Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1884: Thương Mang chúng sinh, đều vì con ta




Có thể nói cùng Mạnh Hạo đánh sâu vào Siêu Thoát là hạnh phúc, bởi vì muốn Siêu Thoát, độ khó thứ nhất là ý chí cả tinh không La Thiên ngăn trở, nhưng trước mắt, ý chí tinh không La Thiên này căn bản không để ý đám người chưởng giáo, mục tiêu của nó chỉ có... Mạnh Hạo kia!

Nó quyết không cho phép Mạnh Hạo nơi này bước lên Siêu Thoát!

Trong nổ vang, ý chí tinh không La Thiên kinh người ngưng tụ ngoài Minh Cung, lúc này hoàn toàn bùng phát, hướng về Minh Cung mà phủ xuống.

Nếu là những khu vực khác, ý chí tinh không La Thiên muốn phủ xuống, trong chớp mắt đã có thể, nhưng trong Minh Cung này, nó phủ xuống khó khăn hơn nhiều địa phương khác, giống như nó bài xích hết thảy người Siêu Thoát, ở nơi này, nó cũng bị Minh Cung bài xích mãnh liệt.

Oán khí vô cùng nơi này chính là cội nguồn bài xích nó.

Đổi thời điểm khác, ý chí tinh không La Thiên cũng sẽ không lựa chọn phủ xuống nơi này, nhưng lúc này, nó nhất định phải toàn lực phủ xuống, tiếng nổ ngập trời, cả Minh Cung run lên kịch liệt, dường như có tiếng động "rắc rắc" không chỗ nào không có.

Nhưng vẫn ngăn trở ý chí tinh không La Thiên ở ngoài, khiến cho ý chí tinh không La Thiên không ngừng đánh xuống, vẫn không thể phủ xuống phạm vi lớn, chỉ có thể xuất hiện ở phạm vi nhỏ trong tám tầng đầu trên đại lục.

Những lực lượng ý chí phủ xuống này, lúc này tạo thành nước lũ, ngập trời, quét ngang tám tầng đầu đại lục, khiến cho tất cả ý chí sau khi dung hợp phù xuống phân tán hóa thành bàn tay khổng lồ, đánh vào tầng thứ chín của đại lục.

Nhưng có quạt to lớn kia tồn tại, bàn tay này không thể rơi vào lãnh thổ tầng thứ chín của đại lục, chỉ có thể đánh ở đại môn, tiếng nổ ngập trời, đinh tai nhức ốc, cánh cửa này không ngừng gây động đất, nhưng vẫn không mở ra. Vẫn đứng vững ở đó, ngăn trở bàn tay to ngưng tụ bởi ý chí La Thiên ở ngoài.

Mạnh Hạo lúc này, trước mặt hắn là tượng điêu khắc gỗ, đang từ từ hòa tan, lúc này đã hoàn tan một nửa, trở thành giọt chất lỏng màu đen, trong mỗi một giọt đều tồn tại ấn ký.

Một khi hòa tan hoàn toàn, sau khi giọt nước mưa toàn bộ trở thành màu đen, những giọt nước mưa như vậy sẽ sáp nhập vào cơ thể Mạnh Hạo, trong tinh thần Mạnh Hạo ngưng tụ cùng một chỗ, hóa thành một lạc ấn đệ cửu cấm... trong thần hồn của hắn!

Đến khi đó, Mạnh Hạo mới hoàn thành bước thứ nhất.

Thời gian trôi qua, trong thần thức Mạnh Hạo tượng điêu khắc gỗ ở nơi này hoàn tan một nửa, cả Minh Cung nổ vang, ý chí tinh không La Thiên ngoại giới sau mấy lần không có kết quả, rống giận quanh quẩn, trong chớp mắt, trong tinh không La Thiên này, trong khu vực vô tận, bất ngờ có từng viên thiên thạch run lên, như có bàn tay vô hình nào trực tiếp bắt được, trong nháy mắt dịch chuyển.

Đó là vô số thiên thạch, số lượng nhiều, chừng mười tỉ trăm tỉ, thậm chí, những thiên thạch này trong nháy mắt bị ngưng tụ đến cùng, bay nhanh dung hợp, không ngừng rút nhỏ lại, trong thời gian mấy hơi thở, trong cả tinh không La Thiên, tất cả thiên thạch biến mất, ngưng tụ cùng nhau, dưới ý chí của tinh không La Thiên hóa thành chín cây đinh to lớn!

Chín cây đinh này, mỗi một cây lớn chùng triệu trượng, thoạt nhìn long trời lở đất, bị cưỡng ép dịch chuyển, xuất hiện trong hư vô ngoài Minh Cung, sau đó, ý chí La Thiên bất ngờ tản ra, phân biệt dung nhập vào trong chín cây đinh này.

Trong chớp mắt, chín cây đinh bùng phát ra khí thế mãnh liệt, tiếng động rầm rầm quanh quẩn, chín cây đinh chạy thẳng đến Mạnh Hạo.

