Ngai Vàng Của Hoàng Đế

Chương 38: Nguyền Sư




Sự việc phát sinh trong buổi tiệc được giấu kín chỉ có những người tham gia mới biết, các trưởng gia tộc rất nhanh đem thành quả về, cất kỹ và mở những cuộc họp tức thời, thông báo ý định cũng như tình hinh cho tâm phúc trong nhà. Các liên minh vừa mới được thành lập cứ thế mà tan rã không kèn không trống, tất cả sự chú ý tạm thời dồn vào việc nghiên cứu tốc hành thứ thuốc kia, thời gian là tiền bạc, kẻ nào tung sớm sẽ là người nắm thị phần, nhưng đáng buồn là sẽ chẳng ai tìm ra bí mật trong đó, vì đơn giản đây là thứ không thuộc về thế giới này.

Lúc này Khadas mới là kẻ vui nhất, màn giả vờ giả vịt đã thành công đúng như mong đợi, không những phá giải thế bí sắp bị hội đồng sắp tới mà còn thu về số tiền khổng lồ, coi như lần đấu giá này chẳng phải bỏ ra một xu nào cho ba lọ thuốc. Khadas tuy cũng phải tốn nguyên một lọ đầy để chiết ra cho bọn kia, nhưng lợi ích thu về là hơn hẳn. Mấy ngày này Khadas cho người kín đáo theo dõi chặt chẽ những người tham dự ở buổi chiêu đãi, đề phòng có kẻ lén lút đi đêm với nhau, thời gian còn lại là thiết kết ra một mạng lưới đấu giá mới, sẵn sàng cho những món hàng tốt hơn từ tên học trò kia.

Hôm nay cũng là một ngày như vậy, Khadas tay năm tay mười soạn danh sách, ra quyết định và chi tiền, mẹ cả cũng phải trở về lo liệu việc ở viện, thành ra ông ta bận đến tối tăm mặt mũi. Nhưng có một người lại đến làm phiền:

- Thưa ngài, tôi có việc quan trọng cần báo cáo.

Một giọng nói trầm đục vang lên trước cửa phòng làm việc, tên lãng khách Hasa đang đứng tại đó yên lặng chờ. Khadas hơi ngẩng đầu lên, duỗi mắt một lúc cho bớt mỏi rồi lên tiếng:

- Nói đi.

- Ở ngoài kia có người đang muốn gặp riêng ngài thưa chủ nhân.

- Chẳng phải ta đã nói là hiện thời không muốn tiếp ai hết cả mà, nhất là bọn con buôn đó.

Khadas chán nản phẩy tay, sau màn phô trương thế lực ở bữa tiệc, rất nhiều gia tộc hoặc chủ các hiệu buôn tầm trung đã nghe phong phanh gió sắp đổi chiều bèn lũ lượt kéo tới xin hợp tác. Dĩ nhiên một thành chủ sẽ chẳng bao giờ để ý tới mấy thế lực tầm thường, nhưng ngày nào cũng bị làm phiền thì chắc chắn rất khó chịu, vì vậy ông ta đã ra lệnh miễn tiếp khách. Hasa nghe xong vẫn đứng yên tại chỗ, tiếp tục nói:

- Thứ lỗi cho tôi đã làm phiền, nhưng người này đã bảo cứ vào nhắn lại cho ngài và....

- Được rồi, kẻ đó trông ra sao?

- Là một ông già rất bình thường ạ.

“Không phải tên học trò sao, quái lạ thật”. Khadas là người suy tính cẩn thận, chưa kể Hasa này cũng là người làm việc rất có hiệu suất, hẳn sẽ không làm phiền mình vì mấy việc vớ vẩn. Vì vậy ông ta hỏi tiếp:

- Lão ta có nói muốn gặp ta có chuyện gì hay không?

- Tôi không rõ lắm, nhưng ông ta đã đưa cho tôi chiếc huy hiệu này, bảo cứ đưa cho ngài là được.

Hasa nói xong liền lấy ra một tấm kim loại hình bầu dục bằng nửa bàn tay, bên trên khắc các ký tự rất khó hiểu đặt trước mặt chủ nhân. Khadas hơi nghi ngờ cầm lên quan sát và lập tức nhíu mày, ông ta rất nhanh thu nó vào người rồi nói:

- Hiện giờ người này đang ở đâu?

