Ngân Điêu Nữ

Chương 1-1: Lời tựa




Nhà họ Hoa của Hoa Nhi có thành viên mới.

Tiểu đáng ghét có một em gái... A! Không biết Tiểu đáng ghét là ai sao, Tiểu đáng ghét là anh trai Hoa, là cháu cưng của dì Hoa, tim gan của ba Hoa và là bảo bối của mẹ Hoa, mọi người đã hiểu rõ chưa?

Sau ba năm Tiểu đáng ghét một mình lớn lên, rốt cuộc cũng có một “Người đủ sức” xuất hiện chống lại bé - Tiểu đáng yêu.

Cũng không phải Hoa Nhi làm cô bất công, mà em họ thật sự rất đáng yêu, khuôn mặt nho nhỏ, cái mũi cái miệng be bé, dáng vẻ siêu cấp xinh xắn, thật sự hội tụ đủ sự dễ thương, đương nhiên nhũ danh liền đặt là tiểu đáng yêu rồi.

Nhớ ngày đó vốn không phải từ đầu tiểu đáng ghét đã được gọi là tiểu đáng ghét, ai bảo bé luôn vào lúc Hoa Nhi phải hoàn thành bản thảo mà khóc nháo, khiến người khác không thể chuyên tâm, tức giận liền gọi bé là tiểu đáng ghét.

Hiện giờ Hoa Nhi không ở cùng người nhà nên em họ náo loạn như thế nào cũng sẽ không đến chỗ Hoa Nhi, so sánh thì đương nhiên sẽ được yêu thương lâu hơn.

Đối với em gái đã mong chờ từ lâu này, Tiểu chán ghét vô cùng yêu thích, luôn muốn tranh cho bé bú sữa bình. Nhìn thấy hình ảnh bé trai cầm bình sữa mạnh mẽ đưa đến gương mặt đã mang nét sợ hãi của tiểu đáng yêu thật sự dọa sợ một đám người lớn, chỉ thể thay nhau quan sát bé, miễn cho bé nhiệt tình quá mà không cẩn thận bị thương tiểu bảo bối.

Hiện giờ bé cực kỳ muốn củng cố danh làm anh trai này. Bạn gọi bé tiểu chán ghét, bé hoàn toàn không thèm để ý tới bạn, hơn nữa còn có thẻ tức giận sửa lại cho bạn rằng bé là ca ca, bạn đừng gọi bậy. (Lời tác giả: Tôi hôn mê rồi.)

Trình độ chạy trốn của đứa bé này cũng thuộc hạng nhất, bé đã liên tục làm hỏng hai chiếc điều khiển từ xa DVD của Hoa Nhi, Hoa Nhi tức giận đến nỗi tóm lấy bé mắng to một trận, thế nhưng bé còn ôm lỗ tai nói bé không biết đang nói gì cả, còn giả vờ bản thân thực sự ngây ngô hỏi điều khiển từ xa gì cơ? Mẹ nó, trực tiếp bắt lại đánh đòn.

Rốt cuộc bé cũng thực sự không chống đỡ được thiết chưởng của Hoa Nhi, khóc đến nước mắt nước mũi tùm lum, nói bé nguyện ý cầm điều khiển từ xa nhà bé đến bồi thường. Hoa Nhi thấy chuyện không thích hợp để từ chối, bé còn nói ba bé có nhiều tiền có thể bồi thường một cái khác.

Thực sự từ khi có Tam Quốc Vô Song, Hoa Nhi đã sớm bắt đầu luyện chơi. Tiểu chán ghét sẽ ở bên cạnh chơi cùng, thực ra bé chỉ cầm đung đưa thôi chứ không tham gia trò chơi, bé thấy hình ảnh liền vui vẻ, còn tưởng Sở Hướng Vô Địch Hoa Nhi là bé nữa.

Khi Hoa Nhi chơi chán rồi, muốn đi nghỉ thì bé sẽ bắt đầu phản đối tắt trò chơi.

Bé sẽ khóc lóc đi tìm kiếm ngọai lực giúp đỡ, “Mẹ ơi! Chị ấy tắt trò chơi điện tử của con.”

Hoa Nhi hung dữ, “Mày còn không phải chỉ nghịch thôi!”

Tiểu chán ghét vừa khóc vừa la còn nhảy “Em có, em có chơi!”

Hoa Nhi càng hung dữ, “Mày sẽ không chơi đâu!”

Tiểu chán ghét khóc đến thê thảm “Em có, em có mà.”

“Mày sẽ phải làm đội trưởng, chị không muốn chơi, còn chơi được đâu?”

“Nhưng em muốn chơi! Chị giúp em mở đi, em không mở được.”

“Mày nói mày không mở được, chứng tỏ mày đã không chơi.”

Lúc này chỉ thấy một đứa bé ba tuổi khóc mếu máo ngoe nguẩy, nước mắt tuôn như sông Hoàng Hà, vô cùng buồn cười nhưng cũng thực sự đáng yêu.

Mãi cho đến khi mẹ Hoa mắng Hoa Nhi một trận, lại lấy GAMEBOY cho bé ấn loạn thì bé mới buông tha trò Tam Quốc Vô Song, cũng ngừng khóc.

Thực sự không hiểu nổi trẻ con, rõ ràng không chơi nhưng sao lại phải ầm ĩ một trận như vậy?

May mắn tiểu đáng yêu chỉ biết uống sữa rồi đi ngủ, tuyệt đối không giống cô nhà bé luôn bị mẹ mắng.