Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1908: Sơn Hải mạnh nhất




Phong yêu vi hồn, cấm pháp vi cốt, sơn hải vi nhục!

Nhất mạch Phong Yêu mới là chính thống, nhìn từ điểm này, Mạnh Hạo là chính thống, giống như năm đó hắn có thể trở thành thiếu chủ Sơn Hải Giới, giống như năm đó hắn bái nhập nhất mạch Phong Yêu, đã được nhận định là chủ Sơn Hải Giới trong tương lai.

Đời Sơn Hải Giới thứ nhất, là Cửu Phong sáng lập, để lại nhất mạch Phong Yêu, người định hạ mạch này chính là truyền thừa, mà hôm nay, Mạnh Hạo tạo nên Sơn Hải Giới mới, cũng truyền thừa như vậy.

Bất kỳ một Sơn Hải chủ nào, cũng phải là truyền nhân nhất mạch Phong Yêu. Mà muốn trở thành chủ của cả Sơn Hải Giới, nhất thiết phải nắm giữ toàn bộ chín đạo cấm.

Về phần Siêu Thoát... phải xem cơ duyên.

Mạnh Hạo ngóng nhìn Đệ Ngũ Sơn Hải, một lúc sau thu hồi ánh mắt, khi tay phải bấm quyết, lực lượng Siêu Thoát trong người hắn trôi đi, nổ vang tinh không. Hai mắt hắn lộ ra sâu sắc, một lóng tay bấm quyết.

- Đệ Lục Sơn Hải

- Với chi danh Mạnh Hạo ta, đem đệ lục cấm trong chín cấm của ta, Sinh Tử Cấm, hóa thành chi danh Đệ Lục Sơn Hải, từ nay về sau, ngươi là Sinh Tử Sơn Hải! Chủ hết thảy kiếp phạt Sơn Hải Giới!

- Chi tu Sơn Hải, ta tu Sinh Tử Cấm, cảm ngộ được căn nguyên sinh tử, vì Sơn Hải đệ lục cấm!

Thanh âm Mạnh Hạo hóa thành quy tắc, trở thành phù văn, tạo thành gió lốc. Trong gió lốc kia ẩn chứa chi pháp sinh tử, không ngừng ngưng tụ, trực tiếp phát họa ra hình dáng Đệ Lục Sơn Hải, tạo thành lốc xoáy, hút lấy những mảnh vỡ của Sơn Hải, một lát sau, Đệ Lục Sơn Hải ầm ầm xuất hiện.

Phủ xuống từ tinh không, đặt song song với năm phiến Sơn Hải trước đó. Đệ Lục Sơn Hải mới vừa xuất hiện, lập tức trên đó xuất hiện khí tức đen trắng. Trắng và đen này vô cùng rõ ràng, phía dưới có vài mảng chồng lên nhau tạo thành màu xám tro, nhưng rất nhanh đã tách ra lần nữa.

Giống như giới hạn sinh và tử, tại Đệ Lục Sơn Hải này vô cùng rõ ràng. Loại sinh tử này cũng có chỗ tương tự với Đệ Tứ Sơn Hải, nhưng cũng có chỗ bất đồng.

Bởi vì nó chính là kiếp phạt, cả Sơn Hải Giới, phàm là người tu hành, đều sẽ chịu thiên kiếp, phàm là làm sai chuyện gì, đều sẽ bị trời phạt. Phạt này như đao, sừng sững trong hư vô, hóa thành quy tắc. Cho nên nói Đệ Lục Sơn Hải là trách phạt, không bằng nói là quy tắc!

Người nào là chủ Sơn Hải này, chính là nắm giữ lực lượng kiếp phạt, nắm giữ quy tắc chi pháp.

Trong tiếng nổ “ầm ầm”, núi này chấn động một cái, rồi sau đó hoàn chỉnh. Sơn Hải Giới đã sắp hoàn thành, nhưng không giống lúc trước, dường như linh động hơn, dường như có lực lượng vô cùng đang nổi lên bên trong.

Mạnh Hạo không dừng lại chút nào. Sau khi Đệ Lục Sơn Hải xuất hiện, thanh âm của hắn lại quanh quẩn lần nữa trong tinh không, trở thành thiên lôi, cổn cổn nổ vang, khiến cho tu sĩ Sơn Hải kích động, khiến cho đại quân tu sĩ Thương Mang Phái trong đầu lật trời đảo hải.

- Đệ Thất Sơn Hải!

- Với chi danh của Mạnh Hạo ta, đem đệ thất cấm trong chín cấm của ta, Nhân Quả Cấm, hóa thành Đệ Thất Sơn Hải, từ nay về sau... ngươi là Nhân Quả Sơn Hải! Chủ của hết thảy nhân quả tuần hoàn của Sơn Hải Giới!

- Sơn Hải chi tu, ta tu Nhân Quả Cấm, cảm ngộ căn nguyên nhân quả vì đệ thất cấm Sơn Hải!

