Ngã Dục Phong Thiên

Chương 699: Nhất Trần Tử! (3)




Gã đã sớm dùng thủ đoạn đặc thù trốn ở xung quanh, không ai phát hiện, vốn định là chờ bảy người này đấu đến lưỡng bại câu thương, thì gã mới ra tay cướp đoạt, thuận tiện còn có thể giết hết mấy người kia.

Nhưng một màn Mạnh Hạo xuất hiện, quét ngang mọi người, làm cho gã có chút kinh hãi, sau khi nhìn thấy cơ hội, gã cũng chần chờ một chút, rồi quyết đoán ra tay.

- Đa tạ vị đạo hữu này, tiên thổ này, Nhất Trần Tử ta nếu từ chối thì bất kính rồi!

Tu sĩ đầu nhỏ này khoảnh khắc liền xuất hiện ở bên cạnh tiên thổ, xem chừng sắp bắt được thì trong mắt Mạnh Hạo sát cơ chợt lóe, tơ của Vô Mục tằm khoảnh khắc bay ra. Ngay khi Nhất Trần tử đụng tới tiên thổ, thì tơ của Vô Mục tằm cũng quấn quanh tiên thổ.

Oanh một tiếng, tiên thổ to cỡ ngón tay này trực tiếp chia làm hai phần. Một phần bị tơ của Vô Mục tằm của Mạnh Hạo túm quay về, một phần còn lại là bị Nhất Trần tử bắt lấy, rồi gã mạnh mẽ xoay người, mau chóng chạy đi.

Đúng lúc này, bảy tu sĩ Nguyên Anh khác ở nơi đây, cũng đều thấy được tu sĩ đầu nhỏ kia, vẻ mặt ai nấy đều biến hóa.

- Nhất Trần Tử!

- Nhất Trần Tử - kẻ phản bội Long Thứu bộ, diệt sát chính bộ lạc của mình!

- Chết tiệt, người này cực kỳ ngoan độc, nghe nói lấy việc tế sống đồng tộc của mình để tu hành!

Bảy người này trong nháy mắt khi nhìn thấy Nhất Trần Tử, tâm thần đều chấn động.

Mạnh Hạo tiếp được nửa phần tiên thổ, không chút do dự vỗ lên túi trữ vật, mặt nạ huyết sắc lập tức nằm trong tay, trực tiếp đội lên, tu vi nháy mắt bùng nổ, huyết khí trực tiếp ngập trời. Khí tức phát ra lập tức khuếch tán bát phương, làm cho bảy tu sĩ kia đều kinh hãi, khiến cho hai nam tử Nguyên Anh trung kỳ kia, giờ phút này cũng phải mạnh mẽ co rụt hai mắt lại. Đối với tranh đoạt giữa Nhất Trần Tử cùng Mạnh Hạo, bọn họ lại không có dù là nửa điểm muốn tham dự.

- Tiên thổ vô chủ, ai cướp được liền thuộc về người đó. Ngươi nếu có bản lĩnh mang đi, vật ấy tự nhiên thuộc về ngươi!

Mạnh Hạo mở miệng thì thân thể nháy mắt bay nhanh, tốc độ cực nhanh, trực tiếp đã kéo gần khoảng cách, tay phải vung lên, gương mặt huyết sắc xuất hiện, mạnh mẽ tản ra phía ngoài, tiếng nổ vang ngập trời. Nhất Trần Tử bỏ chạy phía trước sắc mặt biến hóa, tay trái nâng lên, một miếng vảy xuất hiện ở trong tay gã, sau đó đón gió to lên, nháy mắt đã to ba trượng.

Oanh một tiếng, cản trở lực lượng gương mặt Huyết Tiên của Mạnh Hạo, bên trong tiếng nổ, Nhất Trần tử phun ra máu tươi, thân ảnh khoảnh khắc biến mất, xuất hiện lại đã ở ngoài nghìn trượng. Khi xoay người thì ánh mắt gã lộ ra vẻ tàn nhẫn.

- Thứu Long biến!

Theo lời nói truyền ra, miếng vảy kia lập tức nổ bung, hắc khí ngập trời, hóa thành một con kên kên thật lớn. Kên kên này mắt đỏ, bay thẳng về phía Mạnh Hạo.

Mạnh Hạo mặt không chút thay đổi, thản nhiên mở miệng.

- Nhất Ngôn.

Chung quanh hắn lập tức lại xuất hiện gương mặt, đôi môi khẽ nhúc nhích, sóng gợn vô hình nháy mắt khuếch tán. Con kên kên thoạt nhìn rất là khủng bố kia, thân thể mạnh mẽ run run, nháy mắt tan vỡ sụp đổ. Thân ảnh Mạnh Hạo, giống như tia chớp, từ trong cơ thể tan vỡ của kên kên này, khoảnh khắc lao ra.

Giờ khắc này, sắc mặt Nhất Trần Tử biến đổi, gã lập tức xoay người, tiếp tục bỏ chạy.

- Chết tiệt, người này như thế nào nhiều thần thông chưa thấy qua như vậy chứ!!! Hắn có ba cái đồ đằng kim hỏa mộc, còn mặt nạ vừa rồi kia lại là cái pháp bảo gì chứ?