Minh Cung chấn động, tiếng nổ ngập trời, rốt cuộc không thể chống cự, dư lại tiếng "rắc rắc", cây đinh thứ nhất xuyên qua phòng bộ Minh Cung, trực tiếp vỡ vụn cả bầu trời, hóa thành cầu vồng, phủ xuống đại lục tầng thứ nhất.

Trong quá trình phủ xuống, bài xích của Minh Cung đối với ý chí La Thiên tạo thành lực lượng mãnh mẽ, rầm rầm đối kháng, khiến cho cây đinh thứ nhất này không ngừng thiêu đốt, không ngừng rút nhỏ, cho đến cuối cùng chỉ còn lại một trăm ngàn trượng, cây đinh này đã mất đi mũi nhọn, trở thành một viên thiên thạch không lồ, trực tiếp đập vào tầng thứ nhất của đại lục.

Khoảnh khắc thiên thạch này rơi xuống, đại lục tầng thứ nhất run lên, từng khe nứt trong nháy mắt khuếch tán, trực tiếp lan tràn cả đại lục tầng thứ nhất.

Ngay sau đó, cây đinh thứ hai, cây đinh thứ ba, cây đinh thứ tư liên tục xuyên thấu phòng hộ Minh Cung, chợt rơi xuống, phủ xuống tầng thứ hai, thứ ba, thứ tư đại lục khác biệt.

Giống như bị thiêu đốt, giống như thu nhỏ lại, vả lại khi phủ xuống, trình độ thiêu đốt cùng rút nhỏ vượt qua đại lục tầng thứ nhất, dù sao nơi này đại lục càng phía sau, quấy nhiễu ý chí La Thiên càng thêm mãnh liệt.

Ba vùng đại lục khác biệt bị rơi xuống, thiên thạch đại lục tầng thứ hai chỉ lớn chừng năm mươi ngàn trượng, đại lục tầng thứ ba còn lại hơn hai vạn trượng, về phần đại lục tầng thứ tư, chỉ có hơn mười ngàn trượng.

Hoàn toàn giảm nhanh!

Nhưng đây hết thảy chưa kết thúc, cây đinh thứ năm, cây đinh thứ sáu, thứ bảy, thứ tám, cho đến cây thứ chín trong chớp mắt thông suốt mở ra bầu trời, xé mở phòng hộ Minh Cung, xuyên thấu qua vách ngăn, ngập trời, chạy thẳng đến đại lục thứ năm, thứ sáu, thứ bảy, thứ tám, thứ chín.

Cả ngày của Minh Cung, vào lúc này phá thành mảnh nhỏ, ý chí La Thiên thật sự phủ xuống rất khó khăn, nhưng với phương pháp này, cưỡng ép đột phá, lúc này đại lục run lên, những cây đinh kia dưới thiêu đốt, từng cây phủ xuống, chỉ có điều lại càng ít đi một chút.

Thiên thạch đại lục tầng thứ năm chẳng những mười ngàn trượng, tầng thứ sáu còn lại không được năm ngàn trượng, cho đến tầng thứ tám chỉ còn lại hơn một ngàn trượng.

Còn trên đại lục tầng thứ nhất, cây đinh thứ chín kia, đang rơi xuống, trong nháy mắt đã thiêu đốt trở thành tro bụi, nửa điểm đều không thể tồn tại.

Khi mấy cây đinh này phủ xuống, tượng điêu khắc gỗ trước mặt Mạnh Hạo đã hòa tan gần bảy phần, từng giọt chất lỏng màu đen lơ lửng bốn phía, sáng bóng.

Thời gian cần đề hòa tan đã không còn rất nhiều.

Thân thể Mạnh Hạo run lên, mặc dù không thể cảm thụ được chuyện bên ngoài nhưng hắn có thể đoán được ý chí La Thiên tuyệt không bỏ qua, lúc này hắn chỉ có thể toàn lực với thần thức, hòa tan tượng điêu khắc gỗ.

"Nhanh một chút, nhanh một chút nữa!" Trên trán Mạnh Hạo nổi lên gân xanh, hắn nhất định phải tranh đoạt từng giây, trước khi ý chí La Thiên cản trở, thành công dung hợp.

Đúng lúc này, "ầm" một tiếng từ đại lục tầng thứ nhất truyền ra, viên thiên thạch một trăm ngàn trượng ở đại lục thứ nhất kia trực tiếp vỡ vụn, từ bên trong đi ra một thân ảnh mơ hồ.

Thân ảnh ấy hình người đầy đủ nhưng lại không có ngũ quan, chỉ làm một hình dáng, hắn chậm rãi ngẩng đầu, nhìn đại lục tầng thứ chín từ xa, thân thể vụt qua, trực tiếp cất bước đi.

Gần như khi thân ảnh ấy xuất hiện, đại lục tầng thứ hai, đại lục tầng thứ ba, thiên thạch phủ xuống cũng tan vỡ, hóa thành tro bụi, bất ngờ từ trong đi ra một thân ảnh như vậy.

Còn có đại lục tầng thứ tư, cho đến đại lục tầng thứ tám, tất cả thiên thạch đều vỡ ra, đều có thân ảnh xuất hiện.

