Ngân Dực Liệp Thủ Hệ Liệt

Quyển 7 - Chương 33: 100 câu hỏi tự – mẫn




PHẦN 01

Editor: Maikari

Beta: Kaori0kawa

Người chủ trì: Các vị, hôm nay là lễ tình nhân, chúng tôi mượn máy thời gian của chị Tuyết, đưa hai vị tình nhân hạnh phúc nhất tới đây, tiến hành phỏng vấn. Cho mời tổng thống B quốc Chu Tự cùng đệ nhất bạn đời Lạc Mẫn.

Tiếng trống vang lên, hai vị Đại Minh tinh tiến đến, khiến toàn hội trường vỗ tay như sấm.

Người chủ trì mỉm cười, mời hai vị ngồi xuống, chính thức chính thức bắt đầu.

1. Xin hỏi tên của hai vị?

Tự: Chu Tự (người nào đó: Gọi tắt là Tự)

Mẫn: Lạc Mẫn. (người nào đó: Gọi tắt là Mẫn)

2. Xin hỏi tuổi của hai vị?

Tự: Tôi lớn hơn hắn 2 tuổi.

Mẫn: Tôi nhỏ hơn y 2 tuổi.

(người nào đó đổ mồ hôi: Hai người các anh phu xướng phu tùy, có thể phối hợp một chút không? Chu Tự mỉm cười với cô, người nào đó nhất thời có chút choáng váng, liền ho khan, cố gắng trấn định)

3. Xin hỏi giới tính hai vị?

Tự (ho một tiếng) Đương nhiên là nam.

Mẫn (nhịn cười) Tôi cũng là nam.

(người nào đó nói thầm: Mấy câu hỏi này cũng không biết là của ai ra nữa?)

4. Xin hỏi tính cách của hai vị thế nào?

Tự: Hào sảng, có nghĩa khí.

Mẫn: Tương đối nghiêm cẩn.

(Chu Tự ôm vai Lạc Mẫn: Tôi bổ sung 1 chút, tính cách hắn rất tốt, ôn nhu, nhiệt tình, độ lượng, khả ái, có nghĩa khí, không sợ chết, là người ưu tú nhất đẳng. Lạc Mẫn cười rộ lên: Anh đừng khoa trương đến thế được không? Chu Tự hôn hắn một chút: Anh chỉ nói thật. Người nào đó liền quáng lên: Đây là 50 năm trước ở trong nước đó. Chu Tự không hiểu: Ở trong nước thì sao? Người nào đó lau mồ hôi: Là … phải trong sáng … Chu Tự cười nhạt. Người nào đó càng đổ mồ hôi)

5. Vậy tính cách của đối phương thế nào?

Tự: (ngẩn ra, nhún vai) Hồi nãy tôi vừa nói rồi.

Mẫn: Thái độ cùng cách sống của y trượng nghĩa, hào sảng, dũng khí, có trách nhiệm, là người có tính cách rất tốt.

(Chu Tự đắc ý nháy mắt với người nào đó một cái. Khuôn mặt người nào đó đỏ bừng, nói thầm: Xin đừng phóng điện bậy bạ như vậy. Chu Tự cười ha ha. Lạc Mẫn vỗ nhẹ nhẹ tay y, nhẹ nhàng nói: Hợp tác chút đi, đừng làm khó người ta quá. Chu Tự liền đứng đắn, cười nói: Anh rất hợp tác mà. Người nào đó thở dài, tiếp tục phỏng vấn)

6. Xin hỏi hai vị gặp nhau lần đầu ở đâu? Lúc nào?

Tự: Tại cạnh biển, lúc đó hắn là nghiên cứu sinh đại học Quốc Lập.

Mẫn: Đúng vậy

7. Ấn tượng đầu tiên với đối phương?

Tự: (hăng hái bừng bừng) Cậu ta quá đẹp, nhất định phải đeo đuổi bằng được cậu ta.

Mẫn: (lắc đầu) Y rất đẹp, nhưng lại không đứng đắn.

(Chu Tự cười to)

8. Thích nhất ở đối phương?

Tự: Thích, hắn rất tốt, không có khuyết điểm nào cả.

Mẫn: Tôi cũng vậy

(Chu Tự đại hỉ, liền hôn hắn 1 cái. Người nào đó liền quýnh lên. Lạc Mẫn xin lỗi: Xin lỗi. Chu Tự đắc ý nhíu mày, cảm thấy hứng thú liền nhìn cô. Người nào đó lập tức mặt đỏ lên. Lạc Mẫn nhẹ giọng nói: A Tự, một vừa hai phải. Chu Tự “ừ” một tiếng, vẫn cười tủm tỉm nhìn người nào đó. Người nào đó bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là né qua chỗ khác rồi tiếp tục phỏng vấn)

9. Ghét nhất ở đối phương?

Tự: Không có.

Mẫn: Tôi cũng không có.

(Chu Tự mi phi sắc vũ, liền ôm chặt Lạc Mẫn. Lạc Mẫn chỉ có thể lắc đầu)

10. Anh có nghĩ mình hợp với đối phương không?

Tự: Tốt, chúng tôi rất tốt.

Mẫn: Phải, chúng tôi rất tốt.

