Ngã Dục Phong Thiên

Chương 749: Bước vào trung tâm




Nhưng lúc này, khối Huyết Thân Quý tộc này, vẫn còn đang là Huyết Thân tầng một, thì xuất hiện dấu hiệu phản loạn. Điểm này, hẳn là tình huống mà Huyết Tiên năm đó cũng không dự liệu được.

Mà xuất hiện tình huống này, Mạnh Hạo nghĩ tới giọt Quý huyết thần bí kia.

Đúng lúc này, hai mắt Huyết Thân Quý tộc chợt lóe hồng quang, gầm nhẹ rồi mạnh mẽ đánh về phía Mạnh Hạo. Nhưng trong khoảnh khắc nó đánh tới, hai mắt Mạnh Hạo lập tức lộ ra hồng quang, hơn nữa ở trong tròng mắt huyết sắc, còn có dấu ấn phù văn chớp động.

Chớp lóe vài cái, Huyết Thân này liền lập tức phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, thân thể chợt lui về phía sau.

Mạnh Hạo hừ lạnh một tiếng, tay phải khi nhấc lên, lập tức bấm niệm thần chú, dựa theo phương pháp truyền thừa trong Huyết Tiên, không giữ lại chút nào, phát động toàn bộ thủ đoạn ở trong quá trình luyện chế, dung nhập cấm chế vào trong Huyết Thân.

Có tiếng kêu thảm thiết, từ trên Huyết Thân phát ra, thân thể nó run rẩy, cho đến nửa nén hương sau, cả người phịch một tiếng sụp đổ, hóa thành một giọt máu tươi, Mạnh Hạo mới thu hồi dấu ấn, tay phải nâng lên, thu hồi giọt máu tươi này.

Huyết này khi dừng trong lòng bàn tay Mạnh Hạo thì hóa thành một đám tơ tằm huyết sắc. Tơ của Vô Mục tằm chính là thứ lúc trước Mạnh Hạo quyết định làm hạch tâm cho Huyết Thân Quý tộc này.

Thu Huyết Thân này vào, vẻ mặt Mạnh Hạo nhìn vẫn như thường, nhưng đáy lòng lại âm trầm. Huyết Thân này dù chỉ là lần đầu tiên xuất hiện dấu hiệu phản loạn, nhưng khi áp chế Mạnh Hạo đã phải phát động ra toàn bộ thủ đoạn cấm chế. Nếu là lần thứ hai, Mạnh Hạo mơ hồ cảm thấy, dùng thủ đoạn lúc trước, sợ là khả năng thành công sẽ giảm rất nhiều.

Đang trầm mặc, hai mắt hắn chợt lóe.

– Ta liền lấy phương pháp tế luyện Huyết Linh, để luyện Huyết Thân này, như vậy, thủ đoạn cấm chế liền có thể tăng cường không ít.

Mạnh Hạo quyết định chủ ý này, mang theo Ô Thần ngũ bộ và yêu đàn, sửa sang lại chiến trường. Sau khi lấy đi thi thể của những đồ đằng Thánh Tổ kia, lại mang đi phi hành khí thuộc về Ngũ Độc đại bộ, dần dần đi xa.

Cho đến sau khi bọn họ rời đi, ở xa xa mảnh chiến trường này, trên một tòa sơn phong sắp bị mưa tím bao phủ, hư vô vặn vẹo, bóng dáng Chỉ Hương ảo hóa mà ra. Nàng nhìn Ô Thần ngũ bộ đi xa, cười khẽ một tiếng.

– Quả nhiên vẫn là xem thường người này… Ta vốn cho là hắn dù có thể thắng, bản thân cũng phải trả giá không nhỏ, tối thiểu cũng phải lãng phí một lần Đạp Ca Kiếm Khí. Thật không nghĩ đến, lại chỉ hao phí một lần Kỳ Nam.

– Như vậy hắn, còn có mấy lần Kỳ Nam, mấy đạo kiếm khí?

Chỉ Hương như thoáng chút suy nghĩ, nhíu đôi mày thanh tú, sau một lúc lâu, nàng nhoẻn miệng cười.

– Thôi, nghĩ những thứ này làm gì cơ chứ, thời gian Yêu Tiên cổ giới mở ra còn có một vài năm tháng nữa, còn không bằng ở Nam Thiên Tinh này hảo hảo du ngoạn một phen.

Chỉ Hương cười cười, thân thể nhoáng lên một cái, biến mất không thấy gì nữa.

Khi nàng biến mất, trong đội ngũ của Ô Thần ngũ bộ ở nơi xa xa, Mạnh Hạo đang đi ở phía trước, quay đầu lại nhìn thoáng qua phía sau, hai mắt lộ ra một chút tinh mang.

Trải qua trận chiến với kẻ thù xưa – Ngũ Độc đại bộ, tuy nói đại thắng, diệt toàn tộc ngũ độc, nhưng Ô Thần ngũ bộ cũng phải trả giá thật lớn.

