Ngã Dục Phong Thiên

Chương 828: Phường thị chi sát! (2)




Thậm chí không biết liên minh Thiên Đình chỉ dẫn thế nào, khiến cho toàn bộ những tu sĩ trong này, cho dù không phải là người liên minh Thiên Đình cũng nhìn chằm chằm Mạnh Hạo, sát khí mãnh liệt, trong mắt cũng hiện lên vẻ tham lam. Có tổng cộng hơn bảy trăm người, tại thời khắc này, toàn bộ giống như là muốn giết chết Mạnh Hạo ngay lập tức.

Hiển nhiên, bọn họ sở dĩ có thể như vậy, là bị phần thưởng do liên minh Thiên Đình ban cho, còn có chỗ tốt có thể đạt được sau khi đánh chết Mạnh Hạo kích thích.

Tại khoảnh khắc Ma thương tiến đến, trong phường thị truyền ra một thanh âm ngạo mạn.

- Toàn lực duy trì trận pháp, Hô Diên Lão Tổ đã biết chuyện, đang tới đây rồi!!

Ầm!!

Lời nói vẫn còn quanh quẩn trong trận pháp, đã ngay lập tức bị một tiếng nổ kinh thiên đánh gãy. Ma thương va chạm với trận pháp khiến cho toàn bộ phường thị thứ chín lập tức chấn động kịch liệt. Cùng lúc đó, lượng lớn hắc khí khuếch tán ra, chẳng những ăn mòn trận pháp, còn có vô số gương mặt dữ tợn hiện ra, cắn xé, nuốt chửng tất cả.

Chỉ qua thời gian mấy cái hô hấp, trận pháp này đã bị Ma thương ăn mòn, lập tức suy yếu, vô số gương mặt mang theo hưng phấn và chấp nhất, trong phút chốc thẩm thấu qua trận pháp, lao thẳng vào những tu sĩ trong đó. Trong một thời gian ngắn, hơn bảy trăm người, truyền ra tiếng kêu thảm thiết, trận pháp cũng bị khoét ra một cái lỗ thủng, khiến cho Ma thương ầm một tiếng, hóa thành một màn sương đen nồng đậm, trong đó lộ ra một gương mặt mơ hồ, chính là gương mặt ma niệm năm đó, mang theo tham lam, mang theo khát máu.

Sương mù quỷ dị, tại trong khoảnh khắc, liền bao trùm toàn bộ phường thị thứ chín này. Duy chỉ có nơi treo tộc nhân Ô Thần bộ, đã trở thành nơi an toàn duy nhất trong phường thị này.

Mạnh Hạo đứng giữa không trung, đây là lần đầu tiên, hắn giết chết toàn bộ một phường thị. Hết thảy cũng chỉ vì tu sĩ trong phường thị này, tự mình lựa chọn tử vong.

Màn sương đen của Ma thương kịch liệt quay cuồng, tiếng kêu thảm thiết mãnh liệt truyền ra. Một lát sau, đột nhiên có bảy tám cái bóng, từ trong màn sương đen nhanh chóng chạy ra được. Nhưng bọn họ vừa mới bay ra, liền bị Mạnh Hạo lạnh lùng phất tay một cái, thân thể cả đám liền nổ tung tan vỡ.

Ngay sau đó, biển tím bốn phía lập tức rít gào cuộn trào, nhấc lên sóng lớn, trực tiếp bao phủ toàn bộ phường thị này. Cùng lúc đó, màn sương đen co rút lại, cuốn quanh tộc nhân Ô Thần bộ nơi đây, khoảnh khắc quay trở về.

Sau khi chữa thương cho những tộc nhân này, nhìn trong nhóm người này, chỉ còn tám tộc nhân còn sống, sát khí trong mắt Mạnh Hạo càng trở nên mãnh liệt.

Khi xoay người, đạp lên đỉnh đầu Huyết Ngao, thì dùng biển tím quấn quanh toàn bộ tộc nhân Ô Thần, lao thẳng tới cái phường thị cuối cùng trên biển tím Tây Mạc này.

Đồng thời với lúc Mạnh Hạo đi về phía trước, thì tại trên biển tím này, phương hướng gần Mặc Thổ, có một cầu vồng màu đen, mang theo tốc độ đã vượt qua Nguyên Anh, lao về phía trước.

Tại trong cầu vồng màu đen này, có một người mặc áo bào đen, thoạt nhìn chính là phân thần của Hô Diên Lão Tổ.

Sắc mặt lão âm u lạnh lẽo, không nói một lời, thân thể lóe lên, thuấn di, khoảng cách đến phường thị thứ mười, càng ngày càng gần!

- Khánh nhi, hôm nay, vi phụ sẽ vì ngươi, báo một nửa thù. Không bao lâu nữa, ta sẽ khiến cho cừu gia chân chính của ngươi, tan xương nát thịt.

- Khánh nhi, trên thế giới này, không ai có tư cách giết ngươi. Chỉ có ta… chỉ có ta có tư cách này.

