Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 464: Xuất phát! Mục tiêu Dao Trì ám ngục




Dao Trì Kim Mẫu Nguyên Khanh là trong thiên địa Huyền Âm Khí ngưng thể mà sinh ra,mà Tố Sắc Vân Giới Kỳ lại hình thành sau nàng, ở bên cạnh huyền âm thai hình ( Long Cát ) thủ hộ. Khi Nguyên Khanh lần đầu thử thu, kỳ này vô cùng thân cận với thai hình, đối với nàng có ý bài xích, chỉ tới khi thai hình kia chịu ảnh hưởng của lực lượng của nàng, trước tiên ngưng xuất thành thân thể của một bé gái, cũng nhận nàng làm mẫu thân, Nguyên Khanh mới thuận lợi thu được Tố Sắc Vân Giới Kỳ.

Nghiêm chỉnh mà nói, Tố Sắc Vân Giới Kỳ hẳn là lấy Long Cát Công Chúa làm "đệ nhất ý chí",hiện Long Cát công chúa cũng không bồi hồi và sợ hãi như trước kia nữa,cho nên cũng thức tỉnh "ý chí" trong lòng Tố Sắc Vân Giới Kỳ.

Nguyên bản Long Cát Công Chúa có dị năng khống chế Thiên Vị Chi Lực,cho nên Dao Trì Kim Mẫu vẫn coi nàng là cái đinh trong mắt,hao hết tâm kế đem Long Cát giam ở Phượng Hoàng Sơn,nhưng vẫn là nỗi lo canh cánh trong lòng.Nếu năm đó Dao Trì Kim Mẫu không ghen ghét đày Long Cát xuống hạ giới,có lẽ sẽ không có việc ngày hôm nay. Hết thảy đều là tạo hóa trêu ngươi.

Long Cát Công Chúa tuy rằng bị thương nặng, nhưng lại cảm giác trong cơ thể có một cỗ lực lượng lớn chưa từng có đang không ngừng lớn lên.Lực lượng này nhất thời không thể chữa trị chỗ bị Đả Thần Tiên đả thương mà lại nhanh chóng biến hóa kì dị,thoát thai hoán cốt ở chỗ nào đó.Loại biến hóa này cụ thể là gì thì không thể nói rõ được nhưng lại mang lại cho nàng một loại cảm giác thoải mái,hơn nữa ngày càng mãnh liệt.

Dao Trì Kim Mẫu liên tục triệu hoán Tô Sắc Vân Giới Kỳ nhưng nó lại không hề phản ứng,ngược lại lại ở xung quanh Long Cát Công Chúa phóng ra ngũ sắc khí,như là muốn bảo hộ.Dao Trì giận dữ,biết là không thể ở nơi này lâu,liền liều mạng bức lui Khổng Tuyên,nắm chặt Đả Thần Tiên hướng phía trước bay đi.

Khổng Tuyên không đuổi theo mà chạy lại xem xét thương thế của Trương Tử Tinh và Long Cát Công Chúa.Hiện thương thế kia thập phần cổ quái,ngay cả đan dược cũng không có tác dụng gì,chỉ có thể tự dựa vào lực khôi phục của bản thân.Trương Tử Tinh lắc đầu tỏ vẻ không sao,Khổng Tuyên thấy đám Vân Tiêu đang nhanh chóng chạy lại đâu liền gật gật đầu hướng Dao Trì Kim Mẫu đuổi theo.

Dao Trì Kim Mẫu tiến lên hợp cùng một chỗ với Hạo Thiên Thượng Đế,thấy hai tay hắn trống trơn,một bên cánh tay còn vừa mới sinh ra, không khỏi hoảng sợ. Hạo Thiên Thượng Đế hợp lực bức lui Hình Thiên, lấy tốc độ cao nhất hóa thành một đạo kim quang bỏ chạy. Lúc này cũng không phải là kéo dài thời gian hoặc chiến thuật gì nữa mà là chân chính chạy trối chết.

