Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 1242: Khéo quá hóa vụng




Lan Nhược thật sự không dám có nửa điểm dối trá, cũng không dám có nửa điểm khuếch đại. Bởi vì hắn biết, bây giờ mình nói bất cứ điều gì, cũng sẽ được nghiệm chứng trong tương lai!

Nếu để cho Sở Dương cảm thấy mình nói một câu là giả... Đến lúc đó, hậu quả tuyệt đối sẽ vô cùng nghiêm trọng!

Sở Dương ngồi ngay ngắn, nghiêm chỉnh lắc nghe... Trong đầu không ngừng ghi nhớ.... Những tin tức này, đều là tin tức cực kỳ trọng yếu trong tương lai khi trở lại Thượng Tam Thiên.

Dù sao, cơ hội tuyệt hảo như lúc này, cho dù là mình, trong đời này cũng chỉ có một lần mà thôi!

Loại cơ hội khó có được, không quý trọng thì tuyệt đối không được!

Hơn nữa, Sở Dương phát hiện, Lan Nhược này thật đúng là một nhân tài. Lan gia thế lực lớn nhỏ, từ trên xuống dưới, nhiều người, nhiều chuyện như vậy, lại được hắn lần lượt giới thiệu đâu ra đấy. Hơn nữa còn khiến cho người ta có một loại cảm giác trình tự rõ ràng, không loạn chút nào.

Hay nhất chính là hắn thỉnh thoảng còn xen lẫn mấy chuyện lý thú về tiền bối vào bên trong, khiến cho người ta nghe mà không cảm thấy nhàm chán, sẽ không mất tập trung, còn có thể từng bước gia tăng ấn tượng đối với nhân vật của hắn trong bất tri bất giác....

Nhân tài nha.

"Lan gia chúng ta, ở trong cửu đại gia tộc, thực lực không tính là mạnh. Sở huynh, điểm này, ngươi phải chú ý." Lúc này Lan Nhược nói vô cùng chân thực: "Lan gia chúng ta, tối đa cũng chỉ xếp hàng thứ sáu thứ bảy thôi."

"Đứng hàng đệ nhất chính là Dạ gia. Theo ta được biết...." Lan Nhược lại bắt đầu thao thao bất tuyệt nói tới những gia tộc khác. Có thể nhìn ra được, đối với phương diện này, Lan Nhược cũng đã hao tổn rất nhiều công phu.

Tên một đám người, thuộc như lòng bàn tay.

Sau đó là Tiêu gia, Trần gia, Gia Cát gia, Lệ gia...v..v... Lan Nhược miệng lưỡi lưu loát, thỉnh thoảng lại mượn rượu nhuận hầu, nói tới thao thao bất tuyệt.

Mấy người còn lại đều im lặng lắng nghe.

Bốn vị chí tôn Lan gia đều mỉm cười, ánh mắt nhìn Lan Nhược giống như muốn nói "Lão phu an lòng rồi."

Giờ khắc này, Lan Nhược chính là thí sinh đang thi vào trường cao đẳng, mà bốn vị chí tôn Lan gia lại chính là cha mẹ dẫn con đi thi. Trong lòng mọi người đều kích động, làm sao có thể không kiên nhẫn?

Khi gặp được chút vấn đề không thể nào nói rõ ràng, cả đám đều lo lắng muốn chết. Chỉ hận không thể đem thân mình thế vào. Nhưng mọi người đều biết không thể, như vậy, sẽ khiến cho Sở Dương hoàn toàn xem nhẹ Lan Nhược.

Khảo sát của Cửu Kiếp kiếm chủ đối với cửu kiếp đó!

Nghĩ tới một điểm này, bốn vị chí tôn đều không nhịn được mà có một cảm giác lệ nóng lưng tròng.

...

"Từ những điều này tổng hợp lại, đại ca, trong lòng tiểu đệ cũng có một sắp xếp cửu đại gia tộc." Lan Nhược khiêm tốn cười.

"Ngươi nói đi." Sở Dương tán dương nói.