Mạnh Hạo vẻ mặt như thường, khi thì thuấn di, thì lao thẳng về phía Nhất Trần Tử, truy kích.

Hai người một trước một sau, bay nhanh ở giữa không trung. Mạnh Hạo mang theo mặt nạ huyết sắc, trong mắt hiện lên hàn mang, ngoài thân thể tơ của Vô Mục tằm vờn quanh, phát ra tiếng động ong ong, chốc chốc lại thuấn di, đuổi theo Nhất Trần Tử phía trước.

Nhưng Nhất Trần Tử này tốc độ cũng không hề chậm, tu vi của gã là Nguyên Anh trung kì, một thân thần thông không tầm thường, tính cách lại còn tàn nhẫn, bản thân gã ở vùng đất Tây Mạc, cũng có thanh danh hiển hách.

Gã là tộc nhân của Long Thứu bộ, một lần cơ duyên tạo hóa, đã lấy được tà pháp nào đó. Vì tu luyện tà pháp đó, gã âm thầm tế sống tộc nhân tộc mình, dùng để nuôi nấng đồ đằng của bản thân, rồi lấy bí pháp kích phát. Sau khi việc này bại lộ, gã đầu tiên là tỏ ra cực kỳ áy náy, khi đạt được sự tha thứ của tộc nhân, gã lại âm thầm lại dùng phương pháp ác độc khác, đánh lén tộc trưởng của Long Thứu bộ, cũng là cha ruột của gã!

Tiếp đó lại còn tàn nhẫn lãnh huyết, diệt sát mọi người trong bộ lạc mình, vô luận già trẻ, chém giết toàn bộ, tế sống toàn tộc, rốt cục khiến đồ đằng biến dị, đổi lấy tu vi Nguyên Anh kỳ.

Việc này phát sinh khoảng một giáp trước, lúc ấy đã oanh động hơn phân nửa Tây Mạc. Long Thứu bộ mặc dù chỉ là một bộ lạc nhỏ, nhưng loại việc nghịch tộc này, thật sự là nghe quá mức rợn người. Cũng bởi vậy, tiếng tăm Nhất Trần Tử, ở vùng đất Tây Mạc, lập tức nổi như cồn.

Từ đó, trong suốt thời gian một giáp về sau, gã đã xuất hiện ba lần ở vùng đất Tây Mạc, mỗi lần xuất hiện đều là giết hại một lượng lớn bộ lạc nhỏ. Cho đến một lần xuất hiện cuối cùng, giết chết một bộ lạc hạng trung, tu vi bước vào Nguyên Anh trung kỳ, sau đó thì biến mất vô ảnh.

- Chỉ có ở chỗ này đạt được đủ tiên thổ, ta mới có thể thông qua bí pháp, từ đó kích phát đồ đằng lực, sau đó triển khai mười vạn huyết tế, liền có cơ hội bước vào cảnh giới Nguyên Anh hậu kỳ!

Nhất Trần Tử gào thét bay ở phía trước, tốc độ cực nhanh, giống như một tia chớp. Hơn nữa ở mỗi lần Mạnh Hạo vừa mới thuấn di, gã cũng lập tức thuấn di đi.

Trong khoảng thời gian ngắn, nhưng lại cùng Mạnh Hạo giữ vững khoảng cách nhất định, khiến cho Mạnh Hạo không thể đuổi theo!

Ở bên ngoài thân thể Mạnh Hạo, gương mặt thật lớn bành trướng, khi truy kích lúc nào cũng nổ vang, tràn ra lực lượng trùng kích, khiến cho sắc mặt Nhất Trần Tử kinh hãi, nhưng tốc độ không hề có tạm dừng, ngược lại càng nhanh hơn lên.

- Chết tiệt! Tốc độ người này làm sao lại nhanh như vậy chứ!

Nhất Trần Tử vừa bỏ chạy, vừa gầm nhẹ trong lòng. Gã đã thật lâu rồi không có triển khai toàn tốc như bây giờ.

- Nhưng mà muốn đuổi kịp ta, hắn còn chưa có tư cách!

Nhất Trần Tử hừ lạnh, tốc độ là thần thông mà gã kiêu ngạo nhất.

Nhưng vào lúc này, Mạnh Hạo bỗng nhiên nâng tay phải lên, Yêu Phong đệ bát cấm chớp mắt xuất hiện, khiến cho thân thể Nhất Trần Tử trong phút chốc thế nhưng lại tạm dừng ở giữa không trung. Tạm dừng này, lập tức làm cho gã hồn phi phách tán, mặc dù nháy mắt liền khôi phục, nhưng lực lượng Vô Diện - Nhất Ngôn đến từ Mạnh Hạo đã hóa thành âm ba, khoảnh khắc mà đến.

Nổ vang, Nhất Trần Tử phun ra máu tươi, ngoài thân thể của gã có bốn năm cái vảy nhanh chóng xoay tròn. Những miếng vảy này đồng loạt nổ bung tan vỡ, khiến cho tốc độ gã lại bạo tăng, chạy thoát đi ra ngoài.

- Chết tiệt, đây là cái thần thông gì!!

Nhất Trần Tử sắc mặt tái nhợt. Cúi đầu liều lĩnh bay nhanh.