Dao Trì Kim Mẫu đem Đả Thần Tiên giao cho Hạo Thiên Thượng Đế. Vừa chạy trốn vừa dùng hai tay niết động một loại phù chú nào đó. Cùng lúc đó,không trung bỗng mở ra một khe hở dần dần mở rộng, chính là chỗ Thái Cực Mông Ế Thiên "Giới"

Hình Thiên và Khổng Tuyên làm sao bỏ qua được, nhất tề đuổi đến. Dao Trì Kim Mẫu cùng Hạo Thiên Thượng Đế lợi dụng thiên binh trên đường che dấu mà muốn thoát đi, bỗng nhiên trên đỉnh đầu Kim Mẫu hiện ra một con ngao khuyển màu đen thật lớn, cái mồm như bồn máu cắn tới. Kim Mẫu dù sao tu vi cũng phi phàm, liền huy động kim kiếm nhè ngao khuyển kia trảm tới. Hào quang chớp động, ngao khuyển rên rĩ một tiếng, liền quay về phía sau bổ nhào, dần dần biến mất.

Nhưng mà ngay trong nháy mắt Dao Trì Kim Mẫu đánh lui ngao khuyển, hai đạo kim quang theo thế sét đánh không kịp bưng tai phân biệt hướng nàng cùng Hạo Thiên bay tới. Dao Trì Kim Mẫu ngày thường quen dựa vào Tố Sắc Vân Giới Kỳ hộ thân, hiện giờ mất đi thập phần không ổn, cảm giác được nguy hiểm tới gần nhưng cuối cùng phản ứng chậm nửa nhịp, vai bị kim quang xuyên qua, nhất thời máu tươi bắn tung tóe khắp nơi. Hạo Thiên Thượng Đế ứng biến nhanh hơn rất nhiều, kịp thời né tránh kim quang.

Dao Trì Kim Mẫu hét lên một tiếng, nhìn vào bả vai lộ ra ba phong nhận, liền ra sức rút ra. Nghiến răng kêu lên một câu :

- Dương Tiễn!.

Hiện giờ Thiên Vị Chi Lực của Dao Trì Kim Mẫu đã thập phần suy yếu,cho nên tốc độ khôi phục cũng chậm đi nhiều. Máu chảy ra tuy rằng dần dần thu hồi vào trong cơ thể, nhưng miệng vết thương lại nhất thời chưa thể lành hẳn. Càng làm cho nàng phẫn nộ chính là Dương Tiễn chịu mệnh lệnh của thánh nhân Xiển giáo, lại đúng vào thời điểm này quay giáo đâm nàng.

Phía trước hiện ra thân ảnh của Dương Tiễn,chặn đường hai người.Vẫy tay một cái, Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đạo hóa thành một đạo kim quang trở lại trong tay, lạnh lùng nói :

- Thù của cha mẹ,bất cộng đái thiên,hôm nay là lúc hai ngươi đền mạng!.

Hạo Thiên Thượng Đế và Dao Trì Kim Mẫu bị Dương Tiễn cản trở. Mặt sau Khổng Tuyên và Hình Thiên lại chạy đến thấy tình cảnh như vậy không khỏi kinh ngạc, nhưng hiện cũng không phải lúc hỏi lí do mà là lúc nên tiêu diệt Hạo Thiên cùng Kim Mẫu.

- Nghiệt chủng,quả nhiên là đồ âm độc,cư nhiên dám đánh lén ta!.

Dao Trì lộ ra vẻ nanh ác, lại nhìn Khổng Tuyên cùng Hình Thiên, cắn răng nói :

- Các ngươi nghĩ như thế này có thể đẩy ta đến chỗ chết ư? Hay là nghĩ ta không có hậu chiêu?.

Kim Mẫu nói xong tay liền niết động phù chú kì quái, trên mặt cũng lộ ra vẻ thâm trầm. Chỉ thấy phía trên Dương Tiễn bỗng bay ra một gã tiên nhân, người này tuy tu vi chỉ là chân tiên song lại có vị giai lực.Càng kì quái là tiên nhân này có khả năng khác thường, tứ chi liên kết thiên binh tụ cùng một chỗ như một người khổng lồ.

Khổng Tuyên để ý thấy người này mắt toát ra một màu đỏ, có vẻ quỷ dị khác thường.

Bản năng Dương Tiễn cảm giác được một cỗ hơi thở nguy hiểm,liền huy động Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao hướng tiên nhân kia chém tới, tiên lực vừa đụng tới "Nhân hình" thì toàn bộ nhân hình nhất thời "oanh" một tiếng,nổ mạnh, tiên nhân cùng thiên binh đều phân thân toái cốt.

