Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1849: Mượn lực truy tung




Đồng tử Băng Sơn cự nhân co rút lại, cảm nhận được khí tức của Mạnh Hạo mạnh hơn lúc giao thủ cùng mình không ít. Nhưng hắn tin tưởng rằng Mạnh Hạo không thể giết được mình, lúc này liền hét lớn một tiếng, cất bước đi tới, tay phải nâng lên đấm về phía Mạnh Hạo.

Khí thế của Hỏa Phượng cũng bạo phát, hóa thành một con Hỏa Phượng to lớn, mang theo biển lửa ngập trời ập tới Mạnh Hạo, trong chớp mắt, ba người triển khai chém giết truyền ra tiếng nổ rung chuyển trời đất.

Thiên địa run rẩy, thế giới lắc lư. Tay phải Mạnh Hạo bấm quyết, lập tức cái đầu màu đen tức phía gầm lên, trực tiếp lao ra bao phủ người khổng lồ cùng với Hỏa Phượng lại.

Trong tiếng nổ ầm ầm vang vọng, thân thể Băng Sơn cự nhân chấn động, xuất hiện dấu hiệu vỡ vụn, sau đó bị chấn văng về sau, hoàn toàn vỡ vụn. Nhưng trong chớp mắt lại lần nữa ngưng tụ lại, trong mắt lộ ra chiến ý mạnh hơn.

Hỏa Phượng cũng bị chấn lui về sau, ánh mắt sáng lấp lánh, xung quanh mơ hồ có vô số phù văn biến ảo ra.

- Quá yếu, tung ra đòn sát thủ của các ngươi đi, nếu trận chiến này Mạnh mỗ thắng, thì các ngươi sẽ phải nói ra vị trí của mảnh, nếu như các ngươi thắng, Mạnh mỗ sẽ lập tức rời đi. Mạnh Hạo đứng ở giữa không trung hờ hững lên tiếng, thanh âm vang vọng.

- Cho nên, dùng trận chiến này để quyết định đi.

Băng Sơn cự nhân không hề tỏ ra ngoài ý muốn, hiển nhiên giữa hắn và Hỏa Phượng giữa có phương thức trao đổi gì đó Mạnh Hạo không biết. Thời khắc này người khổng lồ gầm lên, hai tay nâng lên vỗ vỗ ngực, thân thể hắn lập tức chấn động, vô số khối băng bay ra, bất ngờ hóa thành một thanh búa băng khổng lồ trong tay hắn.

Thân thể Hỏa Phượng nhoáng lên một cái, xung quanh tràn ngập phù văn hỏa diễm, thân thể cũng trở nên khổng lồ đạt tới mười ngàn trượng. Sức nóng kinh khủng tràn ra, khiến cho băng tuyết bằng mắt thường cũng có thể thấy được đang tan ra, nhưng trong chớp mắt lại lần nữa đóng băng.

Hai mắt Mạnh Hạo lóe lên một cái, lộ ra nụ cười lạnh rồi bước lên phía trước, tay phải nâng lên, trực tiếp thi triển ra Đồ Ma một quyền!

Một đấm xuất ra, ẩn chứa khí tức Diệt Sinh, Xá Thân, Sát Thần, chuyển hóa thành Đồ Ma, lập tức khiến bầu trời liền trở nên thất sắc như bị quả đấm của hắn thay thế, hướng về người khổng lồ và Hỏa Phượng công kích tới.

Người khổng lồ gầm lên, cầm búa lớn trong tay phóng lên cao, giáng xuống một búa va chạm với quả đấm của Mạnh Hạo. Đồng thời tay trái của hắn bấm quyết, khí tức băng hàn ở xung quanh trong nháy mắt bạo tăng, tạo thành một loại gió lạnh có thể diệt dồn quét tới Mạnh Hạo.

Hỏa Phượng cũng thét dài một tiếng, đứng giũa biển lửa vô tận tỏa ra khí tức căn nguyên ngập trời, bất ngờ ngưng tụ ra một cái móng màu đỏ.