- Ông ta đang đợi ở sảnh chính, nếu ngài đã không muốn gặp thì để tôi bảo thuộc hạ mời đi.

- Không cần, cho người mời hắn vào phòng tiếp khách quý và chuẩn bị đi cùng ta.

Ông ta phân phó xong liền lập tức bước khỏi phòng, Hasa rảo bước theo sau, trên đường ra lệnh cho người hầu đi làm việc. Khadas nắm chặt miếng kim loại vừa xem trong túi áo, tâm trạng khá khẩn trương sợ lỡ việc. Với cương vị là thành chủ cũng như một quý tộc lâu đời cha truyền con nối, ông ta hiển nhiên nhận biết được những ký hiệu quái lạ kia. Chúng chính là biểu trưng xuất thân cho người trong Hoàng gia, thường được chia làm mấy loại theo phân cấp từ cao xuống thấp.

Tấm huy hiệu này gần như một cái giấy chứng nhận người mang nó có thân phận thuộc hạ một trong các hoàng tử hoặc công chúa của đế quốc, nói dễ hiểu chính là một dạng hộ vệ tầng ngoài, chuyên đi làm việc xa thủ đô. Khadas là quý tộc chính thống, cơ bản ở tầng lớp trên không cần sợ, nhưng từ xưa tới nay thành Roc này có bao giờ được Hoàng gia để ý tới, vì vậy cẩn thận một chút là hơn.

- “Chả lẽ người này đến vì ba lọ thuốc kia, tin tức lan nhanh đến vậy sao?”

Tuy mục đích cuối cùng của lần đấu giá vừa rồi vẫn là để nâng cao danh tiếng và kéo thêm nhiều người đến thành Roc, nhưng dù sao nó cũng là chuyện của vài tháng tới. Khadas còn chưa có nguồn hàng vững chắc, ông ta rất sợ nếu có kẻ nào đó mò ra được tin tức này rồi đến đây kiếm lời.

Cả hai người rất nhanh đã đến một căn phòng nhỏ nắm khép nép ngoài sân, nơi đây cách xa gian nhà chính và được bao phủ bảo một lớp hàng rào cây bụi dày, chuyên dùng làm nơi mật bàn những việc quan trọng.

Một ông già dáng người nhỏ thó tóc hoa râm đã ngồi đó từ trước, đây chính là kẻ đã tranh giành Lea và làm thịt cả đội hộ vệ Barock mang theo. Do hôm đó Khadas ngồi rất xa nên không nhìn rõ mặt, ông ta vẫn không biết lão già này là ai, hơi nghiêng người chào theo phép xã giao:

- Xin chào, rất hân hạnh được đón tiếp ngài hôm nay.

Ông lão nghe vậy thì hơi ngẩng đầu lên, rất chậm rãi lắc lư đầu rồi cất tiếng nói khàn khàn:

- Thành chủ nói quá lời rồi, đột nhiên tới quấy rầy công việc của ngài, người làm phiền phải là tôi mới đúng. Xin tự giới thiệu, tôi tên là Zato.

- Không sao, chúng ta đều làm việc cho quốc gia mà. Chẳng biết tòa thành bé nhỏ tồi tàn này có gì hấp dẫn ngài vậy?

Khadas rất tự nhiên kéo ghế ngồi xuống đối diện, tự mình rót lấy một cốc trà và kín đáo quan sát kẻ trước mặt. Lão ta nhìn qua chẳng có điểm gì đặc biệt, từ quần áo tới phong thái, nhưng cái huy hiệu kia chắc chắn không phải giả, cứ chờ xem đã.

- Có câu chỗ nào thì thức nấy, một tòa thành dù bé nhỏ nhưng nếu đào hết nó lên thì hẳn cũng sẽ có đồ tốt. Thành chủ không nên quá khiêm tốn về nơi mình quản lý như vậy.

Mấy lời này làm Khadas cực kì khó chịu, lão già này rõ ràng đang nói xỏ mình chỉ là một quý tộc ở chỗ khỉ ho cò gáy, thực sự quá kiêu ngạo rồi. Ông ta hắng giọng, nói:

- Tôi và ngài đều là người bận rộn, chúng ta nên đi vào vấn đề chính thì hơn.

