Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 392: Lăng Tiêu biến mất




Kỳ thật nếu thực sự phải đánh, Lăng Tiêu chưa chắc đã sợ đám cường giả thực lực Kiếm Tôn còn lại của Âu Dương gia. nhưng ai biết trong đám bọn họ có thể o có người lúc này không phát ra khí tức Kiếm Thánh hay không? Thấy lão Tư Không Dương còn đứng đó, Lăng Tiêu cũng không muốn cùng những người này giằng co nhiều. Lúc này điều mà Lăng Tiêu muốn làm nhất chính là khẩn trương quay về. từ từ hấp thu những kiến thức vừa mới học được. ngoài ra, còn phải nhắc đến tên thanh niên Ma tộc Kim Hồ. Nhất định phải nghĩ cách thu phục hắn!

Tên gia hỏa đó cường đại hơn rất nhiều so với Vạn Niên Giao bị mình vây trong trận pháp.
Nhưng Lăng Tiêu muốn chạy còn đám người Âu Dương gia lại không nguyện ý bỏ qua!

Âu Dương Trường Không trong lúc chiến đấu bộc lộ thực lực Thánh giai, giờ này này đã phi thăng Thánh Vực. Cảnh cửa Thánh Vực cũng sớm đã đóng lại. trên bầu trời mênh mông quang đãng không gợn mây.

Bây giờ Âu Dương gia tộc chỉ còn chừng mười mấy người, trên cơ bản toàn bộ đều có tu vi Kiếm Tôn bậc sáu. Ma tộc đã bị giết, gia chủ phi thăng Thánh Vực, còn gì có thể khiển gia chủ tiếc nuối nữa đây?

- Lăng Tiêu, đừng chạy!
Một gà Kiểm Tôn bậc sáu của Âu Dương gia tộc cả người bừng lên khí thế cường đại. thân mình như tia chớp đuổi theo Lăng Tiêu!

- Để mạng lại!

Mười mấy Kiếm Tôn bậc cao còn lại của Âu Dương gia tộc đều nhanh chóng đuổi theo Lăng Tiêu. Tư Không Dương híp mắt, sau đó nói với đệ đệ Tư Không Liễu đứng bên cạnh:

- ngươi dắt mọi người về đi. Ta đi trợ giúp Lăng Tiêu!

Nói ong; thân hình trong nhất mắt biến mất giữa không trung!

Đám người Long tộc liếc mắt nhìn nhau, bỗng nhiên đều hiện ra bản thể. Một đám cự long gầm lên vang dội, cũng đuổi theo hướng Lăng Tiêu, dần biến mất!
Đám Tinh Linh tộc vẫn còn đang mờ mịt vô cùng. Tiền nhiệm nữ hoàng Alice và đương nhiệm nữ hoàng Karing cùng một đám trưởng lão Tinh Linh tộc đồng thời toàn bộ phi thăng Thánh Vực. Trong nhất thời, đám người còn lại căn bản không biết nên đi đâu về đâu.
Cảm nhận được ánh mắt không chút hảo ý của đám người thủ hộ tây đại lục, một đám tinh linh cùng chạy như bay hướng về phía Lăng Tiêu vừa rời khỏi.

Cuối cùng, toàn bộ đỉnh núi chỉ còn đám người thủ hộ Tây đại lục. Chuyện xảy hôm nay đã hoàn toàn vượt quá xa khói tầm nhận thức của bọn họ. Thậm chí, rất nhiều người trong số này thường xuyên kết nối với Thánh Vực cũng hoàn toàn không hiểu rõ rốt cuộc hôm nay đã xảy ra chuyện gì.
Cho nên. về cơ bản tất cả mọi người đều không còn chút chiến ý. Sau khi đám người thủ hộ Đông đại lục bỏ đi, bọn họ cũng tản đi.

Sau một hồi chiến đấu, chẳng biết vì cái gì, trên đỉnh núi cao nhất của cấm địa của Thần chỉ còn lại la liệt những thi thể. Có ai ngờ được, bất cử ai nằm ở đây đều là hào kiệt kinh thiên động địa một phương! Nhiều năm sau nữa, cũng chỉ còn là bộ xương vô danh trên đỉnh núi vô danh.

