Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1560: Không thể tha thứ




Trần Trí Nghiệp càng nói càng cảm thấy mình đoán trúng chân tướng, lại càng hăng hái cười:

- Ha ha ha ha, Dương Minh, mày cũng không ngẫm lại, 200 vạn có thể đến mua khách sạn sao? Tao xem mày rõ thật là ngu, đến con nít nó còn bỏ đi, mày lại có thể tin được, làm như thật sự ở nơi này thảo luận. Nói cho mày hay, là ông chủ tao lừa gạt mày đó!

Trần Trí Nghiệp ở bên cạnh vừa cười vừa khoa chân múa tay châm chọc Dương Minh, lần này không chỉ là Dương Minh, ngay cả Kaike cũng một bộ ánh mắt nhìn Trần Trí Nghiệp giống như kẻ đần độn.

Quách Kiến Siêu tuy rằng không biết, tình thế làm sao lại đột nhiên thay đổi, sau khi một chiếc điện thoại của Kaike xác nhận vài câu nói của Dương Minh, dường như Kaike đã thay đổi thành người khác!

Từ trong mắt của Kaike, Quách Kiến Siêu thấy được nỗi sợ hãi, một loại sợ hãi thật sâu, tựa như lúc trước mình theo đuổi Tôn Khiết, bị Bạo Tam Lập chộp tới chỉnh cho một trận! Nỗi sợ hãi tuyệt vọng của Kaike, thậm chí còn muốn sâu hơn một chút!

Cho nên, Quách Kiến Siêu biết, sinh ý ngày hôm nay chỉ sợ là đàm phán thàn công! Cái sinh ý này không phải là đem khách sạn Quốc Tế Tùng Giang bán cho Kaike. Mà là chỉ khách sạn Douglas của Kaike bán cho Dương Minh.

Thế nhưng Trần Trí Nghiệp, lại vẫn tự cho mình là đúng, cho rằng chuyện gì cũng đã rõ như lòng bàn tay, như một thằng điên khùng ở chỗ đó phá lên cười, làm cho Quách Kiến Siêu rất là xem thường.

- Trần, ngươi cười đã đủ chưa?

Kaike lạnh lùng chất vấn Trần Trí Nghiệp:

- Nếu như ngươi cười đủ rồi, làm phiền duy trì yên lặng! Nếu như cười chưa đủ, thì đi ra ngoài cười đi, không nên quấy rối ta và Dương tiên sinh nói chuyện!

- Hahaha, ông chủ, ông còn giả bộ với ta cái gì nữa, hahahaha, ta cũng đã đoán được.

Trần Trí Nghiệp vẫn đang một bộ hình dạng cái gì cũng biết:

- Ông chủ, ông cũng không cần phải tìm hắn vẽ vời làm gì cả. Nếu hắn muốn chết, cứ để hắn tự sinh tự diệt được rồi.

- Là ta thấy ngươi muốn chết!

Kaike cũng bị Trần Trí Nghiệp làm cho phát cáu rồi. Thằng cha này thế nào còn chưa nhận thức được? Tới bây giờ vẫn còn chưa nhìn ra đến mình cũng không thể trêu vào Dương Minh sao? Còn nói toàn lời cặn bã như thế, thật sự là không biết viết chữ" die" như thế nào.

- Hả?

Trần Trí Nghiệp thế nào cũng không nghĩ tới Kaike lại đột nhiên phát hỏa như vậy.

- Quách Kiến Siêu, cậu đem lão này ném vào trong toilet đi, cùng một chỗ với thằng ranh vừa mới thả rắm, đừng cho hắn ở chỗ này vẽ vời, tôi nghe thấy phiền lòng.

Dương Minh chỉ chỉ Trần Trí Nghiệp, hướng về Quách Kiến Siêu phân phó nói.

- Được, Dương ca!

Quách Kiến Siêu sau khi lĩnh mệnh, trực tiếp một túm nắm lấy cổ Trần Trí Nghiệp đem hắn xách lên, đi về phía phòng nhân viên chuẩn bị. Dương Minh kêu hắn nhét vào trong toilet cùng một chỗ với tên" thả rắm", Quách Kiến Siêu hiển nhiên minh bạch ý tứ của Dương Minh, là đưa hắn cùng con của hắn nhốt cùng một chỗ. Cái gọi là toilet, chỉ là thuận miệng nói một chút, châm chọc một chút Trần Trí Nghiệp và Trần Tiểu Long.

