Ngài Cừu Đen

Chương 6: Chống cự




Đến giờ tôi mới thấy sự lắm chuyện của bọn cừu này. Thật là ồn áo quá đi. Có điều tôi cảm thấy có một ai đó che mặt chỉ để lộ ra đôi mắt đứng gần đó cứ nhìn tôi, ánh mắt cô ta thực sự mê hoặc và bí ẩn, trông cũng rất quen. Quái lạ! Sao cô ta lại nhìn tôi như thế nhỉ? Mặc kệ, tôi vẫn còn nhớ một chuyện.

"Vậy con cáo kia phải xử lí như thế nào ạ?"

"Em không cần lo, để cho đám cừu kia xử lí. Giờ đi với ta." Nghe vậy tôi cũng theo đuôi hắn đi xung quanh làng, nghe hắn chỉ đường, chỉ từng khu vực. Có thể nói đây là hắn đang dắt tôi đi tham quan làng cừu ấy mà. Cuộc sống cũng thật phong phú. Ít tù túng như ở làng sói của tôi.

"Ngài Paric, khi nãy trong lúc giải quyết lũ cáo, tôi có nói vài lời..."

"Không sao."

"Vâng. Nhưng mà ở đây tổng cộng là bao nhiêu cừu dân vậy ạ?"

"Không đến 300." Cũng nhiều lắm rồi. Làng sói của tôi tính ra cũng chưa đến 150 con sói. Lũ cừu này sinh sản thật vô kế hoạch. Trên đường đi, tôi thấy có vô số con mắt nhìn tôi cùng tên cừu đen này. Kiểu như đa số giống cái đều nhìn hắn, đa số giống đực lại nhìn về tôi. Mà trong mắt đám cừu cái lại tỏ ra sự ái mộ cùng say đắm mê luyến tên cừu đen, còn trong mắt của đám cừu đực nhìn tôi với tên cừu đen như có sự kính nể hay tôn trọng vậy.

Tôi lại ngước đầu nhìn hắn, tôi đứng cũng chỉ cao gần đến ngực hắn thôi. So với đám cừu cái trong làng tôi cũng có chút thấp hơn nhưng cũng chỉ chênh lệch nhiều nhất là một gang tay...rưỡi. Chứng tỏ Paric hắn cao to đến cỡ nào.

Hắn dắt tôi đến một nơi trưng bày quần áo. Trao đổi cho tôi vài bộ đồ nhìn cũng tạm được. Có điều hơi rộng thì phải, có lẽ tôi sẽ phải sửa lại một chút.

"Đây là phần thưởng cho em từ vụ lúc nãy... ừm và bồi thường cho em bộ đồ hôm qua nữa..." hắn khẽ vuốt vuốt mũi, hắn không nhìn tôi giống như hắn đang áy náy hay ngại thì phải, nhưng tôi tin vào vế trước hơn. Hắn không nói tôi cũng quên mất, bộ đồ tối hôm qua đã bị hắn xé tan nát. Chắc vì vậy nên hôm nay mới đưa tôi đi trao đổi đồ chứ chả giống hắn đang thưởng cho tôi. Hơn nữa đồ tôi mang đến đây cũng không được nhiều vả lại đồ của làng cừu và làng sói không giống nhau, hắn cho tôi mặc những thứ này chắc là để làm quen với lối sống ở đây.

Trao đổi xong hắn dắt tôi về nhà gỗ to lớn trên đồi cao. Thế là tôi lại phải làm công việc của một nô lệ, giặt giũ, phơi đồ, quét lau nhà, nấu cơm, rửa bát,... blah blah... ngày hôm nay coi như trôi qua cũng không tệ đi. Huống chi còn chưa đến tối. Vậy nên hắn lại dắt tôi ra ngoài hóng gió.

Ngồi trên đồi cỏ gió thổi mát rười rượi tôi cảm thấy có chút buồn ngủ. Nhìn sang Paric lại thấy hắn ngắm nhìn mặt trời lặn rất thư thái.

"Lanie."

"Vâng?" tôi thấy hắn lấy ra một vật gì đó trong túi quần.

"Em gái ta có thứ này muốn tặng em." hắn cầm lên một chiếc vòng tay bằng bạc có nạm vài viên pha lê trong suốt lấp lánh. Nhìn rất tinh xảo.

"Em gái ngài sao lại tặng thứ này cho tôi?"

