Trương Tử Tinh thấy Tam hoàng không nói, cắn răng nói tiếp: "Xin thứ cho Tử Tân chấp mê, đạo của Tử Tân, cũng không biết cái gì là đại thế, Tử Tân chỉ muốn bảo vệ những gì mà mình cần phải bảo vệ, vì thế… không sợ bất hợp cùng thiên đạo, cũng không hối tiếc".
Phục Hi bỗng nhiên cười: "Hay cho một câu chấp mê! Ba người chúng ta cũng chấp mê, cho nên đến nay cũng chưa từng ngộ được hỗn nguyên đại đạo".
Trương Tử Tinh giật mình nhìn lại, chỉ nghe Phục Hi nói tiếp: "Thánh nhân muội tử của ta từng khuyên giải ta, đáng tiếc ta biết rõ lý mà thủy chung vẫn không thể hiểu được, ngàn vạn năm qua, thủy chung không thể đột tiến, hai vị ngự đệ cũng như thế.
Trương Tử Tinh lại nhìn Thần Nông cùng Hoàng Đế, thấy bọn họ trên mặt cũng lộ ra vẻ hòa ái, không khỏi bật thốt lên hỏi: "Ba vị Thánh hoàng… có từng hối hận về suy nghĩ này chưa?"
Tam hoàng cùng cười to: "Đúng là không hối hận, cho nên bất ngộ!"
Trương Tử Tinh chấn động, trong lòng dâng lên sự kính nể, đứng dậy, hướng tới Tam hoàng thành ý thi lễ.
Phục Hi bảo hắn ngồi xuống, nói: "Ta biết ngươi có thù oán với Nữ Oa, thật ra năm đó nàng cũng đã từng 'Chấp Mê' như vậy, khi đó nhân tộc suy nhược, linh trí mông muội, sắp đến hồi mạt vận, hàng ngày bị chém giết làm thức ăn. Nàng ta vốn là yêu tộc, nhưng không muốn đứng ngoài, không tiếc hao phí nguyên khí, trợ giúp nhân tộc mở ra linh trí, biết cách tự bảo vệ mình; sap cột chống trời sập đổ, thiên địa vặn loạn, tai họa cùng khởi, nhân tộc đồ thán, nàng lại luyện đá ngũ sắc, để mà vá trời, đưa thiên địa trở về vị trí cũ, tạo nên công đức khôn cùng, đã diệu ngộ Hỗn nguyên chân đế". Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn
Trương Tử Tinh tuy sớm đã biết một ít truyền thuyết về Nữ Oa, nhưng nghe từ miệng Phục Hi nói ra, thì trong lòng cũng không khỏi xuất hiện cảm giác khác thường, mặc kệ nói như thế nào, công đức này của Nữ Oa, quả thật đáng tôn kính.
Phục Hi nói xong, thở dài một tiếng: "Nhưng từ khi nàng ta thành Thánh hậu, diệu ngộ đại đạo, lấy thiên đạo làm đầu, những 'Chấp Mê' năm đó dần dần đã không còn. Nàng nói thiên hạ vạn dân sinh tử họa phúc đều có thiên đạo đại thế bên trong, bất quá chỉ là tiểu tiết mà thôi, cho nên nàng tuy đối với ngươi có óan hận, nhưng dù sao, cũng là do sát kiếp thiên đạo trong đó".
Trương Tử Tinh nghe khẩu khí của Phục Hi, chắc hẳn là biết những việc của Nữ Oa, hơn nữa tựa hồ đối với việc Nữ Oa chuyển biến thành Thánh hậu cũng có chút bất đắc dĩ. Tuy nhiên hắn vẫn có thành kiến đối với Nữ Oa, nhưng cũng không thể không thừa nhận Phục Hi nói rất công bằng.
Nữ Oa cùng hắn đối lập căn nguyên cũng là ở sát kiếp của "thiên đạo", cũng không phải là tư oán khó giải gì.