Khadas bất ngờ đổi thái độ khiến Zato hơi giật mình, xem ra tên thành chủ này không phải cam mềm dễ bóp. Lão bèn trả lời:

- Thực ra cũng không có gì, tại hội đấu giá vừa rồi tôi có vừa ý một vài thứ hàng tốt, nhưng rất tiếc đều đã bị ngài mua mất. Vì vậy rất mong thành chủ có thể nhượng lại một chút, tôi sẽ cố gắng trả đủ theo giá trị của chúng.

- “Quả nhiên là có liên quan tới hội đấu giá mà”

Khadas nghĩ thầm trong đầu nhưng ngoài mặt vẫn không tỏ ra gấp gáp, rất thong thả nói:

- Chẳng hay có thứ đồ tốt nào ở nơi hẻo lánh này lại lọt vào mắt xanh của một người như ngài vậy?

Zato không để ý tới những lời châm chọc của đối thủ, thản nhiên trả lời:

- Cũng không có gì đặc biệt, chẳng qua chỉ là một con bé Băng Nữ quá tuổi và vài lọ thuốc hồi phục sơ cấp mà thôi.

- Vậy sao? Về phần mấy lọ thuốc tôi có thể hiểu được, nhưng còn một Băng Nữ đã qua thời kỳ trường thành hình như không có lợi ích gì đối với ngài cả.

- Chà, chẳng qua cũng chỉ là một vài món nguyên liệu cơ bản mà thôi. Ngài biết đấy, tôi là một nguyền sư, mà cái nghề nghiệp này thực sự có hơi phiền toái.

- Nguyền sư?

Khadas nghe vậy bất giác hơi ngả sau ra theo bản năng, đại lục này qua bao nhiêu năm đã là nơi sinh sống của một số lượng người đông đảo cũng như nhiều chủng tộc khác nhau, nghề nghiệp cũng theo đó mà phát triển muôn hình vạn trạng. Hầu hết người dân nếu không có tiền thì cả đời vẫn chỉ sống an phận, tầng lớp trung lưu trở lên mới được tiếp cận giáo dục cấp cao, trở thành những trụ cột của chính trong xã hội.

Trên cơ bản đều theo tư tưởng không nghề nào là kém cỏi miễn sao nó kiếm ra tiền, nhưng trên thực tế thì vẫn có vài ngoại lệ bị tránh xa hoặc thậm chí là xua đuổi, nguyền sư chính là một trong những người như vậy.

Nguyền sư là một dạng thầy thuốc dã chiến, do lúc trước khi nền dược liệu chưa phát triển, thương vong ngoài chiến trường hầu hết đều dẫn tới cái chết, các nguyền sư có nhiệm vụ phải giảm thiểu tốt đã con số này, họ trên cơ bản là những thiên tài có khả năng điều khiển và dẫn dắt nguyên lực trong cơ thể người, từ đó thúc đẩy quá trình miễn dịch hoặc đề kháng khiến bệnh nhân khỏe lên tự nhiên.

Nhưng theo thời gian khi thuốc và dược liệu đạt thành tựu, công việc chữa bệnh dần dần được trao lại cho các Dược Sư. Nguyền sư sau đó bị thải loại và dần dần biến mất, đến hôm nay thì chỉ còn sót lại một số rất ít không đáng kể.

Một phần vì nghề nghiệp này đòi hỏi thiên phú rất cao, hơn nữa quá trình luyện tập quá cầu kì, chưa kể họ rất hay bị đánh đồng cùng bọn dị giáo vì lối sống quái đản cùng các thực nghiệm trên sinh vật sống, Nguyền Sư là một tồn tại bí ẩn bị tránh xa, Khadas chẳng biết là may mắn hay xui xẻo gặp phải lão già này nữa, Zato thấy đối phương chưa muốn nhả mồi liền bồi thêm:

- Ngài giúp tôi cũng coi như gián tiếp góp công sức cho Hoàng gia. Chủ nhân của tôi là Nhị hoàng tử, tạo được quan hệ về sau chắc chắn sẽ có lợi cho thành Roc sau này.

