Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 1195: Tiến là núi đao, lui là biển lửa




Thử hỏi, người trong thiên hạ ai tin Sở Dương đây? Hay là tin Pháp Tôn đại nhân?

Đây là chuyện căn bản không cần phải bàn!

Ở Cửu Trọng Thiên này, Pháp Tôn đại nhân chính là tồn tại cao nhất! Tuyệt đối chân thật đáng tin!

Nếu như Pháp Tôn đại nhân nói nơi đó có vực ngoại thiên ma thì nơi đó nhất định có! Sở Dương ngươi nhất định là vực ngoại thiên ma! Ngươi nói không phải thì là không phải? Ngươi lấy ra chứng cứ!

Lấy ra chứng cứ rồi, cũng không có ai tin ngươi!

Ba người kia thấy ba người Sở Dương cũng không có làm khó mình, bức họa cũng không dám đòi nữa, vội vàng bỏ chạy nhanh như chớp

"Ta thật sự... không biết nói cái gì nữa rồi...." Nhuế Bất Thông bứt tóc, vẻ mặt suy sụp: "Ta xong con mẹ nó rồi, bịa đặt láo toét như vậy cũng mà bọn hắn cũng có thể làm ra được, không ngờ còn khiến toàn bộ thiên hạ tin tưởng nữa.. Thế giới này thật sự điên rồi!"

Đổng Vô Thương cùng Sở Dương cũng không biết nên nói gì.

Vực ngoại thiên ma...? Đó là cái thứ gì? Cái này không phải là quá đáng nữa rồi, mà là cực kỳ vớ vẩn!

Hơn nữa vớ vẩn tới cùng cực!

"Lão đại, lần này ngươi thật sự nguy hiểm rồi." Đổng Vô Thương nhìn Sở Dương, nói từng chữ một.

Sở Dương không nói gì, chỉ thở dài một hơi.

Lần này không phải là nguy hiểm bình thường nữa, mà là bước bước nguy cơ! Sư tình không phải lớn bình thường.

Cái thông cáo này vừa phát ra, toàn bộ thiên hạ đã biến thành địch nhân của mình!

"Thật sự là vớ vẩn!" Nhuế Bất Thông tức giận nói: "Hơn mười vạn năm chưa từng nghe qua có cái gì là vực ngoại thiên ma. Hiện giờ, Pháp Tôn vừa nói, không ngờ tất cả đều tin tưởng! Đám người kia ngu muội tới mức nào chứ?"

Sở Dương nhẹ nhàng nói: "Không phải là bọnhọ ngu muội, mà là uy vọng Pháp Tôn quá lớn!" Hắn thở dài một hơi, nói: "Một chiêu này thật sự quá ác độc, người trong thiên hạ, kỳ thật rất dễ lừa gạt...."

Ba người nhìn nhau, đều bó tay không biện pháp.

Loại tình huống này, tuyệt đối là bất ngờ.

Hiện tại, không chỉ có cửu đại gia tộc, mà là toàn bộ bộ thiên hạ đều là địch nhân của Sở Dương. hơn nữa, bên trong đó còn có không ít hảo hán tử nhiệt huyết. vạn nhất Sở Dương bị nhận ra thân phận, thì kết cục sẽ vô cùng thê thảm.

Một khi đánh trả, nhất định sẽ càng chứng thực vực ngoại thiên ma tàn bạo. Nhưng nếu không đánh trả... Chẳng lẽ chờ chết sao?

"Không ổn!" Đổng Vô Thương nói: "Nếu bọn họ có thể làm như vậy, nói không chừng cũng có thể triệu tập nhân thủ vây công Đông Nam Sở gia... Như vậy...."

"Bên đó ta cũng không lo lắng." Sở Dương nhíu mày nói: "Có Phong Nguyệt hai vị tiền bối cùng Vũ Tuyệt Thành ở nơi đó, có bao nhiêu người tới đi nữa, cũng chẳng làm nên chuyện gì. Chẳng qua, dọc đường đi, ba huynh đệ chúng ta đều phải dịch dung cải trang rồi. Trước tiên cứ né qua trận phong ba rồi nói sau."

"Chỉ sợ dịch dung cải trang cũng chẳng làm nên chuyện gì." Đổng Vô Thương thở dài.

