Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 1528: Quá hưng phấn rồi




Úy công tử chậm rãi nhướng mày lên. nếu như nói vừa rồi là cuồng nộ, thì bây giờ đã là chấn cuồng nộ rồi. Con mẹ nó, thật đúng là thiên hạ không gì không có.

Yêu nhân đồng tính như vậy, bình thường gặp được một tên đã tởm hết con mẹ nó lợm rồi. Không nghĩ tới lão tử hôm nay lại gặp phải một đám!

Hơn nữa còn đều là cao thủ! Tùy tiện một tên cũng là cao thủ cấp bậc chí tôn! Con mẹ nó, đây là chuyện gì?

Chẳng lẽ nguyên tắc người sống theo đàn, vật họp theo loài, cũng có thể áp dụng lên chuyện này, hơn nữa còn rõ ràng như thế?

Cái này thật sự là quá không thể tưởng con mụ nội nó tượng được rồi, một thân sát khí lập tức tràn ngập mãnh liệt.

Rõ ràng, Úy công tử đã động sát ý.

"Ha ha ha.. Muốn chết?" Một vị chí tôn ngửa mặt lên trời cuồng tiếu, miệng cười toe toét, cười đến không nhìn thấy mắt đâu, nói: "Đúng vậy, đúng vậy, lão tử hạnh phúc muốn chết đây? Ngươi có thể khiến lão tử hạnh phúc muốn chết, ta hiểu, ngươi hiểu không?"

"Hắc hắc... gia hỏa này không ngờ còn có thể tức giận nữa, lại còn có sát khí! Sát khí thật lợi hại nha, ta fuk... thật sự là đồ tốt mà."

Miêu Chấn Đông hét lớn: "Các ngươi đừng có làm loạn, đâu sẽ có đó, thịt chó sẽ có mắm tôm. Lão phu muốn là người đầu tiên hưởng dụng hắn!"

"Đúng, đúng." Mọi người đều phụ họa: "Đương nhiên là để đại cung phụng xài trước. Nhưng chỉ xin đại cung phụng lưu lại chút nước canh, cho chúng ta thưởng thức một chút."

Úy công tử tức giận đến cả người run rẩy.

Quá ghê tởm rồi, đám người kia làm sao tên sau còn ghê tởm hơn tên trước, đây đều là thứ người gì vậy?

Một người trong đó cũng không biết nghĩ gì, thật cẩn thận rướn lên phía trước một bước, cái mũi mạnh mẽ lay động, mạnh mẽ hít hai hơi, vẻ mặt lập tức thỏa mãn, vui vẻ sảng khoái: "Thật là thơm nha! Các ngươi đều ngửi xem, người hắn thật sự thơm quá. Đó là mùi thơm không nói nên lời... Nga, lão tử phê cmnr, nhất hương tiêu hồn nha...."

Những người khác lập tức giống như phát hiện tân đại lục, đều nhúc nhích mũi. Hơn mười vị chí tôn cùng toàn lực hô hấp, uy lực lớn cỡ nào chứ?

Trong phút chốc, toàn bộ không gian xung quanh đều bị hút thành chân không.

Tất cả mọi người hô hấp đều mặt mày say mê thỏa mãn: "Thật là thơm... chậc chậc chậc, lão tử nóng hết cả người rồi... Chuyện tốt như vậy, bao nhiêu vạn năm mới gặp được một lần chứ, tại sao lại có thể thơm như vậy chứ..."

Vớ vẩn, người tinh linh có thể không thơm sao...

Miêu Chấn Đông hét lớn một tiếng: "Bao vây lại! Nhất định không được để cho hắn chạy!"

"Đúng! Lần này đúng là sướng rồi, chúng ta phải sướng đủ luôn!"

"Mau dùng tu vi ngưng kết mặt đất, chớ để hắn chui xuống."

"Không sai, mau mau mau!"

