Tiếp Dẫn đạo nhân nói với Chuẩn Đề đạo nhân trong tiên thức rằng: "Không ngờ Tiêu Dao Tử còn có thần thông xuyên qua càn khôn! Nếu là một trận pháp bình thường thì đã bị hắn phá đi rồi, may mà Thập nhị phẩm liên hoa là trận thế không gì sánh được, dù hắn có tài hơn nữa thì lần này chúng ta vẫn chắc chắn thắng rồi."
Chuẩn Đề đạo nhân nghe vậy cũng thầm hô may mắn, may mà dùng đến Thập nhị phẩm liên hoa đại trận! Bằng không với khả năng xuyên qua càn khôn của Tiêu Dao Tử thì dù Ngũ đại minh vương liên thủ lập Kim cương phẫn nộ đại trận cũng quyết không giữ được hắn chứ đừng nói đến các loại trận pháp bình thường như Phật quang bích lũy…
Bấy giờ Trương Tử Tinh đang rất đau đầu, sự huyền diệu và uy lực của trận pháp này hơn xa so với sự đoán của hắn, nhất là không thể thoát thân ra như đã dự tính. Kỳ thực cũng không phải Độn lực của Hà Đồ Lạc Thư thiếu huyền diệu mà quả thực đúng như Chuẩn Đề đạo nhân thầm nhủ, nếu thay bằng bất cứ trận pháp nào thì tuyệt đối cũng không thể giam được hắn.
Thập nhị phẩm liên hoa là linh vật sinh ra từ thời tiên thiên, huyền ảo không gì sánh được, lại phân thượng trung hạ tam phẩm gồm Kim cương thai, Tử kim thai, Kim liên hoa, Liên hoa thai …mỗi phẩm tương ứng với một thiên địa, mười hai phẩm cũng chính là mười hai tiểu thiên địa gồm Tư, Nữu, Di, Mậu, Chấn, Khởi, Ngỗ, Vị, Thân, Lão, Diệt, Hạch mười hai cảnh. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnFULL.vn
Mười hai cảnh này tương hợp với mười hai chi địa can, với bốn mùa tượng trưng cho vạn vật gồm diễn sinh, phồn mậu, suy lão các quá trình tuần hoàn, mười hai cảnh sinh sinh không ngừng, ẩn hàm đạo lý sinh diệt tuần hoàn trong thiên địa. Trương Tử Tinh vừa rồi không ngừng dùng Độn lực, tuy có thể thoát khỏi một cảnh nhưng không cách nào thoát khỏi toàn bộ tuần hoàn, vì vậy chỉ luân phiên tới lui trong mười hai cảnh.
Trong Đại Hùng bảo điện, Tam hoàng tĩnh tọa chờ Trương Tử Tinh đã lâu mà vẫn chưa thấy thoát khỏi liên hoa trận, trong lòng biết nhất định đã có biến cố, sáu mắt nhìn nhau đều lộ ra vẻ lo lắng –chẳng lẽ uy lực của Thập nhị phẩm liên hoa trận vượt xa so với dự tính?
Trong liên hoa trận, Trương Tử Tinh đã dần bình tĩnh lại. Hà Đồ Lạc Thư tuy mất đi hiệu lực nằm ngoài dự kiến nhưng cũng không phải là không thể bỏ qua, bởi vì trong tay hắn còn có một con bài chưa lật. Vạn vật đều có sinh khắc, Hà Đồ Lạc Thư mất đi hiệu lực có lẽ vừa lúc gặp phải Thập nhị phẩm liên hoa khắc chế được Độn lực.
Nghĩ đến hai chữ "Sinh khắc" trong đầu Trương Tử Tinh bỗng nhớ đến một chi tiết trong nguyên tác.
Trong Vạn tiên trận, Quy Linh thánh mẫu một trong tứ đại đệ tử Triệt giáo đang lúc truy sát Cù Lưu Tôn thì bị Tiếp Dẫn đạo nhân giáo chủ Tây phương giáo bắt được lệnh Bạch Liên đồng tử mang về thế giới cực lạc, ép quy y Tây phương giáo. Nhưng lúc Bạch Liên đồng tử mở trói thả Quy Linh thánh mẫu đã không cẩn thận thả thêm một thứ khiến Quy Linh thánh mẫu bị hút thành cái xác khô, sau đó cả Thập nhị phẩm liên hoa cũng bị ăn mất tam phẩm, khiến Tiếp Dẫn đạo nhân sau khi phá Vạn tiên trận trở về hối tiếc không kịp.