Quả nhiên, ba người tiếp tục đi tới, người trên đường càng lúc càng đông đúc, chuyện liên quan tới Sở Dương cũng càng lúc càng nhiều, tin tức ngày càng xác thực tỉ mỉ.

Sở Dương lừa được Dược cốc tín nhiệm thế nào, tiềm nhập vào Dược cốc thế nào, hạ độc như thế nào, giết người thế nào, ăn thịt người thế nào, rời đi như thế nào... Đều vô cùng rành mạch rõ ràng.

Lẻn vào đại lục như thế nào... Ừm, thật lâu thật lâu trước kia, đã lẻn vào Cửu Trọng Thiên đại lục rồi. Lúc đó, đại lục nà còn không có người họ Sở... thế là Sở gia xuất hiện.

Sở Dương thật ra chính là lão tổ tông Sở gia, nhưng bởi vì đặc tính ăn thịt người của vực ngoại thiên ma, cho nên mới bảo trì được dung mạo trường sinh bất lão... Ừm.

Tên vực ngoại thiên ma này đã chuẩn bị từ lâu, rốt cuộc mới lựa chọn cơ hội ở Vạn Dược đại điển...Tiến vào trong nội bộ Dược cốc.

Hơn nữa, nội bộ chấp pháp giả đã bắt đầu chỉnh đốn mạnh mẽ.

Tổng chấp pháp phân bộ Đông Nam Hàn Tiêu Nhiên không phân rõ trắng đen, dẫn tiến vực ngoại thiên ma làm dược sư, tham dự Vạn Dược đại điển, gây thành đại họa lần này, Tuy Hàn Tiêu Nhiên không biết chuyện, nhưng cũng không thể tránh khỏi trách nhiệm, điều chuyển khỏi Đông Nam, giáng cấp thành thiết bài chấp pháp giả, trở về tổng bộ chịu thẩm vấn.

Đám người Sa Tâm Lượng phụ trách cháp pháp đường phân bộ Bình Sa Lĩnh, làm việc thất trách, tất cả nhân viên phân bộ triệu hồi về tổng bộ, nhận trừng phạt.

Tần Bảo Thiện phụ trách chấp pháp phách mại đường Bình Sa Lĩnh, cùng những người phụ trách Huyết Thù đường... đều bị miẽn nhiệm tất cả chức vụ, trở về tổng bộ chịu thẩm vấn.

Vây cánh của vị vực ngoại thiên ma Sở Dương này: Có đám người Đổng Vô Thương, Nhuế Bất Thông... Đều bị vẽ hình truy nã khắp thiên hạ.

Theo phỏng đoán, hai người Đổng Vô Thương cùng Nhuế Bất Thông cũng là hóa thân của vực ngoại thiên ma...

Mạnh Siêu Nhiên, chính là sư phụ vực ngoại thiên ma Sở Dương, hẳn chính là vực ngoại thiên ma thế hệ trước... Thiên hạ đều có thể giết!

Thẳng đường đi tới, không ngừng nghe được mấy tin tức này, tâm Sở Dương như ngồi trên chảo lửa.

Mình không sao cả, thậm chí người nhà bên kia hắn cũng không lo lắng. Có đám người Phong Nguyệt và Vũ Tuyệt Thành ở đó, cho dù Pháp Tôn đích thân giá lâm, cũng chẳng làm được gì.

Nhưng đám người Hàn Tiêu Nhiên Sa Tâm Lượng gặp chuyện lại khiến Sở Dương nổi giận đùng đùng!

Các ngươi đối phó ta thì cũng thôi, vì sao ngay cả người vô tội cũng muốn liên lụy?

"Làm sao bây giờ?"Sau khi nghe được tin tức của đám người Hàn Tiêu Nhiên, ba người dừng lại ở một tiểu trấn. Đổng Vô Thương nhìn Sở Dương hỏi.

Sở Dương đứng trước cửa sổ, nhìn ra bóng đêm bên ngoài cửa sổ, bất động thật lâu.

"Khi ta ở chấp pháp phân bộ, Sa lão ca từng nói, có thể bọn họ sẽ bị thuyên chuyển đi. Hiện giờ ta mới biết được, đó chỉ là an ủi ta, để ta không phải lo lắng. Tình huống chân thực... là chịu thẩm vấn!"