11. Hai người gọi đối phương thế nào?

Tự: A Mẫn.

Mẫn: Tự ca.

12. Anh hy vọng đối phương gọi mình là gì?

Tự: Hy vọng hắn sẽ gọi tôi là “Lão công”. (Lạc Mẫn nhìn y một cái. Chu Tự lập tức nịnh nọt cười) Đương nhiên, như giờ cũng tốt rồi.

Mẫn: (mỉm cười) Đúng vậy, như giờ là tốt rồi.

(người nào đó cười thầm không ngớt: Thì ra là người sợ lão bà)

13. Nếu lấy động vật làm ví dụ thì anh nghĩ đối phương là con nào?

Tự: Động vật? (quay đầu cẩn thận quan sát Lạc Mẫn) Nghĩ không nổi em ấy giống loài nào nữa.

Mẫn: Y giống 1 con báo mỹ lệ.

(Chu Tự mừng rỡ: Chú Nguyên cũng nói như vậy)

14. Nếu muốn tặng quà cho đối phương thì sẽ tặng gì?

Tự: Chỉ cần tôi có thì thứ gì cũng đưa hết cho em ấy.

Mẫn: Y thích chơi súng, sẽ tặng y một cây súng lục đời mới nhất.

(Chu Tự lập tức lập tức ghé vào lỗ tai hắn nói: Nghe nói Trung Quốc mới ra một cây súng lục N90 đời mới. Lạc Mẫn lập tức gật đầu: Em sẽ nghĩ cách lấy 1 cây về. Chu Tự hài lòng vỗ đùi, hôn mạnh lên môi Lạc Mẫn. Người nào đó nhảy dựng lên ngăn trở bọn họ: Mau, cho chiếu quảng cáo liền. Một phút sau, phỏng vấn tiếp tục)

15. Nếu là anh thì anh muốn được tặng gì?

Tự: Em ấy tặng gì tôi cũng thích.

Mẫn: Tôi cũng vậy.

(hai người nhìn nhau cười, người nào đó tán thán: Thực sự là trời sinh một đôi)

16. Có gì bất mãn với đối phương không? Nếu có thì là gì?

Tự: Không có bất mãn.

Mẫn: Y rất hay ghen, khiến người khác có chút chịu không nổi.

(Chu Tự nhìn hắn: Bộ em không ghen hay sao, vậy chuyện của thằng nhóc Thạch đó là từ đâu ra? Lạc Mẫn hừ một tiếng. Chu Tự lập tức giở chiêu, cười: Là anh sai, anh sai, không phải anh đã sửa đổi lại rồi hay sao? Đừng nóng giận nữa mà. Lạc Mẫn sắc mặt có chút nguôi giận. Người nào đó cười đến ngã nghiêng)

17. Tật xấu của anh?

Tự: Chưa đủ nghiêm cẩn, chủ yếu là không có tính nhẫn nại.

Mẫn: Có đôi khi suy nghĩ quá nhiều, không cởi mở cho lắm.

18. Tật xấu của đối phương?

Tự: Không có, em ấy rất tốt.

Mẫn: Lúc còn trẻ thì có chút đào hoa, nhưng vậy đều là bình thường, sau khi trưởng thành hơn thì không còn gì nữa.

19. Đối phương làm chuyện gì (bao gồm tật xấu) khiến anh không vui?

Tự: Không có.

Mẫn: Y biết rõ chuyện trắc thí kia, nhưng lại giấu không nói tôi biết.

(Người nào đó hiếu kỳ: Trắc thí gì? Sắc mặt Lạc Mẫn âm trầm, không chịu nói. Chu Tự ôm sát Lạc Mẫn, thở dài)

20. Anh làm chuyện gì (bao gồm tật xấu) khiến đối phương không vui?

Tự: Trên cơ bản thì cũng chỉ có 1 việc thôi, đương nhiên, là do trước đây tôi không hết lòng với em ấy, trong lòng em ấy chắc cũng không vui.

Mẫn (thở dài) Tôi tốt với ai quá y cũng không hài lòng.

(người nào đó gật đầu: Vậy cũng không tính là khuyết điểm)

21. Quan hệ của hai người đã đạt tới trình độ nào?

Tự: Kết hôn rồi.

Mẫn: Đúng, chúng tôi kết hôn rồi.

(người nào đó thật cao hứng: Đây chính là đôi duy nhất yêu nhau mà đã chính thức kết hôn trong đợt phỏng vấn của tôi đó, chúc mừng. Chu Tự cùng Lạc Mẫn khoái trá: Cảm ơn)

22. Lần đầu tiên hai người hẹn họ là ở đâu?

Tự: Làng chài cạnh biển.

Mẫn: Đúng.

23. Khi đó bầu không khí của hai người thế nào?

Tự: Vui sướng.

Mẫn: Đúng.

24. Khi đó đã tiến triển đến mức nào?

Tự: Tôi đang muốn đeo đuổi em ấy.

Mẫn: Xem như là bạn đi.

(người nào đó nói nhỏ: Quan hệ công thụ vừa nghe là biết ngay)

25. Bình thường hẹn hò ở đâu?

Tự: Khắp nơi đều đi, rất nhiều chỗ.

