Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1085: Mỏ vàng




Lý Cường thì cướp hết vũ khí trang bị của những người trong chổ trú quân, còn Kim Ngưu thì mang xác của Dayton về căn cứ, cứ như vậy, sẽ làm cho những người không an phận hết hy vọng, tướng quân của bọn họ đã trở thành lịch sử rồi, muốn mạng sống, muốn phát triển, thì phải tuyệt đối phục tùng lãnh đạo mới.

Mỗi một lực lượng vũ trang tại nước X khi được thành lập đều có một ý nghĩa riêng cho mình, tuy rằng Kars biết chủ nhân của mỏ kim cương là ai, nhưng mà những lực lượng khác chưa chắc đã biết, cho nên khó tránh khỏi việc bọn họ nổi lòng tham với mỏ kim cương, gây phiền toái cho mình, mà Dương Minh cũng không thể nhờ Kars giải quyết mỗi lần có phiền toái được, cứ như vậy, mình sẽ phải thiếu nợ nhân tình Kars rất nhiều, nếu sau này hắn có yêu cầu gì với mình, thì mình cũng sẽ khó từ chối.

Cho nên, Dương Minh muốn thành lập một lực lượng cho riêng mình, cứ như vậy, cũng có thể phòng bị được những tên khác, chỉ cần mình có thực lực tuyệt đối, thì có thể đứng vững tại đất nước chiến loạn này.

Giảm lỏng những tên tổ trưởng đội trưởng ở đây lại, cũng vì sợ bọn họ có lòng trung với Dayton, sẽ làm cho binh lính bất ngờ gây phản. Cũng không cần thời gian quá lâu, nhiều nhất là hai tháng, những người lính của Dayton sẽ gia nhập vào trong đội ngũ của Lý Cường, đến lúc đó những tên đội trưởng tổ trưởng này cũng không có biện pháp gây sóng gió, mệnh lệnh của họ căn bản là không còn ai nghe nữa.

Sở dĩ Dương Minh không giết những người này, cũng là vì có nguyên nhân, bọn họ có thể leo lên đến cái chức đội trưởng hay tổ trưởng, khẳng định là phải có thực lực và năng lực thì mới được làm. Nếu như mà giết bọn họ đi thì quả là đáng tiếc, cho nên Dương Minh mới giam lỏng bọn họ lại, đợi đến khi những binh lính bên ngoài không còn nghe lời họ nữa, thì mới tiến hành khảo sát bọn họ, sau khi khảo sát xong, có thể dùng được thì cứ dùng. Đối với việc mê hoặc lòng người, Dương Minh cũng không rành cho lắm, vả lại chuyện của tổ chức sau này cũng giao cho Lý Cường, dù sao Dương Minh cũng không có khả năng ở đây mãi được, cho nên bọn họ phải tự dựa vào sức của mình.

Cũng may là có một quân sư như Lô Tân Dương, có một số việc có thể thươn? g lượng với hắn, Lý Cường cũng không bị động quá, Dương Minh dùng điện thoại vệ tinh lên mạng, đưa ảnh chụp xác chết của Dayton vào trong hộp thư, Dương Minh cũng không hỏi Phương Thiên rằng thù lao lần này là cái gì, sau khi gửi thư xong, Dương Minh gọi điện cho Phương Thiên.

"Phương lão đầu, nhiệm vụ hoàn thành rồi!" Tâm tình của Dương Minh vô cùng vui sướng, nhiệm vụ lần này mặc dù bắt đầu có chút khó khăn, nhưng mà sau đó lại có thể hoàn thành thuận lợi.

"Ồ? Cũng được!" Phương Thiên nghe Dương Minh báo cáo xong, cũng hài lòng mỉm cười: "Xem ra con cuối cùng cũng đã có biện pháp giải quyết, không cần ta phải ra mặt"

"Con cũng nhờ một người bạn mới hoàn thành được" Dương Minh ngượng ngùng nói.

"Mặc kệ là nói thế nào, thì cũng là do con làm, bạn của con cũng thuộc về thế lực bản thân con, như vậy ta cũng yên tâm" Phương Thiên nói.

"Đúng rồi, thù lao lần này là cái gì vậy?" Dương Minh hỏi.

