(1): xóa tên
Nguyên Thủy Thiên Tôn ẩn ẩn sự cảm thấy sẽ có đại sự sắp sửa phát sinh, trong mắt lóe sáng, dừng lại trên người Trương Tử Tinh:
- Tiêu Dao Tử! Cuối cùng là ngươi có quỷ kế gì?
Trương Tử Tinh đối với anh mắt của Nguyên Thủy Thiên Tôn coi như không thấy, cười lạnh nói:
- Ta có thể có quỷ kế gì chứ? Chẳng qua vừa rồi chính ngươi cũng đã nói, hôm nay là lúc kết thúc nhân quả trước kia, tự nhiên sẽ nhất định chấm dứt hết các chuyện trước đây. Đợi sau Tru Tiên Trận, ta lại so mưu kế tiếp với ngươi.
- Chuyện nhân quả mà ngươi vừa nhắc tới chẳng qua là chuyện Toái Tinh Trùy của Thân Công Báo và việc Tâm Tiêu trước kia! Rồi sao nào?
Nguyên Thủy Thiên Tôn ngạo nghễ cười lạnh:
- Đợi Tru Tiên kết thúc bốn người các ngươi còn mạng sao? Hôm nay nói rõ cho ngươi biết, dù ta có đánh cho các ngươi hôi phi yên diệt thì sau này vị tam sự đệ kia của ta cũng chẳng thể nói gì được.
Trương Tử Tinh cũng lạnh lùng cười:
- Không sai. Đúng là không thể nói gì được. Chẳng qua nhân quả giữa ta và ngươi còn hơn xa chuyện Thân Công Báo, hơn nữa cũng chẳng phải chỉ có hai việc này mà thôi! Không chỉ có liên qua tới ta mà còn có huynh đệ tỷ muội, tri kỷ hảo hữu, thậm chí là cả sinh linh thiên hạ nữa. Hôm nay cũng nên kết thúc tại đây!
Vừa dứt lời, Trương Tử Tinh cùng ba người Khổng Tuyên bay lùi lại, tạo thành hình tứ giác, vây Nguyên Thủy Thiên Tôn ở giữa. Nguyên Thủy Thiên Tôn phất tay hiện ra Cửu Long Trầm Hương Liễn. e kia bay tới hiện ra hình dáng ban đầu, Nguyên Thủy Thiên Tôn chậm rãi bay trên không, đứng trên Cửu Long Trầm Hương Liễn, mang một khí thế "ngạo nghễ coi chúng sinh như kiến hôi" vậy.
Bốn người bọn Trương Tử Tinh vận ra pháp quyết, ngay tại chỗ mỗi người , trong khoảng không hiện ra một cửa trận. Tru Tiên tứ kiếm trong tay bốn người rời tay bay tới, phân ra lơ lửng tại trước cửa trận. Chỉ nghe tiếng sấm rền vang, tứ kiếm đột nhiên biến thành hình dạng cự kiếm như có thể xuyên cả càn khôn, tản mát ra khí tức cực kì đáng sợ --- đây chẳng phải thứ mà Chuẩn Đề đạo nhân vừa mới chứng kiến, chỉ là loại " hàng nhái" để phô trương thanh thế mà đúng là hàng thật giá thật " chất lượng cao".
Một tiếng sấm vang lên, từ mỗi thanh cự kiến kia bay ra một đạo kiếm quang, vượt không gian hướng Nguyên Thủy Thiên Tôn đánh tới.
Nguyên Thủy Thiên Tôn nhìn thấy kiếm quang này mang theo lực lượng rất mạnh của tứ khí tru, tuyệt, lục, hãm, cực kì lợi hại, hiểu rằng bốn người dựa vào diệu dụng của trận đồ mà phát ra, lập tức không dám chậm trễ, trên Cửu Long Trầm Hương Liễn tỏa ra hàng vạn đóa kim liên, bảo vệ bốn phía.
Khi tứ khí kia gặp liên hoa cũng không trực tiếp đột phá mà bay xa xa xung quanh Cửu Long Trầm Hương Liễn, xoay tròn hợp thành một vòng xoáy, giống như một cái vòi rồng, đánh vào những kim liên hoa bên ngoài Cửu Long Trầm Hương Liễn .
Nếu tứ kiếm trực tiếp đánh vào trung tâm của đám liên hoa hoặc chia ra mà đánh từng đóa một thì dần dần sẽ bị vô hiệu hóa hết. Nhưng loại xoay tròn theo kiểu vòng xoáy này có lực phá hoại hơn xa kiểu đánh trực tiếp kia. Vòi rồng kia như một lưỡi khoan sắc bén, phát ra kiếm khí không thể ngăn nổi, dần dần phá hủy phòng ngự của kim liên mà tiến vào trung tâm. Thực ra vốn dĩ Tru Tiên Trận không phải thế này, tất nhiên đây là sáng kiến của Trương Tử Tinh.