Những thân ảnh này mỗi một người đều cất bước đi đến đại lục tầng thứ chín, trong đó đại lục tầng thứ nhất, thân ảnh xuất hiện trong cây đinh trăm ngàn trượng có tốc độ nhanh nhất.

Hắn đi ra bước thứ nhất, bất ngờ xuất hiện trên đại lộ tầng thứ hai, cùng thân ảnh đại lục tầng thứ hai dung hợp cùng nhau, gần như ngay khoảnh khắc dung hợp, thân thể hắn rõ ràng đi ra bước thứ hai.

Bước thứ hai rơi xuống, hắn đã ở trên đại lục tầng thứ ba, dung hợp cùng với thân ảnh thứ ba, thân thể càng thêm rõ ràng, thậm chí đã xuất hiện ngũ quan mơ hồ, đó có thể thấy được là một thanh niên.

Không dừng lại, thanh niên này khi thân ảnh từ đại lục tầng thứ nhất, theo đại lục tầng thứ tư, đại lục tầng thứ năm, cho đến khi hắn đi đến đại lục tầng thứ tám, hắn hấp thu tất cả thân ảnh, lúc này ở cuối đại lục tầng thứ tám, trước cửa vô biên kia, thân ảnh hắn đã hoàn toàn rõ ràng.

Đích thật là một thanh niên, có một đầu tóc đen dài, mặc một thân trường bào thắm sắc xanh, tướng mạo tuấn lãng, thần sắc bình tĩnh, duy chỉ có trong mắt lạnh như băng.

Nhìn kỹ, bộ dáng của hắn không ngờ... cùng với thân ảnh trên tượng đá đại lục tầng thứ chín kia thoạt nhìn giống nhau như đúc!

- Thương Mang chúng sinh, đều vì con ta, quỷ ở Minh Cung này, xuất hiện bộ dáng của hắn là được rồi. Thanh niên thản nhiên nói, trong cả tinh không La Thiên, phàm là nơi tồn tại xuất hiện, hắn đều có thể bắt chước được, đều có thể biến hóa, lúc này vung tay, lập tức cửa đá khổng lồ ầm ầm chấn động mà mở ra.

Thanh niên này cất bước đi ra, một bước rơi xuống, bất ngờ trên đại lục tầng thứ chín, gần như ngay khi hắn phủ xuống, một lực kinh người bài xích, rầm rầm bùng phát, khiến cho thân thể thanh niên này trầm xuống một chút.

Thần sắc hắn như thường, mặc dù là lúc này dưới bài xích, mỗi bước đi đều nặng nhưng thần sắc hắn không chút biến hóa, đi về phía trước.

Một bước hạ xuống, hắn đã xuất hiện trên Tế đàn Siêu Thoát ở đại lục tầng thứ chín, đứng ơ nơi đó, hắn nhìn cũng không nhìn đám người chưởng giáo trên tế đàn, trực tiếp vung tay lên.

"Ầm" một tiếng, Tế đàn Siêu Thoát run lên, mọi người chưởng giáo trên đó toàn bộ phun ra máu tươi, Siêu Thoát của bọn họ lập tức bị cắt đứt, trong cắt ngang này, có một vài Chí Tôn cửu nguyên phát ra tiếng hét thảm thiết, thân thể trực tiếp tan vỡ, tan xương nát thịt.

Đám người chưởng giáo hoảng sợ, nhìn về phía thân ảnh kia, thân ảnh đi ra phía trước lần nữa, khi xuất hiện đã đền gần khu vực ghế ngồi to lớn, có biển quỷ hồn vô tận, trong nháy mắt quay đầu, đồng loạt nhìn thanh niên này, lộ ra mờ mịt, nhưng chỉ mờ mịt trong chớp mắt đã tiêu tán, thay vào đó là điên cuồng cùng cừu hận.

Cho dù là ý chí La Thiên, lúc này hóa thành lão tổ Thương Mang, nhưng không sửa đổi được khí tức Thương Mang, còn khí tức Thương Mang này đối với quỷ hồn vô tận của Minh Cung là đại địch sống chết không đội trời chung!

Biển quỷ hồn cuồn cuộn, bên trong truyền ra tiếng gào thét thảm thiết, cừu hận khi còn sống, cho dù sau tử vong hóa thành lệ quỷ, cũng vĩnh viễn không quên, lúc này bỗng nhiên bùng phát, gào thét về phía thanh niên do ý chí La Thiên hóa thành kia.

- Nghịch tử ta rất nhiều, sống đã bị hủy diệt, chết vẫn ác độc, tước đoạt luần hồi, tướt đoạt quyền hành động. Thanh niên thản nhiên nói, mặt không thay đổi, dường như tâm tình hắn không tồn tại biến hóa, lời nói hắn truyền ra, hắn nhìn cũng không nhìn những quỷ hồn kia, bước một bước, hai mắt hắn vẫn ngóng nhìn, sau vùng biển quỷ hồn này, khoanh chân ngồi xa xa, thân ảnh đang dung hợp với tượng điêu khắc gỗ.