"Hình như là hai mỏ vàng, trước khi Kars lên giành chính quyền, trong tay chẳng có gì, có thể dùng hai mỏ vàng để trả nhiệm vụ là tốt lắm rồi" Phương Thiên nói: "Mấy thứ này cũng không có tác dụng với hắn, cho nên dùng làm tiền thưởng nhiệm vụ"

"Hai mỏ vàng? Cũng được, dù sao thì con cũng dự định để người của con ở đây phát triển, có mỏ vàng cũng tốt" Dương Minh suy nghĩ một chút rồi nói. Dù sao thì trong nước vẫn còn một công ty châu báu, rất cần nguyên vật liệu để làm việc, có mỏ vàng ở đây rồi, đương nhiên là không từ chối.

"Ừ, cũng được, con có thể đi nhận từ tay của Kars" Phương Thiên nói: "Ta nghĩ hắn không dám quỵt nợ đâu!"

"Cũng đúng" Dương Minh gật đầu nói, thầm nghĩ, trải qua sự kiện lần trước xong, Kars chắc chắn đã sợ mình, tuyệt đối không dám làm ra loại chuyện quỵt nợ này. Quả nhiên, không lâu sau, khi Kars nhận được tin nhắn Dương Minh báo cáo nhiệm vụ thành công, liền nhiệt liệt chúc mừng, đồng thời biểu thị rằng lúc Dương Minh trở về thủ đô, sẽ mở tiệc chiêu đãi tưng bừng.

Đối với việc mở tiệc chiêu đãi, Dương Minh cũng không có tâm trạng hưởng thụ, bây giờ còn chuyện của gia tộc Hoàng Nhạc Nhạc, Dương Minh quyết định đến mỏ vàng của gia tộc Hoàng Nhạc Nhạc để coi một chút.

Kevin cũng đã nhận được tin, ngay sau khi Dayton chết thì chổ trú quân của hắn ta cũng bị bật gốc, cho nên Kevin làm việc càng thêm cẩn thận, yêu cầu những người lính của mình ăn mặc bình thường, và không lái xe quân dụng ra ngoài. Bởi vì Kevin đã phái mật thám ra, và biết được thực lực của Dương Minh, thấy người này có hơn chục chiếc xe tăng liền hoảng sợ.

Sau khi cảm thán xong, Kevin bắt đầu hoài nghi thực lực của Kars, người này rốt cục có phải thuộc về thế lực của Kars hay không? Nhưng mà, mặc kệ là thế nào, thì Kevin cũng sẽ không quản chuyện ở nước X nữa, và giữ vững ý định kiếm tiền của mình.

Trong chổ đóng quân của mình, Lý Cường đã tiến hành dung nhập đám lính trước kia của Dayton, và tiến hành huấn luyện thống nhất. Nhưng người này phần lớn đều là dân nghèo, vì chiến loạn liên miên nên không thể số? ng được, đành phải dựa vào Dayton để sinh tồn, đối với bọn họ mà nói, chỉ cần được sống, có cơm ăn áo mặc thì theo ai cũng như nhau. D(ươn gnhie6n, đây là suy nghĩ trước kia của bọn họ, Lý Cường sẽ bồi dưỡng cho họ biết cảm giác vinh dự, để cho bọn họ trung thành với Dương Minh.

Bởi vì lính của Dayton quả thật rất nhiều, cho nên Lý Cường và Kim Ngưu đã phái một số người lên đảm nhiệm chức đội trưởng và tổ trưởng. Nhưng mà, những người này lúc trước chỉ là lính quèo nhưng được biến thành một tiểu lãnh đạo, đều có vẻ vô cùng hài lòng.

Trong hai ngày nay, Vương Tiếu Yên rãnh rỗi chỉ điểm cho Lao Feng một số kỹ xảo, mà Lao Feng cũng rất chăm chú, mà những người lính kia nhìn thấy có một ông già chăm chú như vậy, càng tự cố gắng tập luyện.

Buổi sáng ngày thứ ba, Dương Minh dự định trở về thủ đô, sau một hồi khuyên mãi, và tốn hết gần một lít nước miếng, Dương Minh mới có thể làm cho Lao Feng trở về nhà, vì trong hoàn cảnh như vậy, không thích hợp để giữ Lao Feng lại.

Ban đầu, Lao Feng sống chết cũng không chịu đi, nhưng mà Dương Minh dùng đến tuyệt chiêu đoạn tuyệt quan hệ sư đồ đe dọa, Lao Feng cũng đành phải bước lên thuyền trở về nhà, rời khỏi nước X. Lần này trở về thủ đô, Dương Minh chỉ mang theo Vương Tiếu Yên, Lý Cường cùng một nửa người, còn Vương Bằng, Lưu Siêu, Kim Ngưu cùng Lô Tân Dương thì ở lại căn cứ.

