Những u hồn này trôi nổi, theo bảy cự nhân, theo biển tím cuộn trào, dồn về Mặc Thổ.
Một đường càn quét, không có bất cứ lực lượng nào có thể ngăn trở, nước biển bắn tung, không ngừng nổ vang, kinh động đến Mặc Thổ, chấn động tất cả các thế lực ở Mặc Thổ.
Khi hình dáng bảy cự nhân bị những tu sĩ Mặc Thổ ở xa xa nhìn thấy, trên Mặc Môn, đã ngưng tụ mấy vạn tu sĩ, ai nấy như gặp đại địch, nhìn sóng biển cuộn trào bên dưới.
Nhưng ngay khi bọn họ nhìn thấy, sóng biển ầm vang, sóng lớn đã tràn tới, đánh thẳng vào Mặc Môn, phát ra tiếng nổ kinh thiên. Mặc Môn chấn động rất mạnh, sơn mạch xung quanh, cũng đều rung động, rất nhiều đá vụn rơi xuống, tất cả mọi người trên Mặc Môn ai nấy đều kinh hãi.
Chính lúc này, Mạnh Hạo giữa không trung đang xếp bằng trên mình Huyết Ngao. Huyết Ngao lao tới, vừa mới tới gần, lập tức có mấy chục tu sĩ nhào tới, muốn ngăn cản nó.
Nhưng bọn họ vừa mới xuất hiện, Huyết Ngao lập tức ngẩng đầu tru lên, khí tức Trảm Linh lan ra, Phương Thốn xuất hiện. Trong tiếng nổ, mấy chục tu sĩ Nguyên Anh đồng thời phun máu tươi, toàn bộ bay ngược lại, ai nấy vẻ mặt kinh hãi, có vẻ không thể tin tưởng, lại càng sợ hãi đến cực điểm.
- Dị yêu Trảm Linh!
- Đây là... Trảm Linh chi thú!
Cùng lúc mấy chục tu sĩ Nguyên Anh kia rút lui, Huyết Ngao đã đánh tới, bay thẳng về phía đại môn Mặc Thổ, xông vào trong Mặc Thổ. Đồng thời, trong sóng biển, bảy cự nhân cũng nhảy lên từ mặt biển, lập tức xông qua Mặc Môn, đặt chân lên vùng đất Mặc Thổ.
- Đó... đó là gì, cự nhân do biển tím ngưng tụ mà thành!
- Hắn lại... Lại có thể khống chế biển tím!
- Không thể nào, làm sao mà lại có người có thể khống chế biển tím chứ. Ta biết hắn, hắn là đồ đằng Thánh Tổ của Ô Thần bộ năm đó...
Khi bảy cự nhân hạ xuống đất, cả mặt đất đều chấn động, tu sĩ Mặc Thổ trên Mặc Môn ai nấy vẫn còn kinh hãi, thì giọng nói của Mạnh Hạo vang vọng giữa không trung.
- Ta là đồ đằng Thánh Tổ của Ô Thần bộ. Thiên Tòng bộ muốn diệt Ô Thần bộ ta, hôm nay đến Mặc Thổ, chỉ vì Thiên Tòng bộ, chỉ để trảm toàn tộc Thiên Tòng bộ!
- Phân thần của Hô Diên Lão Tổ, đã bị Mạnh mỗ trảm sát, các bộ Mặc Thổ, ai cản đường ta, biển tím vô tình, tất sẽ lan lên Mặc Thổ!
Giọng nói Mạnh Hạo vang lên, biển tím bên ngoài Mặc Môn, lập tức ầm vang, đồng thời, mấy chục vạn u hồn, cũng lao tới, xông vào Mặc Thổ.
Giọng nói Mạnh Hạo vang vọng, bảy cự nhân cất bước, khiến cho mặt đất rung động, mấy chục vạn u hồn gào thét, che lấp trời đất, tất cả mọi thứ, khiến cho mấy vạn người hít mạnh. Vào lúc này, mấy vạn người trên Mặc Môn, lại không có một ai ra tay ngăn trở.
Bọn họ... Căn bản không thể ngăn cản, cho dù là bảy cự nhân hay mấy chục vạn u hồn, rồi cả Trảm Linh chi thú, còn có biển tím đang gầm thét ngoài Mặc Môn. Tất cả đều không phải thứ mà bọn họ có thể lay chuyển.
Nhất là, theo lời nói của Mạnh Hạo, phân thần của Hô Diên Lão Tổ đã bị trảm sát, chuyện này lập tức chấn động tâm thần tất cả mọi người, nhưng đa số không hề tin lời nói này.
Nhưng cho dù thế nào, Mạnh Hạo lúc này, đã không phải người mà bọn họ có thể ngăn cản. Mấy vạn người không hề chậm trễ truyền việc này về bộ lạc của mình, còn về giải quyết thế nào, phải xem lựa chọn của các bộ lạc.
Nhưng khiến bọn họ kinh hãi là, khi truyền âm của bọn họ truyền về các bộ lạc, thì không bộ lạc nào ở Mặc Thổ không lập tức truyền lệnh, nghiêm cấm tộc nhân các bộ lạc, tham dự vào phân tranh giữa Ô Thần bộ và Thiên Tòng bộ.