Mẫn: Phải, y mang tôi đi khắp nơi.

26. Anh định chuẩn bị gì cho sinh nhật của đối phương?

Tự: Kéo hắn lên trên giường.

Mẫn: Tôi cũng vậy.

(người nào đó: Thật trực tiếp nha. Chu Tự nhấn mạnh: Chúng tôi đã kết hôn rồi. Người nào đó chợt nhớ ra: À, đúng rồi)

27. Là do ai tỏ tình trước?

Tự: Tôi. Em ấy là xử nam, chẳng có chút kinh nghiệm gì hết, đợi em ấy tỏ tình trước chắc không biết chờ đến bao giờ, quả thực khiến tôi bực chết được.

Mẫn: Là y.

28. Anh thích đối phương đến cỡ nào?

Tự: Nếu không có hắn thì tôi sống không có ý nghĩa gì.

Mẫn: Tôi cũng vậy.

29. Vậy có yêu đối phương không?

Tự: Đương nhiên yêu.

Mẫn: Đúng vậy, rất yêu y.

30. Đối phương làm gì khiến anh không thể từ chối?

Tự: Lúc nói đạo lý. Em ấy bằng cấp cao như vậy, sao tôi nói lại em ấy?

Mẫn: Lúc y hay chơi xấu, tôi không có cách nào hết.

(Chu Tự cười to. Người nào đó ước ao: Thực sự là ân ái)

31. Nếu nghi ngờ đối phương thay lòng, anh sẽ làm gì?

Tự: Lập tức bắt hắn, kéo hắn lên giường.

Mẫn: Tìm người khác …

(Chu Tự giận dữ: Em dám? Lạc Mẫn hừ lạnh: Anh thử đi. Nét mặt Chu Tự biến đổi, lấy lòng cười: Anh tuyệt đối sẽ không thay lòng. Người nào đó ôm bụng cười)

32. Có thể tha thứ cho sự thay lòng của đối phương không?

Tự: Không phải vấn đề tôi có tha thứ hay không, mà là tôi không cho phép em ấy thay lòng đổi dạ. (người nào đó: Rất mạnh mẽ)

Mẫn: Đương nhiên không tha thứ. Nếu y thay lòng, chúng tôi lập tức ly hôn. (người nào đó: Cũng rất mạnh mẽ)

(Chu Tự tức giận: Cô đang gây xích mích mối quan hệ của chúng tôi à? Người nào đó vội vàng áy náy: Xin lỗi, xin lỗi, tôi thật không có ý đó)

33. Nếu hẹn hò mà đối phương trễ 1 tiếng, anh sẽ làm gì?

Tự: Vậy chắc chắn gặp phải bọn tập kích rồi, lập tức triệu tập anh em đi trợ giúp.

Mẫn: Tôi cũng như y. Nếu y có việc gì khiến chậm trễ, nhất định gọi điện nói tôi biết, nếu không có tin tức, vậy khẳng định phải triệu tập anh em.

(người nào đó gật đầu: Quả nhiên tâm linh liên kết)

34. Nơi anh thích nhất trên cơ thể đối phương?

Tự: Tất cả đều thích, em ấy thực sự rất đẹp.

Mẫn: Đều thích, y rất đẹp.

(cả hai nhìn nhau cười. Người nào đó nước bọt chảy ròng)

35. Biểu tình khêu gợi của đối phương là?

Tự: Hahaha, không nói cô biết đâu, chỉ mình tôi biết thôi.

Mẫn: (cười mà không đáp)

(người nào đó tâm ngứa khó yên, không ngừng thở dài)

36. Khi hai người bên nhau, chuyện gì khiến tim anh đập nhanh?

Tự: Đương nhiên trên giường.

Mẫn (ho khan) (Chu Tự nhìn hắn: Chúng ta là hôn nhân hợp pháp mà. Lạc Mẫn nhìn trời)

(người nào đó nhịn cười rất cực khổ)

37. Từng nói dối đối phương chưa? Anh thường nói dối không?

Tự: Không có, tôi không có bịa chuyện với A Mẫn, nhiều lắm không nói.

Mẫn: Tôi cũng không nói dối chuyện gì với y, tối đa chính là giấu diếm.

(Chu Tự quay đầu nhìn hắn: Em che giấu chuyện gì? Lạc Mẫn hừ một tiếng: Anh có chuyện gì mà không nói với em? Chu Tự nhất thời nhụt chí: Đó … chuyện đó … Quên đi, chuyện quá khứ chúng ta không nhắc tới nữa. Lạc Mẫn lập tức gật đầu: Được, không đề cập nữa)

38. Làm chuyện gì là thấy hạnh phúc nhất?

Tự: Lúc ngày bắt đầu quen em ấy, tôi luôn thấy hạnh phúc, làm gì cũng hạnh phúc, dù không làm gì hết cũng thấy hạnh phúc. (Lạc Mẫn thiếu chút nữa cười ra tiếng)

Mẫn: Y nói nghe hay đó, tôi cũng vậy.

(người nào đó: Tôi nhớ trình độ văn hóa của Chu tiên sinh hình như không cao. Chu Tự cười nhạt: Tôi không học nhưng có sách lược. Lạc Mẫn rốt cục cười ra tiếng)

39. Đã từng cãi nhau chưa?