Cửu Long Trầm Hương Liễn tuy có vạn đóa kim liên hoa nhưng kiếm khí của tứ kiếm công kích vô cùng tập trung. Không lâu sau chỉ thấy mảnh vụn kim liên hoa ở giữa bay tán loạn. Cho dù có lực lượng kỳ dị màu vàng đỏ hỗ trợ nhưng tốc độ khôi phục vẫn chậm hơi tốc độ phá hoại. Nếu cứ tiếp tục thế này, Cửu Long Trầm Hương Liễn có nguy cơ bị chặt đôi. Nguyên Thủy Thiên Tôn nhướng mày, Tam bảo Ngọc Như Ý rời tay bay đi, hóa thành một đạo bạch quang, hướng vòng kiếm kia công tới. Bạch quang sau khi bay vào trong vòng quả nhiên khiến lực lượng của vòng xoáy giảm đi, tốc độ cũng dần dần chậm lại.
Nhưng kiếm quyển(2) kia thập phần kỳ dị, dưới tác dụng của trận pháp có sức sống vô cùng, ngoan cường chống lại bạch quang của tam bảo Ngọc Như Ý . Kiếm quyển mang theo một loại lực lượng cổ quái, tam bảo Ngọc Như Ý lúc đầu còn tạo được tác dụng quấy nhiễu lớn, sau đó dường như bị rơi vào vũng bùn, cùng với kiếm quyển kia xoay tròn.
(2): lốc xoáy tạo bởi các thanh kiếm
Nguyên Thủy Thiên Tôn đã nhận ra kiếm quyển này thể hiện diệu dụng kì dị vô cùng, cho dù là Tru Tiên tứ kiếm do Thông Thiên Giáo Chủ trước kia tự mình thi triển cũng không thể tạo ra, có hơi giống với thần thông của Đại sư huynh Lão Tử, không khỏi âm thầm kinh nghi. Giao thủ một chiêu, hắn liền thu hồi tam bảo Ngọc Như Ý đồng thời xuất ra Thái Cực phù ấn. Thái Cực phù ấn phân ra thành vô số đạo Thái Cực ấn ký, hòa vào bên trong kim liên hoa, rồi tràn ra bốn phía, muốn mượn lực bạo phát mà khiến kiếm quyển kia hoàn toàn tan rã.
Thái Cực Phù Ấn này phi thường lợi hại, cho dù là Hình Thiên có ma thể huyền tiên thượng giai đỉnh cũng không thể ngăn cản lực bạo liệt của phù ấn. Huống chi lực bạo liệt cũng chỉ là một trong những diệu dụng của nó mà thôi.
Nhưng ngay vào lúc này Nguyên Thủy Thiên Tôn bỗng cảnh giác ngẩng đầu lên. Chỉ thấy trên không trung không biết từ lúc nào đã xuất hiện một chiếc chuông thật lớn, có màu vàng sắc nhạt, ẩn chứa hoa văn kỳ dị. Chiếc chuông đung đưa. "Đang" một tiếng, phát ra âm thanh vô cùng hùng hậu.
Vô số Thái Cực phù kia đột nhiên dừng lại, đáng lẽ lẽ kiếm quyển kia phải bị nổ mạnh thế nhưng khi tiếng chuông này vang lên, kiếm quyển không những không bị bạo liệt mà ngược lại, kim liên hoa lại bị phù ấn nổ cho bay tung tóe. Kiếm quyển nhân cơ hội đó nhanh chóng thu nhỏ phạm vi.
Nguyên Thủy Thiên Tôn cảm giác tiên thức của mình bị tiếng chuông chấn cho rung động, lúc này liền vận Ngọc Thanh Tiên Quyết ổn định tâm thần. Nhưng tiếng chuông này do tiên thiên chí bảo phát ra, tuyệt đối không phải tầm thường, đúng là không thể ức chế nổi cảm giác rung chuyển này. Lão lập tức đem Hạnh Hoàng Kỳ xuất ra, đem vạn đạo kim quang bảo vệ Cửu Long Trầm Hương Liễn. Nhưng tiếng chuông kia hùng hậu mà ngân nga, ngay cả quang mang của Hạnh Hoàng Kỳ cũng đều bị chấn động vặn vẹo.