Khadas sau khi nghe tới cái tên chủ đứng sau lưng Zato thì lòng hơi chùng xuống, tuy ông ta ở xa nhưng tin tức chính trị vẫn nắm không sót một chút gì. Đế quốc Ramas này theo chế độ truyền ngôi, chỉ cần có huyết thống chính thức là sẽ đủ quyền tranh giành. Hoàng đế hiện tại có năm hoàng tử và hai công chúa, trừ một người vẫn còn quá nhỏ thì số còn lại đã bắt đầu xây dựng thế lực.

Tất cả đều có cơ hội như nhau bất kể nam nữ, quyết định tùy thuộc vào di chúc của Hoàng đế sau khi mất, mà ngày đó cũng chả còn xa nữa. Hiện tại đã có vài ứng viên nổi lên rõ rệt, trong đó Nhị hoàng tử là người được lòng dân chúng nhất vì thái độ hòa nhã dễ gần, tương lai rất có thể lên ngôi. Khadas ngẫm nghĩ một lúc rồi dò hỏi:

- Tôi có thể hỏi ngài có ý định sử dụng gì với cô bé Băng Nữ đó không, ồ đây chỉ thuần túy là tò mò mà thôi.

- Ngài thực sự muốn biết?

- Dĩ nhiên, nếu điều đó không làm phiền tới ai.

- Được, vậy tôi sẽ nói nhanh thôi. Ngài có biết Nguyền Sư làm cách nào để thăng tiến sức mạnh không?

Khadas nghe câu hỏi này xong thì trầm ngâm một lúc, quả thật ông ta cũng chưa từng gặp một Nguyền Sư nào nên không rõ lắm, đành lắc đầu chờ câu trả lời. Zato thấy vậy liền chậm rãi giải thích:

- Chúng tôi là những người nắm trong tay bí mật dòng chảy nguyên lực trong cơ thể sinh vật. Kiến tạo, nuôi dưỡng hoặc phá hủy nó chỉ là trò trẻ con. Một Nguyền Sư thực sự là kẻ biết khống chế nguồn nguyên lực quý và hấp thu nó cho cơ thể. Bất kỳ sinh vật sống nào cũng có ngọn nguồn của nguyên lực, đó là thứ mà tôi muốn ở một Băng Nữ.

Khadas vừa nghe vừa có cảm giác không lành, sau gánh bắt đầu lành lạnh. Zato dừng một chút rồi nói tiếp, giọng bắt đầu cao hơn.

- Băng Nữ chính là những sinh vật tuyệt vời, không những bọn chúng quý hiếm mà độ thuần khuyết của nguyên lực cũng vô cùng hoàn hảo. Nếu được khai thác đúng cách, đó là nguồn sức mạnh không bao giờ cạn, dĩ nhiên chúng ta cũng cần dụng cụ và phương pháp để chắt lọc nữa.

Khadas nghe lão già trước mặt nói chuyện mà lông tóc bắt đầu dựng lên, vốn ông ta cũng từng nghe nói về chuyện rất nhiều Nguyền Sư đã thoát ly cốt lõi ban đầu, tự mình thực nghiệm hoặc thu hoạch trên cơ thể sống để đạt được sức mạnh trong thời gian ngắn nhất. Từ trước tới giờ cứ cho đây chỉ là chuyện nhảm nhí, tuy Zato nói rất nhẹ nhàng nhưng rõ ràng lão ta cũng là kẻ đi theo con đường đó. Khadas vẫn cố gắng hỏi tiếp:

- Vậy.... ý định của ngài là nấu chảy cô bé đó ra?

- Ồ, không không, làm thế chẳng khác gì đem vàng khối đi bón cây. Đầu tiên tôi sẽ phải nuôi dưỡng và phát triển khối nguyên tố băng trước, sau đó bẻ gãy sự liên kết nguyên lực trong cơ thể, ép chúng phải nén lại thành một thể thống nhất, cuối cùng là thu thập một quả cầu tuyết hoàn mỹ. Trong quá trình đó thì cũng hơi phiền phức, nhất là nếu phần xác thịt bên ngoài vướng víu, đôi khi cũng khá mất thời gian lọc hết chúng ra. Ngài biết đấy, tôi chẳng giỏi giang gì mấy việc tay chân cho lắm.