Vốn là có hơn mười ngàn tộc nhân, giờ phút này chỉ còn lại có hơn ba nghìn. Tuy nhiên trong số những tộc nhân còn dư lại này, từng người đều như đã trải qua lễ rửa tội, bất kể là tu vi hay là cảm giác gây ra cho người ta, đều tràn đầy sắc bén, giống như kiếm sắc ra khỏi vỏ!

Bọn họ đã trải qua quá nhiều chiến trường, khiến cho lúc này cho dù là tử vong, cũng đều không coi vào đâu. Ở bên trong huyết và giết, bọn họ theo đuổi ý nghĩa của tu sĩ, trong từng đoạn hành trình tiến về phía trước này, tìm kiếm phương hướng lột xác.

Ô Thần ngũ bộ, đã xuất hiện biến hóa long trời lở đất, cho dù là hiện giờ chỉ có hơn ba nghìn người này, nhưng xét trên phương diện chiến lực tổng thể, cũng đều vượt qua Ô Thần ngũ bộ khi còn đỉnh cao năm đó.

Chiến tranh, có thể có hủy diệt tộc đàn, đồng dạng cũng có thể quật khởi tộc đàn, có thể giết người, đồng dạng cũng có thể làm cho người ta tân sinh!

Mà lúc này, Ô Thần ngũ bộ, đang đứng ở bên trong trận tân sinh này, có thể đoán được, nếu đoạn lộ trình này cứ thế bước tiếp, khi đi đến Mặc Thổ, Ô Thần ngũ bộ, sẽ trở thành một bộ lạc cường đại quật khởi trong đại họa Tây Mạc này. Chiến lực và quyết tâm của bộ lạc này, sẽ chấn động toàn bộ vùng đất Tây Mạc, cho dù là đại bộ nhìn thấy, cũng phải kinh hãi.

Cùng lúc đó, cá nhân Mạnh Hạo cũng cường lực quật khởi, nhiều lần ngăn cơn sóng dữ, cũng đã tạo thành một loại gần như cuồng tín của tất cả tộc nhân Ô Thần ngũ bộ đối với hắn. Cái loại thành kính này, hóa thành lực lượng tín ngưỡng, không lúc nào là không vờn quanh ở bốn phía Mạnh Hạo, dung nhập trong cơ thể của hắn.

Tuy nói không thể hấp thu, nhưng tồn tại ở trong thân thể lâu ngày, khiến cho sinh cơ của Mạnh Hạo càng trở nên tràn đầy, uy lực của thần thông thuật pháp cũng theo đó mà gia tăng không ít.

Thậm chí Mạnh Hạo mơ hồ có loại cảm giác, tín ngưỡng của tộc nhân Ô Thần ngũ bộ, có thể khiến bản thân đạt được lực lượng ngoài mong đợi. Cùng lúc đó, sự cường đại của mình, cũng có thể kéo tu vi của tộc nhân Ô Thần ngũ bộ lên.

– Ngũ hành của ta khi dung hợp, cũng sẽ là một lần tăng vọt của Ô Thần ngũ bộ!

Mạnh Hạo đứng trên đầu phi hành mãng xà, đón gió, nhìn vùng đất, như thoáng chút suy nghĩ.

Đánh xong một trận chiến này. Mạnh Hạo hấp thu yêu đàn của Ngũ Độc đại bộ, số lượng yêu đàn của hắn tuy có giảm bớt, nhưng lúc này vẫn có chừng năm vạn.

Ngoài ra, từ chỗ Ngũ Độc đại bộ đã lấy được không ít tài nguyên. Quan trọng nhất là… Bọn họ đã lấy được chí bảo của Ngũ Độc đại bộ, đó chính là pháp bảo phi hành có thể chở mấy ngàn người!

Cự mãng này hiện giờ đang ở giữa không trung gào thét lướt đi, trên thân mãng xà là tất cả tộc nhân Ô Thần ngũ bộ. Dùng chí bảo phi hành này, bay trong thiên địa nhanh chóng đi về phía trước.

Về phương diện tốc độ đã hơn xa lúc trước rất nhiều, khiến cho tộc nhân Ô Thần ngũ bộ, cũng không còn nhớ lại sự tàn khốc của chiến tranh nữa, mà là lộ ra chấp nhất và theo đuổi đối với hy vọng.

Hơn hai năm, từ chỗ sâu trong bắc bộ Tây Mạc một đường lao ra, đã trải qua mấy lần chiến tranh bộ lạc, cuối cùng chiến một trận với Ngũ Độc đại bộ, vì Ô Thần ngũ bộ mở ra một cánh cửa mới trong thiên địa.

Bước qua cánh cửa này, huy hoàng của Ô Thần ngũ bộ, sẽ truyền khắp toàn bộ vùng đất Tây Mạc.

Mãng xà gào thét, liên tiếp bay mấy tháng, đi qua lộ trình mà nếu không có phi hành khí, thì Ô Thần ngũ bộ cần ít nhất mấy chục năm mới có thể đi qua.

Càng bay về hướng nam, hồ nước trên mặt đất lại càng ít, sông lớn tăng nhiều, đây là bởi vì địa thế phía nam tương đối cao, ngược lại, vùng đất phương bắc, đã có không ít khu vực, tạo thành biển.