Nguyên Thủy Thiên Tôn mặc dù thất kinh với sự lợi hại của Hỗn Độn Chung nhưng vẫn không hoảng không loạn, xuất ra Lưu Ly Bình. Lưu Ly Bình kia có Tam Quang Thần Thủy, Nguyên Thủy Thiên Tôn nhắm ngay tới kiếm quyển đánh tới. Tam Quang Thần Thủy bay ra, dừng trên kiếm quyển, tốc độ kiếm quyển chợt yếu bớt, nhanh chóng ngưng lại thành một trạng thái trong suốt. Thứ trong suốt này thẳng theo hướng Tứ kiếm phát ra kiếm khí mà kéo dài tới, lại có thể đem kiếm khí sắc bén vô hình kia ngưng đọng lại, trông giống như là biến thành mấy cái cầu hướng vào trung tâm.
Nguyên Thủy Thiên Tôn trong tay xuất ra Tam Bbảo Ngọc Như Ý đánh ra một kích. "Cầu" kia nhất thời vỡ vụn ra, rơi rụng thành vô số mảnh tinh thể bén nhọn, quay lại hướng phía bốn thanh cự kiếm kia mà bay tới kín trời. Phản ứng của tứ kiếm cũng cực kì nhanh chóng, đồng thời bắt đầu quay tròn theo phương thẳng đứng mà lên, hình thành một cỗ dị lực, đem tinh thể kia cuốn trở về. Lưu Ly Bình trong tay Nguyên Thủy Thiên Tôn phát ra hào quang, vô số tinh thể kia khi gần tới lại biến thành những giọt thần thủy, bị thu lại vào trong bình.
Trận đấu này song phương lực lượng tương đương. Nhưng phe Trương Tử Tinh đã đem hai con bài lớn nhất là Hỗn Độn Chung và Tru Tiên kiếm trận lật ra cả nhưng vẫn chưa gây khó khăn được gì cho Nguyên Thủy Thiên Tôn. Mà tiên thiên chí bảo lợi hại nhất trong tay Nguyên Thủy Thiên Tôn là Bàn Cổ Phiên kia còn chưa từng xuất ra.
Bốn người Trương Tử Tinh biết rằng không thể để cho Nguyên Thủy Thiên Tôn ra tay trước. Khổng Tuyên liên tục thúc dục Hỗn Độn Chung. Nguyên Thủy Thiên Tôn tuy có vạn kiếp bất diệt hỗn độn thân thể nhưng cũng khó tránh khỏi cảm thấy hoa mày chóng mặt. Bốn thanh cự kiếm đột nhiên thu nhỏ lại, hóa thành hình dạng bốn người. Khổng Tuyên, Đa Bảo Đạo Nhân và Hình Thiên trên thân kiếm đồng loạt phát ra ánh sáng chói mắt, dung hợp với Hãm Tiên kiếm của Trương Tử Tinh ở bên trên. Tuyệt Tiên Kiếm quang mang đại thịnh, Trương Tử Tinh nhân kiếm hợp nhất, hóa thành một tia chớp, hướng Nguyên Thủy Thiên Tôn phóng vút tới.
Nguyên Thủy Thiên Tôn gặp cái đinh lớn nhất trong mắt mình lớn mật đánh tới, sát khí trong mắt bạo phát, trong tay Bàn Cổ Phiên hiện ra, vận hỗn độn lực phất một cái. Một cái hắc động vô hình liền xuất hiện, bắt đầu thôn phệ hết thảy sự vật xung quanh. Trương Tử Tinh đối với thứ này giống như là đối với một cánh cửa bình thường, thẳng hướng hắc động mà phóng tới. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - http://truyenfull.vn
Ba người Khổng Tuyên kinh hãi, vội vàng theo ba hướng tấn công Nguyên Thủy Thiên Tôn, muốn vây Ngụy cứu Triệu (2)
(2): mời mọi người tìm hiểu binh pháp Tôn Tử.
Nguyên Thủy Thiên Tôn mắt thấy"Tiêu Dao Tử" sẽ bị Bàn Cổ Phiên thôn phệ, sao có thể để ba người ngăn cản, tay áo vung lên, Thái Cực Phù Ấn hiện ra ba mặt, ngăn trước ba người Khổng Tuyên, khiến họ nhất thời không thể đi tới. Trương Tử Tinh cuối cùng là gặp nguy không loạn, đem kiếm khí Hãm Tiên "tứ hợp nhất" phá không mà tới, toàn lực hướng vị trí đại khái của hắc động kia chém tới. Nhưng lực lượng của hắc động cực kì đáng sợ, kiếm khí sắc bén mới tới gần đã bị nhanh chóng thôn phệ không còn.