Tự: Có.

Mẫn: (thở dài) Đúng vậy, cãi nhau một lần.

40. Là vì chuyện gì mà cãi?

Tự: Em ấy trách tôi không bảo vệ A Ngạn, kỳ thực tôi đã cố gắng hết sức rồi.

Mẫn: Chuyện lần đó, tôi rất giận y.

41. Vậy giải hòa thế nào?

Tự: Tôi cầu hôn em ấy. (người nào đó: rất lãng mạn nha)

Mẫn: Y kể chuyện quá khứ của mình cho tôi nghe. (người nào đó: Chuyện gì vậy? Hai người toàn bộ không đáp. Người nào đó nhụt chí)

42. Sau khi chuyển thế còn muốn thành người yêu của nhau không?

Tự: Đương nhiên, kiếp sau cũng sẽ không bỏ qua em ấy.

Mẫn (mỉm cười) Tôi không có ý kiến.

(Chu Tự lập tức ôm lấy Lạc Mẫn hôn nồng nhiệt. Người nào đó lập tức nhảy dựng lên: Mau, chiếu quảng cáo. 3 phút sau, phỏng vấn mới có thể tiếp tục)

43. Lúc nào cảm thấy được yêu?

Tự: Lúc hắn giúp tôi, lúc quản lý đầu này đầu nọ, lúc cùng tôi kề vai chiến đấu, vì tôi mà bị thương chảy máu.

Mẫn: Lúc y ghen, lúc bá đạo, lúc bảo vệ tôi, lúc vì tôi mà bị thương chảy máu.

(Chuyện tình của hai người họ rất sống động, nói xong liền ôm, kích tình mãnh liệt. Người nào đó nhảy dựng lên: Mau, chiếu quảng cáo. Đạo diễn: Không thể chiếu quảng cáo được nữa đâu, quay máy vào thính phòng đi. Chỉ thấy khán giả tất cả đều đứng lên vỗ tay, rất nhiều người nắm tay giơ chân hô to “Tự tự, Mẫn Mẫn, Mẫn Mẫn, mọi người ủng hộ hai người …” Tình cảnh hầu như không thể khống chế được nữa, gần 10′ sau mới có thể tiếp tục phỏng vấn)

44. Lúc nào cảm thấy đối phương không yêu mình nữa?

Tự: Lúc em ấy đặc biệt tốt với người khác. (người nào đó: Nghe cái này lại giống như đang làm nũng)

Mẫn (vẻ mặt buồn vô cớ) Lúc y cùng người khác lên giường.

(Chu Tự hổ thẹn mà nói: Em yên tâm, sẽ không có chuyện này xảy ra nữa đâu)

45. Cách thể hiện tình yêu với đối phương?

Tự: Tôi đem toàn bộ của tôi cho em ấy, toàn bộ em ấy đều là của tôi.

Mẫn (mỉm cười) Cũng không khác lắm, cứ vậy đi.

(hai người bèn nhìn nhau cười, không tự chủ được dần dần tới gần. Người nào đó lập tức nhảy dựng lên: Ngừng ngừng ngừng, đây là thanh thủy, thanh thủy đó. Chu Tự nhíu mày: Thanh thủy nghĩa là gì? Người nào đó cái khó ló cái khôn: Chính là … Không thể ngọt ngào … Không thể thân mật… Chu Tự mở to đôi mắt đào, ủy khuất mà nói: Nhưng chúng tôi là bạn đời hợp pháp mà. Người nào đó cắn răng gắng gượng: Nói chung chính là không thể.. Lạc Mẫn mỉm cười: Quên đi. Tự ca, đã nói đừng làm khó cô ấy mà. Chu Tự lúc này mới mỉm cười ngồi trở lại)

46. Cảm thấy loài hoa nào xứng với đối phương?

Tự: Hoa bách hợp.

Mẫn: Hoa đào.

(người nào đó nhịn không được cười: Quả nhiên chuẩn xác)

47. Trong lúc đó hai người có giấu nhau chuyện gì không?

Tự: Từng có.

Mẫn: Có.

(hai người lập tức cùng nhau nói: Chuyện quá khứ không nên nói lại. Người nào đó chỉ phải gật đầu: Hiểu, hiểu)

48. Khi hai người ở chung có thấy tự ti không?

Tự: Có một chút, em ấy học cao như vậy. (Lạc Mẫn nhẹ giọng nói với y: Có bằng cấp không hẳn là có văn hóa, anh không cần để tâm. Chu Tự rất hài lòng, nắm chặt tay hắn)

Mẫn: Có một chút, y rất đẹp. (Chu Tự tiến đến bên tai hắn: Em cũng rất đẹp đó, rất xứng với anh. Lạc Mẫn Lạc Mẫn cười lắc đầu)

(người nào đó liền nhảy dựng lên: Thanh thủy đó, thanh thủy đó. Chu Tự hừ một tiếng, ngồi trở lại)

49. Quan hệ của hai người là công khai hay bí mật?

Tự: Đương nhiên được công nhận, hôn lễ của chúng tôi phát sóng trực tiếp toàn thế giới đó.

Mẫn: Đúng vậy.