Vật kia chính là muỗi, mà muỗi này không phải người lạ, chính là Văn đạo nhân mà Trương Tử Tinh từng gặp ở Nam hải. Văn đạo nhân từng tự bộc lộ hắn sinh do thượng cổ ma thần kết hợp cùng yêu tộc, là một đứa "con lai", có cùng thân thế với Tam tiêu và Triệu Công Minh. Chỉ có điều vị Văn đạo nhân kia thủ đoạn tàn độc, lúc ở Nam hải còn định thôn phệ Trương Tử Tinh. Kết quả bị hắn phản ngược lại hấp thu hết, dưới cơ duyên xảo hợp còn có được thiên phú thần thông của Văn đạo nhận: tán thể cùng hấp phệ!
Văn đạo nhân hẳn là khắc tinh của Thập nhị phẩm liên hoa, hôm nay Trương Tử Tinh đúng lúc có được dị năng của Văn đạo nhân, xem ra muốn phá hủy Thập nhị phẩm liên hoa đại trận cũng không phải là không có hy vọng.
Nhưng rốt cục phải là thế nào mới nuốt được Thập nhị phẩm liên hoa như trong nguyên tác? Trương Tử Tinh nhìn về phía thiên địa mênh mông đằng trước, trong lòng có chút khổ sở. Trước hắn từng sử dụng khả năng tán thể để né tránh công kích, còn dị năng hóa thành vô số con muỗi hấp phệ vẫn chưa thể dùng được vì thể chất bản thân rất khác so với Văn đạo nhân, tối đa cũng chỉ hóa ra vài quang điểm dọa người mà thôi. Tận đến khi hắn đạt tới cảnh giới kim tiên thượng giai đỉnh thì mới có thể kết hợp hai loại thần thông kia thành một, sử dụng cùng lúc. Lần trước trong Hỏa vân động bị Hiên Viên hoàng đế thử hắn đã dùng thần thông này hấp phệ hết kiếm khí tấn công hắn.
Trương Tử Tinh tự biết kỹ năng này còn chưa quá tinh thục, nếu muốn đối phó với bảo vật như Thập nhị phẩm liên hoa tuy có lực khắc chế nhưng chỉ sợ hiệu quả rất thấp. Dù sao tam hoàng cá cùng Nhị thánh trong ba tháng thời gian, không bằng tận lực lĩnh ngộ thần thông tán thể cùng hấp phệ này.
Tiếp Dẫn đạo nhân âm thầm quan sát thấy Tiêu Dao Tử không hề khủng hoảng mà chỉ xếp bằng ngồi xuống, dường như khôi phục nguyên khí vừa thi triển thần thông "Xuyên qua càn khôn", lại vừa như đang trầm ngâm suy nghĩ. Hắn ngồi như thế đã mấy ngày rồi. Tiếp Dẫn đạo nhân nghĩ đến uy lực của thập nhị phẩm liên hoa nên đoán rằng Tiêu Dao Tử đã bó tay chỉ có thể ngồi đợi nên bắt đầu yên lòng. Hơn nữa cũng sợ Tam hoàng phát hiện mình đang ngầm quan sát Tiêu Dao Tử thì sẽ rất mất thể diện nên bắt đầu thu hết thần niệm về.
Thoáng chốc một tháng thời gian đã trôi qua mà liên hoa trận vẫn không động tĩnh gì, Tam hoàng đã khẳng định Trương Tử Tinh gặp phải biến cố trong trận nên không khỏi lo lắng.
Ngày đó vừa lúc là "Bát lan hội" của Tây phương giáo trăm năm mới có một lần, tất cả môn nhân đều tập trung tại Bát Đức trì (ao) và Bồ Đề lâm để nghe giáo chủ Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề giảng kinh luận đạo, có thể coi là một lễ lớn.
