Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 684: Dựa thế




Quách Kiện Siêu gần đây quả thật lên như diều gặp gió, một tập đoàn to như Vương thị mà cuối cùng cũng thay tên thành tập đoàn giải trí Danh Dương, Quách Kiện Siêu còn ưỡn cao đầu hơn so với trước kia.

Bởi vì, đơn giản là ông chủ của mình rất ghê gớm, Vương Tích Phạm trước kia cũng là một nhân vật có tiếng tại Tùng Giang, nhưng so với Bạo Tam Lập và Hầu Chấn Hám, thì cứ như là gặp sư phụ.

Ban đầu, Quách Kiện Siêu tiếp xúc với người khác, cũng còn có chút kiêng kị, cho dù là tập đoàn đứng đầu Tùng Giang, thì những tập đoàn xí nghiệp khác cũng không cần phải nể mặt làm gì, đơn giản là tiền ai nấy kiếm.

Nhưng bây giờ thì khác, Quách Kiện Siêu cảm thấy rõ ràng, lời của mình nói ra, rõ ràng đã có phân lượng hơn trước rất nhều, cũng đúng thôi, mọi người đều biết sau lưng Quách Kiện Siêu là thế lực nào mà, không ai dám không nể mặt hắn.

Cho nên, Quách Kiện Siêu càng sảng khoái hơn, làm con chó của Dương Minh, quả thật cũng rất tốt! Cho dù là chó thì thế nào? Rất nhiều người muốn làm mà không được! Nhìn những người này khúm núm với mình, một cảm giác tự hào sinh ra ngay trong lòng Quách Kiện Siêu!

Hắn cảm thấy mình là một con chó rất ghê gớm, là một con chó đáng tự hào! Cho đến bây giờ, hắn vẫn chưa rõ thực lực chân chính của Dương Minh, chẳng qua cũng không sao, hắn cũng không hối hận, vời vì thủ hạ của Dương Minh, Bạo Tam Lập và Hầu Chấn Hám, cũng đã đủ ghê gớm rồi, đã cho mình một chổ dựa rất là vững chắc, vậy khẳng định thực lực của Dương Minh rất khủng bố!

Đối với Tôn Khiết, Quách Kiện Siêu đã vốn không còn cảm giác, hắn là một con người vô cùng thức thời, những thứ không có khả năng thuộc về mình, thì không cần phải đi tranh giành, giành thì dễ chết, đạo lý này hắn vẫn hiểu được.

Gần đây, Quách Kiện Siêu mới quen một cô bạn gái, là một nữ sinh, bộ dạng cũng không tồi, Quách Kiện Siêu liền muốn mua cho nàng một căn nhà tại gần trường học, mình cũng trưởng thành rồi, cha mẹ cũng thúc dục thành hôn. Bây giờ sự nghiệp coi như thành công, vì thế Quách Kiện Siêu liền quyết dịnh kết hôn lập gia đình và sinh con, dù sao đầu năm nay gái đẹp vẫn còn đầy đường, đến lúc đó kiếm vợ hai vợ ba cũng không có vấn đề.

Bạn gái của hắn, cũng thuộc loại có ngạo khí, nhà ở phía nam, cũng có chút bối cảnh, Quách Kiện Siêu sau khi suy nghĩ, cảm thấy có thể, liền mang nàng đến chọn một căn nhà gần trường.

Không ngờ rằng chỉ một cú điện thoại của mình, liền được giảm giá 20%, Quách Kiện Siêu cảm thấy lâng lâng, cảm giác mình cũng là một nhân vật ghê gớm tại Tùng Giang!

Trong lúc đang tự mãn, thi bạn gái đột nhiên gọi điện đến, nói lúc giao tiền bị người ta đánh! Quách Kiện Siêu lập tức giận dữ, đánh bạn gái mình, không khác gì đánh vào mặt mình!

Quách Kiện Siêu gọi điện, dẫn theo vài bảo an trong công ty, thật ra là lưu manh trên đường thôi, vào làm công cho người ta. Cả đám người lái một chiếc Mer bảy chổ, vội vã hướng về chổ Hoa Tùng Văn Viên.

Quách Kiện Siêu nhảy xuống xe đầu tiên, hùng hổ bước vào, bảo an ngoài cửa vừa định cản lại, thì đã bị đám người của Quách Kiện Siêu đuổi qua một bên, tuy rằng cùng là bảo an, nhưng thực lực kém nhau rất xa.

