Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 262: Ngộ Hoả Linh nhị yết Bích Du Cung




Có lẽ là nhờ đặc tính thôn phệ của Vô thượng Ma thể này, thêm vào tiên đan của Hạm Chi Tiên, tốc độ khôi phục nguyên khí của Trương Tử Tinh nhanh hơn dự kiến rất nhiều. Nhưng Trương Tử Tinh biết thời gian cấp bách, không chờ hoàn toàn khôi phục đã trực tiếp rời đi tới Bích Du cung.

Lần trước là hắn cùng đi với Tam Tiêu, nhờ Thông Thiên giáo chủ tới giúp đỡ Đại Thương chinh Tây, trước trận Cửu khúc Hoàng hà đánh lui Chuẩn Đề. Giờ lần thứ hai tới Bích Du cung cũng đã quen đường, chỉ là tới có một mình, không khỏi có chút hoài niệm tới vị Bích Tiêu nương nương đang bế quan trên Tam Tiên đảo kia, tâm tình Trương Tử Tinh cũng có chút lo lắng.

Trương Tử Tinh không dám mang theo người, chỉ một mình phi hành, dần dần đã tới ngọn tiên sơn vô danh lần trước Tam Tiêu dẫn hắn tới. Xung quanh tiên sơn cảnh vật tươi mát, kỳ hoa dị thảo tràn ngập, cũng không thiếu kỳ thú điểu cầm, phía xa xa kia có thể nhìn thấy cầu vồng rực rỡ, quang mang vạn trường, hết sức hùng tráng.

Trương Tử Tinh đang muốn bay tới ngọn chủ phong cầu kiến Thông Thiên giáo chủ, đột nhiên thấy một đạo hoả quang từ xa bay tới, ngăn chặn đường đi. Hoả quang tắt đi, lộ ra thân hình một đạo cô tuổi trẻ xinh đẹp. Đạo cô này thân hình cũng được, đầu đội Kim quang, lưng đeo một thanh cổ kiếm, giữa trán có một tiêu ký hoả diễm sắc đỏ, sát khí đầy trong mắt.

Đạo cô quát lớn: "ngươi là người nào? Sao dám to gan như vậy, dám xông vào tiên sơn nơi ở của Thánh nhân!". Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn

Trương Tử Tinh càng nhìn càng thấy đạo cô này quen mắt, đột nhiên nhớ ra năm xưa lúc còn là Thái tử, tại Đông Giao săn bắn cứu được Khổng Tuyên, hai người truy đuổi Khổng Tuyên năm đó chính là đệ nhất môn nhân Triệt giáo Đa Bảo đạo nhân cùng vị đạo cô này – Khâu Minh Sơn Hoả Linh thánh mẫu.

Tuy tên Hoả Linh thánh mẫu cùng Kim Linh thánh mẫu, Quy Linh thánh mẫu chỉ khác một chữ, cũng gắn mác "thánh mẫu", nhưng nàng kém hẳn hai người sau một cấp bậc, phải gọi hai người kia là sư thúc. Bất quá Hoả Linh thánh mẫu cũng khá nổi danh, Kim hà quan trên đầu có tác dụng ẩn thân, trong nguyên tác còn có chiến tích đả thương Long Cát công chúa.

Năm đó Trương Tử Tinh mới có tu vi Trúc Cơ, cho nên nhìn cảnh giới tiên nhân như Hoả Linh thánh mẫu chỉ thấy xa vời vô cùng. Nhưng giờ Trương Tử Tinh sớm đã không phải loại gà mờ như xưa, đã có thể nhìn ra tu vi của Hoả Linh thánh mẫu. Nàng này có tu vi cỡ Kim tiên hạ giai đỉnh giai, còn chưa tới trung giai, so ra còn kém cả Trương Tử Tinh.

Trương Tử Tinh không muốn xung đột cùng Hoả Linh thánh mẫu, vội vàng chắp tay nói: "thì ra là Khâu Minh Sơn Hoả Linh đạo hữu! bần đạo xin ra mắt".

Hoả Linh thánh mẫu hết sức ngạc nhiên, hỏi: "đạo hữu là người phương nào? Sao lại biết ta?"

Trương Tử Tinh cười nói: "Hoả Linh đạo hữu là đệ tử của Đa Bảo đạo trưởng, đạo pháp tinh thâm, thanh danh hiển hách, ta sao lại không biết? Bần đạo Tiêu Dao tử, là quốc sư Đại Thương, hôm nay có việc tới xin cầu kiến thánh nhân lão gia, xin đạo hữu giúp đỡ thông báo dùm một tiếng".