Xuất phát từ lễ nghĩa nên Tam hoàng cũng tới tham gia, thấy môn nhân Tây phương giáo cũng không ít, cũng xấu tốt lẫn lộn nhưng hầu như tư chất đều bình thường, thậm chí còn có không ít người của trung thổ, có lẽ là bị các loại thủ đoạn ép phải nhập giáo.
Hiện trạng Tây phương giáo hôm nay có thể nói đã có quy mô tương đối chỉ thiếu về mặt chất lượng, thảo nào Chuẩn Đề cùng Tiếp Dẫn không ngừng chạy lung tung đi đào góc tường, không ngại cưỡng bức hoặc dùng lợi dụ chỉ để tìm người có tư chất và căn tính thâm hậu nhập giáo. Nhìn chung thực lực của Tây phương giáo còn cách Xiển giáo khá xa chứ đừng nói đến Triệt giáo.
Đương nhiên, chủ yếu là vì thời gian trước tinh anh Tây phương giáo tổn thất nặng nề, nếu Ngũ đại minh vương và Bát bộ chúng còn đủ thì cũng không đến nỗi như vậy, có thể nói lần "Bát lan hội" này là lần suy yếu nhất từ trước tới nay của Tây phương giáo.
Đối diện với hiện trạng này trong lòng Tiếp Dẫn cùng Chuẩn Đề không hẹn mà đều nghĩ đến quang cảnh Tây phương giáo tương lai theo mô tả của Tiêu Dao Tử, hàng loạt danh tính như Cù Lưu Tôn, Nhiên Đăng, Từ Hàng chân nhân, Bì Lô tiên đẳng đều xuất hiện trong đầu, đồng thời vang vọng mãi câu nói của Tiêu Dao Tử: Tận dụng thời cơ! Không thể để mất!
Tiếp Dẫn đạo nhân đang giảng kinh ở cạnh Bát Đức trì bỗng trong lòng chợt rung động mà rùng mình một cái. Thánh nhân là bất diệt chi thân, hiện tượng kỳ lạ như vậy khiến tất cả môn đồ đều kinh ngạc.
Trong Bồ Đề lâm, Chuẩn Đề đạo nhân bỗng nhiên dừng lời, ánh mắt mang vẻ khó có thể tin nhìn về phía thập nhị phẩm liên hoa tỏa bạch quang trong không trung.
Tam hoàng cũng phát hiện dị trạng đều đứng dậy, mặt lộ vẻ kinh hỉ.
Chỉ thấy bạch quang trong không trung bỗng lóe ra quang mang kỳ dị, còn mười hai đài trên bông sen đang từ từ ảm đạm. Sắc mặt Tiếp Dẫn đạo nhân đại biến, đang muốn bay lên trời Tam hoàng đã bước tới chắn đường. Phục hy nói: "Tiếp Dẫn thánh nhân, ta nhắc lại, bây giờ Tiêu Dao Tử đang ở trong liên hoa trận thi triển thần thông, thánh nhân tuyệt đối không thể nuốt lời."
Ngay lúc ấy hào quang trên cánh hoa càng trở nên ảm đạm, ngay cả hình dáng cũng bắt đầu mờ dần.
Tiếp Dẫn đạo nhân kinh hãi, bất chấp cái gì hứa hẹn đưa tay chỉ một cái, liên hoa trong không trung cấp tốc hóa nhỏ lại rồi bay vào tay. Tam hoàng tỏ vẻ nổi giận cất tiếng: "Tiếp Dẫn giáo chủ, người là một thánh nhân đã cùng ba chúng ta cá cược, đã nói không thể nuốt lời, vì sao bây giờ lại làm vậy?"
Tiếp Dẫn đạo nhân mắt điếc tai ngơ, chỉ ngưng thần nhìn xuống đài sen đang xoay tròn trong tay không ngừng tỏa ra hào quang nhàn nhạt.
Bất chợt một giọng nói mang theo vẻ mệt mỏi rã rời vang lên: "Tiếp Dẫn thánh nhân, lần cá cược này ngươi thua rồi."
Tam đại minh vương cùng Kiền Đạt bà đều biết chuyện cá cược, bấy giờ nhìn thấy người vừa lên tiếng trên mặt đều lộ vẻ chấn động, tựa như nhìn thấy một chuyện không thể xảy ra vậy.
Tam hoàng đều chuyển giận thành mừng, chỉ thấy giữa sân bỗng nhiên xuất hiện thêm một người, đó chính là Trương Tử Tinh.
