Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 1412: Phân tích như thần




Nhìn Lan Nghênh Phong ngồi xuống dưới tay Đệ Ngũ Khinh Nhu, chư vị chí tôn đều cảm thấy Lan Mặc Phong hiện tại và Lan Mặc Phong vừa rồi có chút bất đồng, nhưng rốt cuộc bất đồng chỗ nào, lại không thể nói rõ ra được.

Nhưng mọi người đều không ngu ngốc đến độ nghĩ rằng, Đệ Ngũ Khinh Nhu chỉ cần mấy câu đã thu nạp được Lan Mặc Phong.

Tất cả mọi người đều là chí tôn bát phẩm.

Tâm tính kiên cường mạnh mẽ cỡ nào. Cho dù đại sơn sập ngay trước mắt cũng không thèm chớp mắt một cái. Sinh ly từ biệt chỉ là chuyện cơm bữa, há có thể vì người ta nói mấy câu đã cúi mình hàng phục?

Cho nên, mọi người căn bản không nghĩ quá nhiều.

Nhưng bọn họ lại không biết, chuyện như gia tộc bị diệt, đối với bất luận kẻ nào cũng là đả kích nặng nề. Lúc đó, chỉ cần nói một câu an ủi cũng để để người ta ghi khắc cả đời.

Đưa than sưởi trong ngày tuyết rơi há có thể so sánh?

Càng không biết Đệ Ngũ Khinh Nhu chỉ dùng một câu đã khiến Lan Mặc Phong chìm trong cảm giác trầm luân đột nhiên ưỡn ngực trong đoàn thể này.

Đệ Ngũ Khinh Nhu cho hắn chính là tôn nghiêm.

Cái này đương nhiên không thể thu phục được Lan Mặc Phong, nhưng sau này, Đệ Ngũ Khinh Nhu sẽ lưu lại trong lòng hắn một ấn tượng có thể tin cậy.

Mà với năng lực và thủ đoạn của Đệ Ngũ Khinh Nhu, chỉ cần cho hắn thời gian cơ hội, hoàn toàn có thể biến loại cảm kích nhất thời này hóa thành nắm vững trong tay!

Đệ Ngũ Khinh Nhu chờ Lan Mặc Phong ngồi xuống mới mỉm cười nói chuyện: "Chư vị, chuyện này có thể nói là cực kỳ bất ngờ, cũng có thể nói là long trời lở đất, hoàn toàn khiến kế hoạch của chúng ta rối loạn."

Mọi người đều gật đầu.

Chuyện này quả thực chấn động giống như trời sụp đất nứt vậy. Mọi người đến bây giờ vẫn có chút choáng váng, cảm thấy giống như đang nằm mơ.

Về phần kế hoạch ban đầu... đối diện với bất ngờ kinh thiên như vậy, nào còn kế hoạch nào nữa?

Kế hoạch định ra trước kia vốn còn cho rằng cửu kiếp hiện giờ nhiều lắm cũng chỉ là thánh cấp... hiện tại thì ngon rồi, trực tiếp diệt luôn cả Lan gia - một trong cửu đại gia tộc...

"Chuyện lần này rất nghiêm trọng." Đệ Ngũ Khinh Nhu thản nhiên nói: "Cửu đại gia tộc có mạnh có yếu, nhưng nếu như cửu kiếp có thể san bằng Lan gian, vậy ta tin tưởng, muốn đối phó các đại gia tộc khác cũng không phải việc quá khó."

"Hơn nữa, theo như tình báo nói, cửu kiếp cũng không phải trả giá quá nghiêm trọng gì... Vậy... đối phó gia tộc khác, cho dù là Dạ gia bài danh đệ nhất... Cửu kiếp có thể làm được hay không? Hay là chỉ cần... trả một cái giá rất nhỏ nào đó!"

Đệ Ngũ Khinh Nhu nghiêng đầu tạ lỗi với Dạ Tiêu Diêu: "Dạ lão, đây chỉ là ví dụ, chớ trách."

