Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 2188: Thế giới ngu ngốc




Bạch y mỹ phụ mặc nhiên thở dài. Yêu Hậu làm như vậy, cố nhiên là vì Cửu Trọng Thiên Khuyết, điểm này, không thể nghi ngờ nhưng, làm như vậy tất có chế tạo ra khôn cùng tội nghiệt!

Mà kết quả là, vạn nhất bại lộ, vô luận ước nguyện ban đầu như thế nào, khôn cùng cừu hận kia cuối cùng đều do Yêu Hậu một người chịu.

Mà giấy thủy chung là không gói được hỏa.

Nhất là Cửu Đế Nhất Hậu, loại giai tầng này hoặc là khi mới vừa bắt đầu, bọn họ còn có thể lợi dụng những tin tức này để đối phó thiên ma nhưng một đã khi trừ đi Ma hoạn, tin tức kia sẽ một lần nữa bị lộ ra.

Có thể có cơ hội xóa đi một cường giả có thể theo chân bọn họ, như thể nào chịu bỏ qua cho chứ? Đối với một điểm này bạch y mỹ phụ tin chắc không hề nghi ngờ!

Thật tới lúc đó. Đối mặt với cả Cửu Trọng Thiên Khuyết dùng ngòi bút làm vũ khí, lấy tính tỉnh của Yêu Hậu sao mà chịu được?

Bạch y mỹ phụ một bụng lo lắng suy nghĩ.

Yêu Hậu mệt mỏi nói: "Một khi thật đến lúc đó, Ma hoạn đà trừ, ta cũng có thể khi đó mượn cơ hội như vậy mà truyền ngôi cho Ninh nhi".

Bạch y mỹ phụ trong lòng đột nhiên dâng lên một cỗ cảm giác chua xót. Yêu Hậu hoặc là một câu cũng không nói gì sao.

Truyền ngôi cho Yêu Ninh Ninh, nhưng chính nàng thì sao đây? Ngày đó tội nghiệt đều quy về một người, ước nguyện ban đầu của nàng hẳn là lưu danh bách thể, nhưng kết quả lại là để tiếng xấu muôn đời, lưu danh sử sách như vậy có ý nghĩa gì sao?!

"Lấy cớ Ma hoạn, mượn tay Sở Dương làm nổ tung cả Cửu Trọng Thiên Khuyết, đánh vỡ năm tháng nhàn nhã đi chơi hoang phế, rung chuyển nhất thời, có thể tránh khỏi trọn đời trầm luân, vô tận bóng tối ngày khác

Yêu Hậu nhẹ nói: "Chỉ chờ tới lúc đại thế thành là có thể triển khai cuộc chiến đối với Vực Ngoại Thiên Ma. Song trước khi khai chiến, quân đội các Thiên Đình nhất định phải khẩn trương lên, lấy trạng huống hôm nay lực chiến đấu giảm đi nhiều nên chưa chắc đã dám nói là thang."

"Nếu không ai đi làm ác nhân, vậy để ta làm đi!" Yêu Hậu vẻ mặt nghiêm nghị nói: "Quá trình này cũng cần mấy năm thời gian mới có thể đem sự tức giận hoàn toàn kích phát... Trong khoảng thời gian này, ta sẽ để Ninh nhi cùng Sở Dương đi trưởng thành lên."

Bạch y mỹ phụ vẻ mặt ảm nhiên, muốn nói lại thôi.

"Không cần lo lắng cho ta, thị phi nguyên ở trong lòng, vô vị hậu nhân bình luận; đã bao nhiêu năm, mưa gió vài lần, băng sương mấy phần, sóng gió băng hàn nào có thể đem ta đánh ngã?" Yêu Hậu cười trấn an muội muội mình một câu.

"Ai!" Bạch y mỹ phụ thật dài thở dài, trong lòng ngay cả không cản Yêu Hậu nữa nhưng vẫn đầy lo lắng.

"Hết thảy còn là bắt đầu thôi! Hiện tại phải xem Lạc Hoa thành bên kia có phản ứng như thể nào đã." Yêu Hậu tự nhiên nói ra: "Hy vọng đám tiểu tử này không để cho ta thất vọng."

Đoàn người Yêu Ninh Ninh phong trần mệt mỏi ngày đêm kiên trình, rốt cục chạy tới Lạc Hoa thành nhưng mới vừa tiến vào Lạc Hoa thành đã bị Sở Dương bắt lại!

"Làm sao bây giờ! Làm sao bây giờ? Ngươi nói cho ta biết đi, rốt cuộc phải làm sao bây giờ? Con mẹ nó ngươi rốt cuộc là suy nghĩ như thể nào mà làm ra động tĩnh lớn như vậy, ngươi muốn đem chúng ta tập thể hành cho mệt chết sao?" Sở Dương dùng sức túm cổ Yêu Ninh Ninh nói: "Ngươi tên ngu ngốc này! Làm sao ngươi có thể ngu ngốc như vậy" Text được lấy tại Truyện FULL

"Ách ~ ách — ách ách —, Yêu Ninh Ninh bị bóp cổ lè lưỡi, 2 mắt chừng lay động nói: "Lão đại, chuyên này không liên quan đến ta... Những điều này là do mẹ ta làm cả

"Thằng bố mày!" Đàm Đàm phi thân một cước nói: "Lào tử coi như là bị mẹ ngươi hại rồi..

