Trầm Tường trong trầm tư nghe được Long Tuyết Di giả mạo hắn nói ra lời này, nhất thời như bị sét đánh. Hắn đương nhiên là có nghĩ đến biện pháp này, nhưng chỉ là nghĩ. Hắn không nghĩ tới vì sao trong đầu tiểu nha đầu Long Tuyết Di này lại có nhiều đồ vật xấu xa như vậy, có thì cũng thôi, còn muốn nói ra, nói ra thì nói ra, nhưng tại sao lại mô phỏng tiếng nói của hắn ở ngay trước mặt một nữ nhân, đây là làm hình tượng chính diện của hắn triệt để nát tan.

- Tiểu Thí Long, cha ngươi nhất định là một con rồng phi thường hạ lưu, truyền thừa cho ngươi nhiều ký ức vô sỉ như vậy.

Trầm Tường lập tức mắng.

Ngô Thiên Thiên nghe được Trầm Tường nói, cũng ngẩn người, nàng không nghĩ tới Trầm Tường lại đưa ra loại yêu cầu này, còn trực tiếp như vậy, hơn nữa nhìn lên vẫn là đối với nàng có lợi, mặt nàng lập tức đỏ lên, hồng đến bên tai.

Bầu không khí phi thường lúng túng, lúc này Trầm Tường hận không thể mang Long Tuyết Di ra hành hung một trận, đánh cái mông nhỏ của nàng, nhìn nàng còn dám nói lung tung hay không.

Trầm Tường ho khan hai tiếng:

- Thiên Thiên, mang đan dược nàng luyện cho ta nhìn một chút đi!

- Ừm!

Ngô Thiên Thiên cũng thở phào nhẹ nhõm, hai người đều rất ăn ý quên mất chuyện vừa rồi.

Trầm Tường thấy cục diện rối rắm thu thập xong, nhất thời thở ra một hơi dài:

- Tiểu Thí Long, ngươi muốn ồn ào cũng đừng nháo lớn như vậy a! Sẽ hại thảm ta, một mặt thuần khiết của Lão tử cứ như vậy bị ngươi lặp đi lặp lại phá hỏng nhiều lần.

- Phi, ngươi mà thuần khiết? Lần trước biến thành chim nhỏ, còn muốn nhìn lén Đan trưởng lão tắm! Còn nữa, ta đây là tạo cơ hội cho ngươi, Ngô Thiên Thiên vốn là yêu ngươi, ngươi dây dưa nữa, nàng nói không chắc liền đồng ý. Ngươi thật ngốc, một cơ hội tốt đã bị ngươi bỏ lỡ! Nếu như chuyện tốt thành, các ngươi liền có thể thả lỏng trước khi đi Nam Hoang.

Long Tuyết Di hừ nói.

Trầm Tường không biết nên nói cái gì, hắn đột nhiên cảm giác mình không thể xem Long Tuyết Di này là một tiểu nha đầu, bởi vì kinh nghiệm đối phó nữ nhân của tiểu nha đầu này so với hắn còn muốn phong phú hơn.

- Nam Chân Long đều rất hoa tâm, Tiểu bất điểm này nhất định là chiếm được cha của nàng truyền thừa, Trầm Tường ngươi chú ý một chút, nói không chắc ngươi sau này sẽ bị tiểu Long này ăn đến xương cũng không còn.

Tô Mị Dao chăm chú nói xong, liền cười lên khanh khách.

Trầm Tường âm thầm mắng một tiếng, thầm nghĩ:

- Sớm muộn có một ngày, ta sẽ ăn các ngươi ngay cả xương cũng không còn!

Hiện tại hắn biết Thiên Dương chi hỏa có thể tiến hóa Hỏa Hồn khác, chỉ bất quá hắn còn tìm không ra phương thức tốt, bằng không hắn có thể giúp Đan trưởng lão cùng Ngô Thiên Thiên, làm cho Hỏa Hồn của các nàng đều tiến hóa đến cao nhất.