Năm đó Thông Thiên Giáo Chủ là mượn sự trợ giúp của vẫn thạch, sau đó đem tứ kiếm hợp lực chém tới nhưng vẫn bị Bần Cổ Phiên thôn phệ, chỉ là dựa vào kiếm ý mới thắng một chiêu. Lúc này lực lượng của Trương Tử Tinh đã đột nhiên tăng mạnh nhưng vẫn còn xa mới bằng được Hỗn Nguyên thánh nhân, không thể xuyên thấu hắc động, cũng vô pháp như Chuẩn Đề đạo nhân lấy lực lượng của kim thân cùng Thất Bảo diệu thụ chống lại hắc động, cho nên khó thoát khỏi tai nạn bị thôn phệ. Mắt thấy Trương Tử Tinh cách này hắc động càng ngày càng gần, Nguyên Thủy Thiên Tôn trên mặt rốt cục lộ ra vẻ tươi cười ---- kẻ "gian ác" này dám cả gan nhiều lần mạo phạm mình, cuối cùng cũng khó thoát khỏi cái chết do Bàn Cổ Phiên .
Lại nói Chuẩn Đề đạo nhân đối thủ đổi thành Thông Thiên Giáo Chủ, tất nhiên là một phen ác đấu. Thông Thiên Giáo Chủ tuy rằng không có Tru Tiên tứ kiếm trong tay nhưng mỗi cái giơ tay nhấc chân đều lợi dụng lực lượng của Tru Tiên Trận đồ phát ra vạn đạo kiếm khí, cũng có khí lấy Tử Điện Chuy đánh bất ngờ, thập phần khó chơi. Chuẩn Đề mất đi pháp bảo phòng thủ cũng như thần xử, đành lấy Thất Bảo diệu thụ mà xoát các công kích của Thông Thiên Giáo Chủ. Lúc trước khi cùng Trương Tử Tinh bốn người chiến đấu, Chuẩn Đề đạo nhân còn chưa có cảm giác gì, hiện giờ thay đổi địch thủ có lực lượng ngang mình, Chuẩn Đề đạo nhân dần dần cảm giác được không đúng ---- tựa hồ lực lượng của chính mình bị áp chế đặc biệt mạnh mẽ. Lấy kim thân thần thông thêm vào Thất Bảo diệu thụ, Lục Căn Thanh Tịnh Trúc thế nhưng vẫn rơi vào hạ phong. Ngay trong khi Chuẩn Đề đạo nhân mệt mỏi ứng phó hàng vạn hàng nghìn kiếm khí kia, một đạo quang mang màu xám vô thanh vô tức hướng sau lưng kim thân kia đánh tới. Vật đó có vẻ là một vật dài. Kim thân có hai mươi bốn đầu, Mười tám cánh tay cho nên nhìn được nhiều phương, trong chớp mắt ngăn cản được quầng xám mờ kia, đánh nó lùi lại. Nhưng quầng sáng mờ ấy không chỉ có tác dụng như vậy, khi bật trở lại ngược lại lại phát ra một tiếng trống thuần hậu.
Chuẩn Đề đạo nhân nghe tiếng trống của Ngư Cổ(3) đó, nhất thời có cảm giác hôn mê, kim thân hia mươi bốn đầu ánh mắt cũng có chút mông lung.
(3): cái này là cái trống da cá
Nhưng vào lúc này thanh quang đại thịnh, Thanh Bình Kiếm biến thành một thanh cầu dẫn vô số kiếm khí vọt tới trước mắt Chuẩn Đề đạo nhân. Chuẩn Đề đạo nhân lúc trước đã đấu vài lần với Thanh Bình Kiếm , cảm thấy thuộc tính của Thanh Bình Kiếm hình như khắc chế Thất Bảo diệu thụ, lập tức cố gượng sự choáng váng, Thất Bảo diệu thụ thải quang đại thịnh, thể hiện diệu dụng, lại đem Thanh Bình Kiếm xoát rơi xuống. Thông Thiên Giáo Chủ dường như đã sớm đoán trước việc kiếm tiên bị hủy, thần thông đột nhiên phát ra, thanh quang vỡ vụn chẳng nhưng không rơi xuống mà lại càng chói mắt, hướng Chuẩn Đề đạo nhân phóng tới.