Thần Nông thản nhiên nói một câu: "Thật ra tính kế sát kiếp, đâu chỉ chỉ Oa hoàng thánh nhân?"
Trương Tử Tinh rùng mình. Hoàng Đế tiếp lời: "Ngày đó Nữ Bạt cầu ta phong ấn nàng lại, phong ấn kia tuy là ta trước khi thành đạo lập ra, những tiên nhân bình thường cũng không có khả năng phá bỏ, lần này Nữ Bạt xuất thế, cũng không phải là phù ấn mất hiệu hiệu nghiệm, mà là có người cố ý làm, muốn để sinh loạn".
Trương Tử Tinh cũng hoài nghi người này chính là Nữ Oa, nhưng ngại Phục Hi, nên không có nói rõ. Phục Hi nhìn thấu tâm sự của hắn, lắc đầu nói: "Việc này đều không phải là Nữ Oa làm, ta có thể bảo đảm việc này".
Không phải Nữ Oa? Chẳng lẽ là thánh nhân khác? Trương Tử Tinh bỗng nhiên nhớ tới lúc trước tại miếu Nữ Oa thiếu chút nữa Huyễn dục hương làm cho hắn bị lạc mất bản tính, tâm niệm xoay chuyển thật nhanh: Dám can đảm tính kế Nữ Oa, nhất định cũng là có thực lực thánh nhân. Thật ra là những người nào, Thiên tử hắn có phải là một quân cờ trong đó không?
Phục Hi lên tiếng cắt ngang suy nghĩ của hắn: "Bệ hạ mệnh cách cực kỳ quái dị. Tính sơ qua cũng không thể nói được gì. Cẩn thận tính lại thì lại là một mảng mê mông, ta tuy tinh thông bát quái diễn toán thuật, cũng không thể hiểu được, thật sự là quái lạ!"
Trương Tử Tinh trong lòng biết đó là công hiệu của cái mặt nạ thần kỳ kia, như vậy xem ra. Thanh niên thần bí kia chỉ sợ là thánh nhân nhất lưu. Nếu không lấy diễn tính thuật của Phục Hi, làm sao mà không hiệu quả cho được. Người này đến tột cùng là thần thánh phương nào?
Trương Tử Tinh không muốn bại lộ bảo bối bí mật của mình, lập tức đổi sang đề tài khác: "Ba năm trước đây Nữ Oa nương nương từng nói, Đại Thương khí vận sau ba năm tất cực thịnh mà suy, cũng là ứng tại ngày nay, trước mắt quả nhiên thiên tai nhân họa không ngừng, thỉnh giáo Thánh hoàng phương pháp giải cứu".
"Bệ hạ có mệnh cách này, tương lai tất là người bất phàm, có lẽ… lhả năng thực sự cũng chưa thể hiểu hết" Phục Hi cảm thán thở dài một hơi, trả lời vấn đề của hắn: "Năm gần đây thiên cơ điên đảo, khó có thể dự đoán, ngay cả ta lấy Bát quái thuật, hao hết tâm lực, cũng chỉ có thể miễn cưỡng tính ra đại khái. Phàm việc có thịnh tất có suy, tuy Đại Thương khí vận đang đến lúc suy, nhưng suy vị tất đã là vong, có thể cực thịnh mà suy, cũng có thể cực suy mà thịnh, cũng chỉ có thể xem số trời thế nào…"
Trương Tử Tinh nghe vậy có chút đăm chiêu, Hoàng Đế nói: "Phệ phách là ma thần di bảo, lấy vạn thiên thiên ma chi phách ngưng luyện mà thành, ngươi tuy có tu vi chân tiên, nhưng cũng không thể tự nhiên khu sử, nếu cố gắng sử dụng, sẽ dẫn đến tình trạng kiệt lực, một khi không cẩn thận, còn sẽ bị ma đầu trong đó thừa dịp tâm ma đại sanh, hóa thân thành ma. Huống chi ma tộc dư nghiệt cũng chưa trừ hết, chỉ sợ còn có hậu hoạn, ngươi cứ để lại đây cùng với Nữ Bạt, ta cùng hai vị hoàng huynh sau khi thi thuật cải tạo lại, sẽ cho Nữ Bạt mang về".