Cái móng này hình cong cong, không thuộc về tu sĩ, mà là móng vuốt của phi cầm. Vữa xuất hiện đã khiến cho bầu trời trở thành đỏ thẫm, đánh thẳng tới Mạnh Hạo.

Trong chớp mắt, người khổng lồ cùng Hỏa Phượng liền va chạm với một quyền Đồ Ma của Mạnh Hạo. Bầu trời vỡ vụn, sụp đổ một mảng lớn, cả thế giới nổ vang long trời lở đất, Mạnh Hạo lui về sau, 7, 8 bước, lúc ngẩng đầu lên, hắn liền thấy được cây búa của người khổng lồ đã trở thành tro bụi, thân thể lần nữa vỡ vụn, nhưng trong chớp mắt lại khôi phục như cũ, chỉ có điều rõ ràng nhỏ hơn một chút.

Hỏa Phượng thì phun ra máu tươi, toàn thân run rẩy lui về sau, thương thế rất nghiêm trọng. Nhưng trong chớp mắt nàng liền được ngọn lửa bao quanh, không ngờ lại tựa như dục hỏa trùng sinh vậy, lập tức khôi phục như thường.

Hai người nhìn về phía Mạnh Hạo, vẻ kiêng kỵ càng thêm rõ ràng, nhưng lại không chút nào tỏ ra thỏa hiệp. Bất kể như thế nào, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, bọn họ tuyệt đối sẽ không đồng ý với thuyết pháp của Mạnh Hạo, chắp tay đưa ra chí bảo.

Nhưng đúng lúc này, Mạnh Hạo bỗng nhiên biến mất, khi xuất hiện lại đã ở trước người tên khổng lồ kia, tay phải nâng lên điểm ra một chỉ.

Một tiếng "Ầm" truyền ra, tên khổng lồ lui về phía sau, hàn khí toàn thân truyền ra ngập trời, đang định chống cự lại thì đầu ngón tay mang theo căn nguyên cấm pháp của Mạnh Hạo đã nhoáng lên một cái, cưỡng ép đột phá, đánh ra một quyền.

Người khổng lồ gầm nhẹ, thân thể rắc rắc vỡ vụn, bị đánh văng ra tới nghìn trượng, Mạnh Hạo như hình với bóng, lần nữa áp sát. Hỏa Phượng ở phía sau cũng cấp tốc lao tới.

Nhưng không đợi Hỏa Phượng tới gần, Mạnh Hạo đã xoay tròn, hóa thành gió lốc, trực tiếp đạp lên người tên khổng lồ.

Tên khổng lồ rống lớn, lần nữa lui về sau, thân thể run rẩy rồi tan vỡ ra, nhưng trong nháy mắt lại khôi phục như cũ, cùng lúc đó, hàn khí toàn thân hắn liền phản công, bao phủ về phía Mạnh Hạo. Mạnh Hạo hừ lạnh một tiếng, quả đấm buông lỏng ra hóa thành ấn ký, lần nữa nhấn một cái.

Chính Phản Cấm lập tức bạo phát, tạo thành một cỗ lực lượng bài xích, mạnh mẽ khuếch tán, khiến màn sương lạnh truyền ra hàng loạt chi âm thê lương, như bị cưỡng ép cấp tốc tản ra. Mạnh Hạo lại phóng tới gần người khổng lồ, lần nữa phát ra một quyền.

Một quyền này, trực tiếp đánh vào ngực người khổng lồ, tạo thành từng khe nứt trải rộng ra, rồi sụp đổ xuống. Mạnh Hạo vung tay áo, phát ra cuồng phong gào thét, cuốn những mảnh vỡ kia bắn ra khắp bốn phương tám hướng.

Ngay sau đó, những mảnh vỡ kia dường như có thể xuyên thấu hết thảy vách ngăn, ở bên trong gió lốc ngưng tụ lại với nhau. Khi sắp sửa lại ngưng tụ lại thành người khổng lồ, Mạnh Hạo chợt xoay người, hai mắt đỏ thẫm, bấm quyết điểm ra một chỉ, lập tức đệ bát cấm Không Gian Cấm liền bao phủ Hỏa Phượng đang từ phía sau đánh tới lại.