Bởi vì mang theo nhiều người, cho nên hành động không được tự nhiên, hơn nữa Dương Minh không muốn bị chú ý, cho nên quyết định đi ban đêm.

Bây giờ Dương Minh vẫn chưa muốn gây xung đột quy mô lớn với các lực lượng khác, cho nên tất cả phải làm việc lặng lẽ. Bàn ngày thì nghỉ ngơi, ban đêm mới đi, sau một thời gian Dương Minh mới đến được một cái quặng mỏ gần thủ độ, và đây là sản nghiệp của gia tộc Hoàng Nhạc Nhạc.

"Đây là sản nghiệp của vợ nhỏ bên Singapo à?" Vương Tiếu Yên thấy cái mỏ cách đó không xa, liền cười hỏi Dương Minh.

Đối với chuyện của Hoàng Nhạc Nhạc, Dương Minh cũng không giấu Vương Tiếu Yên làm gì, hai người cùng đang ở đây, cho nên muốn xử lý chuyện của Hoàng Nhạc Nhạc thì không giấu Vương Tiếu Yên được, mà cũng không thể giấu được. Ngoài ra, còn có một nguyên nhân quan trọng khác chính là Vương Tiếu Yên không hay ghen như Trần Mộng Nghiên, chỉ là… gần đây nàng ta có vẻ thay đổi, giống như muốn trở thành người phụ nữ của hắn, và bắt đầu quan tâm đến những chuyện nhỏ của hắn.

"Nói chính xác là tình nhân, giống như em vậy" Dương Minh cười cười, cũng nhìn ra sự thay đổi của Vương Tiếu Yên, nhéo nhéo lấy bàn tay nhỏ bé của nàng.

"Hừ" Vương Tiếu Yên trừng mắt nhìn Dương Minh, không nói thêm cái gì nữa.

Cả đoàn người hướng về mỏ vàng, trên thời gian đi đến cửa, Dương Minh hơi sửng sốt một chút, theo lý thuyết thì ở đây không có người mới đúng, tại sao còn có lính canh gác?

"Là ai? Đứng lại?" Người canh cửa nhìn thấy đoàn người Dương Minh đi đến, lập tức đi ra ngăn cản: "Nơi này là lãnh địa tư nhân, không được vào, bằng không sẽ nổ súng!"

"Lãnh địa tư nhân? ' Dương Minh nghe xong, nhất thời nhíu mày nói: "Lãnh địa tư nhân gì? Ông chủ của các người là ai?"

"
Hỏi ông chủ của bọn tao là ai làm gì?" Ngữ khí của thằng gác cửa này khá là xúc phạm: "Nếu mày không đi, tao sẽ gọi người đến!"

"
Gọi người?" Dương Minh nhìn thấy một đám quân lính cách đó không xa, cười cười nói: "Nếu như mày có năng lực thì cứ gọi đi!"

"
Có chuyện gì vậy, là ai đến gây chuyện?" Một thằng nhìn có vẻ giống thiếu gia chạy từ bên trong ra, nói hắn là thiếu gia cũng có lý do, là bởi vì do mặt hắn trắng quá. (Ở đây tác giả chơi chữ, tiểu bạch kiểm - tên mặt trắng nhỏ, và cũng để ám chỉ, vì ở đây là châu Phi, mà màu da của dân châu Phi là màu gì?)

Nhưng mà, làm cho Dương Minh kinh ngạc chính là, thằng mặt trắng này lại nói tiếng Hán!

"
Các người là người của Hoàng gia?" Dương Minh chần chờ hỏi, theo lời nói của Hoàng VInh TIến thì người của Hoàng gia đã rút về rồi, bên này hẳn là không còn ai.

"
Hoàng gia?" Thằng mặt trắng hừ lạnh một tiếng, nói: "Ở đây bây giờ là Lý gia, không có Hoàng gia gì cả"

"
À đúng rồi, có phải là Hoàng gia có con nhỏ tên là Hoàng Nhạc Nhạc, thằng anh của tao muốn cưới về làm vợ không? Nhưng mà con nhỏ Hoàng Nhạc Nhạc này chảnh như chó, tao thấy chuyện này không được rồi!" Thằng mặt trắng hừ lạnh nói: "Đừng nói nhiều, mày đến đây làm gì? Rốt cục có chuyện gì không? Không có gì thì cút đi!"