Trương Tử Tinh cũng biết Phệ Phách này quá mức nguy hiểm, dễ dàng bại lộ thân phận của mình, vừa nghe lời này, vội vàng lấy ra giao cho Hoàng Đế, cảm tạ Tam hoàng.
Nhưng nhắc tới di vật của Xi Vưu , hắn đột nhiên nhớ tới một chuyện, hướng tới Hoàng Đế hỏi: "Xin hỏi Thánh hoàng, người có biết Phong Bá không?"
"Phong Bá Phi Liêm là tộc nhân ma thần, giảo trá như hồ, ngoan độc như lang, năm đó từng cùng với vợ là Vũ Sư đều là hai đại thân tín của Xi Vưu, trong trận chiến Vũ Sư táng mạng dưới tay Nữ Bạt, Phong Bá bị thương chạy trốn, vừa lúc bị pháp bảo của ta hút lấy, thân thể bị hút vào đỉnh, còn nguyên thần bỏ chạy".
Trương Tử Tinh lưu ý đến cái chữ "Đỉnh" kia, hỏi: "Là pháp bảo gì, lại có uy lực như thế?"
"Bảo vật kia là tiên thiên chí bảo Càn khôn đỉnh, uy lực rất lớn," Hoàng Đế thở dài: "Nhân giáo thánh nhân Lão Tử năm đó hóa thân thành Nghiễm Thành Tử, chỉ điểm ta tìm được Càn khôn đỉnh kia, Lão Tử từng nói duyên phận của ta quá ngắn, kỳ nhiên không sai, sau việc Xi Vưu đã định, đỉnh này đã hóa thành một đạo kim quang bay vào giang hải không thấy nữa, mặc cho tìm thế nào cũng không ra".
Hoàng Đế ngữ khí có vẻ tiếc nuối như "vịt bay khỏi nồi", nghe được Trương Tử Tinh thầm cười trộm, Hoàng Đế lại nói: "Ngươi hôm nay đã được Hoàng Đế tâm kinh, có chỗ nào không rõ, ta có thể chỉ điểm một phần".
Trương Tử Tinh biết đây là cơ hội khó được, nhanh chóng đem những nghi vấn ngày thường không hiểu nói ra, Hoàng Đế tận tâm giải đáp, Phục Hi cùng Thần Nông tựa hồ cũng có ý lánh đi, nói có việc đi vào bên trong. Mà câu "Thải tứ linh chi khí, dung tứ mạch ngưng luyện, kỷ khả khuy hỗn độn" cũng đã có đáp án chính xác.
Tứ linh đều không phải là tứ linh mà Trương Tử Tinh biết trong thần thoại truyền thống Trung Quốc: Thanh long, Bạch hổ, Chu tước, Huyền vũ, mà là tiên linh, huyền linh, yêu linh, nhân linh bốn loại linh khí, thông qua phương pháp song tu, đem tứ linh [khí dung nhập vào Thủ thiểu, Thủ thái, Túc thiểu, Túc thái tứ mạch, để lấy cân bằng, rồi lại ngưng luyện dung hợp, có thể tiếp cận với lực lượng hỗn độn, nếu có đủ ngộ tính, thậm chí có thể lĩnh ngộ được hỗn độn lực chân chính. Hỗn độn lực là lực lượng đầu tiên nhất trong thiên địa, cũng là lực lượng mạnh nhất, thánh nhân có chính là loại này hỗn độn lực này. Đáng tiếc chính là, ngay cả Hoàng Đế cũng không thể lĩnh ngộ loại hỗn độn lực này.
