Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1791: Triệu hoán của Đại Đế




Ý triệu hoán này không phải từ Mạnh Hạo tràn ra mà là từ ngọn đèn đồng thau trong cơ thể hắn, lúc này con mắt thứ ba của Mạnh hạo mở ra, tràn ra ánh sáng, ánh sáng này theo con mắt thứ ba khuếch tán ra cả thế giới!

Vô cùng rõ ràng, trong khoảnh khắc ánh sáng này cùng triệu hoán tản ra, cả thiên địa ầm ầm chấn động, đây là dao động thiếu niên áo bào vàng cũng không thể ngăn trở!

Cảnh tượng này làm thiếu niên áo bào vàng biến sắc!

Mạnh Hạo đứng giữa không trung, giống như thần linh, con mắt thứ ba trên ấn đường hắn tràn ra ánh sáng vô tận, khi con mắt thứ ba của hắn trước mặt thế giới này, tràn đầy thiên địa của quỷ hồn, nhiều quỷ hồn nơi này, vô biên vô tận, đã từng là phồn hoa thịnh thế, diệt La Thiên kia chỉ bằng một ngón tay!

Có thể nói, quỷ hồn mới là chủ nhân Minh Cung!

Mà lúc này, con mắt thứ ba của Mạnh Hạo mở ra, triệu hóa của đèn đồng thau, theo thần niệm của hắn, hóa thành ánh sáng, khuếch tán vô thanh vô tức về bốn phía, trong khuếch tán này, bên trong khu vực ngoài mảnh đại lục này, quỷ hồn vô cùng kia đã từng hướng về Mạnh Hạo cúng bái, trong chớp mắt đồng loạt chấn động, toàn bộ ngẩng đầu lên, ánh mắt mở mịt.

- Là ai... đang kêu gọi chúng ta...

- Đó là khí tức của Đại Đế, đó là dao động của Đại Đế...

- Là Đại Đế... đang kêu gọi chúng ta!

Thanh âm của bọn họ, người sống không nghe được, người ngoài không thấy được thân ảnh của bọn họ nhưng bọn họ có thể nhận ra lẫn nhau, quỷ hồn bốn phía truyền ra dao động.

Cũng chỉ có bọn họ mới nghe được thanh âm lẫn nhau, dần dần, thanh âm như vậy càng ngày càng nhiều, đến cuối cùng, gần như trở thành sóng âm, ngập lên trời.

Ngoài đại lục, tất cả hồn đầu run rẩy, trong mắt của bọn họ đều lộ ra kích động!

Từng tiếng gào thét kích động, lúc này từ trong khu vực ngoài tầng thứ nhất đại lục bỗng nhiên truyền ra khí tức rét lạnh vô cùng cuồn cuộn, lúc này ngập trời, tất cả quỷ hồn đồng loạt bay ra, từ bốn phương tám hướng, từ mọi chỗ trong khu vực toàn bộ bay lên, cuốn hết thảy tia rét lạnh có thể băng phong kia. Hướng vào trong cảm thụ của bọn họ, địa phương Đại Đế của bọn họ triệu phán điên cuồng đến..

- Đại Đế... đó là khí tức Đại Đế, ngài đang kêu gọi chúng ta!!

Số lượng những quỷ hồn này vô cùng nhiều, vô biện vô tận, gào thét bên ngoài cả tầng thứ nhất đại luc, hư vô truyền ra tiếng động "rắc rắc", không ngờ biến thành hàn băng mắt thường có thể thấy được, mọi nơi phế tích đóng băng, quỷ hồn vô cùng cuốn ở cùng một nơi, giống như sóng lớn kinh thiên, rầm rầm bao trùm trên cầu kia.

- Hết thảy người cản trở ta bái kiến Đại Đế đều phải bị phá hủy! Gào thét vô số, ngập trời.