"Ừm, bất kể là từ phương diện nào mà nói. Thực lực của Dạ gia, hoàng toàn xứng đứng đứng đệ nhất. Thứ hai chính là Tiểu gia. Thứ ba, đó là Diệp gia, thứ tư, chính là Lệ gia. Thứ năm, có thể tính là Lăng gia. Về phần Lan gia ta và Trần gia, đứng thứ sáu thứ bảy, điểm này thật sự không phân biệt được cao thấp. Thứ tám, chính là thạch gia. Thứ chín, đó là Gia Cát gia."

Lan Nhược nhắc nhở một chút: "Gia Cát gia tuy bài danh thứ chín, nhưng đó chỉ là bài danh về võ lực. Nếu là bài danh trí tuệ, Gia Cát gia tộc hoàn toàn xứng đáng xếp đệ nhất. Hơn nữa, Gia Cát gia còn có bổn sự thần bí tra xét thiên cơ... Cũng không thể xem nhẹ."

Sở Dương chậm rãi gật đầu, đói với bài danh của Lan Nhược, Sở Dương cũng có cảm giác không mưu mà hợp. Hơn nữa, so với đánh giá của Nguyệt Linh Tuyết về cửu đại gia tộc, cơ bản không có sai lệch gì nhiều.

"Đương nhiên, tại năm ngàn năm trước, pháp tôn đại nhân triệu tập lãnh đạo giả của cửu đại gia tộc, chỉ thị bồi dưỡng lực lượng bí mật để đối kháng với Cửu Kiếp kiếm chủ. Mà tại mấy trăm năm trước, pháp tôn đại nhân lại triệu tập, vẫn vì việc này là bố trí lại một lần. Đó là một bí mật lớn nhất, cho nên các đại gia tộc đều có một hoặc là hai lực lượng bí mật. Dù sao, cỗ lực lượng này đối với mỗi gia tộc đều là bí mật lớn nhất, ngoại nhân, cho dù là gia tộc dòng chính, biết được chỉ sợ cũng ko nhiều lắm."

Lan Nhược nói: "Về phần Lan gia chúng ta, cũng là trước khi tới Hạ Tam Thiên lần này, lão tổ tông mới nói cho ta biết.

"Ừm, nếu tính toán như vậy, trong cửu đại gia tộc, bề ngoài hẳn là có hơn một ngàn chí tôn... Nếu tính cả lực lượng thần bí trong bóng tối... hẳn là hơn hai ngàn?" Sở Dương nhíu mày, hỏi.

"Không chỉ như vậy! Con số này hẳn phải tăng lên gấp đôi!" Lan Nhược nói như chém đinh chặt sắt: "Ít nhất, lực lượng bí mật của Lan gia chúng ta, còn có ba trăm bảy mươi vị chí tôn! Tuy phẩm cấp đều không cao lắm, nhưng giai vị chí tôn đều không phải hoài nghi. Dưới chí tôn, căn bản không có tư cách gia nhập lực lượng bí mật này."

"Đây mới là con bài chưa lật của các đại gia tộc!" Lan Nhược trầm giọng nói.

"Vậy là gần năm ngàn rồi." Sở Dương hít một hơi thật sâu.

Tử Tà Tình đánh một trận Đồ Đạo trên Tinh Vân sơn, một hơi tiêu diệt sáu bảy trăm chí tôn. Sở Dương vốn tưởng các đại gia tộc đã nguyên khí đại thương, không nghĩ tới những gia tộc này vẫn còn lực lượng bí mật, hơn nữa còn kinh người đến thế!

"Nói như vậy, nếu như ta muốn hoàn thành sứ mệnh Cửu Kiếp kiếm, phải đối mặt với năm ngàn chí tôn!" Sở Dương hít một hơi thật sâu, sắc mặt có chút tái nhợt.

"Không! Đại ca, không phải là ngươi, mà là chúng ta!" Lan Nhược cười lớn: "Tiểu đệ thề chết theo đại ca, cho nên Lan gia chúng ta đương nhiên cũng là như thế! Bỏ qua năm trăm chí tôn của gia tộc bọn ta, chúng ta chỉ cần đối mặt với bốn ngàn năm. hơn nữa, dưới tình huống hữu tâm vs vô tâm, năm trăm người của chúng tai ít nhất cũng có thể liều mạng tiêu dệt một ngàn người của đối phương, thậm chí là một ngàn năm trăm người!"