(người nào đó trong tình trạng HC: Thật đúng là hoàng tử cưới hoàng tử, sống hạnh phúc mãi mãi về sau)

50. Có nghĩ tình yêu này sẽ duy trì vĩnh viễn với đối phương hay không?

Tự: Đương nhiên, nhất định đến vĩnh viễn.

Mẫn: Đúng vậy, đến tận vĩnh viễn.

(hai người ôm, thân mật hôn nồng nhiệt)

Người chủ trì lên đài: Cám ơn các vị quang lâm, mời các vị nghỉ ngơi trước, ngày mai tiếp tục 50 câu sau.

Khán giả vẫn không chịu rời đi, cùng nhau kêu to: Mỹ nhân, ủng hộ, Tự Tự, ủng hộ, Mẫn Mẫn, ủng hộ, mỹ nhân, ủng hộ.

HẾT PHẦN 01

Mục lục

100 CÂU HỎI TỰ – MẪN

PHẦN 02

Editor: Maikari

Beta: Kaori0kawa

Người chủ trì: Dưới sự yêu cầu mạnh mẽ của mọi người, chúng tôi đặc biệt dùng máy thời gian để mời Tiểu Hàn trở về tiến hành phỏng vấn. Khụ khụ, tiếp theo là vấn đề nhạy cảm, mời người dưới 18 tuổi rời khỏi hội trường … không ai ra ngoài à? Xem ra tất cả mọi người thành niên hết rồi nhỉ, vậy bắt đầu thôi.

51. Xin hỏi ai công, ai thụ?

Tự: Đương nhiên tôi là công em ấy thụ.

Mẫn (đỏ mặt, nhìn về phía Tiểu Hàn) Tôi là thụ.

52. Vì sao quyết định như vậy?

Tự: Không có nguyên nhân gì hết, là chuyện tự nhiên nó vậy.

Mẫn (khuôn mặt tiếp tục đỏ) Tôi nghĩ … hình như y không thích làm thụ.

(Tiểu Hàn nhẹ giọng nói: Không có gì đâu, các anh chỉ đang tham gia một tiết mục kì quái, mấy vấn đề này kỳ thực rất bình thường. Lạc Mẫn cũng thoải mái hơn)

53. Anh có hài lòng với tình trạng hiện giờ không?

Tự: Rất thoả mãn.

Mẫn: Thoả mãn.

(Tiểu Hàn mỉm cười, Chu Tự mừng rỡ, Lạc Mẫn mặt đỏ, cầm lấy ly uống ngụm nước)

54. Chỗ đầu tiên phát sinh H?

Tự: Nam Cảng, nhà tôi.

Mẫn: nhà y.

55. Cảm giác lúc đó?

Tự: Cực kỳ hài lòng.

Mẫn: Tôi uống say, không nhớ gì hết.

(Tiểu Hàn biến sắc, nhìn về phía Chu Tự. Lạc Mẫn liền nói: Tôi tự nguyện đó. Chu Tự thở phào nhẹ nhõm, nhẹ nhàng lau mồ hôi)

56. Hình dạng lúc đó của đối phương thế nào?

Tự: Em ấy rất đẹp, rất khả ái, rất gợi cảm … (Tiểu Hàn chăm chú lắng nghe, khiến Tiểu Tự rút cục tự im)

Mẫn: Tôi uống say mất rồi … (Tiểu Tự thở dài, Tiểu Hàn lắc đầu)

57. Sáng sớm hôm sau, câu nói đầu tiên là?

Tự: (suy nghĩ thật lâu) Em ấy nói: Tự ca, em không được nữa rồi. Tôi nói: Xin lỗi, do tôi hơi quá (Tiểu Hàn lau mặt, nhưng vẫn không thể nhịn cười)

Mẫn (khuôn mặt đỏ bừng, nói thầm) Cái này anh cũng dám nói ra.

Tự: Đại trượng phu, sách thì anh chưa học nhiều, nhưng việc đã làm thì phải thừa nhận chứ.

(Tiểu Hàn cười gật đầu: Nói rất hay, ai dạy anh vậy? Chu Tự tự nhiên nói: Đương nhiên là A Mẫn nhà tôi. Lạc Mẫn thở dài, nhìn trời)

58. Số lần H trong tuần?

Tự: (ho một tiếng) Tiểu Hàn, cái này mà cậu cũng hỏi à? (Tiểu Hàn thở dài: đây là công tác, phải hoàn thành thôi)

Mẫn (không thể né tránh mà chỉ thấp giọng nói) Chúng tôi không dự định gì cả, lúc bận thì làm ít, lúc rảnh thì làm nhiều.

(Tiểu Tự ôm thắt lưng Tiểu Mẫn, cười tủm tỉm nhìn Tiểu Hàn. Tiểu Hàn nét mặt tự nhiên: Câu tiếp)

59. Trong suy nghĩ của anh, một tuần H mấy lần là lý tưởng nhất?

Tự: Vài lần đều được, muốn làm liền làm.

Mẫn: … Chắc cũng vậy.

60. H thế nào?

Tự: Tuyệt vời.

Mẫn: Nhiệt liệt.