Vụ nổ này bộc phát lực lượng cực kì mãnh liệt, mang theo một lực sát thương đặc dị, ngay cả Khổng Tuyên cũng không thể vận ra Ngũ Sắc Thần Quang hộ thể. Dương Tiễn bất ngờ không kịp đề phòng bị lực lượng của vụ nổ kia đánh bay đi, may mà Cửu Hợp Huyền Công có tác dụng hộ thể rất mạnh, kịp thời che chắn những chỗ dễ tổn thương cho nên chỉ bị thương nhẹ. Ở gần đó thiên binh tổn hại, vòng vây nhất thời bị mở ra một vòng lớn, rất nhiều người đều chết ở vị trí "nhân hình" nổ tung.

Vị giai lực trên người kẻ kia là bị Kim Mẫu sử dụng dị thuật nào đó làm nổ, thông qua những thiên binh dính liền nhau, tạo ra tổn thương lớn hơn nhiều so với những pháp thuật bạo liệt thông thường. Vụ nổ lớn này ẩn chứa dị thuật tăng phúc vị giai lực, tuy rằng thập phần lợi hại nhưng mỗi lần sử dụng đều phải hi sinh một tiên nhân hoặc thiên tướng có đặc tính vị giai lực đem sát tính bạo tạc… Xa xa Trương Tử Tinh nhìn thấy cảnh tượng như vậy , không khỏi buột miệng.

- Chẳng lẽ Dao Trì Kim Mẫu này là tổ sư của các tổ chức khủng bố? (đánh bom liều chết ấy mà)

Bất đồng chính là tiên nhân kia không phải là dưới tình huống chủ động làm bom hình người mà nhất định là Dao Trì Kim Mẫu nhiều năm qua lấy độc thuật và chú thuật khống chế nên ngay lúc mọi người chống đỡ vụ nổ, thân liền hóa thành kim quang hướng "Giới" bay đi. Mà phía sau hai đạo kim quang kia, một đám thật lớn "nhân hình" liên tiếp xuất hiện, không, phải nói là toàn bộ Thái Cực mông ế thiên đều xuất hiện người như vậy. Thiên binh bị dính vào nhân hình này nổ mạnh ngày càng nhiều, rất nhiều thiên binh thậm chí không biết căn bản chuyện gì đang xảy ra.

Tiềng cười điên cuồng của Dao Trì Kim Mẫu vang lên trong Thái Cực mông ế thiên :

- Tiêu Dao Tử! Một khi vị gian nhân toàn bộ nổ mạnh, toàn bộ Thái Cực mông ế thiên đều có thể sụp xuống, đến lúc đó xem ngươi thế nào thoát thân đây!

Trương Tử Tinh sớm biết rằng thiên giới có rất nhiều người đều bị Dao Trì Kim Mẫu lấy độc, chú thuật khống chế nhưng không ngờ rằng nữ nhân này lại có thể tàn nhẫn như thế. Âm thanh này vừa phát ra, không chỉ đám Trương Tử Tinh mà cả đám thiên binh kia cũng khẩn trương, đều chạy tứ tán.

"Nhân hình" này cũng là thân bất do kỷ, vài người liên tiếp đứng lên, đến lúc đó uy lực vụ nổ chắc chắn là gấp mấy lần.

Nhóm thiên binh thế mới biết là nguy hiểm, đều hồn vía lên mây, nhưng nhiều người đã bị niêm trụ, không thể thoát thân, nói chi đến liều mạng chạy được.

Hạo Thiên Thượng Đế và Dao Trì Kim Mẫu một đường bay đi, cuối cùng cũng đến lối ra. Hai người liền liên thủ xuất tiên lực, đem những thiên binh phía sau đẩy đi. Những thiên binh này nhất thời bị một gã ở phụ cận hấp thụ lên, ngày càng nhiều,trở thành một cái "Nhân hình" lớn nhất rơi xuống.

Hạo Thiên và Kim Mẫu sau khi ra khỏi cửa, nhất tề thi thuật, biến mất không thấy, làm cho đám Khổng Tuyên đuổi theo rơi vào khoảng không.