Thái độ khiêm nhường của hắn tựa hồ không có hiệu quả với Hoả Linh thánh mẫu, mà nàng ta nghe thấy hắn là quốc sư Đại Thương, con mắt nhìn lại hắn một vòng, cười lạnh nói: "đây là nơi ở của Hỗn nguyên thánh nhân, sao có thể nhiễm khí tục phàm trần? chớ nói ngươi là quốc sư, cho dù là Đại Thương Thiên tử cũng không có cừa đâu! Hôm nay ngươi bay loạn trên tiên sơn, thực sự có ý trêu chọc giáo ta phải không?"

Trương Tử Tinh nhớ tới lúc Tam Tiêu tới đây đúng là phi hành rất chậm, biết mình đã quá vội vàng mất lễ số rồi, lập tức mở mồm xin lỗi, nhưng Hoả Linh thánh mẫu tựa hồ không thèm hiểu ý, còn hăm he đòi trị tội hắn. Trương Tử Tinh không rõ vì sao Hoả Linh thánh mẫu vì sao khó tính vậy, tâm tình dù tốt nhịn đến mấy cũng có chút khó chịu, nói: "như ý tứ của đạo hữu là muốn ra tay với bần đạo? đây là thánh địa của quý giáo, sao có thể là nơi động thủ được? nếu đạo hữu chấp ý như thế, không phải là rất bất kính với Thông Thiên thánh nhân sao?"

Hoả Linh thánh mẫu hừ lạnh một tiếng: "chớ có lắm mồm nữa! ngươi muốn gặp giáo chủ cũng được, nhưng phải có chút thủ đoạn, nếu thắng được ta, ta sẽ đi thông báo!".

Trương Tử Tinh nghĩ mình có Cửu Cung Ma Phiên trong tay, thắng Hoả Linh thánh mẫu không phải chuyện khó. Nhưng lực lượng Cửu Cung Ma Phiên hắn còn chưa thể hoàn toàn khống chế, đến lúc đó chỉ sợ không chỉ phân thắng bại mà còn nguy hiểm tới tính mạng, thực không thể bắt chước Quảng Thành Tử trong nguyên tác "thịt" luôn Hoả Linh thánh mẫu, làm cái "Tiêu Dao tử cầm Kim Hà Quan ba lần yết Bích Du cung" a.

Nghĩ đến Kim Hà quan, Trương Tử Tinh lập tức có chủ ý, nói: "Hoả linh đạo hữu có ý muốn thử sức, bần đạo nếu không nghe chẳng phải không hiểu nhân tình sao? Chì có điều, bần đạo cùng quý giáo giao tình không nhỏ, nếu trong lúc tỷ đấu hai bên có tổn thất gì thì thực không hay. Ta muốn đấu một tràng văn đấu với đạo hữu, ý đạo hữu thế nào?"

Tiêu ký hoả diễm giữa trán Hoả Linh thánh mẫu rực lên, con ngươi lộ vẻ hiếu thắng: "văn đấu thế nào?"

Trương Tử Tinh đáp: "ta biết Kim hà quan trên đầu đạo hữu có diệu dụng ẩn thân, chúng ta đây liền đánh cuộc một lần. Nếu ta có thể phá được diệu dụng Kim hà quan của đạo hữu, vậy làm phiền đạo hữu vào thông báo một tiếng; nếu ta không cách nào phá được, vậy xin tuỳ đạo hữu xử trí?"

Hoả Linh thánh mẫu nghe Trương Tử Tinh biết được diệu dụng pháp bảo của mình thì không khỏi giật mình, nhưng nàng không tín hắn có thể phá được, liền gật đầu đáp ứng.

Hoả Linh thánh mẫu lập tức niệm tiên quyết, đem Kim hà quan chiếu lên, tức thì phóng ra ánh sáng xa tới mười lăm, mười sáu trương, bọc Hoả Linh thánh mẫu lại trong đó, một đạo kim quang bay về phía Trương Tử Tinh.