(Tiểu Tự gật đầu, hôn mặt hắn. Tiểu Hàn nhẹ nhàng nói: Đây là nơi công cộng, xin chú ý hình tượng. Tiểu Tự bại lười nói: Hình tượng của chúng tôi chính là cặp đôi vàng mà, rất ân ái đó nha. Nói xong lại tiếp tục hôn hắn. Lạc Mẫn xấu hổ nhìn thoáng qua Tiểu Hàn, mặt lại đỏ)

61. Chỗ mẫn cảm nhất của mình?

Tự: (đắc ý dào dạt) Em ấy vừa đụng tới tôi thì tôi liền mẫn cảm. (Tiểu Hàn thực sự nhịn không được, bật cười)

Mẫn: (mỉm cười) Tôi cũng vậy.

(Tiểu Tự đại hỉ, hài lòng ôm hắn)

62. Chỗ mẫn cảm nhất của đối phương?

Tự: Tiểu Hàn, vấn đề này trùng lặp rồi.

Mẫn (đẩy y 1 cái) Tiểu Hàn đang hỏi đó, trả lời đi!

Tự: Được, tôi nghĩ hắn chỗ nào cũng mẫn cảm.

Mẫn: (Gật đầu) Tôi cũng nghĩ chỗ nào y cũng mẫn cảm.

63. Nếu dùng một câu để hình dung đối phương lúc H?

Tự: Như nước.

Mẫn: Y như lửa.

(Tiểu Tự dùng sức gật đầu)

64. Thẳng thắn mà nói thì anh thích H chứ?

Tự: Đương nhiên thích, đây là chuyện mừng rỡ nhất đời người.

Mẫn: Thích.

65. Nơi thường H?

Tự: Đương nhiên là nhà chúng tôi.

Mẫn: Đúng vậy, nhà chúng tôi.

66. Có nơi nào muốn thử H ở đó không?

Tự: Đủ mọi chỗ trong nhà, thỉnh thoảng cũng hy vọng nếm thử dã chiến, đáng tiếc … Phải chú ý hình tượng. (Tiểu Tự liên thanh thở dài, Tiểu Hàn cười lắc đầu)

Mẫn: Tôi nghĩ ở nhà là tốt rồi. (Tiểu Hàn gật đầu)

67. Tắm trước hay tắm sau khi H?

Tự: Đều có, có đôi khi trước đó không kịp thì làm lúc sau. (Tiểu Hàn xuất hiện mơ màng, hiển nhiên đang nhớ tới 1 sự kiện nào đó)

Mẫn: Đúng vậy … (mặt đỏ) (Tiểu Hàn ý vị thâm trường nở nụ cười)

68. Lúc H có hẹn gì trước không?

Tự: Đây là cái vấn đề gì vậy hả? A, Tiểu Hàn, tôi không có nói cậu, tôi đang nói cái người ra cái đống câu hỏi này nè. Chúng tôi không có hẹn gì chứ, H mà, là chuyện lưỡng tình tương duyệt, cần phải hẹn sao? (Tiểu Hàn gật đầu)

Mẫn: Đúng vậy, chúng tôi không cần hẹn.

69. Anh có từng phát sinh quan hệ với người khác không?

Tự: Từng có.

Mẫn: Không có.

(Tiểu Tự nắm chặt tay Tiểu Mẫn)

70. Đối với việc “Nếu không chiếm được tâm thì cũng phải có được thân xác”, anh đồng ý hay phản đối?

Tự: Cái này … Thành thật mà nói tôi không phản đối, nhưng A Mẫn khẳng định tức giận, nên, tôi phản đối. (Tiểu Hàn tự tiếu phi tiếu nhìn y. Tiểu Tự cười haha)

Mẫn: Tôi không tán thành.

71. Nếu đối phương bị tên côn đồ cưỡng gian, anh sẽ thế nào?

Tự: (chột dạ liếc mắt nhìn Tiểu Hàn) Đương nhiên phải tự tay giết nó.

Mẫn: Tôi cũng giống y. (quay đầu liếc mắt trừng Tiểu Tự, Tiểu Tự nhanh chóng cười, cầm tay hắn)

(Nét mặt Tiểu Hàn tự nhiên: Câu tiếp)

72. Trước khi H có thấy xấu hổ không? Hoặc trong lúc H?

Tự: Không.

Mẫn: Lúc đầu thì có, sau thì không.

(Tiểu Tự nói thầm bên tai hắn: Anh thích bộ dáng xấu hổ của em. Tiểu Mẫn dùng khửu tay đánh y một cái. Tiểu Hàn coi như không nghe)

73. Nếu như bạn thân của anh nói với anh “tôi rất cô đơn, cho nên tối nay có thể cùng tôi …” muốn cầu H, anh sẽ thế nào?

Tự: Tôi nghĩ có thể, H thôi mà, cũng không mất miếng thịt nào.

Mẫn: (tực giận) Tôi sẽ từ chối.

Tự (cười lấy lòng) Anh chỉ nói thôi mà, nếu gặp phải thiệt thì anh sẽ từ chối.

(Tiểu Hàn cười khẽ: Cái này kêu là vỏ quýt dày có móng tay nhọn)

74. Vậy anh có nghĩ mình am hiểu H không?

Tự: (rất kiêu ngạo) Đương nhiên.