"Em thực sự không nhớ nó sao?"

"Không ạ. Tôi chưa bao giờ gặp cô ấy." lại một chuyện khó hiểu nữa sắp ập đến rồi, sao hắn lại dùng từ "không thực sự" nhỉ?

"Không sao! Sẽ có dịp gặp lại sớm thôi." hắn nói gặp lại? Không lẽ trước đó tôi đã gặp cô ấy hay sao?

"Đưa tay em đây." hắn mở chiếc vòng tay ra chờ tôi giơ tay lên.

"Thôi ạ. Ngài hãy để tôi tự... Vâng ạ." tôi muốn từ chối lại thấy vẻ mặt hằm hằm của hắn thì thôi đành nghe theo luôn vậy. Tôi đưa tay trái ra để hắn đeo vòng tay vào cho mình. Xong việc hắn mới hài lòng để tay tôi xuống rồi tiếp tục ngắm cảnh.

"Ngài có thể thay tôi gửi lời cám ơn đến em gái ngài không?"

"Ta sẽ để em tự nói, em và nó sẽ sớm gặp nhau thôi."

"Vâng." thực ra tôi tính hỏi thêm về cô em gái của hắn nhưng thôi, tôi nghĩ hắn sẽ lại bảo tôi và cô ấy sẽ sớm gặp nhau...blah blah...

"Em đã có thể mang thai chưa nhỉ?" tôi xuýt chút nữa thì bật ngửa té lăn lộn xuống dốc rồi. Sao hắn phải nói quạch tẹt ra thế kia chứ?

"Chưa ạ. Hai tuần nữa tôi mới trưởng thành. Chắc có lẽ tới đó mới có được." tôi ngượng nghịu trả lời.

"Rất tốt!" hắn vẫn ung dung thư thả mà trả lời. "Rất tốt?" sao lại tốt? Không biết do tôi hoa mắt hay mắt hắn thật sự có một tia sắc bén rồi nhanh chóng biến mất.

"Ý ngài là sao ạ?"

"Không có việc gì. Về nhà thôi." nói xong hắn đứng dậy trở về nhà ngay làm tôi lật đật chạy theo. Chân hắn dài lại còn bước đi vội vàng, tôi ở phía sau chỉ có thể chạy như bay theo. Không biết có việc gì mà hắn gấp gáp như vậy.

Về đến nhà hắn liền bảo tôi đi nấu nước nói muốn tắm. Tôi làm xong hắn liền ôm tôi vào tắm cùng hắn. Lúc đầu tôi còn chống cự nhưng rồi cũng phải tuân lệnh trước ánh mắt đe dọa của hắn. Tôi ngượng ngùng cởi đồ để sang một bên trước đôi mắt sắc bén của hắn đang quan sát tôi. Không biết là do giống loài của tên cừu này biến thái hay là do cách sống của hắn biến thái nữa. Hắn hai tay gác lên thành bồn tắm, đôi nhìn tôi chăm chăm như muốn xuyên qua cả cơ thể tôi vậy.

Hai tay tôi giơ lên che đi những phần nhạy cảm sau đó tôi xoay lại bước vào bồn tắm ngồi đối diện hắn. Mông tôi vừa chạm đến đáy bồn tắm thì hắn đột ngột lao về phía tôi. Hai tay rắn chắc của hắn bám vào thành bồn hai bên vai tôi làm rung cả bồn tắm, nước bắn lên tung tóe. Cả người hắn cũng xích lại ép tôi vào khoảng không đầy mùi nam tính của hắn. Hành động đó làm tim tôi đập liên hồi, có cảm giác như máu đang dồn lên mặt và vành tai của tôi. Đồng thời khiến tôi rục người lại lưng dán sát vào thành bồn, càng không dám nhìn thẳng vào hắn mà ngượng ngùng liếc sang hướng khác. Hắn muốn gì đây? Nếu hắn cứ hành động như thế này thì trái tim nhỏ bé của tôi làm sao chịu nổi chứ?

"Đừng... " một tay tôi che lấy bộ ngực để không bị lộ ra dưới làn nước trong suốt. Tay còn lại tôi đặt lên ngực rắn chắc của hắn đẩy ra.

"Đừng cái gì? Tắm cho ta." hắn lại ra lệnh. Vậy mà tôi cứ tưởng hắn sẽ lại làm gì tôi nữa chứ.