Nếu phải rời khỏi Thái Cực Mông Ế Thiên,bằng Thiên Vị cảm ứng được xuất khẩu,sau đó dùng pháp lực mở ra thì đã không kịp nữa rồi. Thứ bọn họ sắp phải đối mặt là càng lúc càng nhiều nhân thể bom ở phía dưới. Những người đó một khi phát nổ chỉ sợ cả Huyền Tiên cũng khó có thể ngăn cản, toàn bộ thiên binh ở Thái Cực mông ế thiên đều sẽ bị hủy diệt. Đến lúc đó có hay không không gian sụp xuống thì cũng không biết được rồi.

Thương Thanh Quân nhận được Trương Tử Tinh truyền tin, lập tức đình chỉ hỏa lực trên tiên phủ.

- Nữ nhân điên chết tiệt!.

Trương Tử Tinh lúc này lực lượng đã khôi phục không ít,mắng một tiếng liền đem ra Càn Khôn Đỉnh, đem hai cái nhân hình sắp phát nổ ở phụ cận thu vào đỉnh. Nhưng lúc này "bom" phân bố rất rải rác, thương thế của hắn lại chưa khỏi hẳn cho nên không thể giải quyết căn bản vấn đề, ngay cả chạy về tiên phủ đều không kịp.

Trương Tử Tinh quyết định thật nhanh, lệnh cho Thương Thanh Quân đem nhân sĩ trọng yếu tập trung ở Thái Thanh âm dương hoàng lấy Hà Đồ bảo vệ, đem toàn bộ năng lượng phòng ngự của tiên phủ triển khai.

- Nhị đệ,các ngươi lấy tốc độ bay lại đây nhanh, đợi đến lúc nổ mạnh ta sẽ lấy Càn Khôn Đỉnh bảo vệ. Nguồn: http://truyenfull.vn

Trương Tử Tinh nói xong cũng không xuống chỗ Long Cát Công Chúa mà thân thể lại hướng trời cao bay lên, cả người phát ra một đạo hào quang.Vầng hào quang này mang theo một cỗ lực lượng nhu hòa hướng bốn phía tản đến. Những nhân hình bom này lực lượng sắp bị quá hạn tiếp xúc với vầng hào quang lập tức hơi thở bình phục không ít, mà những thiên binh bị niêm trụ cũng dần dần thoát ly ra.

Không lâu sau, đám thiên binh kinh ngạc thấy trên không trung xuất hiện mười mặt trời, bất đồng chính là những ánh nắng tỏa ra thập phần nhu hòa, cả trên người ấm dào dạt, không chỉ thân thể mà cả tinh thần cũng có một cảm giác thoải mái đặc biệt.

Dưới ánh dương quang chiếu xuống,"nhân hình bom" rối cuộc khôi phục bình thường, thoát ra sau đó là Thất Tình tiên tử , nhận ra Long Cát Công Chúa, cũng nhớ lại là mình suýt nữa chết, mới cảm kích quỳ xuống hành lễ :

- Đa tạ ân cứu mạng của công chúa!

Bên cạnh đó chúng thiên binh cũng quỳ gối theo, thanh âm loan truyền khắp Thái Cực mông ế thiên, thiên binh thiên tướng đều quỳ lại cảm ơn,nhất tề hô to:

- Đa tạ công chúa!.

Long Cát Công Chúa hoàn thành hết mọi việc, người cảm thấy mệt mỏi, thân hình mềm nhũn quỵ xuống liền được Trương Tử Tinh đỡ lấy. Long Cát Công Chúa hướng hắn cố gắng lộ ra vẻ tươi cười:

- Phu quân,thực xin lỗi.

Trương Tử Tinh nhẹ nhàng ôm nàng nói :

- Không,nàng làm tốt lắm,so với phu quân còn tốt hơn nhiều,ta cảm thấy tự hào về nàng.