Bảo an ở đây chỉ là những người thanh niên được tuyển do đọc báo kiếm việc làm mà thôi, còn bảo an của Quách Kiện Siêu chính là phần tử hắc đạo, ai lợi hại hơn ai?

Dương Minh vẫn ung dung ngồi trên ghế của Lưu quản lý, ôm Trần Mộng Nghiên ngồi trên đùi, bộ dáng rất thảnh thơi. Đột nhiên, cửa bị đá cái rầm, một người đàn ông đằng đằng sát khí vọt vào hét: "Nhiên Nhiên, em thế nào?"

"Ông xã, anh đến đúng lúc lắm, là con nhỏ kia đánh em!" Tống Nhiên khóat tay, chỉ về hướng Trần Mộng Nghiên, nói: "Hai người bọn họ khi dễ em!"

"Con mẹ." Quách Kiện Siêu nói được một nửa, thì nuốt trọn nửa câu còn lại vào trong bụng, bởi vì hắn đã nhìn thấy Trần Mộng Nghiên, người đánh Tống Nhiên, tuy rằng hắn không nhận ra Trần Mộng Nghiên là ai, chẳng qua, bây giờ Trần Mộng Nghiên đang ngồi trong lòng ngực của một người! Mà người kia chính là chủ nhân của hắn, Dương Minh!

Dương Minh ngẩng đầu lên, nhìn thoáng qua Quách Kiện Siêu, sau đó thản nhiên nói: "Là mày à?"

"Ông." Quách Kiện Siêu định kêu là ông chủ, chợt nhớ ra Dương Minh không muốn công khai thân phận, vì thế lập tức sửa lời: "Dương ca, anh ở đây à."

"Ừ, nhìn trúng một căn biệt thự, không ngờ có người nhanh chân hơn" Dương Minh vẫn không thay đổi sắc mặt, nói: "Vốn, tao cảm thấy chuyện này coi như xong, nhưng mà. vị Tống tiểu thư kia không chịu bỏ qua, cứ châm chọc và khiêu khích tao, đúng rồi, nó là gì của mày?"

"Cái này. không có quan hệ với em!" Quách Kiện Siêu tuy rằng cũng thích Tống Nhiên, nhưng mà trước mặt Dương Minh, hắn chỉ có thể bỏ qua, rõ ràng là Dương Minh không thích Tống Nhiên.

"Ông xã, anh nói gì vậy?" Tống Nhiên đột nhiên nghe Quách Kiện Siêu nói là không quan hệ với mình, nàng lập tức khẩn trương lên.

"Đừng ồn!" Quách Kiện Siêu nhất thời giận dữ, vươn tay lên định tát cho Tống Hằng một cái, nhưng nhìn thấy nửa khuôn mặt đang sưng lên của nàng, lại không đành lòng, thở dài.

"Được rồi, tao không muốn can thiệp vào sinh hoạt cá nhân của mày, mang nó đi đi, quản cho tốt!" Dương Minh phất tay nói: "Nhớ kĩ cái thế lực mà mày đang dựa vào, mày bây giờ đang làm việc cho anh, làm người phải biết khiêm tốn!"

Quách Kiện Siêu nghe Dương Minh nói xong, nhất thởi cả kinh, toàn thân toát đầy mồ hôi lạnh, biểu tỉnh nghiêm túc nói: "Em hiểu rồi, xin lỗi Dương ca"

"Đi đi, tao còn việc phải làm" Dương Minh ra lệnh đuổi khách.

Quách Kiện Siêu nghe xong, như trút được gánh nặng, vội vàng kéo Tống Nhiên đang ngạc nhiên rời khỏi nơi này.

Lưu quản lý ngồi bên cạnh còn không hiểu gì sao? Dương Minh cường thế như vậy, ngay cả bạn trai của Tống tiểu thư mà cũng dám giáo huấn, cái này chứng minh rằng, Dương Minh mới thật sự là người không thể trêu vào.

Mặc dù Dương Minh không nói, những trong lòng rất rõ ràng, biểu hiện của Quách Kiện Siêu hình như rất kính sợ người này. Lưu quản lý không phải đồ ngốc, làm sao mà không hiểu được?

Dương Minh đã muốn ra mặt, cho nên cũng không muốn giấu diếm nữa.

Trần Mộng Nghiên vốn tưởng rằng sẽ có một hồi ác chiến, nhưng không ngờ lại được giải quyết nhẹ nhàng như vậy, Dương Minh nói mấy câu, làm cho người bạn trai của Tống Nhiên bỏ chạy. Tuy rằng không biết là vì sao, nhưng lại cảm thấy vô cùng có mặt mũi, ai không hy vọng bạn trai của mình cường thế?