".. Nhưng... Ngài ngồi thế này thì làm sao tắm ạ?"

"Sao lại không được?"

"Tôi... Ngồi thế này thì hơi bất tiện ạ." thật ra tôi chỉ khống muốn hắn nhìn thấy cơ thể lõa lồ của mình. Dù hôm qua đã làm cái chuyện kia, nhưng tôi vẫn không quen... Bỗng hắn nâng tôi lên xoay một cái hắn đã dựa vào thành bồn còn tôi thì ngồi trên đùi hắn, mặt chúng tôi đối diện với nhau, tay hắn đặt lên eo nhỏ của tôi, một tay đặt trên mông. Cái bộ dáng này càng ám muội hơn khi nãy nữa. Hắn đang trêu tôi sao? Ngồi sát thế này còn tiếp xúc da thịt... Tôi gần như dựa cả người vào hắn hơn nữa phía dưới còn có cái thứ kia đang dần to lớn chạm vào bụng làm tôi nhất thời chẳng dám động đậy.

"Thế này đã tiện chưa hay..." hắn từ từ kê mặt lại gần tôi thì thầm:" chúng ta đổi tư thế khác đỡ bất tiện hơn nữa?" sau đó hắn hít lấy gò má tôi, cọ lên xuống rồi hôn chụt một cái làm tôi rợn cả người... Hắn thật sự là tên biến thái mà.

"A! Thôi ạ, trở về tư thế khi nãy có được không ạ? Tôi thấy như lúc nãy sẽ tiện hơn." mặt hắn kê lại gần khiến tôi rụt cổ lại một chút, giọng hơi run run mất kiểm soát.

"Không! Ta thích thế này. Bắt đầu đi."

Haiz... Hắn lại giở trò ức hiếp tôi rồi. Nhưng mà khoan đã, tôi thấy hắn có vẻ cũng không đến nỗi là ức hiếp tôi quá đáng, nếu như tôi không làm theo lời hắn một chút thì liệu hắn sẽ như thế nào nhỉ? Nhân cơ hội này có lẽ tôi nên thử một chút xem sao. Khuya hôm qua với sáng nay hắn đều tốt với tôi như vậy mà. Tôi thực sự không muốn phải làm loại chuyện đáng xấu hổ này với hắn nữa, tôi chỉ muốn làm những việc này cùng người tôi yêu thôi. Hôm qua do không lường trước được nên bị tên cừu này cường bạo lấy mất lần đầu tiên. Tôi không muốn tự dâng hiến mình cho mục đích đồi bại này của hắn nữa.

Bắt đầu theo kế hoạch có sẵn trong đầu, tôi đặt bàn tay lên khuôn ngực chắc nịt ấy hơi dùng sức đẩy ra một chút. Hết sức nhẹ nhàng từ tốn thỏa hiệp với hắn.

"Ngài cừu, tôi có thể từ chối công việc này không?"

"Sao vậy?" mặt hắn trầm xuống tỏ vẻ không vui.

"Tôi cảm thấy...bậc tôi tớ như tôi lại tiếp xúc quá thân mật với chủ nhân thế này thì không được tốt ạ. Ngài có thể xem xét cho tôi không?"

"Sao lại không tốt? Nghĩa vụ của bầy tôi tớ là phục vụ chủ nhân. Ta lại cảm thấy rất thích được phục vụ thế này. Ta không đồng ý yêu cầu của em."

"Tôi van xin ngài hãy để tôi làm những việc vặt khác, ngài nên làm những điều này với vợ của ngài thì hơn....tôi chỉ muốn làm chuyện này với người tôi có tình cảm thôi. Xin ngài hãy tha cho tấm thân của tôi được không?"

"Em đang dạy bảo ta nên làm thế nào sao? Việc đó không do em quyết định, cũng đừng nghĩ đến chuyện yêu đương hay cưới hỏi gì vì cả cuộc đời còn lại của em đều phải ở cạnh ta, phục tùng ta, giờ thì tiếp tục thực hiện nghĩa vụ của em đi."

Cứ như hắn đang bức tôi đến đường cùng vậy, đến nước này rồi phải kiên cường lên một chút nữa, có lẽ nếu nổi giận thì chắc cũng không đến nỗi giết tôi đâu. Tôi mím môi, nắm chặt hai bàn tay chống trên ngực hắn làm điểm tựa cùng hai chân mà đứng dậy. Hắn có vẻ bất ngờ trước hành động của tôi nhưng không vì thế mà mất đi sự nhanh nhẹn, hắn nắm lấy tay tôi kiềm lại.