"Ta fuk, mọi người mau xem, gia hỏa này tức giận, không ngờ mùi càng đậm hơn này... lão tử phê cmnr..."

"Thật sự là dễ chịu nha...."

"Đúng vậy, đúng vậy, không ngờ còn là một nam, cạc cạc cạc...."

"Không biết ăn cái đó có ngon không?" Có kẻ đột phát ý tưởng, vẻ mặt mong đợi: "Thật muốn nếm thử một chút...."

"Nói nhảm, ai mà không muốn thử! Đó nhất định là nơi tinh hoa! Ngươi cho rằng ngươi cũng xứng! Đến phiên ta cũng không tới phiên ngươi... Quên đi, đừng nghĩ tới thứ xa vời nữa. Thứ đó nhất định được đại cung phụng độc hưởng rồi... Chúng ta cuối cùng, có thể chạm vào một chút cũng không tệ rồi..."

"Nói cũng đúng...."

"Cũng chỉ đại cung phụng mới có phúc khí này... Haiz, nghĩ tới cảnh tượng đó, đại cung phụng ngậm trong miệng.... chậc chậc chậc....."

"Chỉ là... không biết nó lớn chừng nào. Vừa nãy ở bên ngoài, mấy cây mây đều to vãi ra, không biết năng lực đó của hắn có tác dụng với thứ đó không...."

Tất cả mọi người đều hiểu ý, cười dâm không ngừng.

Đại cung phụng Miêu Chấn Đông mặt đỏ tía tai, cả giận nói: "Một đám hỗn trướng! Lão tử đem đi dùng như dùng thuốc! Các ngươi nói loạn gì đó? Còn ra thể thống gì!"

"Đúng đúng, dùng như dùng thuốc... Đúng, là thuốc, không phải là..."

"Không đúng, nếu như thật sự có thể tái sinh, không phải tất cả chúng ta đều có phần sao? Cắt một cái, vèo một cái lại mọc ra... Đương nhiên, cái đầu tiên nhất định là của đại cung phụng, chúng ta có thể xài cái thứ hai thứ ba, cứ thế cứ thế...!"

Mọi người phụ họa.

"Bây giờ tạm không nói nhảm nữa, thứ này xem ra tu vi khá cao. Mọi người trước tiên phải cẩn thận ứng phó đã." Nhị cung phụng lớn tiếng nhắc nhở.

Khi nói chuyện, sát khí của Úy công tử càng lúc càng nồng đậm, đạt tới mức không thể ngăn cản nổi.

Tổ sư các ngươi, con mẹ nó đúng là một đám biến thái. Chơi đùa một chút cũng đủ để ghê tởm rồi, không ngờ c̣òn nói... muốn ăn của ta? Text được lấy tại Truyện FULL

Không ngờ còn... đem dùng như dùng thuốc?

Con mẹ nó, sao không cắt của mình ra mà ăn?

"Tất cả các ngươi đều tự tìm chết!" Úy công tử nổi giận quát lớn một tiếng, phi thân mà lên.

Tình hình bây giờ có vẻ không phải là vấn đề bọn họ có buông tha Úy công tử hay không, ngược lại lại Úy công tử tuyệt đối sẽ không buông tha cho bọn hắn rồi.

Những người này, tu vi cao nhất đúng là hai lão đầu nhi cầm đầu này. Thực lực hai người cơ bản đều ngang hàng với mình, đều bị vây ở bát phẩm chí tôn đỉnh phong.

Nhưng ngàn vạn lần chớ quên, phía dưới vùng đất này chính là Tinh Linh chi thành, phía trên còn có Thương Mãng sơn lâm kéo dài mấy ngàn dặm. Nơi này tuyệt đối chính là sân nhà của Úy công tử!

Ở loại địa phương này, Úy công tử căn bản không cần lo lắng mình bị thương. Cho dù có bị trọng thương, chỉ cần không bị phanh thây đương trường, cũng có thể khôi phục lại trong thời gian ngắn.