Lúc này, thanh âm của Phục Hi nhanh chóng vang lên, đơn giản là tranh thủ rèn sắt khi còn nóng (ý nói chớp thời cơ), triển khai tuyên truyền. Theo lời Phục Hy, Thiên Đế, Thiên Hậu, hoành hành vô đạo, độc hại sinh linh, lần thảo phạt này cũng là thuận theo thiên đạo mà làm. Tân thiên mệnh Tiêu Dao Tử đúng thời cơ thay thế Hạo Thiên,Kim Mẫu, vừa rồi Thiên Vị Chi Lực chính là chứng minh tốt nhất. Có Thiên Vị Chi Lực phù hộ, có lẽ sẽ không bao giờ phải chịu sự khống chế hoặc hãm hại của Hạo Thiên và Kim Mẫu nữa. Hắn có kinh nghiệm của Thiên Tử, đối với việc nắm bắt lòng người thập phần đúng chỗ, nhất là thiên binh thiên tướng vừa mới trải qua một loạt sự kiện, chỉ với một câu của Trương Tử Tinh "Ta vĩnh viễn cũng sẽ không vứt bỏ bằng hữu huynh đệ của mình" liền khiến cho thiên binh mãnh liệt cộng minh. Mà tiêu diệt Kim Mẫu (nó chạy mất tăm mà nhỉ?), giải trừ chú thuật, khiến cho tiên nhân cùng thiên binh hứng khởi không thôi.

Bởi vì thực lực của Trương Tử Tinh biểu hiện khi đại chiến cùng với việc Long Cát Công Chúa lấy Thiên Vị Chi Lực cứu vớt tánh mạng mọi người, uy ân cũng đều có, hơn nữa diễn thuyết vừa rồi rất thành công, liền rất nhanh chóng được thiên binh thiên tướng cùng các tiên nhân nhận thức. Kế tiếp mọi cái đều được làm tốt, dưới sự điều hành của Thương Thanh Quân, đám người điều hành tiên nhân, thiên binh hợp nhất, thương thế cũng được trị liệu.

Trên thực tế, phần lớn thiên binh không phải là tu luyện ở hạ giới, mà là ở thiên giới lấy Thiên Vị Chi Lực cùng với thiên giới linh khí mà trở thành sinh linh, trải qua sàng lọc mà thành thiên binh. Bọn họ trời sinh đã chịu sự khống chế của Thiên Vị Chi Lực cho nên không thể phản kháng Thiên Đế, nhưng tiên nhân và thiên tướng đều là từ hạ giới "dẫn độ" mà đến.

Chiến dịch này Tiêu Dao Tiên Phủ đại thắng, nhưng nghe tin của thái sư, Phi Liêm, Hào, Dư Đức khiến cho Trương Tử Tinh thập phần thương cảm. Lúc này Long Cát Công Chúa cần có thời gian khôi phục thương thế, ngoài ra cũng cần đem đạo lí của Thiên Vị Chi Lực thấu hiểu.

Chỉ cần Long Cát Công Chúa hoàn toàn dung hợp Thiên Vị Chi Lực trong cơ thể, như vậy có thể cùng chư thiên dễ dàng thông hành. Huống hồ còn có đại quân nơi tay, nhất định có thể như thế chẻ tre, một đường đánh giết đến trung ương.

Hạm Chi Tiên tiến lên quan tâm hỏi han:

- Phu quân,chàng lo lắng về Vương mẫu nương nương à?

Trương Tử Tinh bị nói toạc tâm sự, sắc mặt cũng hơi hơi đỏ lên, cũng không giấu diếm nói:

- Hạm Chi, không giấu nàng, ta đúng là là lo lắng Dao Chân Nhân, Hạo Thiên và Kim Mẫu là loại người không từ thủ đoạn gì, năm đó vì Càn Khôn Đỉnh mà áp chế Long Cát. Dao Chân Nhân cùng hai người lại có mối hận cũ, lại là người hữu dụng, chỉ sợ sẽ bị bắt con tin, đến lúc đó sẽ vô cùng hung hiểm.

Vân Tiêu nghe vậy,đi tới nói :

- Lần trước nghe phu quân nói vị nương nương kia bị giam ở Dao Trì ám ngục, phu quân sao không thừa dịp Hạo Thiên cùng Kim Mẫu thảm bại, âm thầm sai người đi giải cứu?

Trương Tử Tinh thở dài nói :

- Ta từng hỏi qua Long Cát, nhưng ám ngục này là nơi cực kì bí ẩn, cho dù là nàng cũng không biết chỗ, nếu tùy tiện đi trước chỉ sợ đả thảo kinh xà, kết quả lại hoàn toàn ngược lại với mong muốn.

Lúc này, một thanh âm từ phía sau vang lên :

- Ta biết ám ngục ở nơi nào.

Mọi người vội nhìn lại,nguyên lai là Dương Tiễn.

Bích Tiêu vội hỏi :

- Ở nơi nào?