"Em làm gì vậy?" tôi cố gỡ tay hắn ra, vừa nói với hắn bằng giọng dứt khoát.

"Tôi thực sự không muốn làm những việc như thế này. Mong ngài hãy để tôi ra ngoài làm việc khác. Tôi sẽ không làm những việc kinh tởm này đâu...a.." tay hắn siết chặt lại, cơn đau nhói từ các khớp bàn tay truyền đến khiến tôi rít lên.

"Lấy lại vẻ kiên cường của loài sói rồi à? Hay do em thấy ta dễ dãi quá nên làm càn? Có phải em nghĩ ta chỉ là một con cừu sống nhờ danh tiếng bịa đặt, không đáng để em phải phục tùng?" trúng ngay chóc tim đen rồi, tôi định mở miệng bào chữa cho mình thì bất ngờ hắn cũng đứng dậy, thân hình cao to che lấp đi ánh nến, phủ lên người tôi một bóng đen lớn đủ để tôi cảm thấy mình thật nhỏ bé và hắn có thể giết mình bất cứ lúc nào. Có lẽ quyết định kiên cường của tôi đã sai rồi nhưng giờ có hối hận cũng đã muộn.

Hắn kéo tôi bước ra khỏi bồn tắm, trần truồng đi ra ngoài đến cuối hành lang nơi có một cánh cửa dưới nền sàn nhà. Hắn mở cửa rồi lôi tôi xuống đó, sự chống cự của tôi chỉ như châu chấu đá xe. Chỉ một lực kéo tôi đã phải bước chệnh choạng theo hắn xuống dưới căn hầm tối thui. Tôi sợ hãi không ngừng run rẩy khi xung quanh tối đen như mực, tôi lại trần như nhộng, cảm giác không mặc gì rất khó chịu. Miệng tôi không ngừng trách móc bản thân và van xin tha lỗi, cả người thì chống cự lại sức kéo của hắn đâm ra trượt chân té đập vào người hắn.

Cũng may tên cừu này thân thủ có vẻ tốt nếu không chắc chắn cả tôi và hắn đều bị ngã mất. Tôi nghe hắn hừ một cái sau đó cả người tôi bị hắn vác lên như một bao tải mang xuống dưới. Đến khi hắn thắp sáng cả căn phòng lên bằng ngọn đuốc thì tôi còn hoảng hồn hơn khi thấy vài hộp sọ của loài sói. Có lẽ đây là lí do hắn cấm tôi xuống dưới này nhưng tại sao bây giờ chính hắn lại mang tôi xuống đây?

"Đây là những con sói ta đã giết vào năm đó, nếu cha em đến sớm hơn một chút và nhập cuộc vui cùng bọn chúng thì có lẽ linh hồn và thể xác ông ấy cũng đã được đặt ở đây rồi...." tôi bắt đầu thấy lạnh sống lưng, cả người cứ run bần bật lên miệng không thốt lên được lời nào. Tôi hoảng sợ tột độ, trước mặt tôi như là một bộ sưu tập xương xẩu ông cha của tôi vậy, tất cả đều rõ mồn một trước ánh lửa trông rất ghê rợn. Tôi không nên nghi ngờ sự máu lạnh của tên này dù cho hắn có dịu dàng hay tốt với tôi vào ban ngày đi nữa..

Hắn quay sang bóp mặt tôi nâng lên, bắt tôi nhìn trực diện hắn.

"...bây giờ thì nghe cho kĩ đây sói con. Có lẽ nhiêu đây sẽ không đủ cho em tin rằng ta có thể giết hết cả làng em. Nhưng ta sẽ không ngại mang hài cốt của người thân em đến đây trưng bày nếu em dám một lần nữa làm ta không hài lòng bằng cái vẻ kiên cường bé nhỏ của em. Ta cũng chẳng cần lấy vợ hay bạn đời gì cả, riêng em thì phải ở cùng ta cả đời, làm nô lệ cho ta. Việc của em là phục tùng ta cho đến khi em chết đi, có hiểu không? Còn nếu không muốn làm nữa, em có thể giết ta nếu em không phục, nhóc con...."