Sắc mặt Dạ Tiêu Diêu âm trầm, thở dài một hơi: "Đây vốn là sự thật, có gì để trách?"

Sắc mặt mọi người cùng trở nên lo lắng.

Điểm này mới là chuyện khiến mọi người băn khoăn nhất.

Một câu nói đó của Đệ Ngũ Khinh Nhu thực sự là nhất châm kiến huyết, cả đám đều lộ ra sợ hãi trong lòng.

Trong đáy mắt lão giả đứng hầu sau lưng thoáng lộ vẻ giật mình, nhưng lập tức liền cụp mí mắt xuống, không nhúc nhích nữa.

Người này chính là vị chí tôn cao thủ ngũ phẩm duy nhất của đệ ngũ gia tộc. giờ phút này, hắn đang cố gắng nhẫn nhịn một bụng khó hiểu...

Ngay tại đêm qua, khi vừa nhận được tin tức, Đệ Ngũ Khinh Nhu còn nói thực lực cửu kiếp bây giờ căn bản không làm được. bên trong nhất định có kỳ quái. Nhưng thế nào hiện tại lại nói giật gân như thế, hơn nữa còn vô cùng khẳng định?

"Cửu kiếp hợp nhất, vô địch thiên hạ!" Ngón trỏ Đệ Ngũ Khinh Nhu xoa nhẹ mi tâm, trầm giọng nói: "Hiện tại, tuy một trong cửu kiếp - Lệ Hùng Đồ đã bị chúng ta vây ở Tây Bắc, nhưng bên ngoài vẫn còn chín người. Bởi vì trong đó có Cửu Kiếp kiếm chủ! Chín người như thế, vị tất đã yếu hơn cửu kiếp hợp nhất. Thậm chí... còn phải mạnh mẽ hơn!"

Mọi người liên tục gật đầu.

Dạ Tiêu Diêu nói: "Điều này tuyệt đối đúng! Nếu như kiếm chủ còn không bằng cửu kiếp, vậy Kỷ Chú cũng quá kém rồi."

Tiêu Tránh Ngôn nói: "Đúng vậy, thực lực kiếm chủ hẳn là cao nhất trong cửu kiếp, hơn nữa cũng là trọng yếu nhất. Cho nên sức chiến đấu vượt xa người thường cũng là điều dĩ nhiên."

Mọi người đều khẳng định.

Đệ Ngũ Khinh Nhu phân tích, quả nhiên nhất châm kiến huyết.

Mấy vị cao thủ chí tôn đằng sau lưng Đệ Ngũ Khinh Nhu cúi đầu không nhúc nhích. Trong lòng càng lúc càng nghi hoặc: Ta còn nhớ rõ Khinh Nhu nói qua, Lệ Hùng Đồ kia tuyệt đối không phải một trong cửu kiếp. Đối với quan điểm này, Khinh Nhu chưa bao giờ thay đổi.

Nhưng thế nào hiện tại lại khẳng định địa vị cửu kiếp của Lệ Hùng Đồ như vậy?

Nói dối như vậy, chẳng phải gián tiếp tặng đại ân cho cửu kiếp? Cái này đối với kế hoạch lâu dài, hẳn là bất lợi mà...

Vì sao Khinh Nhu làm như vậy?

"Uy hiếp rất lớn, nhưng bọn họ hiện tại vừa mới xông lên Thượng Tam Thiên. Ở nơi này, một điểm căn cơ cũng không có! Nhưng bọn họ lại cứ động thủ như vậy, thậm chí còn có chút gấp gáp. Có chút... khí thế như nổi giận, muốn dìm thuyền đập nồi."

Đệ Ngũ Khinh Nhu chậm rãi phân tích, nói: "Dựa theo lẽ thường mà nói. Sau khi xông lên Thượng Tam Thiên, cửu kiếp hẳn phải lập tức phân tán, giữ kín thân phận, tự mình lịch lãm, thành lập lực lượng, sau đó chờ đợi thời cơ chín muồi, hiệu lệnh một tiếng, toàn lực nổi dậy, càn quét Thượng Tam Thiên... đó mới là kế sách tốt nhất!"