Nhưng Thanh Bình Kiếm cũng không phải pháp bảo bình thường có thể so sánh được. Chuẩn Đề đạo nhân mới vừa dùng Thất Bảo Diệu Thụ xoát rơi, hỗn độn lực không tự chủ được bị kiềm hãm, hơn nữa lại có tiếng Ngư Cổ tác dụng, động tác bị tạm dừng trong nháy mắt. Chính trong nháy mắt này, toàn bộ kim thân đã bị hàng ngàn hàng vạn mảnh nhỏ từ Thanh Bình Kiếm phun ra kia bao phủ hoàn toàn. Những mảnh nhỏ này mang khí thế sắc bén vô cùng, kim thân trong lúc bị đình trệ là thời điểm lực lượng phòng ngự bạc nhược nhất. Vừa vặn lúc này những mảnh nhỏ này lại đánh tới, không ít mảnh xuyên qua cơ thể, hiện ra hàng ngàn hàng vạn vết thườn đáng sợ. Những vết thương này đều tạo thành bởi kiếm khí của Thanh Bình Kiếm kết hợp với dị lực và sát khí của Tru Tiên Trận, lực lượng của kim thân không thể chống đỡ, hơn nữa nhất thời cũng không thể phục hồi như cũ.
Chuẩn Đề đạo nhân xoát rơi Thanh Bình Kiếm của Thông Thiên Giáo Chủ vốn là có được lợi thế, ai dè lại gặp phải chiêu này, ăn đau khổ không ít, cảm giác giống như bị ngàn vạn kim châm, mặc dù cũng không nguy hiểm gì nhưng cảm giác đau đớn thì không làm sao tránh được. Nhất là đôi mắt của hai mươi bốn đầu trên kim thân đều đã bị tổn thương, đối với bản thể đã tạo thành ảnh hưởng nhất định. Nếu xét lực lượng của Chuẩn Đề đạo nhân , việc khôi phục cũng chỉ là vấn đề thời gian. Nhưng đây đang là lúc ác đấu, Thông Thiên Giáo Chủ làm sao có thể cho hắn cơ hội chứ?
Chuẩn Đề đạo nhân lảo đảo lui về phía sau vài bước, cơ thể còn chưa kịp điều tiết để đứng vũng đã cảm giác thấy sườn bị một cỗ lực lượng mạnh mẽ đánh tới. Lần này bị đánh tới ngã nhào, bộ vị bị đánh không tự chủ được mà co thắt, nhất thời không thể hoạt động tự nhiên nữa, cảm giác như bị điện giật vậy. Hắn trong lòng biết được mình đã bị Tử Điện Chuy của Thông Thiên Giáo Chủ đả thương. Có lẽ bởi nguyên nhân bị trận pháp áp chế, Chuẩn Đề cảm thấy uy lực của Tử Điện Chuy tăng lên gấp bội, chỗ bị thương cực kì khó chịu. Sau hai lần bị đột kích, tình thế Chuẩn Đề vốn đang ở thế hạ phong lại càng trở nên không ổn.
Chuẩn Đề đạo nhân tự biết tình thế nguy cấp, Thất Bảo diệu thụ hoa xuất một đạo thải hồng, đẩy lùi Thông Thiên Giáo Chủ, đồng thời gượng đứng lên, hướng không trung phóng chạy, trong khi bay cố gắng tranh thủ thời gian quý giá để phục hồi các bộ vị bị tổn thương của kim thân. Hỗn độn lực nhanh chóng lưu chuyển, hai mắt quả nhiên khôi phục thì giác bình thường. Vừa khôi phục, Chuẩn Đề dùng tuệ nhãn nhìn xuống, đột nhiên chấn động: hóa ra "chiến trường" với Thông Thiên Giáo Chủ thập phần kỳ lạ, dường như là một cái lọ thật lớn như ẩn như hiện. Chuẩn xác hơn mà nói, cái lọ này phải gọi là---- đỉnh!
Trong phút chốc. Chuẩn Đề đạo nhân rốt cục hiểu được vì cái gì mà lực lượng của mình lại bị áp chế đến mức này. Không chỉ là vì Tru Tiên Trận, quan trọng hơn là vì cái đỉnh kia! Cái đỉnh này hẳn là khi tứ đại huyền tiên chiến đấu đã bất tri bất giác bày ra. Hay nói cách khác là tứ đại huyền tiên cố ý dẫn hắn vào trong đỉnh này. Nếu là lúc bình thường hắn nhất định có thể phát hiện ra điều khác thường, nhưng hiện giờ là ở trong Tru Tiên Trận, cứ nghĩ rằng là do Tru Tiên Trận pháp nên có điều xem nhẹ.