- Ngươi… ngươi muốn làm gì?

Trần Trí Nghiệp cả kinh, muốn né tránh ma trảo của Quách Kiến Siêu, cũng đã chậm, đã bị hắn xách lên.

- Câm miệng, ông tiếp tục kêu loạn nữa, tôi không ngại cho ông ngủ ngon một lúc đâu.

Quách Kiến Siêu trừng mắt nhìn Trần Trí Nghiệp, ngủ ngon theo như lời của hắn, tự nhiên chỉ là đem Trần Trí Nghiệp đánh ngất.

Trần Trí Nghiệp sợ run cả người, không rõ tình thế vì sao lại biến thành như vậy! Kaike tựa hồ nói đều là sự thật? Hắn muốn đem khách sạn bán cho Dương Minh? Lẽ nào hắn trúng tà vẫn còn mê muội? Thế nào lại như vậy chứ?

Từ trong câu nói" là ta thấy ngươi muốn chết" của Kaike, Trần Trí Nghiệp rốt cục cũng đã nghe ra được một chút mùi vị không bình thường! Kaike đối với hắn thực sự là đang nổi giận, mà điều này không phải giả bộ!

Đồng thời thấy mình bị Quách Kiến Siêu xách lên, nhưng một câu cũng không hề nói, cũng có thể phản ánh được ý nghĩ của Kaike lúc này, đó chính là Kaike căn bản không hề muốn lo cho mình!

Đến tột cùng là vấn đề xảy ra ở chỗ nào chứ? Trước đó Kaike vẫn còn ủng hộ cho mình, thế nào đột nhiên lại biến thành như vậy? Vì sao lại bắt đầu hướng đến Dương Minh thỏa hiệp?

Trần Trí Nghiệp cho dù có nghĩ nát óc, cũng sẽ không nghĩ đến cái quan hệ vi diệu lúc đó của Kaike và Dương Minh. Tuyệt đối nghĩ không ra Dương Minh chính là người tàn nhẫn kia đã hủy diệt gia tộc Lancer, đồng thời khiến gia tộc Douglas gà chó không yên.

- Bịch!

Quách Kiến Siêu một cước đá văng cửa phòng nghỉ ngơi của nhân viên, một tay xách Trần Trí Nghiệp ném vào Trần Tiểu Long vẫn còn đang dựng thẳng tai nghe ngóng động tĩnh bên ngoài. Hắn cũng rất kỳ quái, vì sao trong lúc đó ba và Kaike đột nhiên ầm ĩ, vả lại còn là vì Dương Minh!

Đang buồn bực, thì có một cỗ lực lượng lớn từ trên cánh cửa truyền đến, trực tiếp đem Trần Tiểu Long đá bay ra ngoài, té lăn trên đất, trong mắt đã thấy sao bay đầy trời, đầu óc choáng váng. Chưa kịp phản ứng được chuyện gì đã xảy ra, một vật thể không rõ ràng giống như một bao cát lớn đã rơi trên người hắn.

- Ui da…

Trần Tiểu Long bị đập đến nỗi răng xương lỏng lẻo, tru lên một tiếng. Nhưng hoảng sợ phát hiện, vật thể không rõ ràng ném vào người mình lại có thể là ba của mình Trần Trí Nghiệp.

- Ba! Người làm sao vậy?

Trần Tiểu Long hoảng sợ hỏi.

- Con mẹ mày ít nói lời thừa đi!

Quách Kiến Siêu đã sớm nghe nói Trần Tiểu Long không phải là con cóc ghẻ bình thường, lại có thể dám có ý nghĩ với nữa nhân của Dương ca. Vì thế liền một cước thăm dò trên đũng quần của Trần Tiểu Long, nhất thời làm cho Trần Tiểu Long đau đến tròng mắt cũng phải lồi ra, kêu một tiếng thê thảm liền hôn mê đi.

Thế này vẫn còn nhẹ đó! Nghĩ đến lúc trước mình có suy nghĩ với Tôn Khiết, đã bị nghiêm phạt dọa người ra sao, vừa nghĩ đến cảnh tượng lúc đó, Quách Kiến Siêu cũng đã không rét mà run!

- Ngươi muốn làm gì!

Trần Trí Nghiệp cả kinh, vội vàng tới che chở trước người Trần Tiểu Long, trong mắt đã tràn ngập thần sắc điên cuồng:

- Ngươi dám đánh con trai ta, ta liều mạng với ngươi!