"Sưu" bị tăng thêm 1 cước nặng "vù " một tiếng, thái tử gia ngang trời bay đi, kết kết thật gục trên mặt đất kêu to nói: "Đại ca, tha mạng a... ô ~ "

Cửa thành, một đám thị vệ hai mặt nhìn nhau, không biết nên phản ứng như thể nào.

Trong thiên hạ lại còn có người dám đối đãi với Thái Tử của chúng ta như vậy sao?,

Nhưng, người động thủ chính là đại ca của Thái Tử?... Vậy chúng ta là nên xông lên liều mạng hay không đây? Hay là không xông lên đây?

Đây là vấn đề!

Còn đang châm chước do dự thỉ Sở Dương cùng Đàm Đàm hai người phi thân mà lên túm được Yêu Ninh Ninh quyền đấm cước đá, trong nháy mắt công phu Thái Tử gia vốn coi như là anh tuấn tiêu sái đã biến thành đầu heo.

Sau đó lại bị hai người lôi vào. Hồ Mã nhị lão ngăn trở những người khác và cười khổ không dứt nói: " hai vị kia không phải là người ngoài, chính là kết bái huynh trưởng của Thái tử, chuyện như vậy sau này sẽ là thói quen..."

Mọi người chỉnh tề ngạc nhiên.

Gì cơ? Kết bái huynh trưởng của Thái tử gia?

Nhưng điều trọng yểu hơn dường như còn đang ở phía sau, sau này còn quen như vậy sao? Nói cách khác, chuyện như vậy sau này còn có thể xuất hiện nữa, thậm chí là rất hay xuất hiện?!

Ông trời ạ?!

Đột nhiên trong lúc đó lại thấy đám Mộng Vô Nhai và Đoạn Thương Không chỉnh tề ra nghênh đón cùng với chúng yêu nghênh đón Thái tử gia tiến vào Thiên Binh các.

Lần này người ra nghênh đón nhiều lắm ; tối thiểu là lễ số chu toàn, người người nho nhã lễ độ, tuyệt đối không giống như hai người kia. Ngay cả hai Dã Man Nhân kia cũng thật không biết thái tử điện hạ từ đâu mà tìm kiểm ra được nhiều bàng hữu như vậy, lại còn cam chịu phục thấp làm thiếp, mặc người khi dễ.

Bạch Thi Tuyền sôi nổi cùng đám Thiết Bổ Thiên tụ cùng một chỗ hỉ hả cô cô náo thành nhất đoàn, không thấy xa lạ chút nào.

Đối với chuyên của nàng cùng Yêu Ninh Ninh, Thiết Bổ Thiên cùng Ô Thiến Thiển tự nhiên là tương đối quan tâm. Sở Dương bên này cũng tương đương với nhà mẹ đẻ của Bạch Thi Tuyền, giữa các nàng chủ đề nói chuyên một cách tự nhiên đều muốn hướng về phương diện kia để hướng dẫn, tổng cộng chưa nói được mấy câu thì Bạch Thi Tuyền chống đỡ không được mà đỏ bừng cả khuôn mặt trốn vào Thiên Binh Các.

Phía sau là từng đợt cười to.

"Ta lần này mang tới đây một ngàn yêu." Yêu Ninh Ninh nói: "Những yêu này sẽ toàn lực hiệp trợ ngươi đi tiến hành chuyện này. Mẫu hậu nói là để cho ta chịu trách nhiệm, thật ra thì chính là lấy danh mà thôi, nàng là mẹ nên đương nhiên biết đứa con trai của mình tánh tình như thế nào, ta căn bản là không làm được những chuyện này, chỉ uống chút rượu mà thôi."

Yêu Ninh Ninh mang đến hơn mười vị Thánh Nhân lúc này nói với Sở Dương cùng Đàm Đàm. Mọi người và yêu chỉnh tề có chút ngất.

Mặc dù biết ngươi không phụ trách, mặc dù sự thật là như thế nhưng làm sao ngươi cũng nên hơi có một chút bộ dáng chứ? Ngài này không phụ trách cũng đã đến một cái cảnh giới mới phải hay không?

Nào có thể nói ra trắng trợn như vậy?

"Nói cách khác, những yêu này từ hiện tại bắt đầu toàn bộ do ngươi chỉ huy Yêu Ninh Ninh đương nhiên nói: "Có chuyện đừng tới tỉm ta, không có chuyên gì dĩ nhiên là càng đừng tới tìm ta, đúng rồi, Đường gia thiểu chủ hiện tại đang làm gì thể đây? Trong thời gian ta rời đi có cái vui không, những ngày qua ta bị đè nén khổ quá!"

Thiết Bổ Thiên im lặng nói: "Cũng bận quá, thời gian kia làm gì có cái gì vui, thiểu chủ hắn hiện tại đang ở Phách Mại Đường đây..

"Phách Mại Đường? Các ngươi đà ra mắt Phách Mại Đường mà ta vốn mộ danh tà lâu!" Yêu Ninh Ninh ánh mắt biến thành đèn pha lóe sáng nói: "Wow ha ha ta nhất định phải đi xem một chút, ta hiện tại muốn đi chơi, ha ha ha ha Phách Mại Đường, đó là một chốn giang hồ a, giết người không cần đao, không thấy máu chỗ ở a..

Yêu Ninh Ninh nói xong thản nhiên chạy ra ngoài. Hồ Mã nhị lão khuôn mặt khó hiểu, lắc đầu rồi vội vội vàng vàng theo sát đi ra ngoài.

Chỉ còn lại những người và yêu khác hai mặt nhìn nhau, một hồi lâu không biết làm sao.