Chuẩn Đề đạo nhân cũng bước tới, nhìn thấy Trương Tử Tinh bình yên thoát ra không khỏi chấn động, ánh mắt khi nhìn thấy đài sen trong tay Tiếp Dẫn đạo nhân thì càng tỏ vẻ kinh hãi.
Đài sen trong tay Tiếp Dẫn đạo nhân đã ngừng xoay tròn nhưng đã khác hẳn so với lúc trước, mười hai cánh hoa đã giảm một nửa chỉ còn sáu, tựa như người giảm béo mà gầy bớt đi một tầng.
Từ mắt Tiếp Dẫn đạo nhân bắn ra thần quang chăm chú nhìn Trương Tử Tinh, trầm giọng hỏi: "Tiêu dao đạo hữu, rốt cục ngươi dùng phép thuật gì lại nuốt được sáu đài sen của ta?"
Trên mặt chúng môn nhân Tây phương giáo đều lộ vẻ khiếp sợ: thập nhị phẩm liên hoa là cái gì? Tiên thiên linh bảo! Vậy mà vẫn bị đạo nhân kia nuốt mất sáu cánh, hắn có lai lịch ra sao mà lại có thần thông đáng sợ như vậy?
Tam hoàng cũng sửng sốt --- gã thiên tử này vốn có đại cơ duyên nhưng cũng mới chỉ là kim tiên, không ngờ lại có thủ đoạn như vậy, ngay cả tiên thiên linh bảo cũng đều…
Phục Hy thấy Trương Tử Tinh có chút bất thường nên cất tiếng: "Hai vị thánh nhân, bất kể Tiêu Dao Tử sử dụng loại thần thông nào nhưng lần cá cược này Tây phương giáo đã thua, mong hai vị thực hiện ước hẹn."
Chuẩn Đề đạo nhân thấy tất cả môn đồ đều nhìn chăm chú nên thầm nhíu mày, sai ba minh vương giải tán mọi người, không được lan truyền chuyện này.
Tiếp Dẫn đạo nhân nghe Phục Hy nói vậy mặt liền trầm xuống, cuối cùng vẫn gật đầu, lấy ra một vật đưa cho Phục hy. Trương Tử Tinh cố tình nhìn thì đó là một đoạn vật gì đó, bốn phía còn có phù ấn. Phục Hy nhận rồi cất luôn đi đồng thời nói vài lời khách sáo.
Trương Tử Tinh thấy Tiếp Dẫn sau khi lấy ra vật ấy rồi không thấy có động tác gì nữa bèn nói: "Mong giáo chủ ban thưởng Vãng sinh liên tử."
Tiếp Dẫn đạo nhân nhìn thẳng vào hắn nói: "Đạo hữu còn chưa đủ sao? Ngươi dùng thần thông đặc dị nuốt cả sáu cánh sen lẫn Vãng sinh liên tử mà rồi giờ lại đòi ta sao?"
Trương Tử Tinh ngẩn ra, đúng là một bất ngờ lớn. Trong thời gian vừa qua hắn không ngừng thử nghiệm thần thông hấp phệ của Văn đạo nhân, hắn định mở một khe hở rồi lợi dụng Hà Đồ Lạc Thư rời khỏi liên hoa trận. Thần thông của Văn đạo nhân quả nhiên có thể khắc chế thập nhị phẩm liên hoa nhưng liên hoa trận không ngừng sinh sôi, nếu chỉ tấn công một cảnh nó sẽ tự động tuần hoàn tái sinh, trừ phi đồng thời công phá mười hai cảnh, triệt để phá vỡ sự cân bằng mới có thể thoát ra.
Nếu muốn dùng thần thông đồng thời phát động toàn bộ mười hai cảnh cần năng lượng cực kỳ cực đại, với tu vi hiện nay của Trương Tử Tinh thì dù Tiếp Dẫn đạo nhân không điều khiển thập nhị phẩm liên hoa hắn cũng không có khả năng làm được.
Cũng không biết trong nguyên tác Văn đạo nhân làm thế nào nuốt được ba cánh sen, còn ở đây Trương Tử Tinh dù sao cũng không phải Văn đạo nhân, thế giới này cũng không phải hoàn toàn giống với nguyên tác.