Zato nói xong rất tự nhiên nhấp một ngụm trà nhỏ, khoan khoái thưởng thức. Ngược lại Khadas giờ phút này đã triệt để sợ hãi, tuy ông ta không nghiên cứu sâu nhưng cũng biết cái việc “thu hoạch” lúc nãy là gì. Nó trắng trợn chính là giết người lấy tạng, mà còn là cách dã man nhất nữa, thực sự trên đời có kẻ tàn nhẫn như vậy sao? Cố nén cảm giác buồn nôn, Khadas lên tiếng:

- Về phần thuốc hồi phục tôi có thể tặng ngài một lọ nguyên. Nhưng vấn đề Băng Nữ kia thì hơi khó, tôi đã tặng cô ta cho một người khác mất rồi, bây giờ cũng không thể lấy lại được.

- Ngài nói sao, thực sự là không có cách nào?

- Đúng, rất xin lỗi nhưng tôi chỉ có thể làm được như vậy thôi.

Zato nghe xong thì lòng chùng hẳng xuống, thực ra lão hoàn toàn không quan tâm đến mấy lọ thuốc kia, lấy được thì cũng gửi về cho chủ nhân mà thôi, Nguyền Sư có một ác cảm rất nặng nề với các sản phẩm từ dược liệu. Nhưng Băng Nữ lại là chuyện khác, nó đích thị là một tấm vé giúp bản thân tăng tiến sức mạnh khổng lồ, thậm chí nếu may mắn có thể khơi thông bế tắc trong cơ thể, trực tiếp thăng lên thêm một cấp.

Việc chính của Zato khi đến đây là có được Băng Nữ, lão ta nghi ngờ Khadas cố tình không muốn nhả ra. Dù sao với một quý tộc bình thường, Băng Nữ vẫn có sức hút rất lớn:

- Tôi không có ý bất lịch sự, nhưng có phải ngài đang cố tình giấu diếm chuyện gì đó không.

- Ồ, ý ngài là sao, chả lẽ ngài nghi ngờ tôi là kẻ bần tiện sợ thiệt chỉ vì một Băng Nữ sao?

- Không dám, tôi chẳng qua chỉ là làm việc cho chủ, nếu có ai đó cố tình ngáng đường thì....

Zato cực kì kiêu ngạo nói ra những lời lẽ đầy thách thức, thực sự thì với thân phận của lão, hoàn toàn có vốn liếng để làm như vậy, Nhị Hoàng Tử đang lên như mặt trời ban trưa, thân là thuộc hạ cũng được hưởng nhiều quyền lợi. Tại thủ đô, lão ta được săn đón và trọng vọng hết mực, tất nhiên chả coi một tên thành chủ nho nhỏ ra gì. Những Khadas thì không nghĩ như vậy, vốn bản thân đã có ác cảm với tên Nguyền Sư này, giờ hắn lại còn dám khiêu khích mình, rõ là được voi đòi tiên. Ông ta trầm giọng:

- Hừ, một con chó hầu cận chủ mà cũng dám lên mặt sao. Nên nhớ ta là quý tộc chính thống, được quyền bảo hộ của đế quốc, với cương vị hiện tại hoàn toàn có thể nghiền nát ngươi như một con kiến.

Khadas đột ngột trở mặt khiến Zato cảm thấy bất ngờ, lão ta không biết tuy quyền lực của Nhị hoàng tử là thật nhưng có câu mặt trời ở xa không thể phủ bóng tất cả, tại những vùng hẻo lánh cách xa nội địa như thành Roc này, mọi công tác cai trị và quản lý tất cả đều qua tay những quý tộc truyền đời như Khadas.

Bọn họ chính là vua, là hoàng đế, là kẻ nắm quyền thực sự, dù chế độ có thay đổi ra sao thì điều đó vẫn vững như bàn thạch. Chỉ cần hàng năm nộp thuế đầy đủ và ngoài mặt ra vẻ phục tùng, Hoàng gia cũng không quan tâm tới nơi chả có tí tài nguyên này làm gì, chưa nói tới việc một hoàng tử mới chỉ chập chững bước trên con đường chính trị thì càng không thể. Zato dù sao cũng là kẻ cứng đầu, không cam chịu, nói:

- Ngài xúc phạm tôi chính là xúc phạm Hoàng gia, đó chính là tội chống đối.....