Vừa phân thần một chút, "đỉnh" phía dưới lại không thấy đâu nữa, như là ảo giác vậy. Nhưng Đề đạo nhân trong lòng biết rõ đây không phải là ảo giác, hơn nữa mình cũng vẫn chưa thoát ly khỏi phạm vi cái đỉnh này ---- tiên thiên chí bảo, không phải dễ dàng có thể thoát ra như thế!
Tiên thiên chí bảo này cuối cùng cũng trong sát kiếp xuất thế! Mà thứ này chắc chắn không phải là pháp bảo của Thông Thiên Giáo Chủ, bởi lẽ nó cần phải có chí tôn hoàng giả khí. Như vậy thì rốt cục chủ nhân của nó là ai …..
Thông Thiên Giáo Chủ tất nhiên là sẽ không cấp Chuẩn Đề cơ hội thở dốc, bay thằng lên đón đánh. Chuẩn Đề đạo nhân lấy Thất Bảo Diệu Thụ ứng phó Tử Điện Chuy và duệ khí hàng ngàn hàng vạn của Ngư Cổ. Ngay lúc lực cũ đã hết, lực mới còn chưa kịp sinh ra thì trên đỉnh đầu đột nhiên hiện ra một đạo hào quang ngũ sắc, đánh thẳng xuống, mạnh mẽ vô cùng đánh thẳng vào kim thân.
Đòn này thực sự quá nặng, Chuẩn Đề kêu lên một tiếng đau đớn, từ trên không ngã xuống, cũng chợt nhớ ra lai lịch của hào quang ngũ sắc kia:
- Định Hải Thần Châu!
Hóa ra trong Tru Tiên Trận lại có người thứ sáu!
Người này phụ trách đánh lén tại thời điểm mấu chốt nhất!
Định Hải Thần Châu kia cùng là vật tiên thiên, tuy rằng còn kém tiên thiên chí bảo nhưng lại có một loại đặc tính đó là địch nhân có tu vi càng cao, kháng lực càng lớn thì lại càng phát huy uy lực càng lớn. Gặp mạnh càng mạnh, gặp yếu lại yếu, cho dù là thánh nhân mà trong lúc bất ngờ không phòng bị cũng không thể chống đỡ nổi.
Càn Khôn Đỉnh, Hỗn Độn Chung, Tru Tiên tứ kiếm và trận đồ, Dịnh Hải Thần Châu. . . . . . Hư hư thật thực, thực thực hư hư. Đây chính là chiến lược của Tru Tiên Trận sao? Xem ra Thông Thiên Giáo Chủ cùng Tiêu Dao Tử đã sớm tính toán chuẩn xác khiến Tây Phương Giáo thánh nhân hắn là đầu tiên bị đánh bại rồi. . . . . .
Thông Thiên Giáo Chủ trong mắt tinh quang chớp động, hàng vạn hàng nghìn kiếm khí hướng giữa không trung bắn xuống, hướng Chuẩn Đề đạo nhân chưa khôi phục mà cuốn tới.
Ở bên kia, Trương Tử Tinh thân hình đã tiếp cận hắc động, tình cảnh thập phần nguy hiểm. Nhưng nụ cười lạnh lẽo của Nguyên Thủy Thiên Tôn bỗng nhiên đọng lại ở trên mặt. Bởi vì bên người Trương Tử Tinh bỗng nhiên xuất hiện mấy ký hiệu kỳ dị, trong nháy mắt xuất hiện rồi biến mất trước hắc động. Nguyên Thủy Thiên Tôn trong lòng hiểu rõ, "Tiêu Dao Tử" kia cũng không bị Bàn Cổ Phiên lực thôn phệ mà là ỷ vào mấy cái ký hiệu hình thù kỳ lạ kia mà có đường chạy trốn.
Lực lượng của mấy ký hiệu kỳ lạ này lại có thể khiến hắn dưới lực lượng của Bàn Cổ Phiên "Độn" đi!
Nguyên Thủy Thiên Tôn là Hỗn Nguyên thánh nhân, hiểu biết rất rộng, lập tức tỉnh ngộ: Hà Đồ Lạc Thư!
Chỉ có Hà Đồ Lạc Thư hợp lực sở thi triển "Độn" lực mới có thể trước "Hắc động" mà chạy thoát.
Nguyên Thủy Thiên Tôn không kịp kinh ngạc, bởi vì bốn đạo kiếm khí sắc bén phía sau đã hợp vào một chỗ, dưới một lực lượng điều phối và tổ hợp lạ lùng hình thành một chữ "mễ"(4), lực lượng mạnh mẽ hơn rất nhiều đánh tới.