Lăng Tiêu không ngờ bởi vì mình bỏ đi mà kéo theo nhiều người đuổi theo mình như vậy.

Kiếm Tôn bậc sáu của Âu Dương gia tộc phía sau giận dữ hét lên:

- Lăng Tiêu. Dù gì ngươi cũng là tông chủ một phái, đừng như rùa rút đầu chỉ biết chạy trốn. Có gan thì đứng lại cùng ta đánh một trận cho sướng tay.

Một Kiếm Tôn bậc sáu khác của Âu Dương gia cũng gào lên:

- ngươi là đồ hèn nhát! ngươi cứ chạy đi. ngày sau bọn ta tìm đến cửa Thục Sơn kiếm phái của ngươi. Chỉ cần thân nhân bằng hữu, đệ tử của ngươi, người nào dám bước ra một bước, ta liền một kiếm giết chết toàn bộ. Ha ha, để cho Thục Sơn kiếm phái các ngươi trở thành ô quy kiếm phái chân chính.

Kiếm Tôn khi nãy lớn tiếng cười lạnh:

- Rác rưởi. ngươi dám dừng lại sao?

Lăng Tiêu chân đạp Yêu Huyết Hồng Liên kiếm. nghe nhưng lời ấy. trong giây lát dừng lại, sừng sững giữa không trung, từ trong đôi mắt bắn ra tia nhìn sắc lạnh, nhìn Kiếm Tôn châm chọc mình của Âu Dương gia kia. vẻ mặt bình tĩnh nói:

- Các ngươi nghĩ ta thật sự sợ các ngươi sao?

- Chẳng lẽ không đúng sao? Rác rưởi.

Kiếm Tôn của Âu Dương gia kia thấy Lăng Tiêu dừng lai liền vung tay lên. đám Kiếm Tôn bậc cao của Âu Dương gia tộc phía sau hắn lập tức kết thành hình tròn bao vây Lăng Tiêu vào giữa. Sau đó Kiếm Tôn kia cười lạnh. nói tiếp:

- ngươi yên tâm. tên hèn nhát. Đối với hạng rác rưởi như ngươi bọn ta cũng chẳng thèm quần công làm gì. Chỉ sợ ngươi chạy mà thôi, đối thù của ngươi, là bản tôn!

Lăng Tiêu vẫn đứng sừng sững giữa không trong, nhìn chăm chú Kiếm Tôn bậc sáu này của Âu Dương gia, xem lời châm chọc của hắn như không, lạnh lùng nói:

- Âu Dương gia tộc các ngươi toàn ỷ thế hiếp người. Thân phận người thủ hộ thì sao? Căn cơ trong Thánh Vực thâm hậu thì sao? Ta khuyên ngươi một câu, bây giờ cút ngay còn kịp. Nếu chọc giận ta. sau này toàn bộ Âu Dương gia tộc các ngươi trong Thánh Vực sẽ bị ta hủy diệt!

- Ha ha ha...

Đám Kiếm Tôn bậc cao của Âu Dương gia tộc nghe mấy lời này xong đều cười rộ lên rồi nhìn Lăng Tiêu như một thằng ngu. Trưởng lão Âu Dương gia tộc bĩu môi:

- Lão phu sống mấy trăm năm, lần đầu tiên mới thấy một thằng ngu như ngươi! Ha ha, cho dù là thăng ngu cũng sáng suốt hơn ngươi! Uy hiêp của ngươi thật đáng sợ quá! Ha ha ha...

Lăng Tiêu cười bình thản, sau đó nói:

- Ta sẽ đếm đến ba để ngươi tự mà suy xét! Một... hai... ba... Tiếng ba vừa mới thoát ra khói miệng, thân mình Lăng Tiêu đột nhiên biến mất. sau đó xuất hiện trước mặt tên trưởng lão Âu Dương gia tộc, đồng thời Yêu Huyết Hồng Liên kiếm trong tay bùng lên ánh hồng rực rỡ.

- Phù... Quang... Lược... Ảnh!

Lăng Tiêu quát nhẹ một tiếng.