"Trước mắt, tuy bọn họ đã diệt sạch Lan gia, nhưng điều này cũng tuyệt đối không nên phát sinh!" Đệ Ngũ Khinh Nhu nói: "Nếu như đã xảy ra chuyện như vậy, thì nhất định có nguyên nhân!"

"Vậy nguyên nhân là gì?" Mọi người truy vấn, vẻ mặt nghiêm túc vội vàng.

Đệ Ngũ Khinh Nhu phân tích tuyệt đối hữu lý.

Vừa rồi mọi người chi lo kinh hãi, lại xem nhẹ điểm này. hiện tại mới kịp hản ứng: Đúng lắm, hạ thủ vội vàng gấp gáp liều lĩnh như vậy, rõ ràng giống như một con thỏ liều mạng cắn người... Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Quá cấp bách rồi...

Chín vạn năm qua, quá trình lịch đại cửu kiếp nhất thống thiên hạ đều có ghi lại, nào có gấp gáp vội vàng như hiện tại?

"Hơn nữa, tính mục đích của cửu kiếp lần này cũng không mạnh. Nói cách khác, khi bọn họ đi lên, còn chưa hẳn đã biết đối mặt chính là Lan gia!"

Ngón tay Đệ Ngũ Khinh Nhu khẽ gõ mặt bàn: "Các ngươi thấy rồi, thông đạo Cửu Trọng Thiên vừa mở được ba ngày, Lan gia bị diệt! Nhưng như từ thông đạo khác đi lên, ba ngày thời gian, bọn họ cũng không đuổi tới được Lan gia! Nói cách khác, cửu kiếp đi lên bằng chính thông đạo mà Lan gia canh gác. Sau khi xông lên liền động thủ không chút do dự."

"Điềunày chứng tỏ một điểm: Bọn họ gấp không thể đợi được! Nếu như bọn họ vội vàng như vậy, vậy chứng tỏ: cửu đại gia tộc đã khiến bọn hắn không thể nhẫn nhịn, không thể chờ đợi thêm nữa! Cho nên bọn hắn tức giận rồi."

Đệ Ngũ Khinh Nhu nói xong một tràng, thở ra một hơi thật dài: "Sau khi cửu kiếp tiêu diệt Lan gia, không ngờ còn làm ra vẻ rất bình tĩnh, thanh lập căn cứ mới ở Lan gian... Đây là vì cái gì?"

"Thành lập căn cứ có ngàn vạn công việc phải làm. Há có thể hoàn thành trong thời gian ngắn? Nếu bọn họ thật sự muốn thành lập căn cứ, không có mấy năm xâm nhập, căn bản không có khả năng. Bọn hắn mới chỉ xuất hiện không tới một tháng rồi rời đi, hơn nữa sau khi rời đi còn tập kích Gia Cát gia tộc!"

"Đây là vì cái gì?"

"Cửu kiếp hẳn là tự mình hiểu được. Đó chính là bọn họ không có chút căn cơ nào, cứ gióng trống khua chiêng thành lập căn cứ như vậy, chúng ta tuyệt đối sẽ không cho phép. Nhưng vì sao bọn họ vẫn làm như vậy, vì cái gì?"

"Sau khi tập kích Gia Cát gia tộc, bọn họ lập tức bắc thượng... Tinh thần bắc cố. Lần này lại là mục tiêu rõ ràng, nhưng vì... cái gì?"

Đệ Ngũ Khinh Nhu mở miệng nói một câu vì cái gì. Liên tục ba chữ "vì cái gì" tựa như ba tiếng sấm nổ vào bên tai mọi người.

Đúng vậy, đây là vì cái gì?

"Chẳng lẽ... là thế cục Tây Bắc?" Dạ Tiêu Diêu phản ứng nhanh nhất.

"Chẳng lẽ Lan gia ta... chỉ là xui xẻo... thành sơn dương thế tội?" Lan Mặc Phong hít sâu một hơi.