Sương mù ảnh bốn phía cây cầu kia trong chớp mắt phát ra thanh âm bén nhọn, dường như khủng khiếp đến cực hạn, nhưng chưa kịp tiêu tán, lập tức bị băng hàn cùng quỷ hồn vô cùng của mặt cắt kia nghiền ép dày xéo.

Cầu run lên rầm rầm, trên đó tất cả máu thịt cánh tay hợp thành cây cầu trong nháy mắt đều đống băng, trong thời gian chỉ mấy hơi thở, cây cầu kia hoàn toàn trở thành băng hàn, quỷ hồn vô biên bên ngoài vùng này rốt cục vọt tới tầng thứ nhất trên mặt đất.

Gần như khi bọn họ bước chân vào vùng đất này, bốn phía vô số phế tích trên mặt đất, cũng có từng thân ảnh xuất hiện, bọn họ bắt đầu còn mờ mịt, nhưng rất nhanh đã cảm nhận được triệu hoán của Mạnh Hạo, một lực phát ra từ tinh thần run run trở nên kích động của bọn họ, khiến cho tầng thứ nhất trên đại lục này, phế tích của tất cả, trong khu vực của tất cả, quỷ hồn của tất cả đều toàn bộ ngẩng đầu, phát ra thanh âm kích động.

- Là Đại Đế!

- Khí tức của Đại Đế... Đại Đế không chết, Đại Đế trở về!!

- Đại Đế... đang kêu gọi chúng ta!!

"Rầm rầm rầm!"

Đại lục đang run lên, vô luận là ngoài đại lục hay là trong đại lục, tất cả quỷ hồn tồn tại đều ở đây, cuồn cuộn lên từ bốn phía, hướng đến trung tâm khu vực, hướng đến địa phương của Mạnh Hạo, chen chúc lao xuống.

Một nơi như trong phế tích điện phủ, lúc này đột nhiên bùng phát ra khí tức kinh thiên, một thân ảnh mơ hồ, bất đồng với quỷ hồn của hắn, hắn dường như thăng thầm hơn, lúc này ngẩng đầu, ngóng về nơi xa xăm, khí thế trên người hắn ầm ầm ngập trời.

- Đại Đế... trở về! Hắn lẩm bẩm, nâng tay đánh về hư không một trảo, lập tức một cây hồn trượng rơi vào trong bàn tay, sau khi bị hắn bắt được, trực tiếp hóa thành một luồng khí băng hàn, ầm một tiếng trực tiếp đi xa.

Còn có một nơi khu vực, là một sông lớn, lúc này trong sông lớn này, nước sông cuồn cuộn, nổi lên một khuôn mặt dữ tợn, gương mặt này từ từ nhắm mắt lại, nhưng trong chớp mắt bỗng nhiên lại mở ra, lộ ra mờ mịt, sau đó mờ mịt lại biến thành kích động.

- Đại Đế... Đại Đế... Hắn run rẩy bay thẳng ra, kỳ hồn lớn, chừng mười ngàn trượng, cuốn lên bầu trời, trong nháy mắt hướng về địa phương Mạnh Hạo truyền ra triệu hoán, vội vã đi.

Nơi xa hơn nữa, trên đỉnh núi, có một năm nhân mặc áo dài trắng, yên lặng đứng ở đó, hắn cũng là hồn phách nhưng lại có ý chí của mình, lúc này thân thể run lên, mang không thể tin, từ từ quay đầu, nhìn về phương xa, hắn cười, tiếng cười mang theo kích động, mang theo khoa trương, mang theo điên cuồng.

- Không phải Đại Đế nhưng lại đại biểu Đại Đế... Hắn xoay người vụt qua, trong tiếng nổ vang, cuốn lên hàn băng vô cùng, trực tiếp đi xa.

Từng hình ảnh như vậy, tại tầng thứ nhất trên mặt đất, mấy chục người trong khu vực đều xuất hiện, những hồn ảnh này bay ra, thiên địa nổ vang, thế giới run lên!

