Ngày hôm sau...!
Người của bệnh viện tới phòng bệnh của Tô Nhiên đã không thấy bóng dáng của cô đâu.
Họ thiết nghĩ người nhà đã âm thầm đưa bệnh nhân xuất viện nhưng đến dưới tiếp tân hỏi lại không có giấy tờ nào.
Bọn họ ai nấy cũng vô cùng khó hiểu.
Người của bệnh viện đang đồn đại thông tin của Tô Nhiên.
Cho dù là chuyển viện cũng cần báo trước một tiếng, phen này Tô Nhiên lại được một lần trở thành no.1 ho† search trên trang báo.
Ma giới...!
Ngạn Thần đặt người Tô Nhiên xuống giường đá cẩm thạch, xung quanh bao phủ một lớp linh khí dày đặc cùng sự lạnh lẽo của băng lan ra toả khắp người cô.
Hai tay cô đặt trước bụng, mắt nhắm nghiền lại thật điềm tĩnh.
Bổn người chia nhau ra bốn góc, bắt đầu vận khí tức.
Ngạn Phong truyền một đạo ma pháp vào trong người Tô Nhiên.
Khí lực bắt đầu tỏa ra khắp người được Tô Nhiên nhanh chóng hấp thụ.
Một lúc lâu sau....!
Ánh mắt hẳn trở nên sắc lạnh đặt trên người Tô Nhiên.
Hắn lạnh giọng ra lệnh "Bắt đầu đi"
Ngay lập tức, Ngạn Thần, Diêm La Thất Sát cùng Tuý Linh truyền toàn bộ sinh khí vào người cô.
Từ trên tay mỗi người, luồng khí màu xanh trộn lẫn màu đen được truyền vào người Tô Nhiên.
Tô Nhiên từ từ hấp thụ lấy toàn bộ.
Trôi qua nửa ngày...!
Nét mặt của Tuý Linh ngày càng tái nhợt, vào lọn tóc đã ngả sang màu bạc.
Nàng cố gắng chống cự, đến mức mồ hôi thi nhau vữa xuống trên trán thành một tầng mỏng.
Bờ môi khô khốc sắp nứt nẻ tới nơi.
Ngạn Phong nhận thấy một nguồn linh khí yếu dần, hẳn liếc mắt qua người Tuý Linh chợt phạt hiện nét mặt nàng trắng bệch ra, sắp không chống cự thêm được nữa.
Hắn truyền ma lực yếu lại, sau đó thu hẳn ma pháp và tiến tới chỗ nàng.
Bên phía Ngạn Thần...!
Hẳn ngồi bên cạnh người Tô Nhiên, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay của cô.
Lần này là hắn chủ động nắm lấy tay cô.
Trước đây, hắn rất ghét chủ động với cô.
Những lần cô đưa hẳn đi xem phim, đưa hắn đi ăn đều là Tô Nhiên chủ động nắm bắt cơ hội.
Cô biết, Ngạn Thần kiêu ngạo, cô chấp nhận được, chỉ cần là cô thích, cô không bắt ép hẳn chủ động với mình.
Ngạn Thần nhìn cô, nở một nụ cười thê lương.
Dường như, trên khoé mắt hắn đọng lại một giọt sương.
Hắn nhẹ hôn lên bàn tay trắng nõn của cô, chất giọng trầm trầm vang lên "Tô Nhiên, có phải tôi thích em rồi không?"
Giây phút đó, ánh mắt của Tô Nhiên đột nhiên mở ra.
Không những thế còn trừng lớn và một thứ ánh sáng màu xanh vụt qua đôi mắt của cô.
Cũng ngay sau đó, cô lại nhắm nghiền mắt.
Ngạn Thần không hề biết đến điều này.
Lúc hẳn ngước mắt lên nhìn cô, Tô Nhiên đã khôi phục lại vẻ mặt ban đầu.
Ánh mắt điềm nhiên nhắm chặt lại.
Hắn lại cười một tiếng, nụ cười đến mức thê thảm "Haha, em sẽ không cho phép tôi thích em đâu, nhỉ?"
Từ bao giờ, thích cô hẳn lại phải được Tô Nhiên cho phép? Ngạn Thân đặt bàn tay cô xuống, chồng lên bàn tay còn lại của Tô Nhiên.
Có điều, cô mặc y phục màu trắng của Ma giới thật giống với Hứa Tĩnh Nhiên..