Ngai Vàng Của Hoàng Đế

Chương 113: Thách đấu trong học viện (3)




Tay phải của Ethas bị bẻ trẹo hẳn sang một bên, ngã gục xuống ôm lấy nó cực kỳ đau đớn, phía bên kia Beck hoàn toàn không cho mục tiêu một chút cơ hội phản kháng nào, cậu ta thu hồi hai thanh kiếm về người, lao tới chém một đòn cực mạnh vào đối thủ. Ethas ráng nhịn đau tìm cách giơ khiên lên đỡ, nhưng Beck đã tiếp tục lấy thanh kiếm ngắn móc vào rìa của nó rồi lôi thẳng ra ngoài, sau đó đạp tới tấp vào ngực Ethas tống văng cậu ta lăn lông lốc ra xa gần chục mét, trông cực kỳ khổ sổ.

Hoàng ở phía dưới thấy chuỗi chiêu liên hoàn này thì tim muốn nhảy khỏi lồng ngực, tuy là đã kịp dùng “Kirie Elodon” giảm tải bớt sát thương từ cú đạp kia, nhưng cánh tay bị bẻ của Ethas thì Hoàng không phản ứng kịp, Beck ra đòn đó quá bất ngờ vượt ngoài dự đoán của hắn. Lúc này Ethas chật vật đứng lên, cả kiếm và khiên đều bị rơi mất, mặt cậu ta đỏ rực vì nhịn đau, Hoàng thấy vậy thì nhanh chóng truyền tin lên:

- Cố chịu một chút, tôi sẽ chữa cho cậu ngay đây.

Hoàng vừa nói vừa chạy lại gần Ethas, sau đó canh hướng chuẩn và niệm “Sia” vào cánh tay vừa bị trúng đòn của cậu ta. Ethas ngay lập tức thấy một luồng sức mạnh bao bọc lấy chỗ đau khiến nó dịu đi nhanh chóng, chỉ trong vòng chưa tới vài giây sau thì đã không còn cảm thấy gì nữa, cánh tay hoàn toàn lành lặn như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Trong lúc Ethas còn đang kinh ngạc thì Hoàng tiếp tục ra lệnh:

- Đừng có đứng đực ra như thế, di chuyển đi, chúng ta phải lấy lại vũ khí gấp.

Hai kỹ năng giữ mạng này Hoàng không nói với Ethas, mục đích chủ yếu là để cậu ta không ỷ lại trước khi thi đấu, nhưng đúng là sớm hay muộn gì cũng phải dùng mà thôi. Tình cảnh lúc này tuy Ethas đã lành lặn nhưng lại mất hết vũ khí, Beck rất thông minh khi lúc nãy không ham công mà cố tình quẳng khiên của đối thủ ra xa, giờ đây cậu ta hoàn toàn nắm hết lợi thế.

Ethas bị đòn đau chưa kể còn mất sạch vũ khí nên giống như chim sợ cành cong, nhùng nhằng không dám tiến lên, chỉ đi chầm chậm tiếp cận từ từ, hành động này dĩ nhiên không qua mắt được Beck, cậu ta lập tức lao tới đồng phóng ra hai thành kiếm nhằm thằng vào đối thủ. Ethas thấy vậy luống cuống không biết xử lý ra sao, chỉ biết giơ tay bừa lên đỡ theo bản năng, đúng lúc đó thì Hoàng ở phía dưới cũng rít lên:

- “Kirie Elodon”

Một cảnh tượng kỳ lạ đã xảy ra, thay vì bị cắt nát bởi hai thanh kiếm kia, cổ tay của Ethas được một lớp giáp màu bạc bao bọc và hoàn hảo đỡ được đòn tấn công này, thậm chí còn khiến nó bị dội ra nữa. Beck là người ngạc nhiên nhất khi chứng kiến cảnh này, cậu ta lập tức thu hồi hai thanh kiếm về không dám tấn công bừa nữa, ít nhất là cho tới lúc không biết Ethas đang giở trò gì.