Hô Diên Lão Tổ nhẹ giọng thì thào, trong mắt hiện lên vẻ hiền lành. Nhưng sự hiền lành này, chẳng biết tại sao, lại có một loại cảm giác quỷ dị, làm cho người ta sau khi thấy, sẽ không lạnh mà run, sởn tóc gáy.

------

Phường thị thứ mười, như gặp phải đại địch, trận pháp mở ra toàn bộ.

Lúc này đêm đã khuya, ánh sáng của trận pháp không hề sáng dịu, mà chói lòa. Ánh sáng chiếu tới hải vực xung quanh, cũng khiến biển tím trở nên rực rỡ sắc màu. Trận pháp vận chuyển, phát tán khí tức sắc bén, chỉ xét về khí tức, đã có thể đoán được, trận pháp này rõ ràng mạnh hơn chín phường thị khác.

Thậm chí căn bản không thể so sánh, trận pháp của phường thị thứ mười, thoạt nhìn càng thêm mạnh mẽ, dường như rất khó được như các trận pháp trước, bị Mạnh Hạo phá trong nháy mắt.

Trong trận pháp này, tất cả tu sĩ đều sẵn sàng chiến đấu, ai nấy ngưng thần tĩnh khí, vô cùng cảnh giác.

Có mười sáu tu sĩ Nguyên Anh, đang ngồi xếp bằng trong phường thị, trong đó có ba Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh phong. Ba người này lần lượt ngồi ở ba hướng khác nhau, cùng chịu trận pháp cắn trả.

Những tu sĩ khác, thì đang duy trì trận pháp vận chuyển, cả phường thị hoàn toàn yên lặng.

Bọn họ đã biết được sự hủy diệt của chín phường thị kia, cũng biết được Mạnh Hạo giết chóc ra sao, càng hiểu được bọn họ phải đối diện với một kẻ địch cực kỳ đáng sợ.

Nhưng bọn họ không sợ hãi quá nhiều, bởi vì Hô Diên Lão Tổ sắp tới, vì bọn họ đã quyết ý, tuyệt đối không ra khỏi trận pháp, vì bọn họ cực kỳ tin tưởng trận pháp này. Bọn họ tin rằng chỉ cần mọi người lựa chọn không ra, mà toàn lực thi triển duy trì trận pháp, thì dù Mạnh Hạo muốn phá được nó, cũng không thể làm được trong thời gian ngắn.

Chỉ cần đợi được Hô Diên Lão Tổ tới đây, vậy thì mọi việc sẽ ổn cả, đối phương nhất định phải chết!

Trong phường thị thứ mười, gần như tất cả mọi người, đều có suy nghĩ như vậy. Lúc này ở chính giữa trận pháp, có một cái giá cao cao, trên giá treo thi thể năm mươi tộc nhân Ô Thần bộ, không một ai còn sống, tất cả đều đã chết...

Mấy ngày trước đó, bọn họ đã chết rồi. Đặc biệt là trong các thi thể này, có một cái đầu không có thân thể. Từ cái đầu này có thể nhận ra đó là một lão giả già nua, như mất đi tu vi, giống hệt người thường.

Đồng thời, trong trận pháp này, còn có hai chiến xa khổng lồ, giống như những cánh cung, tán phát ra hắc mang, ẩn chứa khí tức sắc bén, nằm trong trận pháp này, đã bị tu sĩ khống chế.

Thời gian từ từ trôi đi, khi đêm khuya đã tới, bầu trời đen kịt, chỉ có nước biển xung quanh, ào ào vỗ tới. Đột nhiên, bầu trời phía xa, xuất hiện một tia sáng đỏ. Tia sáng này xuất hiện, lập tức khiến mọi người trong trận pháp chú ý.

- Tới rồi!

- Lá gan Mạnh Hạo này cũng lớn thật, hắn thế mà cũng dám tới đây. Nhưng muốn phá được trận pháp nơi này, là chuyện không thể làm được!

Mọi người đều nhìn qua, có không ít người đã nở nụ cười lạnh, nhưng khoảnh khắc bọn họ nhìn về phía tia sáng...

Xung quanh phường thị thứ mười, cả biển tím, lập tức xuất hiện một vòng xoáy cực lớn, vòng xoáy ầm ầm chuyển động, lập tức khiến tất cả mọi người trong phường thị biến sắc, mặt biển cuộn trào, thuyền bè dập dờn, tiếng ầm ầm không ngừng vang lên.

Tiếp đó, khi tia sáng đỏ tới gần, thân thể khổng lồ của Huyết Ngao xuất hiện trong mắt mọi người, bọn họ cũng nhìn thấy Mạnh Hạo đứng trên đỉnh đầu Huyết Ngao, mặc trường bào màu xanh, vẻ mặt âm trầm, sát khí ngập trời.

Ánh mắt Mạnh Hạo quét qua phường thị thứ mười, nhưng ngay lập tức, dừng lại, đồng tử co rút, ngây ra nhìn đầu lâu trong số năm mươi thi thể tộc nhân Ô Thần bộ treo trong trận pháp.