Lời nói của Mạnh Hạo truyền ra, lập tức phù văn đột biến, mảnh vỡ Sơn Hải ngưng tụ, Đệ Thất Sơn Hải vào giờ khắc này ầm ầm xuất ra. Theo sự xuất hiện, một loạt lực lượng nhân quả long trời lở đất tại Đệ Thất Sơn Hải này không ngừng bộc phát ra, mới vừa xuất hiện đã tràn ra khí thế vượt qua sáu phiến Sơn Hải trước đó.

Nhưng rất nhanh, khí tức này cũng chậm chậm tán đi, khôi phục lại bình thường, đồng thời, dường như đem những nhân quả khuếch tán kia dệt thành một cái lưới lớn, tràn ngập cả Sơn Hải Giới.

Đệ thất cấm Nhân Quả Cấm này giúp đỡ Mạnh Hạo rất lớn trong việc tu hành, cũng thần bí khó lường. Hết thảy thiên địa đều có nhân quả, giống như một vòng tròn, khởi điểm vì nhân, cũng quyết định kết quả trọng điểm, nhất định sẽ liên tiếp một chỗ cùng khởi điểm.

Một thế giới thì nhất định phải có nhân quả. Nhân quả này ngày thường hư vô mờ mịt, cho đến giờ này chớp mắt đã bị Mạnh Hạo với Siêu Thoát Pháp ngưng tụ ra, trở thành cốt của Đệ Thất Sơn Hải, khiến cho tu sĩ Đệ Thất Sơn Hải này am hiểu hơn về đạo nhân quả.

Thậm chí nếu có thể trở thành chủ Đệ Thất Sơn Hải này, như vậy nhất định sẽ hiểu rõ đệ thất cấm của Mạnh Hạo, có thể cho lực lượng long trời lở đất.

Bảy Đại Sơn Hải, mỗi một nơi đều không giống nhau, mỗi một nơi đều cường hãn vô cùng, giống như bảy ngọn núi ngất trời, khiến tu sĩ Sơn Hải không ngừng bái lạy dưới đất, khiến đại quân tu sĩ Thương Mang Phái có vô số tiếng động hấp khí.

Mặc dù bên trong bầu trời kia có vô số thần hồn dị tộc đắm chìm trong biển lửa, cũng trong chớp mắt này mà run rẩy hơn.

Một màn này cũng khiến tất cả mọi người nhìn lại, đây chính là thần tích, đây là khó tin mà cả đời này của bọn họ chưa từng thấy qua!

Đây chính là Siêu Thoát.

Nếu ta nói có, trời không thể nói không, ta muốn không, trời không được có!

Tay áo Mạnh Hạo vung lên, trong mắt lộ ra ánh sao, ngóng nhìn phía sau Đệ Thất Sơn Hải, phiến khu vực trống kia khiến hắn nghĩ tới Đệ Bát Sơn Hải, nghĩ tới những chuyện đã xảy ra ở Đệ Bát Sơn Hải.

- Đệ Bát Sơn Hải! Hồi lâu sau, Mạnh Hạo bỗng nhiên lên tiếng, lời vừa nói ra, lập tức phiến khu vực trống không kia liền vặn vẹo.

Ngoại công của Mạnh Hạo vào thời khắc này là kích động nhất. Hắn nhìn địa phương vặn vẹo kia, trước đây đến bây giờ hắn không hề nghĩ tới, có một ngày mình có thể nhìn thất được Sơn Hải Giới lần nữa, có thể lần nữa nhìn thấy được... Đệ Bát Sơn Hải.

Cũng như vừa rồi khi Đệ Tứ Sơn Hải xuất hiện, Địa Tạng nơi đó đã ngửa mặt lên trời cười to, cười đến mức nước mắt chảy xuống.

- Với chi danh Mạnh Hạo ta, đem đệ bát cấm trong chín cấm của ta, Thân Thần Cấm, hóa thành chi danh Đệ Bát Sơn Hải của ngươi, từ nay về sau... ngươi là Thân Thần Sơn Hải! Chủ của không gian Sơn Hải!

- Sơn Hải chi tu, cùng với tu Thân Thần Cấm của ta, cảm ngộ căn nguyên thân thần, vì đệ bát cấm Sơn Hải!

Đệ Bát Sơn Hải, bỗng nhiên xuất hiện!

Theo sự xuất hiện có tia sáng vô tận, dường như trên đó có vô số chi ảnh chống lên, thậm chí trong nhát mắt nó xuất hiện, tinh không bốn phía đều thoáng khựng lại, dường như hết thảy chuyển động đều dừng lại.

Đây chính là đệ bát cấm của Mạnh Hạo, cũng là Đệ Nhất Phong Yêu cấm pháp hắn đã sớm học xong. Pháp này theo hắn cả đời, trong vô số lúc giao chiến đã giúp Mạnh Hạo nghịch chuyển càn khôn.

Nó có tác dụng rất lớn, tương xứng với Nhân Quả Cấm.

Đối với cấm này, Mạnh Hạo có tình cảm rất mãnh liệt, mà đối với Đệ Bát Sơn Hải, Mạnh Hạo cũng có cảm tình như thế. Nơi đó là chỗ nhất mạch của mẫu thân hắn, mà ngoại công của hắn cũng từng là chủ Đệ Bát Sơn Hải.