"Đây chỉ là phỏng đoán thấp nhất!" Sở Dương tự phụ cười cười.

"Không thể khinh địch được." Sở Dương hít một hơi lạnh, trong lòng thầm hô đáng tiếc. Đáng tiếc nha, nếu như ngươi nói như vậy trước khi ta với các ngươi trở thành tử cừu, ta nhất định phải lợi dụng. Đến lúc đó thì có thể dễ dàng tiêu diệt cả một ngàn người của đối phương rồi...."

Nhưng hiện tại, chỉ cần thông đạo Cửu Trọng Thiên mở ra, tiểu tử ngươi sẽ lập tức biết được toàn bộ. Đến lúc đó có giết ta một vạn lần,ngươi vẫn còn chê ít...

Hơn nữa... Gia tộc các ngươi trừ ba trăm bảy mươi vị chí tôn là lực lượng bí mật ra, còn lại cũng là hơn một trăm. Nhưng ở Tinh Vân sơn... Một trăm bốn mươi lăm người đã chết đi sáy bảy mươi người rồi...

Tiểu tử, tính báo của ngươi không chính xác rồi.

"Địch nhân quá cường đại." Sắc mặt Sở Dương trầm trọng.

"Là rất cường đại." Lan Nhược cũng hít một hơi thật sâu: "Con đường của chúng ta, cũng không dễ đi."

Sở Dương mỉm cười: "Bây giờ ngươi quay đầu vẫn còn kịp đấy."

"Đại ca coi ta là tiểu nhân thay đổi thất thường sao?" Lan Nhược tỏ vẻ tức giận, khó chịu: "Chỉ cần đi theo đại ca rồi, bất kể là núi đao biển lửa, chúng ta cũng cùng nhau đối mặt."

Sở Dương nhìn Lan Nhược, thở dài một tiếng: "ngươi phải có chuẩn bị, sẽ chết rất nhiều người."

Lan Nhược hơi ngửa đầu, thản nhiên nói: "Dù chết... cũng không hối hận!"

"Hay! Hay cho một dù chết cũng không hối hận!" Sở Dương nói lớn một tiếng: "Nào, ta và ngươi cạn một chén!"

"Đại ca, mời!"

Nhìn hai người bưng chén rượu lên, đứng dậy, ngửa cổ một hơi cạn sạch, tiếp đó hai người nhìn nhau, cười ha ha, tràn đầy vẻ tri kỳ đắc ý. Bốn vị chí tôn ở dây đều có một lại cảm giác lệ nóng lưng tròng.

Cuối cùng... cũng vượt qua...

Trên mặt Sở Dương mỉm cười, nhưng trong lòng lại thở dài, hô đáng tiếc.

Toàn bộ thiên hạ, không có ai rõ ràng hơn mình, Lan gia đã phạm vào sai lầm lớn cỡ nào! Bỏ lỡ cơ hội lớn đến thế nào!

Lan gia, chính là gia tộc duy nhất trong cửu đại gia tộc Thượng Tam Thiên có thể nắm chắc mười phần bảo toàn toàn bộ gia tộc!

Quan hệ của Lan gia với Cửu Kiếp kiếm chủ thật sự là quá mật thiết.

Ân sư thụ nghiệp của lão nương của Cửu Kiếp kiếm chủ chính là Lan gia Lan Mai Tiên.

Ân sư thụ nghiệp của lão bà Cửu Kiếp kiếm chủ, chính là Lan gia Lan Mai Tiên.

Hai chủ lớn lớn nhất của Cửu Kiếp kiếm chủ hiện tại chính là Nguyệt Linh Tuyết và Phong Vũ Nhu, cũng có giao tình tâm đầu ý hợp với Lan gia mấy ngàn năm.

Cho dù Lan gia không làm gì hết, chỉ cần chờ đợi, Sở Dương cũng sẽ không đối phó bọn họ!

Cho dù bọn họ có làm, chỉ cần không quá phận, Sở Dương cũng nhịn. Không nhìn mặt thầy thì cũng phải nể mặt phật. Cửa ải của lão nương và lão bà, Sở Dương qua không được.