Cả tầng thứ nhất Minh Cung đại địa, băng hàn vô tận, nếu như lúc này ở nơi cao nhất nhìn xuống, có thể thấy rõ ràng, mảnh đại lục này đang đóng băng mà mắt thường có thể thấy rõ!

Mọi phế tích trở thành hàn băng, mọi ngọn núi hóa thành băng sơn, mọi sông lớn trong nháy mắt hóa thành khối băng, vô số thảm thực vật, thậm chí ngay cả gió nơi này trong chớp mắt cũng hóa thành hàn băng.

Thế giới đang chấn động, thiên địa đang run rẩy, lúc này, tất cả mọi người ngoài tế đàn đều cảm nhận được một luồng rét lạnh cùng hoảng sợ phát ra từ tinh thần.

- Xảy ra chuyện gì?

- Không đúng, nhiệt độ nơi này lập tức thấp xuống nhiều lắm!

Khi mọi người ở nơi này kinh hãi, bọn họ lập tức thấy được có bông tuyết từ bầu trời rơi xuống, đó không phải là tuyết trắng mà là màu đen, nhưng trong mắt Mạnh Hạo, những cái này không phải là tuyết mà là hồn!

Đây là hắn lần đầu chân chính trên ý nghĩa, với ý chí của mình triệu hoán quỷ hồn trong Minh Cung, lúc này thiên địa biến sắc, bầu trời cuồn cuộn, Mạnh Hạo nâng tay giữa không trung, hướng ra phía ngoài vung lên, bốn phương tám hướng chung quanh hắn đóng băng vô tận, tiếng "rắc rắc" quanh quẩn, quỷ hồn vô biên, trong nháy mắt chen chúc lao xuống từ bốn phía.

Người ngoài không thấy được thân ảnh của bọn họ nhưng có thể nhận ra rõ ràng lúc này, bốn phía Mạnh Hạo tồn tại vô số khí tức long trời lở đất, như có thân ảnh không đếm hết tồn tại ở nơi đó.

Nhưng... thiếu niên áo bào vàng không giống với người khác, trạng thái lúc này của hắn là Hư Thần, dung hợp cùng với vùng thế giới này và mảnh thiên địa này. Hắn chính là thế giới, thế giới chính là hắn, cho nên hắn trong chớp mắt thấy được bốn phía Mạnh Hạo và chính mình có vô số quỷ hồn.

Hắn lại thấy được, những quỷ hồn này sau khi xuất hiện không ngờ đều lần lượt quỳ lạy với Mạnh Hạo, trong mắt bọn họ lộ ra cuồng nhiệt, trên người bọn họ tràn ra kích động.

- Bái kiến Đại Đế!

- Bái kiến Đại Đế!

- Bái kiến Đại Đế!

Thanh âm như vậy đếm không hết, trong nháy mắt ngập trời, nổ vang bầu trời, rung chuyển tinh không, hồn kia nhiều không thể tính toán, thanh âm hóa thành sóng âm, giống như thiên lôi cuồn cuộn.

"Không có khả năng!" Thiếu niên áo bào vàng hoảng sợ cực hạn, thân thể hắn run lên, thế giới của hắn lắc lư, tinh thần của hắn nhấc lên sóng lớn kinh thiên trước nay chưa từng có.

Hắn không thể tin những điều chính mình thấy, hết thảy những điều mình phát giác.

Nhưng quỷ hồn kia, lúc này vẫn đang gia tăng, từ bốn phướng tám hướng gào thét đến, số lượng nhiều dần dần tràn ngập trong vòng ngoài mấy chục dặm phương viên, vô cùng vô tận, toàn bộ đều quỳ lạy, toàn bộ đều kích động cuồng nhiệt!