Cho nên, Mạnh Hạo đem đệ bát cấm này đưa cho Đệ Bát Sơn Hải, trở thành kỳ cốt, tạo nên một Đệ Bát Sơn Hải mới.

Có Thân Thần Cấm, tu sĩ tu hành trong Đệ Bát Sơn Hải này từ đây về sau nắm trong tay căn nguyên không gian, chính là chi quan tốt nhất Sơn Hải, bất kỳ một tòa Sơn Hải nào, không gian trình độ nào đều rất khó vượt qua Đệ Bát Sơn Hải.

Ngoài ra, người nắm giữ không gian Đệ Bát Sơn Hải cũng gánh vác cả phòng hộ Sơn Hải Giới, đạo của không gian là như vậy, rộng lớn vô hạn.

Mà nếu có thể trở thành chủ Đệ Bát Sơn Hải mới, địa vị rất cao, chẳng những có thể song song với Sơn Hải chủ, mà vì nắm giữ lực lượng không gian mà ở phương diện nào đó, còn hơn một bậc.

Tu sĩ Đệ Bát Sơn Hải thời khắc này đều kích động đến cực hạn, theo tiếng cười của ngoại công Mạnh Hạo truyền ra, chấn động bốn phương tám hướng.

Giờ khắc này, Sơn Hải Giới đã gần hoàn thành chín phần, tám Đại Sơn Hải đồng loạt sừng sững, tràn ra hào quanh long trời lở đất. Tám Đại Sơn Hải này mỗi một toàn đều bất đồng, mỗi một tu sĩ Sơn Hải cũng không giống nhau. Giữa bọn họ nếu cân nhắc toàn bộ phương vị, đến cùng vẫn tìm không ra ai mới là mạnh nhất, ai mới là mấu chốt nhất.

Bởi vì bất kỳ một tòa Sơn Hải nào đều cũng cường hãn vô cùng, bất kỳ tòa Sơn Hải nào cũng vô cùng mấu chốt, là một phần không thể thiếu của Sơn Hải Giới.

Như Đệ Nhất Sơn Hải, nắm giữ thủy chung, hết thảy chi nguyên. Đệ Nhị Sơn Hải nắm giữ thật giả, sở hữu tâm ma của tất cả tu sĩ. Đệ Tam Sơn Hải là lực lượng kim cổ, ngưng tụ năm tháng. Đệ Tứ Sơn Hải, luân hồi địa phủ, cực kỳ trọng yếu. Đệ Ngũ Sơn Hải, là trục Sơn Hải, là thượng thừa, là trọng yếu.

Còn có Đệ Lục Sơn Hải, ngũ hành chi pháp, là hành căn bản của hết thảy Sơn Hải. Đệ Thất Sơn Hải, nhân quả là đạo, định hạ quy tắc, quả quyết không thể thiếu.

Tám tòa Sơn Hải này đều như thế, nhưng... chính vì bọn họ có cùng mức độ, mà rồng không đầu, tức không phải rồng, Sơn Hải Giới cũng như vậy.

Sơn Hải Giới, cần một Sơn Hải... mạnh nhất, cần một thứ tượng trưng cho hết thảy, cần một cái đầu, cần một cỗ lực lượng mạnh nhất. Đó là thứ khi bất kỳ phiến Sơn Hải nào ly tâm ly đức, có thể nghịch chuyển hết thảy.

Có thể trong tương lai khi bất kỳ một Sơn Hải nào làm phản, có thể trực tiếp biến đổi, đem lực lượng càn khôn bãi chánh.

Cổ lực lượng này phải có người nắm giữ tuyện đối trong tay, cổ lực lượng này, cần đặt ở... Đệ Cửu Sơn Hải.

Bởi nơi đó là chỗ cuối cùng bị hủy diệt trong cuộc chiến Sơn Hải, bởi vì Sơn Hải Điệp đều là cha mẹ của Mạnh Hạo hóa thành.

Mà hơn 1000 năm trước trong cuộc chiến Sơn Hải, Đệ Cửu Sơn Hải là công thần lớn nhất!

Những nguyên nhân này còn chưa đủ để Đệ Cửu Sơn Hải trở thành mạnh nhất, còn có hai nguyên nhân nữa, mà hai nguyên nhân này cũng đủ để nói rõ tất cả.

Bởi vì nơi đó, là chỗ Mạnh Hạo sinh ra, bởi vì nơi đó, là cố hương của Mạnh Hạo!

Tinh không rầm rầm, thiên lôi cổn cổn, bốn phương tám hướng vặn vẹo, bầu trời dường như biến sắc, trong mắt Mạnh Hạo lộ ra tia sáng sâu sắc. Hắn hít sâu một hơi, ánh mắt thu hồi từ tám phiến Sơn Hải trước đó, nhìn về phía sau núi thứ tám. Đây là địa phương trống không duy nhất của Sơn Hải Giới vào lúc này.

- Đệ Cửu Sơn Hải... Cố hương của ta... Mạnh Hạo nhẹ giọng lên tiếng.