Dương Minh nghe thằng mặt trắng nói xong, nhất thời nhớ ra! Cái gia tộc này Hoàng Vinh Tiến đã nhắc qua, Lý gia ở Singapo, mà thằng mặt trắng này hình như là em trai của Lý Thiên Giai rồi.

Phỏng chừng là ỷ lại quan hệ của tướng quân Kars, cho nên mới chiếm lấy cái mỏ vàng này trước, nêu như Hoàng Nhạc Nhạc chịu gả cho Lý gia, thì như vậy rất tốt, còn nếu không thì bọn họ vẫn có thể giữ lấy mỏ vàng này làm của riêng.

"
Thì ra là Lý gia ở Singapo!" Dương Minh hừ lạnh nói: "Mày là em trai của Lý Thiên Giai!"

"
Sao mày biết?" Thằng mặt trắng sửng sốt: "Mày là ai?"

"
Tao đại diện cho Hoàng gia đến nhập cái quặng mỏ này, bây giờ mày có thể cút đi" Dương Minh nhàn nhạt nói. Hắn không có chút hảo cảm với Lý gia chút nào, nhất là Lý Thiên Giai, đặc biệt chán ghét tên này. Bây giờ thấy được bộ dáng kiêu ngạo của em trai hắn, Dương Minh càng khó chịu, phất tay ý bảo hắn cút đi.

"
Mày bị ngu hả? Đại biểu cho Hoàng gia? Mày có thể đại biểu cho ai chứ?" Lý Thiên Vũ tức giận, giơ tay chỉ thẳng mặt Dương Minh nói: "Nếu mày không cút đi thì đừng trách tao!"

"
Hoàng Nhạc Nhạc là vợ của tao, cho nên ở đây tao quyết định!" Dương Minh cũng không muốn nói nhảm với Lý Thiên Vũ nữa, trực tiếp nắm lấy cổ áo của hắn, tát cho một cái, thân thể của Lý Thiên Vũ giống như con diều đứt dây, bay cái vèo ra xa, trực tiếp ngã xuống đất.

Thấy Lý Thiên Vũ bị đánh ngã, tên gác cửa liền khẩn trương lên, thổi còi báo hiệu, bắt đầu gọi người.

Bên trong nghe thấy tiếng còi hiệu, lập tức chen chúc chạy ra ngoài.

"
Không ai được động, nếu không tao đánh chết hắn!" Lý Cường bước ra nói. Nếu Dương Minh đã ra tay, thì hắn không có lý do gì để đứng đằng sau cả. Trong tay của Lý Cường và những người của hắn đều cầm loại súng mp7a1, loại súng tự động mới nhất, rất hiếm thấy trong quân đội của các quốc gia khác.

Những tên lao ra lập tức choáng váng! Bọn họ đâu phải là đối thủ của những người cầm súng! Bọn họ kinh doanh khoáng sản ở đây, chủ yếu là nhờ vào quan hệ giữa Lý gia và tướng quân Kars, cho nên mới bình an vô sự. Mà những lực lượng xung quanh đây đều biết Lý gia có quan hệ với tướng quân Kars, cho nên cũng không muốn gây phiền phức gì với họ. Cứ như vậy, Lý Thiên Vũ cho rằng nước X chính là thiên hạ của hắn, hắn muốn cái gì thì có cái đó!

Không ngờ rằng Dương Minh mang theo lực lượng vũ trang đến đây, đám người của Lý Thiên Vũ chỉ cầm có cây gậy thôi, làm sao là đối thủ của người ta? Lý Thiên Vũ tuy rằng kiêu ngạo bố láo, nhưng không đến mức ngu si đần độn, biết rõ thực lực của mình kém xa người ta, lấy cứn gđối cực chỉ có kết quả là chết hết, cho nên Lý Thiên Vũ không dám lỗ mảng, sợ đến mức run lên, nói: "
Anh hai, em đi, em dẫn những người này đi, ở đây giao cho anh, anh đừng giết em! Em chỉ nghe lời lệnh của gia tộc thôi, không liên quan đến em!"

"
Cút nhanh lên!" Nhìn thấy bộ dáng hèn hạ của Lý Thiên Vũ, Dương Minh rùng mình, phất tay nói. Dương Minh cũng muốn trực tiếp giết chết những người này, nhưng mà dù sao thì ở bên Singapo, không biết rõ ý tứ của Hoàng Nhạc Nhạc thế nào, cho nên không dám tùy tiện quyết định.