(4): hình dáng nó là đây : 米
Loại uy lực này tuyệt đối không phải chỉ đơn thuần là tứ kiếm cộng lại mà là mạnh lên theo cấp số nhân!
---- thực rõ ràng. Mới vừa rồi Khổng Tuyên, Đa Bảo Đạo Nhân cùng Hình Thiên đánh tới đều không phải là vì cứu viện Trương Tử Tinh, mà là sớm có dự mưu, vì đòn tấn công toàn lực bất ngờ này.
Hộ thân kim liên còn sót lại của Nguyên Thủy Thiên Tôn đã không thể ngăn cản nổi chữ "mễ" này mà hắc động trước người cũng không kịp thu phóng, lập tức đem Hạnh Hoàng Kỳ phất lên. Kim quang nhanh chóng tỏa ra, giống như một tấm lá chắn đỡ đòn tấn công đó.
Hai cỗ lực lượng giao kích trong nhay mắt. Chỉ thấy trên "tấm chắn" lộ ra một vết nứt hình chữ "mễ", quả thật không địch nổi uy lực của tứ kiếm. Nhưng chữ "mễ" khi xuyên qua Hạnh Hoàng Kỳ mà tới trước người Nguyên Thủy Thiên Tôn thì uy lực đã giảm đi, bị Tam Bảo Ngọc Như Ý đánh nhẹ một cái liền tán loạn.
Nguyên Thủy Thiên Tôn quả thực không tài nào chịu nổi, thu lại hắc động, giận quá hóa cười, nói:
- Hay cho một Tiêu Dao Tử! Quả nhiên gian trá! Chẳng qua thực lực ngươi không đủ, cũng chỉ uổng tâm kế mà thôi. Vô dụng rồi! Hiện giờ tam sự đệ đang cùng với Chuẩn Đề đạo nhân đại chiến. Phiên đấu này không thể so luận bàn ngày thường. Tam sư đệ tuy có trận pháp hỗ trợ, lại không có tứ kiếm trong tay, muốn đánh bại Chuẩn Đề đạo nhân, có dễ thế chăng? Cho dù có thắng được cũng phải trả giá đắt. Trong thời gian đó đã đủ cho ta đem bọn ngươi bầm thây vạn đoạn, tan thành tro bụi!
Trương Tử Tinh hơi trầm ngâm rồi phá lên cười
Nguyên Thủy Thiên Tôn hừ lạnh nói:
- Ngươi mơ tưởng tái thi kế kéo dài. Hôm nay ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
- Bên ta hôm nay nắm chắc thắng lợi nắm chắc, sao cần kéo dài?
Trương Tử Tinh cười nói:
- Ta là bởi vì vui vẻ mới cười. Bởi vì tính thời gian, việc ta đáp ứng vị Đại sư huynh của ngươi kia hẳn là đã bắt đầu phát động .
Nguyên Thủy Thiên Tôn nghe lời ấy, cái ý niệm bất an vốn ẩn ẩn trong lòng càng sâu, quát hỏi:
- Đến tột cùng là chuyện gì!"
- Ngươi thật muốn biết?
Trương Tử Tinh cười to nói:
- Không sợ ta tái kéo dài thời gian ? Cũng được. Cho ngươi xem một vật!
Ngoài Tru Tiên Trận, Lão Tử chỉ thấy trong sương khói trận pháp bỗng nhiên bay ra một đạo thanh quang, lúc nhìn lại hóa ra là Chuẩn Đề đạo nhân. Lúc này vẻ bề của Chuẩn Đề đạo nhân ngoài thật là chật vật. Trên đạo bào lộ ra vết kiếm chém rách, sắc mặt cũng thập phần khó coi.
Chuẩn Đề đạo nhân thấy bộ dáng kinh ngạc của Lão Tử , thở dài một tiếng, không nói lời nào, chỉ yên lặng vận công, chậm rãi khôi phục đạo bào kia.
Lão Tử không sợ hãi sao được. Chuẩn Đề đạo nhân cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn đồng thời vào trận, lấy hai địch một, cho dù Thông Thiên Giáo Chủ có trận pháp và đám người Tiêu Dao Tử tương trợ cũng không có khả năng chiến thắng hai vị thánh nhân. Nhưng mà hiện giờ thế cục lại là --- Chuẩn Đề đạo nhân bị đánh bại trước! Mà lại bại nhanh như vậy! Như vậy kế tiếp, chỉ sợ Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng. . . . . .