Lực lượng không gian bạo phát, hai mắt Hỏa Phượng co rút lại, phát ra tiếng hét thê lương, ngọn lửa quanh thân nổ vang, bất ngờ tạo thành một người lửa khổng lồ, thay thế bản thân bị lực lượng không gian bao phủ, trực tiếp phong ấn lại.

Nhưng ngay khi Hỏa Phượng dùng thuật thế thân thoát khỏi không gian phong ấn thì Mạnh Hạo đã tới gần, tay phải hắn phát ra một quyền, trực tiếp đấm lên người Hỏa Phượng. Ngọn lửa toàn thân Hỏa Phượng lại bạo phát ra, cấp tốc khôi phục lại, ngay lập tức Mạnh Hạo lại đánh ra một quyền, cứ như vậy một quyền lại một quyền.

Hắn một hơi đánh ra 13 quyền, khiến toàn thân Hỏa Phượng tan vỡ mấy lần, mỗi một lần đều dục hỏa trùng sinh sống lại, chỉ có điều sắc mặt nàng tái nhợt, toàn thân run rẩy, Cho đến một quyền cuối cùng của Mạnh Hạo rơi xuống, Hỏa Phượng liền phun ra máu tươi, thân thể bị cuốn ngược tới mấy ngàn trượng.

Mạnh Hạo đang định truy kích, nhưng đúng lúc này, phía sau hắn chợt truyền đến tiếng gầm giận dữ.

- Người từ bên ngoài đến, đây là ngươi ép ta đó, chết cho ta! Hai tay người khổng lồ dang ra, phát ra một tiếng gầm ngập trời.

- Băng Nguyên Hoa! Theo tiếng hô truyền ra, toàn bộ mảnh băng nguyên này liền bạo phát ra vô số hàn khí ngập trời tràn tới người khổng lồ. Cùng lúc đó, lớp băng ở xung quanh cũng cấp tốc biến mất, mà người khổng lồ kia bằng mắt thường cũng có thể thấy được đang bành trướng lên. Bành trướng cũng không phải là thân thể không lổ, mà là trên tay phải của hắn đang ngưng tụ ra một đóa băng hoa!

Đóa băng hoa này vô cùng rực rỡ, cấp tốc khuếch trương. Cùng lúc đó, một cỗ khí tức nguy hiểm từ trên băng hoa liền hiển lộ ra, khiến thế giới như bị ngừng lại.

Ngay sau đó, Hỏa Phượng bị Mạnh Hạo đánh văng ra mấy ngàn trượng, thời khắc này cũng lau máu tươi nơi khóe miệng, ánh mắt lộ ra sát khí vô tận vung tay một cái, lập tức biển lửa không ngừng dâng lên, trong chớp mắt đã hóa thành một cái trụ lửa to lớn chọc trời.

Bầu trời trong chớp mắt hoàn toàn trở thành biển lửa, thanh âm Hỏa Phượng truyền ra.

- Hỏa Xích Hoa!

Gần như ngay khi thanh âm Hỏa Phượng vừa truyền ra, biển lửa trên bầu trời bất ngờ ngưng tụ thành một đóa hoa lửa to lớn. Hoa lửa tựa như vĩnh hằng, trong chớp mắt vừa hiển lộ ra trên bầu trời, nửa thế giới từ trên trời trở xuống liền trở nên nóng vô cùng.

Cùng lúc đó, đóa băng hoa của người khổng lồ cũng tràn ra khí tức cường hãn, khí tức băng hàn trên mặt đất phát càng thêm lạnh lẽo vô cùng.

Mạnh Hạo ở giữa không trung nhìn thấy hết thảy điều này, ánh mắt liền lộ ra tia sáng kỳ dị.

