Ngạn Thiếu Truy Tìm Vợ

Chương 150






Tiêu Dao bước đầu bước vào tu luyện.

Diêm Vương Phu Nhân tuy có chút không muốn con bé trở lại Ma giới nhưng là quyết định của nó, nàng không thể từ chối được.

Nàng nói với Diêm Vương, để Y tạo mọi điều kiện tốt nhất giúp Tiêu Dao sớm đạt được mong muốn.

Hầu như, thời gian con bé cùng nàng vui chơi đã bị hạn chế chế lại.


Nó dành thời gian để tu luyện, sớm đạt cảnh giới của Quỷ.

Bên phía Ma Giới, Ngạn Thần tu luyện ngày đêm, cảnh giới của hẳn ngưỡng cửa đạt tới một nửa của Ngạn Phong.

Tuý Linh gửi một bức thư qua cho Quang Thánh Tiễn, muốn ba mình phối hợp giúp đỡ một số chuyện.

Nàng được Quang Thánh Tiên gửi một bộ cung tên, Tuý Linh chăm chỉ tập luyện ở phòng bắn cung không để NgạnPhong biết.

Bên phía Tinh Khâm Sứ có động tĩnh rất nhỏ, là thời cơ để chuẩn bị đối phó.

Thời gian gần đây, có vẻ nhiều người rất bận, ngoài tu luyện ra thì chẳng lấy một ai an nhàn.

Tô Nhiên tới tiệm hoa, nhưng cô không phải trông coi tiệm mà là hôm nay muốn lau chùi sạch sẽ lại tiệm một lần.

Cũng đã nửa năm, cô chỉ quét dọn qua chứ không hề dành thời gian để dọn đẹp tổng thể trong cửa hàng của mình một lần.


Tiểu Mao giúp cô khiêng một số đồ dùng, vật nặng ra khỏi tiệm để tiện lau chùi.

Du Mộc Liên ghé ngang qua, nhìn thấy Tô Nhiên cùng Tiểu Mao đang dọn dẹp hỏi thăm một câu “Chị Tô Nhiên dọn tiệm hay sao?” “Chị chỉ đang dọn dẹp một chút thôi” “Mộc Liên, lâu ngày không gặp cậu” Tiểu Mao cười hỏi Y một câu.

Du Mộc Liên cười cười trả lời “Tiểu Mao dạo này to cao hơn rồi đấy, suýt nữa tôi nhận không ra” “Cậu đi đâu đấy” “À, nhìn thấy mọi người dọn dẹp nên muốn qua giúp một tay” Thực ra, Du Mộc Liên đã nhiều lần đi ngang qua tiệm và nhìn thấy Ngạn Thần ngồi bên trong cho nên cứ ngỡ Ngạn Thần hôm nay cũng đến nên muốn qua giúp có ý muốn gặp mặt hắn một lần nữa.

Tiểu Mao rời khỏi ghế trước, y tạm biệt Tô Nhiên trở về nhà chuẩn bị “Tô Nhiên, em về tắm rửa trước nhé, lát nữa gặp chị” “Ừm, mau về chuẩn bị rồi lát gặp” Trước khi khởi động xe trở về, Tiểu Mao lườm lườm Du Mộc Liên một cái.

Còn nàng, cong môi đưa tay lên làm ra hiệu nắm đấm cảnh cái y.

Tô Nhiên giấu nụ cười của mình, cô nhấp một ngụm trà.

Đợi Tiểu Mao đi rồi mới nói với Du Mộc Liên “Hai cái đứa này cứ hễ gặp nhau lại trêu chọc nhau” Nàng ta ấm ức trả lời “Cậu ta trêu chọc em trước, chị không thấy sao?” “Chị thấy rồi.

Cô nương mau về thay đổi rồi qua chỗ chị cùng nhau đi ăn thôi nào, chị đói bụng lắm rồi này” “Dạ” Du Mộc Liên cũng nhanh chóng trở về nhà sửa soạn.


Tô Nhiên khoá cửa tiệm lại, cô cũng về nhà tắm rửa qua một lượt.

Sau khi dọn dẹp tiệm xong, người cô rất bẩn, rất khó chịu.

Ba người gặp nhau tại địa điểm trước đường lớn.

Tô Nhiên ngồi vào ghế lái phụ của taxi, hai người kia ngồi phía sau.

Cả ba người tới một quán nướng, thời tiết này ăn nướng quá là hợp lí.

“Hai đứa ăn nhiều vào nhé” Tô Nhiên ngồi đối diện với hai người bọn họ, cô kẹp thịt đã chín ra ngoài đĩa cho Mộc Liên cắt thịt..