"Đúng vậy." Đệ Ngũ Khinh Nhu tán tương Dạ Tiêu Diêu và Lan Mặc Phong mỗi người một câu, nói: "Ta giải thích một chút. Bọn họ không để ý hậu quả, điên cuồng tấn công Lan gia, chính là bởi vì... bọn họ muốn giảm bớt áp lực cho bên này."

"NHưng chính loại hành động vội vàng này lại là vô tâm trồng liễu, giúp chúng ta hoàn tàn nhận định: Lệ Hùng Đồ chính là một trong cửu kiếp. Bọn họ gây ra động tĩnh lớn như vậy, chỉ là bởi vì bọn họ muốn cứu huynh đệ của mình."

"Bọn hắn trước tiên tạo ra biến cố kinh thiên, khiến chúng ta hoảng sợ, chẳng khác gì khiêu chiến với chúng ta. Sau đó lại xây thành lập trại, cho chúng ta một mục tiêu, dụ dỗ chúng ta đến tiêu diệt bọn hắn...."

"Đây chính là dụ rắn ra khỏi hang, điệu hổ ly sơn. Hơn nữa hậu chiêu phía sau nhất định còn cuồn cuộn không dứt..."

"Cho nên ta dám đánh cược, nếu như thật sự xuất động nhân mã tấn công tới đó, sau đó lại phát động hậu chiêu của bọn hắn. Tình thế nguy ngập của Lệ gia nhất định sẽ được giải! Mà nhân mã tiến tới, trừ thu được một tòa thành không ra, ngay cả cửu kiếp cũng không thấu bóng dáng."

"Như vậy, một nam một bắc cùng tự do, cửu kiếp tựa như long nhập đại hải, gió nhập thâm sơn, vô tung vô ảnh...."

Mọi người cùng hít một hơi lạnh.

Nuế thật sự phát sinh tình huống này, rất có thể chỉ náo loạn gà chạy chó chạy một trận mà chẳng thu hoạch được gì.

Trên mặt Đệ Ngũ Khinh Nhu lộ ra tôn kính từ đáy lòng: "Ít nhất lão tổ tông tọa trấn các đại gia tộc cũng tâm minh nhãn lượng, nhìn thấy kế hoạch của cửu kiếp, án binh bất động. Khiến cho tính toán của cửu kiếp thất bại rồi."

"Lần này, Khinh Nhu thật sự khâm phục các vị lão tổ tông." Đệ Ngũ Khinh Nhu chân thành tha thiết nói: "Quá giỏi!"

Các vị chí tôn dẫn đội cùng thở phào nhẹ nhõm một hơi, khóe mắt lộ ra vẻ kiêu ngạo.

Cửu kiếp một kế thành công, lại dùng một thêm một kế. Chính là bất chấp hậu quả công kích Gia Cát gia tộc. Muốn dùng loại thủ đoạn này khién cho cửu đại gia tộc chú ý. Nhưng... chú ý, đây là một điểm trọng yếu! Phi thường trọng yếu!"

Khẩu khi Đệ Ngũ Khinh Nhu trầm trọng, thậm chí có chút âm trầm.

Mọi người không hẹn mà cùng chấn động tinh thần, ngừng hô hấp.

Đến lúc này, Đệ Ngũ Khinh Nhu đã nắm không khi toàn trường trong tay! Tới mức độ này, có thể nói như vầy: Đệ Ngũ Khinh Nhu hoàn toàn nắm giữ chủ động, hắn nói người này thở thì hắn này sẽ thở, hắn nói người kia ngừng thở, lập tức tất cả mọi người cùng nín hơi.

Nhìn qua chính là thế cục hiểm ác cực điểm khống chế cảm xúc mọi người, nhưng trên thực tế, quyền uy lãnh đạo của Đệ Ngũ Khinh Nhu đã tiến thêm một bước xâm nhập lòng người rồi!

Chỉ cần được thừa nhận điểm tối trọng yếu này, bước kế tiếp tất thuận buồm xuôi gió!