Từ trước tới nay. Lăng Tiêu đều vô cùng thích một kích trí mạng! Vừa ra tay, một phiến ánh sáng màu hồng nhạt trải khắp bầu trời. Bên trong quầng sáng xinh đẹp mỹ lệ là vô tận sát khí đang hỗn loạn! Đạt tới xuất khiếu tiền kỳ. Lăng Tiêu rốt cuộc cũng có thể sử dụng trạng thái tối cao của Phù Quang Lược Ảnh. thậm chí còn dung hợp cảm ngộ qua hai kiếp người của Lăng Tiêu đối với kiếm đạo. Tên trưởng lão Âu Dương gia tộc kia tuy rằng luôn đề phòng Lăng Tiêu nhưng tuyệt đối không ngờ tên nhóc con hắn không để vào trong mắt này vừa ra tay đã có thể xuất ra kiếm kỹ kinh hãi thế tục như vậy!

Hơn nữa trong một chiêu của đối phương không ngờ còn ân chứa kiếm ý chân chính, tên Kiếm Tôn bậc sáu trưởng lão của Âu Dương gia tộc lập tức toàn thân toát mồ hôi lạnh, hét to một tiếng, trong giây lát chém ra một kiếm!

- Nộ hải cuồng lan!

Kèm theo tiếng hét to của tên Kiếm Tôn bậc sáu trưởng lão Âu Dương gia tộc, từ thân kiếm của hắn tỏa ra một cỗ lực lượng hùng mạnh vô cùng. tuy rằng không thể thấy bằng mắt thường nhưng cũng có thể cảm giác được khí thế như một cơn lốc xoáy cuốn phăng vạn vật. che trời phủ đất đánh úp về phía Lăng Tiêu.

Quầng sáng hồng nhạt huyền ảo mộng mị của Phù Quang Lược Ảnh kia không hề bị cản trở bởi một chém "Nộ hải cuồng lan", như biển lớn bị bổ ra một khe hở, lộ ra đáy biển sâu thăm thẳm! Kiếm Tôn bậc sáu trưởng lão Âu Dương gia tộc sắc mặt đại biến, thân mình vội vàng lui về phía sau! Nhưng dù nhanh như thế vẫn không thể tránh thoát công kích của Phù Quang Lược Ảnh!

Quầng sáng màu hồng huyền ảo mộng mị nhẹ nhàng xuyên qua thân thể hắn, chia hắn thành hai mảnh. Kiếm Tôn bậc sáu của Âu Dương gia tộc cả một tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp kêu. thân hình bị cắt thành hai mảnh, lả tả rơi xuống! Hơn mười tên Âu Dương gia tộc ánh mắt đỏ hồng. gào lên. đồng loạt ra tay, tấn công Lăng Tiêu!

- Nộ hải cuồng lan!

- Nộ hải cuồng lan!

- Nộ hải cuồng lan!

.............

Mọi người không hẹn mà cùng dùng chiêu thức tinh hoa nhất trong kiếm kỹ của Âu Dương gia tộc! Hơn mười tên Kiêm Tôn bậc sáu cùng xuất ra, quả thực có uy thế hủy thiên diệt địa! Cho dù là một gã Kiếm Thánh bậc trung, đối mặt với hon mười gã cảnh giới Kiếm Tôn bậc sáu đỉnh phong đồng thời đánh ra một chiêu tất sát, cũng chi có thể tìm đường mà tránh! Không dám đón đỡ!

Cảnh giới chênh lệch tuy rát lớn. Nhưng kiến nhiều cắn chết voi. Huống chi bản thân Kiếm Tôn bậc sáu đỉnh phong cũng có lực sát thương rất mạnh. Quan trọng nhất là, đám võ giả Âu Dương gia tộc phối hợp quá mức tinh diệu, giống như đã được huấn luyện ngàn vạn lần! Loại phối hợp hoàn mỹ này, thậm chí có thể phát huy thực lực gấp mười lần vốn có, có hiệu quả thần kỳ như kiếm trận mà Lăng Tiêu truyền thụ cho người nhà! Từ phía sau truyền đến tiếng gầm của Tư Không Dương:

- Dừng tay!