Lão Tử rất rõ năng lực của Thông Thiên Giáo Chủ. Theo lý thuyết, vị này Tam sư đệ là tuyệt đối không thể hơn hai vị thánh nhân liên thủ. Phải biết rằng, Chuẩn Đề đạo nhân và Nguyên Thủy Thiên Tôn không chỉ có tu vi tương đương với Thông Thiên Giáo Chủ hơn nữa trong tay còn có dị bảo. Tuy rằng Triệt Giáo người đông thế mạnh thì cũng chỉ có Đa Bao đạo nhân là có thể miễn cưỡng chống đỡ với thánh nhân mà thôi. Như thế nào lại có thể thắng được nhị thánh liên thủ?
Tiêu Dao Tử! Chắc chắn có liên quan với mưu kế của "Tiêu Dao Tử" . Năng lực và mưu lược của vị nhân hoàng này . Thật làm cho người ta thán phục. . . . . .
Nhưng vào lúc này, Lão Tử bỗng nhiên chấn động, trong mắt lộ ra vẻ hoảng sợ, hướng xa xa trong hư không nhìn tới. Vừa rồi Trương Tử Tinh nói đến ước định năm đó phải bắt đầu ứng nghiệm, Lão Tử liền một mực yên lặng vận thần thông, mở ra tiên thức khổng lồ của thánh nhân , xuyên qua không gian, cảm ứng tình huống trên " tinh cầu".
Hiện giờ, quả nhiên đã xảy ra đại sự!
Mà chuyện kế tiếp phát sinh này, cho dù là bình tĩnh như Lão Tử cũng không khỏi mặt đổi sắc. Chuẩn Đề đạo nhân thấy Lão Tử hướng nhìn vào hư không, sắc mặt khác thường, Tâm niệm vừa động: lấy tu vi của Lão Tử, tuyệt không thể thất thố như thế. Chẳng lẽ là dưới Ba Mươi Ba Tầng Trời có biến cố gì? Vừa nghĩ đến đây, Chuẩn Đề đạo nhân cũng thầm vận Hỗn Nguyên thần thông, hướng "tinh cầu" cảm ứng. Sau đó không lâu, quả nhiên có điều cảm ứng. Mà kết quả này, đồng thời cũng làm cho Chuẩn Đề đạo nhân khiếp sợ tại đương trường.
Trong Tru Tiên Trận. Trương Tử Tinh chậm rãi xuất ra một vật kỳ quái, nhắm hướng Nguyên Thủy Thiên Tôn, lại còn hảo tâm nhắc nhở một câu:
- Vật ấy hơi "khó chơi" mong thánh nhân cẩn thận. Thánh nhân, đã chuẩn bị thỏa đáng chưa?
- Hừ! Có thủ đoạn gì cứ việc thi triển ra đi!
Nguyên Thủy Thiên Tôn trong miệng tuy rằng nói như vậy, nhưng trong lòng cũng không dám buông lỏng cảnh giác, nắm chặt Hạnh Hoàng Kỳ. Trương Tử Tinh ấn động chốt mở, trong vật kia phun ra một cái vật dài dài. Khi tiếp cận Nguyên Thủy Thiên Tôn liền mạnh mẽ nổ mạnh. Trong ánh lửa trung phóng ra dòng khí cường đại, nhất thời đem không khí chung quanh đẩy bật ra. Nguyên Thủy Thiên Tôn cảm giác thấy lực lượng phòng ngự của Hạnh Hoàng Kỳ dao động một trận, lại không lo lắng nhiều, còn xa mới bì được với Tru Tiên tứ kiếm. Lão liền giơ Bàn Cổ Phiên lên, lãnh đạm nói:
- Vật ấy uy lực cũng không mạnh gì! Còn mơ tưởng đến chuyện dùng quỷ kế sao? Nạp mạng đi!
Trương Tử Tinh không hề sợ hãi, cười to nói:
- Ngươi có vạn kiếp bất diệt thân thể, lại có pháp bảo hộ thể Hạnh Hoàng Kỳ, uy lực của vật ấy đối với ngươi mà nói, quả thật không đáng gì. Chẳng qua….Không biết chỗ Ngọc Hư Cung ở Côn Lôn Sơn kia của ngươi có bao nhiêu Hạnh Hoàng Kỳ bảo vệ? Có thể chịu được bao nhiêu khảo …… không, bao nhiêu vạn khỏa vật này oanh kích nhỉ?
Nguyên Thủy Thiên Tôn nghe vậy, sắc mặt chợt đại biến. Chỉ nghe Trương Tử Tinh thanh âm rồi đột nhiên lạnh lẽo:
- Nguyên Thủy! Từ hôm nay trở đi, căn cơ tại Côn Lôn Sơn của Xiển Giáo, bị xoá tên trên đời này!