Trương Tử Tinh vận huyền công lên hai mắt, cẩn thận nhìn lại, chỉ thấy kim quang kia đẹp mắt vô cùng, nhưng con mắt bị chói rất khó mở ra, cho dù với tu vi Kim tiên trung giai của hắn hiện giờ cũng không cách nào nhìn rõ phương vị của Hoả Linh, thậm chí ngay tiên thức cũng không thể phán đoán được vị trí chuẩn xác của nàng. Khó trách trong nguyên tác, Quảng Thành Tử cũng phải dựa vào pháp bảo Tảo Hà tiên y mới có thể phá được Kim quang của Kim hà quan. Nhưng hắn không phải Quảng Thành Tử, tác dụng của Kim Hà Quan là nhiễu loạn thị giác và cảm giác của tiên thức, nhưng dù không dùng hai thứ này, có Siêu Não cũng có thể tìm ra ít nhất ba phương án xác định được vị trí của Hoả Linh thánh mẫu.

Hoả Linh thánh mẫu ở trong kim quang thấy bộ dạng khó khăn của Tiêu Dao tử, trong lòng cười lạnh, từ trên lưng rút Thái A tiên kiếm xuống đâm vào cổ hắn, định doạ cho hắn biết sợ, nàng đâu ngờ Tiêu Dao tử khẽ nghiêng người một chút đã tránh được. Hoả Linh thánh mẫu chỉ tưởng hắn may mắn, lại hạ mũi kiếm chuyển hướng vào ngực hắn, nhưng Tiêu Dao tử giơ ngón tay lên bắn một đạo chỉ phong, trúng ngay sống kiếm, đạo chỉ lực kia mang theo lực lượng Kim tiên trung giai mạnh mẽ, khiến Hoả Linh thánh mẫu cơ hồ không cầm nổi tiên kiếm nữa.

Hoả Linh thánh mẫu biết là không ổn, cũng ngầm kinh hãi trước lực lượng của Tiêu Dao tử, Thái A kiếm trong tay nhanh hơn, một lần nữa chém tới người hắn. Trương Tử Tinh lật tay một cái, nhanh như chớp đã dùng bàn tay bắt ngay sống kiếm, Hoả Linh thánh mẫu vội vận tiên lực vài lần nhưng đều không thể rút về. Nàng đâu quen chịu thiệt như vậy, hoả quang trong mắt rực lên, Thái A kiếm tức thì hồng quang chói loá. Trương Tử Tinh cảm giác nhiệt độ cùng duệ khí từ trên thân kiếm truyền lại, vội vã buông tay, nhưng lực đạo này phản chấn cũng khiến Hoả Linh thánh mẫu lảo đảo cả người.

Tính háo thắng của Hoả Linh nổi lên, cũng mặc kệ lời đánh cuộc, khởi thân bay lên, hồng quang rực lên trên thân Thái A kiếm, mỗi kiếm đều nhằm vào những chỗ yếu hại trên người địch thủ. Lúc này chợt thấy trong tay Tiêu Dao tử hiện một thanh Kim kiếm, thanh kim kiếm kia từ từ múa lên, thi triển ra một loại kiếm thế kỳ dị, dẹp tan duệ khí của hoả diễm, lại như còn một loại sức hút đặc biệt, khiến cho Thái A kiếm trong tay Hoả Linh càng lúc càng nặng, uy lực kiếm chiêu cũng giảm đi rất nhanh. Càng khiến Hoả Linh thánh mẫu kinh hãi là, Kim kiếm kia có một loại năng lực kỳ dị, chính đang từ từ thôn phệ lực hoả diễm trên thân Thái A kiếm.

Trương Tử Tinh cầm Định Thương kiếm gạt một cái đẩy Hoả Linh thánh mẫu văng ra, nói: "đạo hữu, chúng ta đã có lời đánh cuộc lúc trước, giờ nhờ ơn đạo hữu nương tay, hà tất cần tranh đấu tổn thương tới hoà khí hai bên nữa?"

Hoả Linh thánh mẫu đang định trả lời, đột nhiên một thanh âm từ phía sau vang lên: "ai dám tranh đấu ở đây?"

Hoả Linh thánh mẫu vừa nghe thấy giọng nói này, tức thì thu lại Kim hà quan, hướng người tới thi lễ: "sư thúc! Người này thực vô lễ! dám tốc độ phi hành trên tiên sơn nên đệ tử mới tới ngăn cản".

Đâu ngờ vị sư thúc kia chỉ gật đầu, lon ton chạy lại, cao hứng hành lễ với Tiêu Dao tử: "Tiêu Dao đạo hữu, đã lâu không gặp!".