Nhưng hiện tại, tất cả đều đã không có khả năng thay đổi, mà cũng không thể quay đầu nữa rồi.

Đầu tiên là Lan gia sử dụng thủ đoạn hèn hạ hủy đi tình cảm ràng buộc với Nguyệt Linh Tuyết Phong Vũ Nhu. Song phương hoàn toàn quyết liệt. Lần truy sát ngoài Thiên Cơ thành lại càng khiến Phong Nguyệt hận Lan gia thấu xương.

Trong Thiên Cơ thành, lại càng dùng các loại thủ đoạn hèn hạ tính kế Sở Dương, lợi dụng Sở Dương, kết thù với Sở Dương. hơn nữa, Lan Xướng Ca kia không ngờ còn một lòng khổ mến Ô Thiến Thiến của Sở Dương, bày ra bẫy rập, ý đồ chấm mút!

Cái này càng khiến Sở Dương không thể tha thứ!

Bao nhiêu âm mưu đối phó Cửu Kiếp kiếm chủ, Lan gia đều tham gia, cố sống cố chết. Đương nhiên, thân phận Cửu Kiếp kiếm chủ ở Thượng Tam Thiên căn bản chưa từng xuất hiện, phản ứng của Lan gia cũng có thể nói là vô tình.

Nhưng bọn hắn lại thật không ngờ tới, người bọn họ luôn muốn đối phó ở Thiên Cơ thành, luôn luôn lợi dụng, lại chính là Cửu Kiếp kiếm chủ!

Hiện giờ biết Lan Mai Tiên bán rẻ Thiết Bổ Thiên, phái hạ nhân tới Hạ Tam Thiên ôm cây đợi thỏ.

Nếu thật sự có lòng kết giao, chỉ cần một mình Lan Nhược xuống là được rồi. Như vậy tuy hơi mạo hiểm, nhưng lại có thể biểu lộ rõ thành ý. Nhưng Lan Nhược lại mang theo bốn vị chí tôn mà tới, vì sao?

Quả thực là trên đầu hói có con rận. Rõ ràng là một khi hợp tác bất thành, sẽ dùng thủ đoạn lôi đình trực tiết giết chết Cửu Kiếp kiếm chủ!

Nếu Lan gia không có ý đồ như vậy, kẻ ngốc cũng chẳng tin!

Mỗi một bước đi, Lan gia có thể nói là tính toán kỹ càng, nhưng khiến cho người ta muốn hộc máu chính là, vô luận ngươi tính toán thế nào, cũng đều là gà bay trứng vỡ, khiến bọn hắn càng tiếp cận với diệt vong hơn mà thôi.

Khoảnh cách với vị Cửu Kiếp kiếm chủ Sở Dương này lại càng ngày càng xa.

Còn có một nguyên nhân nữa: Ảnh Tử.

Lúc trước, Sở Dương rất coi trọng Ảnh Tử bảo hộ Thiết Bổ Thiên. Hai người kia tuy là người của Lan gia, nhưng đối với Thiết Bổ Thiên lại trung thành tận tâm, càng coi Thiết Bổ Thiên như con mình, có vô hận thân tình.

Nếu như nói Thiết Bổ Thiên cả đời này từng cảm thụ được thân tình trên người nào, thì không thể nghi ngờ chính là bọn họ. Sở Dương luôn luôn rất thưởng thức hai người bọn họ.

Nhưng lần này xuống tới đây,bọn họ lại mất tích rồi.

Sở Dương hỏi Thiết Bổ Thiên, Thiết Bổ Thiên cũng không biết. Thời gian bọn họ mất tích, chính là khi đám người Lan Nhược mới xuống tới Hạ Tam Thiên.

Vừa rồi gặp mặt, Sở Dương cũng nhận ra: Ở trên cổ Lan Nhược, có hai khối ngọc, chính là thiên địa chí bảo, Huyền Dương ngọc!

Cho nên hắn mới liếc mắt nhìn cổ Lan Nhược nhiều lần.

Quan sát một lần, trong lòng lại đau đớn một lần!