Dương Tiễn không trả lời, lẳng lặng nhìn Trương Tử Tinh.

Trương Tử Tinh vội đưa tay ngăn Bích Tiêu,mở miệng hỏi :

- Điều kiện?

Dương Tiễn nở nụ cười, thản nhiên nói :

- Điều kiện chỉ có một, ngươi và ta hai người đi, còn lại không ai được đi cùng.

Vũ Dực Tiên cười lạnh nói :

- Ngươi sẽ không đem huynh trưởng của ta dẫn vào bẫy, cùng Hạo Thiên và Kim Mẫu liên thủ đối phó hắn chứ?

- Ta tin tưởng hắn,hắn quyết không cùng Hạo Thiên và Kim Mẫu liên thủ.

Trương Tử Tinh xoay người lại nói với Dương Tiễn :

- Ta đáp ứng ngươi.

Dương Tiễn thấy đối phương tin tưởng hắn, không cần nghĩ ngợi đáp ứng, trong mắt thoáng qua một tia kì quái, hỏi lại một câu:

- Sao ngươi không hỏi ta vì sao lại giúp ngươi?

- Chúng ta đều có chung địch nhân,thế còn chưa đủ sao?

Trương Tử Tinh thản nhiên đáp.

- Địch nhân của địch nhân, cũng không nhất định là bằng hữu, có thể vẫn là địch nhân.

Những lời này là lúc trước "Nàng" nói với Dương Tiễn, Dương Tiễn chỉ nhắc lại nguyên văn, chỉ cảm thấy trong lòng ẩn ẩn cảm giác nhói đau, lại nói thêm một câu:

- Có thể là ta muốn ngươi và Hạo Thiên, Kim Mẫu lưỡng bại câu thương, rồi mới hạ thủ ám toán.

Trương Tử Tinh gật gật đầu:

- Như vậy chúng ta đợi đến lúc đó đi

Dương Tiễn không ngờ thái độ của Trương Tử Tinh lại là như vậy, mặt hơi đổi, chăm chú nhìn hắn thật lâu, trong mắt dị sắc càng đậm, rốt cuộc thở dài một tiếng, không nói câu nào.

Đám Vũ Dực Tiên liền vội vàng khuyên can nhưng Trương Tử Tinh lắc đầu, tỏ vẻ mình đã cân nhắc.

Vân Tiêu cũng đã đi tới,nhưng không khuyên hắn, mà là nói một câu :

- Phu quân, nhất định phải làm cho mẫu tử vị tỷ tỷ kia bình an trở về, chúng ta chờ ngươi.

Trương Tử Tinh nghe ra những lời này có một sự tín nhiệm cùng bao hàm hàng vạn hàng nghìn lời dặn dò, trong lòng dâng lên một cỗ ánh mắt ôn nhu nhìn Vân Tiêu, lại nhìn chúng nữ,gật đầu, hết thảy đều không cần nói gì nữa.

Khổng Tuyên và Hình Thiên thấy hắn kiên trì như thế cũng không khuyên bảo nữa. Hiện giờ Hạo Thiên và Kim Mẫu đã tổn hao rất nhiều Thiên Vị Chi Lực, lại mất hết pháp bảo, lấy thực lực của huynh trưởng, cho dù đối phương có Đả Thần Tiên trong tay, chỉ cần tùy thời, muốn chạy trốn không phải là vấn đề. Huống chi lần này chính là âm thầm đi trước, không nhất định là sẽ gặp mặt địch nhân.

Long Cát Công Chúa trước mắt dung hợp Thiên Vị Chi Lực thập phần thuận lợi, sau đó không lâu có thể một đường đột phá, bằng tốc độ nhanh nhất đánh bại trung ương thiên, quét sạch hoàn toàn thế lực còn sót lại của Hạo Thiên và Kim Mẫu.

Trương Tử Tinh đến trước người Dương Tiễn nói :

- Việc này không thể chậm trễ, ta chuẩn bị một chút rồi sẽ lên đường.

Dương Tiễn bỗng nhiên có chút nôn nóng, hừ lạnh một tiếng, cũng không đáp lời.

Giây lát sau, trên trời bỗng nhiên xuất hiện một Giới khẩu mới, hai đạo hào quang như tia chớp nhanh chóng bay đi, đảo mắt liền không thấy đâu nữa.