Hoa Thiếu Hùng vốn là một tên cáo già.
Việc lão ta mê gái là sự thật nhưng muốn lợi dụng ông ta không phải là điều dễ dàng.
Nhất định phải giành được trái tim của ông ta cơ may mới có thể được ông ta giúp đỡ.
Chương Tử Di buổi tối về nhà luôn gác tay lên trán suy nghĩ làm sao mới có được tình cảm thật sự của ông ta.
Dù sao đi nữa lão ta cũng là người đã có vợ con rồi.
Việc trong tập đoàn Hoa Thị có cài người của vợ ông ta là điều khó tránh khỏi.
Nếu không may xảy ra việc đụng độ với vợ của ông ấy thì vô cùng rắc rối.
Khi Chương Tử Di tới đó làm việc đã được ba ngày, ngoài những lần tiếp xúc về công việc, Chương Tử Di luôn nhìn Hoa Thiếu Hùng với ánh mắt cực kỳ mơ màng và gợi tình.
Hoa Thiếu Hùng cũng không ngốc, ông ta nhanh chóng hiểu ra ý tứ của cô ta liền có đôi lần đụng chạm vào người Chương Tử Di.
Thế nhưng con đường này thật sự không hề dễ đi, muốn sai khiến ông ta để đạt được mục đích quả thật vô cùng gian nan.
Qua ngày thứ năm làm việc.
Chương Tử Di đang làm một báo cáo thì đột nhiên cô ta muốn xuống tầng trệt.
Cửa thang máy đóng lại, sau khi cô ta vừa ấn nút đột nhiên bên trong thang máy liền tắt đèn hết.
Hệ thống báo hiệu nguy hiểm hoạt động.
Cô ta đã thực sự bị nhốt trong thang máy.
Chương Tử Di không la hét vội mà chỉ ngồi đợi.
Trong phòng làm việc của Hoa Thiếu Hùng lúc này vì Chương Tử Di đi đã lâu mà không thấy trở lại, Hoa Thiếu Hùng bỗng nhiên sốt ruột liền cho người đi tìm nhưng thật không may là tìm khắp nơi mà không thấy Chương Tử Di đâu.
Hoa Thiếu Hùng liền cảm thấy vô cùng kỳ lạ bởi vì Chương Tử Di nói sẽ ngay lập tức trở lại đây.
Nghĩ vậy ông ta liền đích thân đi tìm Chương Tử Di.
Vừa đi đến thang máy định ấn nút bỗng nhiên mới phát hiện ra thang máy không hề hoạt động.
Doán có điều không ổn, Hoa Thiếu Hùng liền lớn tiếng gọi.
“Chương Tử Di cô có trong đó không?”
Lúc này Chương Tử Di bên trong đã dường như nghe được tiếng gọi của Hoa Thiếu Hùng liền lên tiếng đáp trả.
“Hoa Tổng, em ở đây.”
Hoa Thiếu Hùng nghe được liền gọi bảo vệ đến cạy cửa thang máy.
Sau khoảng chừng mười phút, mấy người bảo vệ đã mở được cửa thang máy.
Hoa Thiếu Hùng mới đi vào thì thấy Chương Tử Di đang ngồi đó khóc thút thít.
“Em làm sao vậy?”
Thấy Chương Tử Di không trả lời, Hoa Thiếu Hùng liền đến bên cạnh ôm cô ta an ủi.
“Không có việc gì nữa rồi em đừng sợ nhé.”
Chương Tử Di nghe vậy thì liền ôm chặt Hoa Thiếu Hùng hơn.
“Em sợ lắm.”-Chương Tử Di dùng một giọng nói hết sức yếu ớt.
Hoa Thiếu Hùng bất giác cảm thấy vô cùng đau lòng liền nói.
“Không sao, có tôi đây rồi.”
Sau màn ôm ấp tình tứ, Chương Tử Di được Hoa Thiếu Hùng dìu vào trong phòng nghỉ và căn dặn cô phải nghỉ ngơi tịnh dưỡng.
Sau đó vì có cuộc họp gấp nên Hoa Thiếu Hùng đành để cô ở lại trong phòng làm việc của mình rồi đi đến chỗ họp.
Ông ta cũng cắt cử bảo vệ trước căn phòng để bảo đảm an toàn cho Chương Tử Di.
Sau khi Hoa Thiếu Hùng đi rồi, sắc mặt của Chương Tử Di liền thay đổi.
Không còn vẻ yếu ớt ngây thơ như lúc nãy nữa mà là một khuôn mặt dầy dặn toan tính.
Hoa Thiếu Hùng không biết rằng thật ra thang máy ấy là do Chương Tử Di cố tình giở trò.
Cô ta từ đầu đến cuối chỉ đóng kịch mà thôi cốt yếu làm cho Hoa Thiếu Hùng phải thương xót mà nảy sinh tình cảm với cô ta.
Thật ra khổ nhục kế này tuy có vẻ nguy hiểm một chút thế nhưng kết quả lại vô cùng thành công.
Chương Tử Di nở một nụ cười đầy mãn nguyện.
Bước đầu tiên chiếm trái tim của vị kim chủ đã vô cùng thuận lợi.
Bước tiếp theo sẽ là phải xây dựng lòng tin với ông ta.
“Lý Tử Thất không lâu sau nữa tôi và cô phải quyết chiến một trận rồi.” - Mặt của Chương Tử Di lại lộ ra vẻ hết sức tàn ác.
Người ta thường nói có hai loại người không thể đắc tội đó là phụ nữ và kẻ tiểu nhân.
Thế nhưng Chương Tử Di lại hội tụ luôn cả hai điều ấy.
Cô ta là loại phụ nữ mang trong lòng bụng dạ của một kẻ tiểu nhân.
Và loại người ấy vô cùng nguy hiểm nếu chẳng may có ai đó vô tình đắc tội với cô ta..