Cho dù là chí tôn cửu phẩm đến đây, đứng ở nơi này, Úy công tử cũng có tự tin tuyệt đối chiến một trận, thậm chí là chiến thắng!

Càng đừng nói tới những kẻ trước mặt này.

"VL, thật nổi giận rồi!" có người hô lớn.

"Không xong, không biết nổi giận có bị rò rỉ tinh hoa không..." Một người bộ dáng tiếc hận, tiếp tục mơ tưởng.

"Thế rỉ ra từ chỗ nào?" Tên còn lại hứng thú bừng bưng.

Trong lúc nói chuyện, Miêu Chấn Đông đã phi thân là lên, đầu tàu gương mẫu, khẩn cấp nghênh đón Úy công tử giữa không trung. Ầm ầm ầm, ba tiếng nổ thật lớn, thân thể hai người giống như hai mũi lợi tiễn, cấp tốc tách ra hai bên.

Miêu Chấn Đông tê dại cả cánh tay, quát lớn một tiếng: "Tu vi thứ này rất cao, chưa chắc đã dưới lão phu, mọi người cẩn thận!"

Thanh âm đã trở nên trầm trọng, kiêng kỵ. Đây gọi là hành gia vừa xuất thủ là biết. Tuy chỉ là đụng độ một chiêu, nhưng Miêu Chấn Đông đã biết bảo bối hình người trước mắt này, tu vi cao đến thần kỳ, nếu không phải vừa rồi mình xuất thủ ngăn chặn đúng lúc, mấy tên gia hóa đang há miệng kia cho dù không chết thì cũng phải trọng thương!

Đến ngay cả mình, vừa rồi khinh định một cái, không ngờ thiếu chút là trọng thương!

Nhưng kinh ngạc rất nhiều, đồng thời cũng sinh ra một cảm giác hưng phấn và áp lực tới cực điểm.

Một thiên tài địa bảo đã hóa thành hình người, không ngờ còn có được tu vi như thế... Nếu như có thể ăn bảo bối này, lại đem cái đó ăn luôn...

Ý niệm vừa sinh ra, đại cung phụng đã cảm thấy hưng phấn gần như hít thở không thông. Ánh mắt càng ngày càng lộ ra thèm thuồng tham lam, nhìn chằm chằm vào dưới háng Úy công tử. Bảo bối tinh hoa ở chỗ đó, hẳn lại càng thêm... thần diệu đi?

Nếu như có thể ăn hết... oa ha ha ha...

Quá hưng phấn! Lão tử thật sự quá hưng phấn!

Con bà nó, được nhu vậy, cho dù lão tử trực tiếp phi thăng thành tiên tại chỗ, cũng không phải chuyện kỳ quái đâu.

Phản ứng của tất cả mọi người đều không khác biệt lắm.

Sau khi nghe được câu này, trong lòng mọi người đều chấn động, kinh ngạc vì thực lực của bảo bối hình người, nhưng hưng phấn mê muội lại càng thêm cường đại hơn. Bảo bối lại cường đại tới mức này, thật sự là bảo bối nha...

Bảo bối cả đời ít thấy....

Hơn nữa, cho dù thực lực gia hỏa này có ngang với đại cung phụng thì sao chứ...

Chúng ta ở đây có nhiều người như vậy, cho dù là trọng lượng cũng đè chết hắn.

Trong lúc bay ngược về phía sau, hai tay Úy công tử giang rộng, lục sắc quang mang đại trướng, hai cánh tay không ngờ đột nhiên duỗi dài ra, trái phải bắt được hai người, vừa lui về phía sau, vừa lôi đi!

Trong miệng phát ra một tiếng cuồng hống, biến cố độ ngột phát sinh. Từ trên hai cánh tay hắn có hai luồng năng lượng bích lục sắc đột nhiên phóng ra. Trong phút chốc, hoa cỏ cây cối xung quanh đột nhiên điên cuồng sinh trưởng với tốc độ kinh người, bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy được.