- Nhân lúc này nhặt khiên nhanh lên, còn đần người ra thế à.

Không chỉ Beck mà ngay cả Ethas cũng ngạc nhiên về biến hóa của mình, nhưng Hoàng đã ngay lập tức hét lên ra lệnh, do đó cậu ta lật đật chạy nhanh về chỗ tấm khiên đang lăn lóc dưới đất, thuận lợi lấy lại nó trong lúc Beck vẫn còn đang do dự. Màn dùng tay không đỡ kiếm của Ethas lúc nãy không những khiến khán giả kinh ngạc, mà ngay đến đám Adan cũng bất ngờ không kém, một người trong bọn không nhịn được thốt lên:

- Làm thế quái nào mà thằng nhóc kia có thể làm được vậy cơ chứ, quá sức vô lý.

Leon không thất thố kêu la nhặng lên như đám học trò, anh ta trầm ngâm suy nghĩ cực kỳ nghiêm túc rồi đột nhiên liếc sang chỗ tên đi cùng Ethas đang ở phía dưới, lông mày đột nhiên nhíu chặt lại như đang nghi ngờ gì đó.

Trở lại trên sàn đấu, lúc này Ethas đã tự tin hơn một chút khi có lại được khiên, nhưng như thế vẫn chưa thể trả đòn được. May mắn cho cậu ta là phía đối diện Beck cũng đang lưỡng lự chưa dám tiến lên, nhưng cứ dây dưa thế này không phải là cách, Hoàng liền thì thầm vào tai Ethas kế hoạch tiếp theo của hắn, cậu ta nghe xong thì mặt tái dại như sắp chết, lo lắng hỏi lại:

- Sẽ không có vấn đề gì chứ, sao nghe thấy ghê quá vậy?

- Đừng lo, tôi hứa sẽ không để cậu gặp tổn thương nào đâu.

Trong những tình huống thế này thì lời hứa của Hoàng thực sự chả đáng giá một xu, nhưng Ethas cũng chẳng còn lựa chọn nào khác. Sau màn thảo luận ngắn ngủi thì kế hoạch của Hoàng bắt đầu được thực hiện, Ethas cầm khuyên che kín người từ từ di chuyển về phía bên trái áp sát lấy Beck, điều quái lạ là khi làm như vậy thì cậu ta lại tự đặt mình cách xa vị trí của cây kiếm, cứ như không có ý định nhặt lại nó vậy.

Cách di chuyển kỳ lạ trái với lẽ thường này quả nhiên đã khiến Beck cảm thấy lạ, cậu ta tiếp tục vừa thủ thế thì chầm chậm bước theo giữ khoảng cách với đối thủ, đảm bảo có thể phản ứng lại bất kỳ tình huống nào. Ethas bước đi thêm vài bước nữa rồi đột ngột dừng lại, sau đó lao thẳng về hướng của Beck, điều quái dị ở đây là cậu ta cầm khiên bằng cả hai tay che kín nửa thân trên, coi như là tự bịt mắt của mình vậy, trái ngược hẳn với tất cả lý thuyết chiến đấu trên đời này.

Beck hơi bất ngờ với kiểu tấn công kỳ khôi này, nhưng tốc độ của Ethas còn chưa để uy hiếp bản thân, cậu ta tung cả hai thanh kiếm mình lên rồi giữ chúng ở một khoảng cách vừa đủ để có thể thọc sườn đối thủ khi hắn lao tới, trong cái tình trạng bị che mắt thế kia thì có tài thánh Ethas mới phản ứng kịp. Trong lúc tất cả mọi người đều nghĩ thằng nhóc ở khoa Khoáng thạch học bị điên, thì Hoàng ở dưới nở một nụ cười cực kỳ bần tiện, hắn chập hai tay vào nhau để tập trung năng lượng rồi niệm phép:

- “Kirie Elodon”.