"Câu này chính là cơ sở của Hoàng Đế tâm kinh cùng Tố nữ kinh, cũng hính là chỗ tinh hoa nhất của tâm kinh, với lực lượng của ngươi trước mắt, nếu có thể lấy song tu thuật lọc ra tứ linh [khí, dung luyện đại thành, cho dù không thể lĩnh ngộ được hỗn độn lực, thì thực lực cũng có thể đột tiến lên Huyền tiên chi cảnh".
Trực tiếp tiến vào Huyền tiên chi cảnh! Trương Tử Tinh âm thầm] sợ hãi, cùng kinh ngạc đồng thời đối với Hoàng Đế tâm kinh lại sinh ra hy vọng mới.
Hoàng Đế thấy bộ dáng hưng phấn của hắn, lại nói: "Đừng vội vì thế mà nóng lòng đi đường vòng, lọc ra tứ linh khí rất khó khăn, cho dù có thể tụ tập được tứ linh khí, cũng khó có thể dung luyện ngưng hợp, muốn ngộ được hỗn độn lại khó càng thêm khó. Ta thấy ngươi trong cơ thể nhân linh khí phogn phú, yêu linh khí thì có chút yếu ớt, huyền linh khí cùng tiên linh khí một chút cũng không có, nếu muốn tâm kinh đại thành, thì còn phải cố gắng nhiều".
Trương Tử Tinh trong lòng hiểu được, nhân linh khí là thành quả của hắn cùng các thê tử song tu, yêu linh khí còn lại là "công lao" của Đát Kỷ,[liền hỏi huyền linh khí cùng tiên linh khí đến từ người nào. Hoàng Đế nói cho hắn biết, tiên linh khí chỉ có tiên nữ thiên cung mới có, như là Nữ Bạt bị nguyền rủa kia. Mà huyền linh khí đến từ các nữ tiên trên mặt đất mà tu thành, trong đó, lấy các trực hệ giáo phái do Hồng Quân truyền xuống là tốt nhất, chính là đệ tử Xiển Tiệt nhị giáo. Như hôm nay đúng là huyền đạo thịnh vượng, tìm được một nữ tiên có đủ huyền linh khí song tu cũng không phải là việc khó, mấu chốt là ở tiên linh khí.
Hoàng Đế bản thân năm đó phải cùng Cửu thiên huyền nữ song tu, mới có tiên linh khí này, cuối cùng mới ngưng luyện thành công.
Trương Tử Tinh rốt cục xác định Cửu thiên huyền nữ không phải là Nữ Oa nương nương, đối với tiên linh khí hắn cũng không quá lo lắng, nếu thật muốn "Lọc tứ linh khí" tu luyện đến tầng cao nhất của Hoàng Đế tâm kinh, có một vị tiên nữ công chúa từ thiên cung đến chẳng phải là qúa thích hợp, mấu chốt là xem thủ đoạn theo đuổi của hắn.
Lúc này, Phục Hi cùng Thần Nông từ trong nội điện đi ra, Thần Nông nói: "Sắc trời cũng không còn sớm, việc triều ca trúng ôn độc nguy cấp, ngươi nên tức tốc chạy về cứu người đi".
Hoàng Đế cũng gật đầu: "Ngươi có thể tự về, mấy ngày nữa Nữ Bạt sẽ đem Phệ Phách trở về".
Trương Tử Tinh đang muốn cáo từ rời đi, lại bị Phục Hi gọi lại: "Ngươi thân mang ma thần Huyền đế chi chân vũ linh quyết, đã thành Huyền vũ, tuy có thủ đoạn áp chế ma thần lực kia, cũng sợ gặp chuyện vạn nhất, ta có một vật, vừa lúc trợ giúp dung hợp ma thần lực cùng Hoàng Đế tâm kinh, ngươi nhận lấy đi".
Nói xong, trong tay Trương Tử Tinh bỗng nhiên xuất hiện một vật, mới nhìn thoáng qua đã chấn động, cho dù không có tư liệu của siêu não, hắn cũng nhận ra đồ án thần bí trên đó - Hà Đồ!