Trên đường đi, Mạnh Hạo không gặp bất cứ cản trở nào, tất cả bộ lạc ở Mặc Thổ, đều né tránh, để bảy cự nhân rảo bước trên mặt đất.
Mấy chục vạn u hồn, gào thét tràn tới, còn cả Huyết Ngao của Mạnh Hạo, nơi nó đi qua, khí tức Trảm Linh lộ ra, ngày hôm nay... Tên của Mạnh Hạo, hoàn toàn chấn động cả Mặc Thổ.
Gần như ngay khi Mạnh Hạo bước vào Mặc Thổ, dựa theo chỉ dẫn của đám người Ô Linh, đi về phía Ô Thần bộ đang ở. Lúc này bên ngoài Ô Thần bộ, chiến tranh vẫn tiếp diễn.
Hắc Long bộ rời đi, dẫn theo ba thành lực lượng của Kim Ô Hắc Long bộ, khiến thực lực Ô Thần bộ lạc giảm xuống không ít, chiến tranh, đã kéo dài đến hơn nửa tháng rồi.
Lúc này vẫn còn đang tiếp tục. Cả Ô Thần bộ, hiện giờ có hơn năm vạn tộc nhân, gần như đều được đưa ra chiến đấu, một lượng lớn yêu đàn chém giết, Đại Mao và những đồ đằng Thánh Tổ khác, như không hề biết mệt, lâm vào trong điên cuồng.
Thiên Tòng bộ, đưa ra gần như là lực lượng toàn tộc, hơn mười vạn tu sĩ, dẫn theo rất nhiều dị yêu, lại thêm đồ đằng Thánh Tổ của bọn họ. Trong trận chiến giữa hai bộ lạc này, cả hai đều tử thương nặng nề.
Vốn dĩ Ô Thần bộ không phải đối thủ, nhưng Kinh Thứ đằng điều tuân theo sứ mệnh năm đó Mạnh Hạo giao cho, bao bọc Ô Thần bộ. Kinh Thứ lan tràn, ngăn cản từng đợt sát cơ của Thiên Tòng bộ.
Máu tươi, nhuốm đầy mặt đất, hai bộ lạc chiến đấu, đã đến cao trào, tiếng chém giết liên tục vang lên, kinh thiên động địa.
Trận pháp của Kim Quang Giáo, cũng là một nguyên nhân giúp Ô Thần bộ có thể kiên trì đến hiện tại, còn cả chim anh vũ, miếng mỡ đông, Thiên Phương Thú ra tay, với Thiên Tòng bộ mà nói, cũng là một trận huyết chiến.
Hai bên đã chém giết đến đỏ mắt, trong tiếng nổ, dị yêu giữa không trung, điên cuồng chém giết, thời gian dần trôi, cục diện càng lúc càng nguy hiểm cho Ô Thần bộ.
Trên bầu trời, Thiên Tòng bộ có hơn trăm tu sĩ Nguyên Anh, hình thành uy áp bức người, lại còn hơn hai mươi đồ đằng Thánh Tổ, cho dù không phải Trảm Linh, nhưng dao động của Nguyên Anh đại viên mãn, vẫn rất kinh người.
Tộc nhân bình thường càng nhiều, dị yêu gầm thét, khiến phong vân biến sắc.
Thiên Tòng bộ dù sao cũng là bộ lạc lớn, tích lũy sâu dày, lại gần như là toàn tộc xuất chiến, Ô Thần bộ căn bản không phải đối thủ. Hiện giờ Ô Thần bộ không ngừng co rụt lại, hoàn toàn lui vào trong trong phạm vi Kinh Thứ, tất cả dị yêu, tất cả tộc nhân, đều vô cùng mỏi mệt, nhưng bọn họ không hề tuyệt vọng.
Trong bộ lạc, có bức tượng Mạnh Hạo, bọn họ vây quanh bức tượng, kêu tên Thánh Tổ. Được sự dẫn dắt của những tộc nhân trải qua đợt di chuyển năm đó, những người đời sau như tự mình cảm nhận được, nhiệt huyết dọc con đường di chuyển từ phía bắc Tây Mạc tới Mặc Thổ, thông qua chuyện xưa những tộc nhân lớn tuổi kể lại.
Nhưng kết cục thất bại, vẫn dần dần xuất hiện, Kinh Thứ đằng điều bảo vệ, cũng dần dần xuất hiện tình trạng tan vỡ, nhưng nó... vẫn đang kiên trì.
Giống như Đại Mao, man cự nhân cũng đang kiên trì, không hề sợ chết, có vẻ điên cuồng, chấp nhất, mang theo sứ mệnh năm đó khi Mạnh Hạo rời đi giao cho chúng, cho dù là tử vong, cũng vẫn bảo vệ Ô Thần bộ.
Đại Mao toàn thân đẫm máu, man cự nhân mất đi một con mắt, nhưng vẫn hung hãn như trước.
Trong Thiên Tòng bộ, Trương Văn Tổ lạnh lùng nhìn phía dưới, tay phải vung lên, liền chộp lấy một tộc nhân Ô Thần bộ, bóp chặt cổ người đó, siết mạnh một cái, rắc một tiếng, liền bị siết đứt.