Vô số dây leo trong phút chốc đã to lên gấp mấy lần, cứng như sắt, giống như bạch tuộc dưới đáy biển, vươn xúc tu cuốn lấy đám người chấp pháp giả.

Vô số rễ cây từ dưới mặt đất mạnh mẽ lao ra, cuốn chặt bao vây đám người.

Mà ngay cả những ngọn cỏ trên mặt đất, giờ phút này cũng mạnh mẽ đâm ra vô số thân lá, cuốn chặt lấy chân bọn hắn.

Trong phút chốc, toàn bộ khu rừng đã biến thành một hải dương bích lục sắc cuồng nộ.!

Tất cả biến cố kinh người trước mắt, khiến cho mọi người trợn mắt há hốc miệng.

"Bảo bối tốt! Bảo bối thật cường đại!" Hai mắt Miêu Chấn Đông tỏa ra hào quang, hưng phấn đến cực độ, dùng một thanh âm hạnh phúc tới run rẩy kinh hô.

Một chưởng đánh nát vô số dây leo, nhưng tiếp đó lại càng có nhiều dây leo hơn cuốn tới. Đằng sau vô số dây leo, Úy công tử chỉ lạnh lùng quan sát, biểu tình vô cảm giống như nhìn một đám người chết vậy.

Ở bên cạnh hắn, đã có hai bộ tử thi, chính là hai người mà hắn tiện tay tóm lấy lúc lui về. Trên hai chân đột nhiên tỏa ra một cỗ năng lực lượng lục sắc, lập tức có vô số dây leo, rễ cây trồi lên, lôi hai cỗ thi thể huyết nhục mơ hồ xuống lòng đất, biến thành phân bón.

Úy công tử vừa nổi lên sát tâm, không thể nào ngăn chặn nổi!

Qua nhiều năm nhu vậy, hắn bị các đại gia tộc Thượng Tam Thiên đuổi giết phải trốn xuống Trung Tam Thiên. Điều này đối với một kẻ tâm cao khí ngạo như hắn mà nói, quả thực là nỗi nhục khó có thể nhẫn nhịn được! Chỉ là không nhịn được thì cũng phải nhịn.

Nhưng hôm nay rốt cuộc cũng khôi phục được thực lực trước kia. Sau khi đi lên lại tìm được một phong thủy bảo địa, đang định đại triển kế hoạch thì lại gặp phải một đám biến thái! Khinh nhờn mình như thế, quả thực là có muốn nhẫn cũng không nhẫn được! Thúc có thể nhẫn, nhưng thím thì không thể nhẫn.

Bà nội nó! Lão tử muốn bạo phát rồi!

Trong tiếng huýt gió lăng lệ, toàn hộ thân thể Úy công tử giống như một tia chớp lục sắc, bay vụt ra ngoài. Lật tay một trảo, lập tức có một vị tam phẩm chí tôn thiên linh vỡ vụn. Nhị cung phụng bên cạnh nhào tới cứu viện, Úy công tử cũng không có ý định loạn chiến, tung một cước, đá lên người tên chí tôn tam phẩm vừa biến thành thi thể, tứ phân ngũ liệt giữa không trung, bắn về phía nhị cung phụng.

Trong lúc Nhị cung phụng đang thối lui né hiểm, Úy công tử lại mang theo vẻ mặt cuồng nộ tràn ngập sát khí một lần nữa đại khai sát giới!

Liên tục ba cước, nhanh tới mức gần như không phân biệt trước sau, ba vị chí tôn trái phải trước mặt đều cùng phát ra tiếng kêu thảm thiết, hoa chân múa tay bay lên trời cao, cuồng phun máu tươi giữa không trung, hấp hối. Đại thụ hai bên tự động phóng ra dây leo, chụp lấy thân thể ba người giữa không trung, đồng thời kéo mạnh về hai bên!

"Khai!" Úy công tử hét lớn một tiếng.