Trương Tử Tinh nhìn thấy người này tức thì mừng rỡ, vội vàng hoàn lễ, thì ra người này chính là Quy Linh thánh mẫu quen trên Đại dư tiên sơn, lúc đó đi cùng nàng ta còn có Kim Linh thánh mẫu và Dư Nguyên. Khổng Tuyên từng chỉ điểm ba người cách thoát thân trong huyễn cảnh ao đầm, nói là báo ân cứu mạng huynh trưởng Tiêu Dao tử ngày trước, sau đó ba người rời khỏi Đại Dư tiên sơn, trên đường trở về bị Tây phương nhị giáo chủ Chuẩn Đề đạo nhân ngăn cản, may có Trương Tử Tinh dùng "thiên thư" "trân quý" đánh đổi mới cứu được tam tiên. Bởi vậy tam tiên hết sức bội phục nghĩa khí của vị Tiêu Dao tử này.

Quy Linh thánh mẫu là người trọng nghĩa, nghe Trương Tử Tinh nói xong chuyện vừa xảy ra , liền nói rõ với Hoả Linh thánh mẫu Tiêu Dao tử là bằng hữu của nàng, chuyện này chỉ là hiểu nhầm mà thôi. Hoả Linh thánh mẫu thấy sư thúc đã nói vậy cũng không dám truy cứu nữa, cáo từ rời đi. Quy Linh thánh mẫu biết Tiêu Dao tử có yếu sự muốn cầu kiến sư tôn Thông Thiên giáo chủ, lập tức bảo hắn chờ một lát trên tiên sơn, tự mình tới Bích Du cung thông báo.

Không bao lâu Quy Linh thánh mẫu đã trở lại, nói Thông Thiên giáo chủ có lời mời. Trương Tử Tinh liền theo thánh mẫu một đường lên núi tới Bích Du cung. Lần trước hắn theo Tam Tiêu đến, từng xin cầu kiến bí mật, nên xung quanh Bích Du cung không thấy có đệ tử nào. Giờ trên đường tới thấy không ít môn nhân, đều là những người tu vi không tệ; số lượng và thực lực của đệ tử Triệt Giáo khiến Trương Tử Tinh thầm kinh hãi, nghĩ Triệt giáo quả không thẹn là thế lực mạnh nhất trong Phong thần.

Đi tới Bích Du cung liền thấy Thông Thiên giáo chủ ngồi trên Cửu Long Trầm Hương Liễn, phía dưới có một nam hai nữ đứng hầu, trong đó có hai người Trương Tử Tinh biết mặt là Đa Bảo đạo nhân cùng Kim Linh thánh mẫu, còn có một nữ đạo cô khác, tướng mạo đoan trang thanh tú, hẳn là một trong tứ đại đệ tử Triệt Giáo Vô Đương thánh mẫu.

Do Trương Tử Tinh dùng thân phận Tiêu Dao tử xuất hiện, nên Đa Bảo đạo nhân không thể nhận ra vị thái tử từng gặp ở Đông Giao kia, chỉ có Kim Linh thánh mẫu trông thấy hắn, khẽ gật đầu thay lời chào.

Trương Tử Tinh đang muốn hành lễ liền nghe Thông Thiên giáo chủ mở miệng nói: "các ngươi hãy lui ra ngoài cung, không có lệnh không được tiến vào".

Câu này là nói với tứ đại đệ tử, Đa Bảo đạo nhân không ngờ sư tôn không chỉ đồng ý gặp mặt gã Kim tiên tầm thường kia, còn bắt bốn đệ tử thân tín nhất lui ra ngoài, không khỏi ngạc nhiên đưa mắt nhìn Tiêu Dao tử một trận, rốt cuộc không dám nói nhiều, cùng ba vị sư muội thi một lễ với sư tôn rồi cáo từ lui ra.

Chờ chúng nhân lui ra, Thông Thiên giáo chủ mới quay sang Trương Tử Tinh nói: "Bệ hạ, đã lâu không gặp! hôm nay lại tới Bích Du cung của ta không biết có chuyện cần gì?"