Sở Dương lạnh giọng nói: "Sa lão cả cùng Tần lão ca đều từng giúp ta đại ân. Mà Pháp Tôn hiệngiờ hận ta thấu xương. Nếu như bọn họ thật sự bị áp giải tới tổng bộ chấp pháp chịu thẩm vấn thì đó chính là cửu tử nhất sinh. Thậm chí ngay cả Hàn Tiêu Nhiên cũng khó thoát khỏi cái chết!"

"Cho nên, chuyện này, chúng ta nhất định phải quản!" Sở Dương nặng nề nói.

"Bất quá, chuyện này tuyệt đối là một cái bẫy!" Nhuế Bất Thông lộ ra vẻ nghiêm túc hiếm thấy, nói: "Lão đại ngươi không thể không nghĩ tới, chấp pháp giả để lộ tin tức này ra, chỉ sợ là để dụ ngươi xuất hiện giải cứu bọn họ. Cho nên, trong đám người áp giải bọn họ, tuyệt đối cao thủ nhiều như vậy!"

"Hơn nữa, chúng ta rời khỏi Đông Nam, tin tức không hề được che giấu, cho nên bọn họ nhất định biết chúng ta đã ra ngoài, nhưng dọc đường này, thậm chí không có một ai chặn giết chúng ta. Vậy chứng tỏ, tất cả bố trí của bọn họ đều ở nơi này! Đều ở trên con đường áp giải đám người Hàn Tiêu Nhiên."

"Thứ nhất, chúng ta ở cách Đông Nam quá xa, Phong Nguyệt không thể trợ giúp kịp. Thứ hai, chuyện này, ngươi cũng không kịp trở về gọi viện binh rồi!" Nhuế Bất Thông phân tích nói: "Dù sao chúng ta cũng không có thủ đoạn thông tin giống như chấp pháp giả và cửu đại gia tộc. Cho nên, hết thảy mọi chuyện đều phải dựa vào bản thân chúng ta để hoàn thành. mà lực lượng ba người chúng ta... chống lại những cao thủ đó, thật sự là không khác gì đi chịu chết!"

"Không thể không nói, Nhuế Bất Thông phân tích như vậy, thật đúng là có tình có lý, vô cùng chuẩn xác.

Đoạn phân tích này khiến Sở Dương cùng Đổng Vô Thương đều phải nhìn hắn với cặp mắt khác xưa.

"Ta làm sao lại không biết." Sở Dương nặng nề thở dài, trong ánh mắt chợt lộ ra vẻ kiên quyết.

"Không chỉ có như vậy. Âm mưu lần này chính là vòng nọ đan xen vòng kia, hoàn toàn không có kẽ hở. Cho dù chúng ta diệt sạch chấp pháp giả cùng cửu đại gia tộc, cũng phải đối mặt với toàn thiên hạ đuổi giết! Cực kỳ độc ác."

Sở Dương im lặng, nói: "Nhưng nếu đổi lại là các ngươi, các ngươi có cứu hay không? Bọn họ giúp ta rất, rất nhiều... Vô luận thế nào ta cũng phải cứu bọn họ. Cho dù là chết... Sở Dương ta cả đời này cũng không thẹn với lương tâm! Nếu không cứu bọn họ, trước tiên ta đã không vượt qua được cửa ải trong tâm rồi."

"Cứu, là nhất định phải cứu. Nhưng phải làm thế nào, cứu ra sao? Như thế nào mới ổn thỏa? Phải biết rằng, cho dù cứu bọn họ ra, bọn họ cũng tất giống với chúng ta. Kẻ địch của thiên hạ. Nửa bước khó đi! Sau này nên làm thế nào bây giờ?" Đổng Vô Thương trầm ngâm.

Tất cả mọi người đều cảm thấy, đây là một thế cục khó giải quyết.

Vô luận như thế nào, kết cục cũng đã định!

Cho dù cứu người ra rồi, làm thế nào mới có thể thay đổi quan niệm toàn bộ thiên hạ?

Điểm này tuyệt đối là bất lực.

"Phải xoay chuyển quan điểm toàn bộ thiên hạ. Trừ phi...." Sở Dương thì thào lẩm bẩm, trong chợt lóe lên một đạo quang mang sắc bén, bàn tay phải đâm sâu vào vách tường!