Hợp đồng nhanh chóng được ký kết, lúc gần đi, Dương Minh vỗ vai Lý Đại Cương, nói với Lưu quản lý: "Đây là bạn tốt thời trung học của tôi, phiền Lưu quản lý về sau để ý một chút"

"Đương nhiên, đương nhiên!" Lưu quản lý không ngừng gật đầu: "Không thành vấn đề!"

Dương Minh muốn Lý Đại Cương học tập những cái mình dặn, thì làm người bán hàng đương nhiên sẽ không có thời gian, cần phải là một chức gì đó cao hơn, cho nên, lúc gần đi, Dương Minh đã trực tiếp thăng chức cho Lý Đại Cương.

Lưu quản lý không dám đắc tội với Dương Minh, dù sao mình cũng phải đề bạt phó quản lí, vì thế trực tiếp mượn nước đẩy thuyền rồi.

Trực tiếp móc thẻ ra thanh toán, lấy chìa khóa, Nhật Nguyệt Các liền trực tiếp thuộc về Dương Minh và Trần Mộng Nghiên, phỏng chừng chỉ chờ đến ở mà thôi.

Khi Lưu quản lý hỏi người đứng tên chủ quyền nhà là ai, Dương Minh đáp không cần nghĩ: "Viết Trần Mộng Nghiên đi!"

Điều này làm cho trong lòng của Trần Mộng Nghiên còn ngọt hơn mật nữa, Dương Minh tự nhiên viết tên của nàng lên một căn biệt thự đắt tiền như vậy, đại biểu cho cái gì, chắc không cần phải nói nữa.

Giao một cái chìa cho Trần Mộng Nghiên, nàng chỉ mỉm cười rồi để vào trong người.

"Mộng Nghiên, mấy ngày nữa mua cho em một chiếc xe nha, nơi này dù cách trường không xa, nhưng đi bộ thì cũng phải nửa giờ đấy" Dương Minh nhìn nhìn địa hình của khu biệt thự, từ cửa nhà đi ra cổng qua thật cũng khá xa: "Không có xe đi lại cũng không tiện!"

"Mua xe cho em?" Trần Mộng Nghiên sửng sốt, không rõ hôm nay Dương Minh rốt cục là bị cái gì nữa, mua nhà cho mình, lại còn mua xe, điều này làm nàng không dám tiếp nhận.

"Sao thế, có vấn đề à?" Dương Minh hỏi.

"Dương Minh, hôm nay anh rốt cục là bị gì vậy, sao lại vừa mua nhà vừa mua xe cho em? Có phải lại làm chuyện gì có lỗi với em không?" Trần Mộng Nghiên nghi ngờ hỏi.

"Trời!" Dương Minh choáng váng, nói: "Anh quả thật đã làm chuyện có lỗi với em, chỉ là trước kia, mà em cũng biết mà! Anh mua nhà, không phải bởi vì để cho Chu Giai Giai tĩnh dưỡng sao? Mua xe cho em chỉ là cảm thấy thuận tiện một chút thôi. hai cái này tuy khác nhưng cùng một mục đích mà!"

Trần Mộng Nghiên nghĩ nghĩ, quả thật đúng là vậy, Dương Minh làm chuyện có lỗi với mình có ít không? Chỉ là mình đã tha thứ cho hắn, hắn cũng không cần phải mua những cái này để lấy lòng mình, cho nên gật đầu, tạm thời tin tưởng lời giải thích của Dương Minh.

"Vậy mua xe gì?" Trần Mộng Nghiên cũng có chút động tâm.

"Em chọn đi, thích cái gì thì mua cái đó!" Dương Minh thì không sao cả, cũng không quan tâm đến giá cả, nói.

"Được rồi, vậy để em về lên mạng coi trước đã!" Trần Mộng Nghiên gật đầu nói.

Sau khi mua nhà, đương nhiên chính là mua đồ dùng trong nhà. Tuy rằng bên trong biệt thự cũng không thiếu đồ, nhưng mà còn cần vài món yêu thích nữa, Dương Minh liền đi hỏi Chu mẫu, dựa theo phòng ngủ của Chu Giai Giai mà phục chế lại cho nàng, nói chung là hoàn cảnh cũng rất tốt.

Chuẩn bị xong những cái này, thì cũng đã gần đến buổi trình diễn của Thư Nhã rồi.