Nói xong, Trần Trí Nghiệp đã đánh về phía Quách Kiến Siêu.

- Cút con mẹ mày đi!

Quách Kiến Siêu một tát đem Trần Trí Nghiệp đánh cho ngã lộn nhào, lạnh lùng nói:

- Thành thật lại cho tao, chờ lát nữa Dương ca xử lý bọn mày. Đừng có tự chuốc lấy phiền phức!

Nói xong, Quách Kiến Siêu cũng không để ý đến bọn họ, xoay người ra khỏi phòng," phanh" một tiếng đã đóng sập cửa lại.

- Kiến Siêu, cẩn thận một chút, khách sạn này tức khắc chính là của chúng ta. Đừng cố sức như vậy, phá xong lại phải sửa đó!

Dương Minh liếc mắt nhìn Quách Kiến Siêu nói.

- A, hắc hắc.

Quách Kiến Siêu có chút xấu hổ gãi gãi đầu.

Thế nhưng Kaike lại càng hoảng sợ, cho rằng Dương Minh cố ý chỉnh hắn, vội vàng nói:

- Ta sửa, xấu chết đi được! Dương tiên sinh ngài yên tâm, trước khi bàn giao toàn bộ khách sạn cho ngài, ta sẽ cho người kiểm tra sửa chữa kĩ càng một lần. Không có vấn đề gì cho ngài đâu!

- Ừm, vậy làm phiền ông rồi!

Dương Minh thấy Kaike đối đãi như vậy, cũng sẽ không làm khó dễ ý tứ của hắn.

- Không phiền, không phiền. Phiền cái gì chứ, đây là việc tôi phải làm mà!

Kaike cẩn thận nói.

- Vậy 200 vạn kia, ông lưu lại tài khoản của ông, sau khi trở về tôi sẽ tìm người giao dịch.

Dương Minh nói:

- Về phần hợp đồng, khỏi cần ký kết làm gì, ông chuẩn bị thủ tục cho tốt sau đó trực tiếp đem đến khách sạn Quốc Tế Tùng Giang, cho Quách tổng là được.

- Vâng, vâng!

Kaike gật đầu đáp ứng.

- Ừ, ông sẽ không chối cãi chứ?

Dương Minh cười cười hỏi.

- Hả? Không đầu, không đâu!

Kaike vội vàng xua tay phủ nhận nói.

Hắn nào dám chống lại! Hắn chỉ mong sao nhanh chóng đem khách sạn này giao cho Dương Minh, dẹp loạn được lửa giận trong lòng Dương Minh. Còn về phần không ký hợp đồng, Kaike nhận thấy không có gì quan trọng cả. Nếu như Dương Minh muốn cái hợp đồng gì? Cho dù là hắn muốn toàn bộ khách sạn Douglas trên thế giới, mình cũng không có khả năng không cho.

Diệt tộc và tiền tài, cái nào quan trọng hơn Kaike hiểu rất rõ.

Dương Minh gật đầu, hắn cũng chỉ là thuận miệng hỏi. Căn bản là hắn cũng không sợ Kaike sẽ đổi ý, trừ phi Kaike là một thằng ngu.

- Chuyện hôm nay đã đến lúc này, tôi đã không muốn nhìn bọn họ nữa.

Dương Minh đứng lên:

- Ông sẽ xử lý tốt chuyện này chứ?

- Sẽ được, Dương tiên sinh, ngài yên tâm đi!

Kaike bảo đảm nói.

Dương Minh không hề nói gì nữa, mà là phất phất tay với Quách Kiến Siêu, ý bảo hai người có thể ly khai.

Quách Kiến Siêu đứng lên, theo Dương Minh rời khỏi phòng họp. Lúc này Kaike mới thở phào một hơi! Sự tình cuối cùng cũng đã được giải quyết tốt đẹp!

Hừ, chính là thằng khốn nạn Trần Trí Nghiệp này. Cho dù Dương Minh không nói, Kaike cũng sẽ không dự định buông tha cho Trần Trí Nghiệp, người này tí chút nữa đem mình cùng gia tộc của mình đi vào chỗ chết.

Tuyệt đối không thể tha thứ!

Nghĩ tới đây, Kaike đã cầm lấy điện thoại gọi cho vệ sĩ của mình…