Ngài Vương, Kết Hôn Nhé!

Chương 77: 77: Ném Cô Ta Vào Hắc Lao





"Bên các cậu cẩn thận một chút.

Đừng để bị thương" Thẩm Lạc Ngưng sau khi nghe Lục Tiểu Hy kể toàn bộ câu chuyện thì lạnh giọng đáp.

"Mình biết rồi.

Cậu cũng phải cẩn thận"
[Rầm.....]
Tiếng va chạm xe ầm ĩ vang lên.

"Lục Tiểu Hy...." Thẩm Lạc Ngưng tim như ngừng đập, cô vội hét lên.

"Chết tiết, cái đồ chết tiệt" Lục Tiểu Hy tức giận nói.

"Không sao, va chạm xe nhỏ thôi" Ady nói vọng vào điện thoại.

Thẩm Lạc Ngưng nghe tới đây thì không kìm được nữa, cái ly trên bàn bị cô hất văng xuống đất bể nát.

Justin hắn đây là muốn đuổi cùng giết tận????
"Ann, bọn mình không sao" Lục Tiểu Hy nghe tiếng thuỷ tinh vỡ thì biết hiện tại Thẩm Lạc Ngưng đang rất tức giận nên trấn an cô.

"Các cậu lập tức trở về nước Y.

Chuyện ở đây đừng quan tâm đến nữa" Thẩm Lạc Ngưng ngừng một hồi sau đó trả lời.


Lục Tiểu Hy nghe xong lời của Thẩm Lạc Ngưng thì kinh ngạc quay sang nhìn Ady.

Anh mắt của Ady đang dừng trên chiếc điện thoại của Lục Tiểu Hy.

Bỗng nhiên anh vươn tay lấy chiếc điện thoại.

"Bọn anh sẽ ở đây với em, không đi đâu cả" Ady nói một câu sau đó cúp hẳn điện thoại.

Lục Tiểu Hy xoa xoa thái dương của mình.

"Justin hắn đang nhắm đến những người xung quanh Ann, chúng ta nên ở đây để cùng em ấy bảo vệ họ" Ady nâng mắt nhìn Lục Tiểu Hy.

Bên phía Thẩm Lạc Ngưng, sau khi làm vỡ ly thuỷ tinh đã tạo tiếng động lớn cho Vương Lão Gia.

"Tiểu Ngưng.

Ông nghe có tiếng động trong phòng, cháu có sao không?" Vương Lão Gia gõ gõ cửa phòng hỏi.

Thẩm Lạc Ngưng bước tới mở cửa cho ông.

"Cháu bất cẩn làm vỡ ly nước rồi ạ" Thẩm Lạc Ngưng nhẹ giọng nói.

"Đừng động vào, ông kêu dì Năm lên dọn cho cháu" Vương Lão Gia nhanh chóng nhìn xuống tay Thẩm Lạc Ngưng xem có bị thương không.

"Ông Nội, cháu không sao" Thẩm Lạc Ngưng nhìn nhìn Vương Lão Gia nói.

"Ừm.

Không sao thì tốt, cháu nghĩ ngơi đi" Vương Lão Gia gật gật đầu nói.

....!
[Chát....] Tiếng tát chói tai vang lên.

"Vô dụng" Justin nhìn Lăng Chi đang chật vật quỳ gối nhận lỗi.

"Nè, anh còn đánh nữa là cô ta chết thật đấy" Allain đứng kế bên xen miệng vào.

"Nhiệm vụ nào tôi giao cho cô ta cũng đều thất bại.

Chẳng bằng một góc của đám Thập Nhất" Justin khinh thường nhìn Lăng Chi.

"Thuộc hã đã biết tội.

Xin thiếu gia trách phạt" Lăng Chi run rẩy nói.


Hiện tại cả người cô ta đều là vết thương.

"Ném cô ta vào Hắc Lao" Justin lạnh giọng nói.

"Trời ơi, cô ta đang bị thương đấy.

Anh còn ném cô ta vào Hắc Lao thì chỉ có chết" Allain bất ngờ hô lên.

Lăng Chi cũng thẫn thờ, đờ người khi nghe Justin nói đến Hắc Lao.

Hắc Lao là nơi huấn luyện đặc biệt và cũg là nơi trừng phạt những người không hoàn thành nhiệm vụ mà Justin giao.

Nơi đó hành hạ, tra tấn người đến phát điên.

Những người trước đây vào đó khi trở ra liền điên điên dại dại, cơ thể không chổ nào lành lặn.

"Mệnh lệnh" Justin nhấn mạnh hai chữ sau đó quay người trở về phòng mình.

Lăng Chi như người mất hồn được những tên thuộc hạ khác kéo đến Hắc Lao.

Allain nhìn theo Lăng Chi mà có chút sốt ruột.

"Chậc...chậc, kiếp này coi như bỏ" Allain lắc lắc đầu nói.

Nhiều ngày trôi qua, Thẩm Lạc Ngưng vẫn cứ đi đi lại lại ở Đại Viên cùng Cầm Viên.

Tối hôm đó, Thẩm Lão Gia bỗng nhiên lên cơn đau tim phải chuyển bến bệnh viện cấp cứu.

Cả nhà họ Thẩm cùng Vương Lão Gia đều có mặt.

"Tiểu Ngưng.


Không sao đâu con.

Đừng lo lắng" Sở Vân Dung tuy lo lắng nhưng vẫn trấn an Thẩm Lạc Ngưng.

Bà biết đứa con gái này của mình vô cùng yêu thương Ông Nội nó.

Thẩm Lạc Ngưng nắm chặt tay thành nắm đấm, trong lòng lo lắng không thôi.

Rất nhanh Vương Đình Hi cùng Thẩm Khiêm liền có mặt.

"Bà Xã." Vương Đình Hi đến liền quan sát nét mặt của Thẩm Lạc Ngưng sau đó gọi cô.

Thẩm Lạc Ngưng nghe giọng Vương Đình Hi thì nâng mắt lên nhìn anh.

"Không sao" Vương Đình Hi kéo cô vào lòng an ủi.

Thẩm Lạc Ngưng cắn chặt môi mình không nói gì.

Một tiếng sau cửa phòng cấp cứu mở ra, bác sĩ cùng y ta cùng bước ra.

"Thẩm Lão Gia đã không sao nhưng người nhà tránh làm ông tức giận, đừng để ông suy nghĩ nhiều" Bác sĩ báo cáo tình trạng cho người nhà biết sau đó quay đi.

Tất cả mọi người nghe xong đều thở phào nhẹ nhõm..