Một luồng ánh sáng bạc rực rỡ bao trùm lấy tấm khiên của Ethas, lại thêm gặp đúng ngay hướng mặt trời phản chiếu xuống khiến nó như một cái đèn pha cỡ đại và đích đến chính là đôi mắt của kẻ đối diện. Beck không thể nghĩ ra là đối thủ lại có trò này, cậu ta bị luồng sáng này chiếu thẳng chính diện và hoàn toàn lóa hết cả mắt không nhìn thấy gì, cực khổ loạng choạng lùi lại để giữ thăng bằng, đúng lúc này Hoàng liền hét vào hệ thống liên lạc:

- Ném khiên vào mặt hắn đi.

Ethas lấy hết sức bình sinh cả đời tức lúc bú sữa, dùng cả hai tay quăng thẳng tấm khiên về phía Beck, tuy chỉ là một món vũ khí bình thường, nhưng gia tốc cộng với việc được phủ “Kirie Elodon” đã khiến nó trở nên cực kỳ khủng bố. Beck bị lóa mắt chẳng thể nhìn thấy cái gì đang diễn ra, khi lờ mờ nhận thức được nguy hiểm thì đã quá trễ, cậu ta lãnh nguyên cả tấm khiên đang lao tới, lực tông mạnh tới mức hất ngược Beck bay ngược về phía sau, chả khác cảnh tượng người đi đường bị xe ô tô ném văng lên lề khi tai nạn giao thông cả.

Cả khán đài gần như vỡ òa lên khi chứng kiến màn tấn công vô tiền khoáng hậu này, đến cả giáo sư Indra cũng không thể tin nổi cậu học trò nhìn rất tầm thường kia lại có thể ra đòn thông minh như thế. Nhưng chuỗi liên hoàn của Ethas còn chưa dừng lại, nhân lúc Beck còn đang lăn vòng tròn, cậu ta chạy vội tới chụp lấy thanh kiếm dài đang lơ lửng không người điều khiển trên không, lấy đà đập mạnh nó thẳng xuống sàn đấu phía dưới.

Một tiếng “choeng” gãy gọn vang lên khi lưỡi kiếm mỏng manh tiếp xúc với các phiến đá cứng rắn, nó gãy vụn tan tành thành từng mảnh nhỏ chả khác gì tấm kính rơi xuống đất, để lộ ra phần lõi nhỏ như sợi tóc bên trong. Nhìn thấy cảnh này, vị trợ giảng đẹp trai Leon đứng bật dậy thốt lên kinh ngạc:

- Làm sao cậu ta có thể biết bí mật này chứ, không thể nào, không thể nào được...

Ngay từ khi thấy Beck có thể điều khiển hai thanh kiếm này bay lơ lửng trên không, Hoàng đã ngay lập tức liên tưởng chúng với cái khung xương khổng lồ của lão già Nguyền sư Zato. Nhưng hắn cứ thắc mắc mãi là Beck làm cách nào để truyền nguyên lực cho bọn chúng mà không có vật trung gian, chỉ đến khi thấy cậu ta liên tục thu về tay xong phóng ra thì mới có một chút manh mối.

Hoàng nghi ngờ rằng vốn bản thân hai thanh kiếm kia đã là cơ quan tiếp nhận nguyên lực, hoạt động như kiểu pin sạc nhanh bằng cách chạm vào cơ thể Beck. Hắn cũng để ý là lưỡi của chúng cực kỳ mỏng, mỏng tới mức đáng ngạc nhiên, nhưng tại sao lại có thể đập ầm ầm vào tấm khiên có “Kirie Elodon” của Ethas mà chẳng sứt mẻ gì, chỉ có thể là do ngoài phần nguyên lực dùng để di chuyển ra thì một phần khác sẽ cường hóa độ cứng của hai thanh kiếm, không có đồ trung gian dự trữ thì không thể nào làm được.