Mẫn: (mỉm cười) Đúng vậy.

(Tiểu Hàn nhịn cười: Câu tiếp)

75. Vậy đối phương thì sao?

Tự: (tự hào) Em ấy là do tôi dạy dỗ, đương nhiên cũng rất tốt.

Mẫn: (buồn cười) Y rất tốt.

(vẻ mặt Tiểu Hàn buồn cười: Câu tiếp)

76. Lúc H thì hy vọng đối phương nói gì?

Tự: Em ấy thích gọi tên tôi, tôi cũng thích nghe.

Mẫn: Y nói gì cũng tốt cả.

77. Anh thích biểu tình nào của đối phương trong lúc H nhất?

Tự: Cái nào tôi cũng thích.

Mẫn: Ừ, đúng vậy.

(Tiểu Hàn cứ cười. Tiểu tự rất đắc ý, Tiểu Mẫn có chút xấu hổ)

78. Anh nghĩ mình có thể H với người khác chứ?

Tự: Về mặt lý luận mà nói, không thể, bất quá nếu như có người bất ngờ dính phải, cũng có thể tha thứ.

Mẫn: (nhìn y) Anh đã từng dính phải?

Tự: Không có không có, từ sau khi kết hôn với em, tuyệt đối không có, anh chỉ đưa ra giả thuyết.

Mẫn: Vì sao lại đưa ra giả thuyết đó? Anh đang có chủ ý với ai?

Tự: Không có, chỉ là lý luận thôi.

Mẫn: Vì sao lại có lý luận này?

Tự: (giơ lên hai tay) Anh đầu hàng, A Mẫn, tha cho anh đi.

(Tiểu Hàn kiệt lực nhịn cười)

79. Anh có hứng thú với SM không?

Tự: Hoàn toàn không có.

Mẫn: Không có.

80. Nếu như đối phương bỗng nhiên không muốn thân thể của anh nữa, anh sẽ thế nào?

Tự: Trực tiếp ôm em ấy lên giường.

Mẫn: Điều tra một chút, y có phải ở bên ngoài đã … (Tiểu Tự bất đắc dĩ nhìn Tiểu Mẫn)

(Tiểu Hàn cười gật đầu: Câu tiếp)

81. Anh đối với việc cưỡng gian thấy thế nào?

Tự: (thở dài) Nếu như là cưỡng gian đơn thuần, người như thế chết cũng không đủ tội. Nếu như là bởi vì có nguyên nhân không thể không làm vậy, thì cũng có thể lý giải.

Mẫn: (thở dài) Tôi hận nhất chính là cưỡng gian. (Tiểu Tự cầm tay Tiểu Mẫn)

(Tiểu Hàn bất động thanh sắc: Câu tiếp)

82. Từ lúc bắt đầu H cho tới nay, nơi khiến anh hưng phấn nhất, và nơi khiến anh lo lắng nhất?

Tự: Không có lo lắng gì hết, đều rất hưng phấn.

Mẫn: Đúng.

83. Chuyện thống khổ trong lúc H là gì?

Tự: Tôi cùng A Mẫn H thì không có thống khổ.

Mẫn: Đúng, chúng tôi rất rất vui sướng. (Tiểu Hàn vui mừng gật đầu)

84. Từng có việc bên thụ chủ động mê hoặc chưa?

Tự: Chắc là có, cụ thể nghĩ không ra, dù sao thì em ấymê hoặc tôi hay tôi mê hoặc em ấy cũng như nhau thôi. (Tiểu Hàn nhịn không được bật cười: Đúng đúng, cũng là như nhau thôi)

Mẫn: (đỏ mặt) Tôi nghĩ không ra.

Tự: Khẳng định có.

Mẫn: … Vậy … chắc là có. (Tiểu Hàn cười to)

85. Phản ứng của công khi đó?

Tự: Thấy mê hoặc, chẳng khác gì đứa ngốc.

Mẫn: Phản ứng của y luôn vậy.

(Tiểu Hàn cười lắc đầu. Tiểu Tự đắc ý ôm Tiểu Mẫn, hôn mạnh hắn. Tiểu Hàn cầm lấy tập câu hỏi che khuất mặt của bọn họ, nói xuống phía dưới: Cho bọn họ một phút đồng hồ. Tất cả mọi người dưới đài cười tủm tỉm gật đầu. Một phút đồng hồ sau, tiếp tục phỏng vấn)

86. Công từng có hành vi cường bạo chưa?

Tự: Đương nhiên không có.

Mẫn: Đúng, không có.

87. Phản ứng của thụ lúc đó?

(Tiểu Hàn: Câu tiếp theo)

88. Với anh, đối tượng lý tưởng để làm “Đối tượng H” là?

Tự: A Mẫn.

Mẫn: Tự ca.

89. Đối phương hiện tại có phù hợp lý tưởng của anh không?

Tự: Rất phù hợp.

Mẫn: Đúng vậy, rất phù hợp.

90. Lúc H có sử dụng dụng cụ không?

Tự: Chúng tôi không cần.

Mẫn: Đúng, không cần.

91. “Lần đầu tiên” của anh vào lúc mấy tuổi?