- Câm mồm. Ngươi tưởng đây là cái ổ chó cũ của ngươi à, ở chỗ này chính ta mới là kẻ nắm quyền. Nếu như ngươi biết điều thì tốt, còn không thì đến xương cũng chả có mà gặm đâu. Hasa, tống cổ con súc vật này đi cho khuất mắt ta.

Khadas vừa nói vừa phẩy tay ra hiệu cho tên lãng khách, vốn ông ta cũng không muốn làm to chuyện, nếu gã Nguyền Sư này biết điều thì mọi việc sẽ rất êm đẹp, đã như thế này thì cũng chả cần ra vẻ lịch sự làm gì.

Hasa nhận lệnh, rất nhanh bước tới định túm lấy cổ áo Zato lẳng ra ngoài, nhưng thân hình lão già đột ngột biến mất như một làn khói khiến hắn bắt vào khoảng không. Nhận biết có điều không ổn, Hasa lập tức đứng chắn trước mặt chủ nhân, đột nhiên tiếng nói của tên Nguyền Sư vang lên:

- Tên thành chủ ngu ngốc, ngươi tưởng cứ như vậy là xong sao, hãy trả giá bằng mạng sống đi.

Một màn sương đen kịt không biết từ đâu xuất hiện đã bao phủ lấy toàn bộ khu vườn, nó đặc quánh như tơ, chạm tay vào không thấy ngón. Hasa có kinh nghiệm tác chiến phong phú, vội vàng rút vũ khí là một cây kiếm cong dài gần hai mét, vận lực chém thẳng vào khoảng không trước mặt, một luồng gió xoáy nhỏ phát ra cuốn phăng đi một mảng lớn sương đen. Hắn không có ý định muốn chiến đấu, chỉ vội vàng đứng bảo hộ cho chủ nhân chuẩn bị thoát thân, nhưng Khadas đã ngăn lại, khủng khẳng lên tiếng:

- Ta cho ngươi một cơ hội chót, thu thứ dơ bẩn này lại và cắp đuôi cút xéo. Nếu không thì đừng trách.

Đáp lại lời Khadas chỉ là hằng hà sa số cánh tay khẳng khiu từ trong màn sương lũ lượt chui ra, bọn chúng dần dần quây chặt lấy hai người như đan lưới. Khadas lắc đầu, lấy từ trong người một chiếc gậy nhỏ nạm ngọc, nhẹ nhàg chà sát lên nó theo một trình tự nhất định.

Sau đó mặt đất dưới chân ông ta xuất hiện hàng loạt chuỗi cơ quan tí hon, để lộ ra một vòng tròn đầy họa tiết kì dị. Nó từ từ kết nối các điểm thành chuỗi hoa văn dày đặc, một luồng sáng trắng xóa từ trung tâm vòng tròn bắn thẳng lên trời rồi không ngừng khuyếch tán ra xung quanh, đánh tan toàn bộ làn sương đen. Cả quá trình diễn ra chỉ trong vòng vài phút, mọi vật đột nhiên trở lại như chưa có gì, chỉ khác là Zato đang quỳ một gối trên mặt đất, khóe miệng chảy máu, rên rỉ:

- Trận hình phá giải nguyên lực?

- Ồ, quả nhiên là chó từ ở thủ đô, cũng có một chút kiến thức đấy. Không sai, đây là hoa văn ký tự có tác dụng vô hiệu hóa những kẻ ngu giống như ngươi. Được rồi không nói nhiều nữa, Hasa, tống cổ hắn đi cho ta.

Khadas nói xong thì quay người đi vào nhà, tên lãng khách thu kiếm rồi tiến lại gần xách cổ Zato lên như một con mèo. Lão ta bị trận hình vừa rồi làm tổn thương khá nặng, không còn sức phản kháng, bất lực để người khác lôi đi rồi quẳng ra ngoài như một bịch rác. Trong lòng tràn ngập căm hờn, đôi mắt đục ngầu nhìn xoáy thẳng vào phủ thành chủ, lẩm bẩm:

- Nỗi nhục nhã hôm nay, ta sẽ bắt các ngươi phải trả lại gấp mười, cứ chờ đấy mà xem.