- Một kích hợp đạo! Trong chớp mắt này, người khổng lồ cùng Hỏa Phượng đồng thời hô lên, thân thể người khổng lồ lập tức tan vỡ, không ngờ lại dung nhập toàn bộ thân thể vào đóa băng hoa kia, khiến cho đóa băng hoa trong lúc nhất thời rực rỡ đến cực hạn.

Mà Hỏa Phượng cũng lập tức sáp nhập vào đóa hỏa hoa trên bầu trời, khiến cho hai đóa băng hoa - hỏa hoa kia trở thành thứ rực rỡ nhất trong thế giới này.

Hai đóa hoa, tại trong nháy mắt bay ra, phóng thẳng tới Mạnh Hạo.

Mạnh Hạo ngửa mặt lên trời cười lớn.

-Ta chờ, chính là đòn sát thủ này của các ngươi! Vừa dứt lời, khí thế trong cơ thể hắn không ngờ lần nữa bạo tăng, tóc dài bay phất phới, tay phải hắn bấm quyết, đệ bát cấm căn nguyên, đệ thất cấm căn nguyên, đệ lục cấm căn nguyên... cho đến đệ nhất cấm căn nguyên, trong nháy mắt ngưng tụ lại với nhau.

- Bát cấm quy nhất! Hai cánh tay Mạnh Hạo mở ra, tám đạo căn nguyên cấm pháp chung quanh hắn liền hóa thành sợi tơ, rồi trong nháy mắt lập tức hợp thành một tấm lưới lớn, ầm ầm khuếch tán ra xung quanh.

Trong nháy mắt liền va chạm với hai đóa băng - hỏa hoa. Thế giới vỡ vụn, thiên địa vặn vẹo, một cỗ gió lốc cường hãn đến cực hạn ầm ầm khuếch tán về bốn phía. Mạnh Hạo bên trong cỗ gió lốc phun ra máu tươi, dưới cỗ lực lượng kia, thân thể hắn như sắp bị xé rách ra.

Nhưng ánh mắt hắn cũng sáng ngời, hắn đợi, chính là giờ khắc này!

- Giáp hóa gương đồng, phản chiếu rung trời! Tại một sát na này, áo giáp trên người hắn kiền nhanh chóng tách rời ra, tạo thành 7 mảnh gương vỡ, sau đó ngưng tụ lại hợp thàng một mặt gương không trọn vẹn!

Đây chính là loại phương pháp sử dụng thứ hai của gương đồng!

Gần như ngay khi mặt gương xuất hiện, cỗ gió kinh khủng lốc do băng - hỏa hoa và bát cấm quy nhất tạo thành kia không ngờ lại bị mặt gương trực tiếp chiết xạ, thay đổi quỹ tích... trực tiếp đánh xuống mặt đất!

Giờ phút này, người khổng lồ và Hỏa Phượng đang ẩn trong băng hoa và hỏa hoa đều biến sắc, nhưng cũng không kịp ngăn cản. Mạnh Hạo giảo phóng toàn bộ tu vi, thân thể giống như một lưỡi dao sắc bén, cũng theo cỗ gió lốc kinh khủng kia đánh xuống mặt đất.

Trong chớp mắt, một cỗ lực lượng kinh khủng ngưng tụ lực lượng mạnh nhất của ba người tạo thành gió lốc liền đánh vào lớp băng trên mặt đất.

Uỳnh uỳnh uỳnh!

Mặt đất chấn động dữ dội. Một mình Mạnh Hạo không cách nào rung chuyển, nhưng hợplực ba người bọn họ, vào giờ khắc này, băng nguyên liền tan vỡ, mặt đất vỡ vụn như bị xốc lên, đánh ra một cái hố sâu to lớn, lộ ra... một lối đi tại bên dưới lòng đất!

Dưới thế giới băng hỏa này, không ngờ lại tồn tại một địa cung thông suốt khắp bốn phương.

Gần như ngay khi lối đi này xuất hiện, khí tức của mảnh gương thứ tám cũng truyền tới mãnh liệt trước nay chưa có. Mạnh Hạo cười lên ha hả, lập tức bay thẳng xuống địa cung.