Tự: 14. (Tiểu Mẫn cầm tay Tiểu Tự)

Mẫn: 23. (Tiểu Tự cầm lại tay Tiểu Mẫn)

92. Đối tượng khi đó chính là người yêu hiện tại?

Tự: Không phải.

Mẫn: Phải.

(Tiểu Tự kéo Tiểu Mẫn qua ôm chặt lấy. Người chủ trì liều mạng nháy mắt ở phía dưới nhưng Tiểu Hàn không nhìn: Câu tiếp)

93. Chỗ mà anh thích được hôn nhất?

Tự: Ở đâu cũng tốt.

Mẫn: Tôi cũng vậy.

(Tiểu Tự cao hứng nở nụ cười)

94. Anh thích hôn chỗ nào của đối phương nhất?

Tự: (hôn lên môi Tiểu Mẫn)

Mẫn: (hôn lại)

(Tiểu Hàn trấn định giơ tay lên che mặt bọn họ, một phút đồng hồ sau buông xuống: Câu tiếp)

95. Chuyện có thể lấy lòng đối phương trong lúc H là?

Tự: Hình như làm cái gì cũng tốt hết, em ấy đều rất vui.

Mẫn: Tôi cũng nghĩ vậy.

(hai người bèn nhìn nhau cười)

96. Nghĩ gì trong lúc H?

Tự: Rất yêu em ấy.

Mẫn: Tôi cũng vậy, rất yêu y. (Tiểu Hàn khoái trá nhìn hắn)

97. Một đêm H mấy lần?

Tự: Không nhất định, muốn làm liền làm.

Mẫn: Đúng.

98. Lúc H, quần áo là do anh cởi hay đối phương cởi?

Tự: Đều là do tôi cởi.

Mẫn: (cười) Y cởi đồ rất nhanh, tôi chẳng giúp được gì hết.

(Tiểu Hàn cười gật đầu: Hiểu)

99. Với anh thì H là?

Tự: Yêu cùng vui sướng.

Mẫn: Đúng vậy, yêu cùng vui sướng.

100. Cuối cùng xin hãy nói với người yêu một câu

Tự: A Mẫn, anh muốn 1 đứa con của em.

Mẫn: Chuyện này … chúng ta thương lượng sau đi nha.

(Tiểu Hàn: Mẫn ca, anh cũng nên có 1 đứa đi. Tiểu Mẫn đầu đầy mồ hôi, đứng dậy bước đi, Tiểu Tự lập tức đuổi theo)

Người chủ trì lên sân khấu: Phỏng vấn kết thúc, chúc mọi người ngày Quốc tế phụ nữ vui vẻ!

HẾT PHẦN 02

Mục lục

HẾT PHIÊN NGOẠI

PHIÊN NGOẠI HOÀN

NGÂN DỰC LIỆP THỦ HỆ LIỆT

银翼猎手系列

MÃN TỌA Y QUAN THẮNG TUYẾT

满座衣冠胜雪

GIỚI THIỆU

Khi những cuồng vọng một lần nữa được phóng thích

Khi những mưu tính một lần nữa được triển khai

Tội ác hơn mười năm đã vùi lắp trong tù ngục tăm tối lại vùng dậy

Tạo thành một cơn sóng ám ảnh đổ tràn khắp thế giới

Địa ngục trần gian đến từ khát vọng tăm tối của chính con người



Đã hơn mười năm,

Chịu đựng đau đớn, chịu đựng ám ảnh

Dằn vặt trái tim và thể xác của Tử Hàn

Cuối cùng rồi cậu cũng có thể quang minh chính đại đối mặt với bóng tối hắc ám

10 năm trước cậu là nhân viên chấp hành nhiệm vụ

10 năm sau cậu chính là chỉ huy

Gánh trên vai trọng trách, cầm trong tay sinh mệnh

Của nhân viên, của đồng nghiệp, của những người thân yêu



Giờ đây, cậu gánh vác không chỉ là trọng trách của một người chỉ huy, mà còn là trọng trách của một người cha

Giờ đây, cậu đối mặt không chỉ là cuồng vọng của “Founder”, mà còn đối mặt với mưu tính của các tổ chức khủng bố khắp thế giới

….

Suốt bao năm chiến đấu và hy sinh

8 người bọn họ mỗi người đều dần thoát khỏi vùng tối bí ẩn mang bí danh “liệp thủ”

Tiến nhập vào vùng sáng mang đầy trách nhiệm “lãnh đạo”

Nhưng

Thứ mà họ đối mặt, vẫn là nguy hiểm, không chỉ là của riêng họ, mà còn là của hơn ngàn sinh mạng khác

Dịch bệnh, chiến tranh, khủng bố …

Liệu có giảm bớt được gánh nặng,

Liệu có giảm bớt được mất mát,

Liệu có thể tiếp tục kỳ tích,

Liệu có thể tiếp tục lập nên “công huân”?



Bộ 8, bộ cuối cùng của hệ liệt “Ngân dực liệp thủ”

CUỒNG VỌNG PHI NHÂN TÍNH – ĐẠI CHIẾN BA TỔ CHỨC KHỦNG BỐ THẾ GIỚI.

ĐẠI KẾT CỤC – CÔNG HUÂN CỦA NHỮNG ANH HÙNG