Trương Tử Tinh cố tình ép hỗn độn chi hình nổ tan mà sinh ra năng lượng cường đại khổng lồ để đột phá ra ngoài nhưng nó vẫn lặng lẽ nằm trong tiên thức, bên ngoài treo thẻ: "Xin chớ quấy rầy" - căn bản là không thèm trả lời. Đối diện với thái độ bãi công đó thân là ông chủ lẫn chủ nhà Trương Tử Tinh đương nhiên cũng đành chịu.
Cũng không biết là phúc chí tâm linh hắn đột nhiên có một cảm giác rất kỳ dị, tựa như lúc hỗn độn chi hình bạo liệt trên Khốn tiên tháp hắn dùng Thanh tâm quyết tiến nhập cảnh giới thần kỳ vậy. Bình thường hắn từng nhiều lần thử tiến nhập vào trạng thái tu luyện nhưng thủy chung vẫn không được, chỉ có thể mơ hồ giữ lại một chút cảm giác. Bây giờ đúng lúc nguy cấp thì cảm giác này lại chợt mạnh mẽ tự động xuất hiện.
Dưới sự thúc dục của loại cảm giác này Trương Tử Tinh tiến vào một loại trạng thái kỳ diệu, cộng thêm sự trợ giúp của Hà Đồ Lạc Thư đi khắp mười hai cảnh, đem những con muỗi hóa thân phân tán, bắt đầu đồng thời phát động. Ý định của hắn chỉ là làm yếu hoặc phá vỡ cân đối của mười hai cảnh rồi thoát đi nhưng sau khi tiến nhập cảnh giới kỳ diệu kia hắn lại không thể ngừng lại, không tự chủ được mà hấp phệ năng lượng của mười hai cảnh với tốc độ kinh khủng.
Trương Tử Tinh thầm kêu khổ ---có thể nuốt được vốn là chuyện tốt nhưng không thể tiêu hóa được lại là một chuyện lớn, cứ tiếp tục như vậy còn chưa nuốt hết thì đã phình lên rồi. Hắn dụng hết sức để ngừng lại nhưng chỉ vô công, mắt thấy năng lượng trong cơ thể dần dần phình lên mà không ngớt kêu khổ.
Năng lượng của thập nhị liên hoa kinh khủng thế nào, đừng nói là Trương Tử Tinh mà dù thay là Khổng tuyên cũng chỉ có thể nổ tan xác một đường. Nhưng Thanh tâm quyết lại tiếp tục phát huy ra khả năng thần kỳ, đem năng lượng liên hoa áp súc lại, có chút giống với lúc hỗn độn cửu hình bị Thao Thiết nuốt vậy, nhưng công hiệu mạnh hơn gấp trăm nghìn lần.
Mặc dù vậy Trương Tử Tinh vẫn cảm thấy tiên thức dần dần không thể chứa được nữa, toàn bộ tinh vân đã sắp nổ bung ra. Dù sao tu vi của hắn mới gần tới kim tiên thượng giai, không thể so sánh cùng với thánh nhân được.
Bấy giờ Tiếp Dẫn đạo nhân cảm nhận được dị trạng của thập nhị phẩm liên hoa liền thu hồi pháp bảo lại, cảnh giới kỳ diệu bởi vậy cũng bị cắt đứt, Trương Tử Tinh cũng bắt được cơ hội thở dốc liền vội thi triển Hà Đồ Lạc Thư thoát khỏi liên hoa trận đã sứt mẻ.
Trương Tử Tinh cũng không ngờ rằng đã nuốt sáu cánh sen, hơn nữa cả Vãng sinh liên tử cũng đều nuốt hết. Trong cơ thể hắn đang chứa năng lượng cực độ áp súc của lục phẩm đài sen, cường đại đến mức khó có thể hình dung nhưng cũng như một quả bom hẹn giờ, ngày nào không áp chế được tất sẽ có nguy hiểm nổ tan xác.
Tiếp Dẫn đạo nhân vẫn giữ vẻ mặt bình thản nhưng sự kinh hãi cùng tức giận trong lòng đã lên tới tột đỉnh, may là với hỗn nguyên tâm cảnh nên không xuất hiện sát ý.