Khi Ethas tung khiên làm lóa mắt Beck, mục đích thật sự của Hoàng là khiến cho cậu ta không thể điều khiển hai thanh kiếm được nữa, như vậy số nguyên lực trữ trong chúng sẽ trở nên vô dụng. Thực tế quả nhiên đúng với những gì mà Hoàng đã đoán, tuy hai thanh kiếm vẫn còn nguyên lực để giữ chúng lơ lửng trên không, nhưng không có thao tác của chủ thì chúng yếu ớt đến đáng thương, chả khác gì chiếc ly thủy tinh lơ lửng đầu tủ, rơi một phát là vỡ tan ngay.

Trên thực tế thì kỹ thuật mà Beck sử dụng là một bí kỹ của Cổ võ, hai thanh kiếm thông qua cách đúc đặc biệt nên có những lõi ma thuật nhỏ li ti ở khắp thân. Bí kỹ này giúp cho dòng chảy nguyên lực của người sử dụng có thể kết nối được với những lõi ma thuật kia, thông qua đó cách không điều khiển vũ khí như tay chân của mình vậy. Những võ sư thuần thục tuyệt chiêu này có thể phóng ra hàng chục lưỡi kiếm cùng lúc, như một thiên la địa võng vây chết lấy đối thủ.

Beck tất nhiên chỉ mới học được một phần rất nhỏ da lông bên ngoài của bí kỹ, cậu ta còn chưa thể khiến nguyên lực của mình đủ tinh khiết, do đó phải liên tục thu phóng hai thanh kiếm về để “sạc pin” cho chúng. Một điểm chả biết may mắn hay bất hạnh cho Beck là thứ cậu ta đang dùng chỉ là bản sao mô phỏng do học viên làm ra theo luật lệ của sàn đấu, chứ nếu đồ thật mà bị Ethas đập tan nát như thế thì có là đại họa. Hoàng có thể nghĩ ra trò này hoàn toàn là nhờ kinh nghiệm sau khi quyết đấu với Zato, chứ nếu không thì chắc Ethas bị xỉa thành thịt xiên nướng nãy giờ rồi.

Việc Hoàng đứng dưới mách nước như vậy thực sự là gian lận tới nóc, vì bí kỹ Cổ võ đang được sử dụng kia là thứ cực kỳ hiếm thấy, tỉ lệ học viên mới như Ethas có thể biết đến nó là cực ít, chính vì lý do này mà Leon mới chọn Beck mặc dù cậu ta không phải người giỏi nhất tại khoa. Nhưng việc Hoàng có thể nhận ra và phá giải nó lại là vấn đề khác, khi bí mật không còn thì Beck sẽ chẳng còn lợi thế nào trước Ethas cả.

Lúc này Beck đã đứng dậy được, liên tục lui về sau vừa thở hồng hộc vừa dụi mắt liên tục để bớt chói, cú phi khiên lúc nãy mạnh tới nỗi khiến phần giáp ngực của cậu ta nứt toác lõm hẳn vào trong, bị thương chắc chắn không nhẹ. Điều đau đớn nhất là một món vũ khí đã tanh tành, may mắn là ngay khi nhận ra mình mất kết nối nguyên lực với thanh kiếm dài thì Beck đã kịp thu cái còn lại về, chứ nếu không bị hạ cả hai thì làm sao mà thi đấu tiếp được nữa.

Ethas cũng tranh thủ thời gian để nhặt lại kiếm và khiên, như vậy tình huống lúc này gió đã đổi chiều theo cách không ai nghĩ tới được. Beck vừa bị thương bị lộ mánh, chưa kể mất đi gần một nửa sức chiến đấu thì khó lòng mà áp đảo đối thủ như trước. Phía bên kia thì Hoàng cũng đã dùng tới gần hai phần ba năng lượng để tạo ra lớp khiên bạc đủ lớn để phản chiếu ánh sáng mặt trời, nên cần phải nhân cơ hội này mà tốc chiến tốc thắng luôn chứ không cần câu giờ nữa, do hắn gằn giọng ra lệnh cho Ethas:

- Lao lên tấn công đi.