Nhất là phương diện này, còn có một chút làm thiếu niên áo bào vàng tồn tại hoảng sợ, không ngờ đều quỳ lạy Mạnh Hạo, cảnh tượng này trực tiếp khiến thiếu niên áo bào vàng rung động đến trán chảy xuống mồ hôi lạnh.

Lúc này, Mạnh Hạo được vô số quỷ hồn quỳ lạy, hắn đứng ở nơi đó, giống như Đại Đế chân chính, ánh mắt lạnh như băng, nhìn bốn phía, mỗi một ánh mắt của hắn chạm đến tu sĩ đều sẽ tinh thần nổ vang, như có sấm sét nổ tung trong người, như có băng hàn phong ấn ngoài cơ thể.

Lão nhân chưởng giáo run rẩy, lộ ra hoảng sợ, lúc này đứng lên, tin thần nổi lên sấm sét, Sa Cửu Đông ở một bên lúc này cũng hít sâu, nhìn về phía Mạnh Hạo lộ ra kinh hãi.

Hai người bọn họ đều là cửu nguyên đỉnh phong mặc dù không có Hư Thần Biến, không thấy được những quỷ hồn kia nhưng thần thức bọn họ rõ ràng cảm thụ được, nhận ra Mạnh Hạo gần như triệu hóa toàn bộ quỷ hồn trong ngoài đại lục này đến!

Bốn phía này đã triệt để trở thành quỷ vực!

Nhất là băng hàn của cả đại lục càng làm cho hai người bọn họ hít sâu, bọn họ đều như vậy, đám người Thượng Quan Hoành cùng những Chí Tôn bát nguyên kia lúc này toàn bộ đều run rẩy, trong óc ù lên, bị cảnh tượng này hoàn toàn chấn động!

Mạnh Hạo giao chiến cùng thiếu niên áo bào vàng kia, lúc này, trực tiếp nổi lên đỉnh phong nhất!

Nhất là thiếu niên áo bào vàng, da đầu tê dại, hắn bất kể thế nào cũng không nghĩ tới, tự mình thi triển ra Hư Thần Biến, không phải bức ra căn nguyên thứ chín của Mạnh Hạo mà là... quỷ hồn vô tận ngập trời!

- Ngươi là ai!! Thiếu niên áo bào vàng phát ra thanh âm thảm thiết, hắn theo bản năng hỏi một câu, lúc này thanh âm vang vọng, Mạnh Hạo đột nhiên nâng tay, hắn cảm nhận được chính mình vào lúc này tuy rằng không phải Chủ Tể của thế giới này nhưng lại là Quân Vương của vô số quỷ hồn nơi này.

Thế giới không phải của hắn cũng không sao, hắn có thể đi chính phục!

Tay Mạnh Hạo hạ xuống, vung tay áo, ý chí của hắn tản ra, quỷ hồn vô biên vô tận bốn phía đồng loạt ngẩng đầu, toàn bộ nhìn về thiếu niên áo bào vàng, phát ra gào thét thảm thiết, cuồn cuộn, toàn bộ hướng về thiếu niên áo bào vàng nơi đó, rầm rầm đi đến.

Trong lòng thiếu niên áo bào vàng run lên, nguy cơ sinh tử trong tinh thần nháy mắt mãnh liệt đến cực hạn, hắn không có bất kỳ lựa chọn nào, lúc này chỉ có thể cắn răng gào thét, phát động toàn bộ lực lượng Hư Thần Biến, với cả lực lượng thế giới, đối kháng với quỷ hồn vô cùng bốn phía này.

Nhưng hắn quên mất một chuyện, hắn tuy rằng lúc này đã là Hư Thần Biến, trở thành thế giới nhưng vô số năm qua, vô luận là trước hạo kiếp hay là sau hạo kiếp cho tới bây giờ đều thuộc loại... mọi người đã từng tồn tại trên vùng đất này!

Bọn họ đã từng là tu sĩ, sau đó bọn họ là lệ quỷ!

----------oOo----------