"Trừ phi cái gì?" Đổng Vô Thương cùng Nhuế Bất Thông cùng truy vấn.

Sở Dương cười khổ một tiếng, sau đó lại thở dài một hơi.

Muốn xoay chuyển suy nghĩ của thiên hạ, chỉ có một cách mới làm được. Đó chính là bại lộ thân phận Cửu Kiếp kiếm chủ của mình!

Mọi người đều biết, Cửu Kiếp kiếm chủ mới là cứu thế chủ của Cửu Trọng Thiên đại lục!

Bất luận kẻ nào cũng có thể điên đảo, thậm chí hủy diệt Cửu Trọng Thiên, duy chỉ có Cửu Kiếp kiếm chủ là không có khả năng. Bởi vì Cửu Kiếp kiếm chủ chính là vì cứu thế mà sinh!

Bất kể có tạo ra bao nhiêu sát nghiệp, nhưng mục đích cuối cùng của Cửu Kiếp kiếm chủ vẫn chỉ có một. Đó chính là bổ thiên!

Hơn nữa, chấp pháp giả chính là trợ lực của Cửu Kiếp kiếm chủ. Thân phận Sở Dương vừa công khai, Pháp Tôn cũng không thể sống yên!

Cho nên, chỉ cần Sở Dương bộc lộ thân phận Cửu Kiếp kiếm chủ ra, chẳng khác nào hung hăng tát một cái vào mặt Pháp Tôn! Từ nay về sau, uy danh Pháp Tôn sẽ mất sạch. Cứ như vậy, đủ loại tin đồn về vực ngoại thiên ma cũng tự nhiên mà sụp đổ.

Nhưng, bây giờ có thể bộ lộ thân phận Cửu Kiếp kiếm chủ của mình sao?

Sở Dương cười khổ trong lòng.

Đây không thể nghi ngờ chính là người si nói mộng.

Hiện tại công khai thân phận, kết cục chỉ có một, đó chính lập tức bị chấp pháp giả cùng người của cửu đại gia tộc tràn tới như thùy triều, giết chết! Đối với tên vực ngoại thiên ma Sở Dương này, tuy cao thủ sẽ có không ít, nhưng tuyệt đỉnh cao thủ chân chính tuyệt đối sẽ không xuất động.

Nhưng một khi thân phận Cửu Kiếp kiếm chủ công khai... Đám đại nhân vật này tuyệt đối sẽ liều mạng, càng không quan tâm tới thân phận mà xuất thủ! Nhất định phải giết chết Sở Dương.

Mà Sở Dương bây giờ, căn bản không có lực hoàn thủ.

Vấn đề là, một khi Cửu Kiếp kiếm chết, lời đồn sẽ thuận lý thành chương tiếp tục lan truyền: vực ngoại thiên ma không ngờ dám giả mạo Cửu Kiếp kiếm chủ!

Bởi vậy trừ mấy người Phong Nguyệt là biết ra, những người khác, đều sẽ bị biển người đè chết. Mà Phong Nguyệt cùng Vũ Tuyệt Thành tuy cường đại, nhưng cũng không có khả năng tàn sát hết toàn bộ Cửu Trọng Thiên.

Cho nên, công phai thân phận, tuyệt đối bất khả thi!

Nhưng không công khai, lại bị đuổi đánh khắp nơi.

Chuyện này, không ngờ biến thành một loại tình thế, tiến tới không đường, lui về không lối.

"Tình huống hiện tại, chúng ta bị bức vào tuyệt lộ. Tiến là núi đao, lui là biển lửa." Sở Dương bình tĩnh nói: "Nhưng có một số việc, chúng ta nên làm, nhất định phải làm!"

"Khuya hôm nay, tập kích phân bộ chấp pháp đường bản địa." Trong mắt Sở Dương lóe lên hàn quang sắc bén: "Ta muốn biết cụ thể lộ trình và hành trình của đám người áp giải Hàn Tiêu Nhiên và Sa Tâm Lượng." Text được lấy tại http://truyenfull.vn

Hắn đứng thẳng người, thản hiên nói: "Có một số việc, liên quan tới tình nghĩa, vô luận thế nào cũng phải làm! Ngay cả sinh tử... cuộc đời cũng có một số thời điểm, bất chấp sinh tử!"