Đáng tiếc là, đám Kiếm Tôn bậc cao của Âu Dương gia tộc sớm đã phát chiêu. Tư Không Dương tới chậm một bước, cũng chi có thể đứng giữa không trung hoa chân múa tay giận dữ mắng Âu Dương gia tộc đê tiện vô sỉ. Đám người Long tộc và Tinh Linh tộc tới sau cũng chi biết trợn mắt há mồm nhìn hơn mười cỗ lực lượng cường đại giữa không trung tề tụ. không ngờ khiến cho không gian vặn vẹo.

- Oanh... Oanh... Oanh!

Vị trí mà Lăng Tiêu đang đứng liên tiếp phát ra tiếng nổ ầm ầm! Đồng thời hào quang rực rỡ như ánh mặt trời chói lọi!

Sau đó, mọi người giương mắt nhìn, chi tháy hư không, một chút cặn bã cũng không còn. Truyện Sắc Hiệp

Đám cự long của Long tộc trợn mắt như muốn rách ra, sầm lên lao về phía đám Kiếm Tôn của Âu Dương gia tộc. Đối với bọn họ mà nói, Lăng Tiêu là nhân vật trọng yếu liên quan đến tồn vọng của cả Long tộc. Bây giờ người này bị kẻ khác giết chết. Long tộc cuối cùng cũng không thể thoát khỏi kiêp vận diệt vong; chuyện như thế hỏi sao không giận dữ?

Sự cường đại của Long tộc tuyệt đối đám Kiếm Tôn bậc sáu này không thể so sánh được. Nhưng sau khi một kích giết chết Lăng Tiêu. tất cả Kiếm Tôn bậc cao của Âu Dương gia tộc đồng thời phối hợp làm ra một chuyện kinh người.

Chạy!

Thậm chí không chút do dự, tất cả Kiêm Tôn của Âu Dương gia tộc sau khi phát ra một kích kia tựa như bôi dầu vào chân. bay như ma đuổi biến mất giữa không trung.

Một tên chạy hơi chậm một chút bị một đám Long tộc bao vây, chăng mấy chốc bị xé thành từng mảnh nhỏ! Đám Long tộc như phát điên. không hề vì giết được một người mà hả giận. ngược lại, chúng rít gào, gầm lên giận giữ. Long thần uốn lượn giữa không trung; dùng tốc độ nhanh nhất đuổi theo đám Âu Dương gia tộc!

Tư Không Dương vẫn đủng yên. không đuổi theo Long tộc. Với hắn mà nói. nếu Lăng Tiêu còn sống, hắn sẽ trợ giúp Lăng Tiêu bất chấp đắc tội với Âu Dương gia tộc. Không chỉ bởi vì Lăng Tiêu được thế lực trong Thánh Vực xem trọng mà mặt khác còn vì chính hắn cũng cảm giác được Lăng Tiêu là một người tuổi trẻ tiềm lực vô hạn. Giao hảo với một người như vậy. tương lai khẳng định sẽ có thêm chỗ tốt thật lớn. Còn Âu Dương gia tộc, vốn vì thân phận đứng đầu người thủ hộ phương Đông của minh mà có chút quá đáng. đắc tội thì đắc tội.

Ở nhân giới, Âu Dương gia tộc còn chưa đủ khả năng làm gì hắn!

Cho dù là trong Thánh Vực, Tư Không gia tộc không lớn bằng Âu Dương gia tộc, nhưng Âu Dương gia tộc cũng không dám trêu chọc thế lực của Tư Không gia tộc.

Nhưng thấy Lăng Tiêu bị đánh đến tro cốt cùng không còn mà lại đi đắc tội với Âu Dương gia tộc thì rõ rằng là hành vi không lí trí.

Tư Không Dương chi có thể thở dài một tiếng: trời ghét người tài!

Đám Tinh Linh tộc trơ mắt nhìn Lăng Tiêu bị đánh tan xác, trong nhất thời trầm mặc, rồi lặng lẽ bay về một hướng.

Lúc này, Tư Không Liễu và những Kiếm Tôn cường giả còn lại mới tới. Sau khi được kể lại mọi chuyện, Tư Không Liều cũng đành thờ dài. Chỉ là, không ai thấy sắc mặt của đám người Tống Khê và Công Tôn Thiên chợt trở nên xanh mét, sau đó chuyển thành trắng bệch!