Trương Tử Tinh nhớ lần đầu tới là dùng diện mạo thật gặp Thông Thiên giáo chủ, không ngờ lần này mang mặt nạ mà vẫn bị khám phá chân thân dễ thế, không khỏi kinh hãi, hạ mặt nạ ngũ sắc xuống hành lễ nói: "Tử Tân bêu xấu rồi, lần này đường đột xin vào yết kiến, xin giáo chủ thứ tội cho", Thông Thiên giáo chủ

thấy hắn khôi phục diện mạo, mỉm cười nói: "Bệ hạ có điều không biết, thuật dịch dung của Bệ hạ thực cao siêu, ta vốn không cách nào phát hiện được. Chỉ là lần trước Bệ hạ tới, ta từng toán ra Bệ hạ là người ngoài số mệnh, vừa rồi Bệ hạ dây dưa với Chuẩn Đề trên Đông Hải cũng bị ta nhìn thấu, cho nên mới biết được Tiêu Dao tử với Bệ hạ vốn là cùng một người.

Trương Tử Tinh nhớ tại lúc Khổng Tuyên thu được Hỗn Độn chung, hai thánh nhân Chuẩn Đề cùng Lão Tử đều xuất hiện, không ngờ vị giáo chủ Triệt giáo này cũng tham gia vào tràng nào nhiệt đó!.

"Bệ hạ trượng nghĩa, không tiếc chí bảo cứu ra ba môn nhân của ta, ta thực sự cảm tạ", Thông Thiên giáo chủ nhắc tới chuyện này, không hề dấu diếm vẻ tán thưởng với Trương Tử Tinh: "phàm chuyện gì trên đời cũng có nhân quả, Bệ hạ đã cứu ba môn đồ của ta, ta cũng giơ tay trợ giúp, giúp vị huynh đệ kia của Bệ hạ thoát cảnh bị một vị thánh nhân khác làm khó".

Trương Tử Tinh tức thì hiểu ra, khó trách khi Khổng Tuyên trở về có nói: lúc đó gặp phải một cỗ lực lượng cực kỳ đáng sợ trói buộc, mà sau lại có thêm một cỗ sức mạnh tương tự thì mới không thấy trói buộc kia đâu. Thì ra là nhờ Thông Thiên giáo chủ ra tay cứu giúp. Vậy xem ra, người vây khốn Khổng Tuyên rất có khả năng là vị giáo chủ Xiển giáo kia…

Trương Tử Tinh vội vàng hành lễ tạ ơn với Thông Thiên giáo chủ: "giáo chủ là người đức độ, không hề động tâm với Tiên thiên chí bảo kia, Tử Tân thực kính phục trong lòng".

Thông Thiên giáo chủ lắc đầu, hỏi: "
Bệ hạ quá khen, hôm đó Bệ hạ từ bỏ chí bảo Thiên Thư kia cứu ba đồ đệ ta, có từng hối hận?"

Trương Tử Tinh thầm ngượng, Thiên Thư kia có phải là "
bảo vật" khỉ gì đâu, hắn hiểu nhất, đem thứ đó ra là để bảo vệ mạng của chính mình, cứu ba người Kim Linh thánh mẫu chỉ là phụ mà thôi. Giờ dù sao Thông Thiên giáo chủ cũng dã nhận món ân tình này rồi, nên hắn cũng không tiện nói rõ, đành để sai là sai, cười khổ nói: "cho dù hối hận cũng không được việc gì, cho nên chẳng thèm hối hận nữa".

Thông Thiên giáo chủ nghe hắn trả lời như vậy thì không khỏi cười nói: "
vị Bệ hạ ngài đây kể cũng có thú, Bệ hạ có thể bỏ được bảo vật kia, ta làm sao không bỏ được Hỗn Độn chung? Huống chi Tiên thiên chí bảo chỉ người có duyên mới thu được, ta cũng không dám cưỡng cầu, không bằng thuận thế tặng nhân tình cho người khác".

Trương Tử Tinh cùng Thông Thiên giáo chủ đưa mắt nhìn nhau, đồng thời nở nụ cười.

Xem ra chuyện Đông Hải tiện tay cứu ba người Kim Linh thánh mẫu rất được Thông Thiên giáo chủ hài lòng, cho nên lần này thái độ so với sự tưởng tượng của Trương Tử Tinh tốt hơn nhiều lắm. Thông Thiên giáo chủ mời hắn ngồi xuống hỏi: "
Bệ hạ hôm nay tới đây rốt cuộc có yếu sự gì?"

Trương Tử Tinh thi lễ: "
Lần này Tử Tân tới đây, có một chuyện muốn cầu giáo chủ!".