Lý Thiên Vũ không dám ở lâu, vội vã mang người của hắn rời khỏi quặng mỏ.

"
Dương ca, chúng tta/" Lý Cường nhìn Lý Thiên Vũ, hỏi.

"
Để chúng đi!" Dương Minh nói: "Những người này tạm thời giữ lại"

Lý Cường gật đầu, tuy rằng không biết vì sao Dương Minh không giải quyết Lý Thiên Vũ, nhưng mà hắn tuyệt đối nghe lời Dương Minh, chờ khi Lý Thiên Vũ dẫn người rời đi đến, liền dẫn người vào bên trong chiếm lấy quặng mỏ.

Lý Thiên Vũ chạy xa khỏi chổ này rồi, thấy phía sau không ai đuổi theo, mới thở phào một hơi, hắn có chút buồn bực, Hoàng gia sao có một lực lượng vũ trang cường đại như vậy? Nếu Hoàng gia mà có thì cần gì phải cầu xin Lý gia? Tuy rằng nghĩ mãi không rõ, nhưng Lý Thiên Vũ cũng không cam lòng, vì vậy hắn bắt đầu ghi hận.

Hắn ở nước X cũng có một lực lượng, nhưng mà cho dù triệu tập lại cũng không phải là đối thủ của người ta, cho nên Lý Thiên Vũ suy nghĩ xong, liền muốn cầu xin sự giúp đỡ của tướng quân Kars. Đối với việc Lý gia chiếm lấy mỏ vàng này, Kars cũng ngầm đồng ý, cho nên Lý Thiên Vũ xin sự giúp đỡ của tướng quân Kars, hẳn là tướng quân Kars sẽ không mặc kệ.

Nghĩ đến đây, Lý Thiên Vũ liền gọi điện cho tướng quân Kars.

"
Xin chào, tôi muốn tìm tướng quân Kars" Sau khi điện thoại được chuyển, Lý Thiên Vũ cung kính nói.

"
Tướng quân Kars đang họp, xin hỏi là ai vậy?" Người thư ký hỏi.

"
Tôi là con trai thứ của Lý gia, Lý Thiên Vũ" Lý Thiên Vũ vội nói: "Phiền cô chuyển lời với tướng quân Kars, nói tôi có chuyện tìm tướng quân"

"
Được, chúng tôi sẽ ghi lại" Người thư ký nghe xong liền cúp điện thoại.

Tuy rằng rất gấp, nhưng mà Lý Thiên Vũ cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể yên lặng chờ đợi tướng quân Kars liên hệ với hắn. Nhưng ma chỉ dựa vào quan hệ của Lý gia, thì Kars hẳn là sẽ gọi lại cho hắn. Quả nhiên, sau một tiếng đồng hồ lo lắng, Lý Thiên Vũ đã nhận được điện thoại của tướng quân Kars. Trước đó, Kars đang họp, đang hưng phấn thảo luận với thủ hạ của mình cách tiêu diệt tàn dư của Dayton, cho nên tâm tình rất hưng phấn, chứ nế không, hắn cũng sẽ không gọi điện cho một thằng nhóc của Lý gia.

"
Là Lý Thiên Vũ sao? Tôi là Kars" Kars gọi cho Lý Thiên Vũ, nói ngắn gọn!"

"
Xin chào, xin chào tướng quân Kars!" Lý Thiên Vũ vội chào hỏi: "Ngài tự mình gọi điện cho tôi, làm cho tôi cảm thấy vinh hạnh"

"
Được rồi, nói chuyện chính đi, tìm tôi có việc gì?" Kars không muốn nói nhảm với Lý Thiên Vũ, cho nên trực tiếp nói.

"Chuyện là như vậy, tướng quân Kars, ngài phải làm chủ cho tôi!" Giọng nói của Lý Thiên Vũ rưng rưng như sắp khóc: "Là như vậy, vừa rồi tôi và người của tôi đang ở trong mỏ vàng chơi, nhưng mà có mấy người tự xưng là người của Hoàng gia, mang theo vũ khí đến cướp mỏ vàng của tôi, tướng quân Kars, ngài cần phải giúp tôi đánh đuổi bọn họ, trả mỏ vàng lại cho tôi!"

"
Mỏ vàng đâu phải của cậu, còn trả cái gì?" Tướng quân Kars hừ lạnh nói: "Tiền thuế cậu còn chưa nộp cho tôi, bây giờ coi như là tạm thời cho cậu mượn!"