Chiến tranh của
Đệ Nhất Thiên đại lục cùng Sơn Hải Giới trong 33 Thiên, vào giờ khắc này hoàn
toàn triển khai toàn diện. Bất kỳ Sơn Hải Giới tu sĩ nào ngẩng đầu, đều có thể
thấy được vô tận tinh không bên trên đã biến mất.
Thay vào đó là một mảnh mặt đất bàng bạc. Mặt đất đó như
đỉnh của cái nắp mây đen, đồng thời bao phủ cả Sơn Hải Giới, cũng tràn ra uy áp
kinh người. Thậm chí rất nhiều khu vực, tia chớp trôi đi, khi thì có tiếng vang
kịch liệt vang vọng bốn phương.
Chí Tôn đang chiến!
Chí Tôn dị tộc đến từ Đệ Nhất Thiên đang cùng Hải Mộng
Chí Tôn, với tinh không giữa Đệ Nhất Thiên cùng Sơn Hải Giới, đang bạo phát một
trận đấu sinh tử long trời lở đất!
Ý nghĩ của Hải Mộng Chí Tôn là đem chiến trường rơi vào Đệ
Nhất Thiên. Mà Chí Tôn dị tộc đó lại muốn khuếch tán dao động của chiến tranh
song phương ra Sơn Hải Giới, giữa chém giết lẫn nhau khiến tinh không vỡ vụn,
hư vô hóa thành gió lốc.
Trong lúc nhất thời, đạo ngân bị xé rách, quy tắc bị vỡ
nát!
Gần với trận chiến của Chí Tôn chém giết, lại là giao chiến
ở Đệ Tứ Sơn Hải, Địa Tạng cùng Chủ Tể dị tộc Mạn Đế La, khiến bên trong Đệ Tứ
Sơn Hải như lâm vào biển lửa. Âm La đại điện cùng ngọn lửa màu đen trỗi lên.
Sau khi Địa Tạng mạnh mẽ ngưng tụ vô tận hương hỏa, lại chẳng phân biệt được
trên dưới với Chủ Tể dị tộc!
Bốn người mạnh nhất của Đệ Nhất Thiên, giờ này có hai người
bị kềm chế. Hai tên Đạo Tôn dị tộc còn dư lại, một người hóa thân 5 phần, muốn
đánh chết các Đại Sơn Hải chủ, nhưng lại không như mong muốn, ngược lại bị kềm
chế, một dạng khó phân thắng bại.
Giờ khắc này, bốn đại cường giả của Đệ Nhất Thiên chỉ còn
lại có Đạo Tôn giáp vàng cuối cùng đó. Giao chiến giữa gã cùng Mạnh Hạo một dạng
trở thành trận tranh đấu trọng yếu trong Sơn Hải Giới này!
Cùng lúc đó, cường giả Đạo Cảnh đến từ Đệ Nhất Thiên cũng
đang chém giết lẫn nhau cùng lão tổ của các gia tộc tông môn ở Sơn Hải Giới.
Chiến trường vô biên còn có ở những Đệ Nhất Thiên đại lục, hạng người thiên
kiêu trong dị tộc. Thời khắc này phần lớn thần sắc dữ tợn, sát nhập vào trong
tu sĩ Sơn Hải, nơi đi qua, dường như không người nào có thể cản trở.
Nhưng rất nhanh, bên trong các Đại Sơn Hải Giới, các hạng
người thiên kiêu của gia tộc tông môn cũng đều chạy ra, tiến hành cản trở và
đánh chết.
Tiếng nổ ngập trời, Sơn Hải chấn động.
Bên trong giới của Đệ Nhất Sơn Hải giới, trận chiến của Đạo
Cảnh kéo dài. Những dị tộc cùng tu sĩ Sơn Hải của cảnh giới khác đều đang chém
giết. Trên chiến trường, có một vị dị tộc tu sĩ mặc áo bào đen, toàn thân có vảy
màu đen, duy chỉ có mi tâm có vảy màu trắng. Tu vi Cổ Cảnh nhưng chiến lực mạnh,
quét ngang bốn phương tám hướng.
- Chí Tôn Tiên Giới sao? Không chịu nổi một kích, sớm biết
như thế, cần gì 33 Thiên cùng nhau trấn áp, Đệ Nhất Thiên của ta đủ để quét
ngang. Mà lần này, trong Đệ Nhất Thiên Long Dịch tộc bảy mạch của ta, mạch thứ
ba chỗ Long Sơn ta nhất định có thể chiếm công đầu của việc giết chóc.
Mắt thấy nơi dị tộc thiên kiêu đi qua, không người nào có
thể cản trở. Vào lúc ý khinh miệt nơi khóe miệng càng rõ ràng, một đạo bạch
quang gào thét đến từ đàng xa.
- Khoác lác!
Theo bạch quang tới gần, một tiếng hừ lạnh truyền ra từ
trong, hóa thành một đạo thân ảnh. Đó là một người thanh niên áo trắng, chính
là danh sách Đạo Thiên của núi thứ nhất. Sau khi hắn tới gần, lập tức xuất thủ,
trong tiếng nổ ầm ầm, thần sắc của dị tộc thiên kiêu biến đổi, lộ ra ngưng trọng.
Núi thứ hai, núi thứ ba, núi thứ tư... một màn tương tự
bên trong tất cả Sơn Hải Giới cũng đang phát sinh.
Trong núi thứ tư, chiến tranh của Địa Tạng cùng Chủ Tể dị
tộc liên lụy phạm vi cực lớn, nhưng vẫn có không ít dị tộc sau khi phủ xuống,
chém giết với tu sĩ núi thứ tư bên cạnh.
Trong đại quan tu sĩ, có một nữ nhân, bình tĩnh được mọi
người bảo vệ. Cô gái nọ cũng không phải là tuyệt mỹ, nàng lạnh lùng, nhưng
trong mắt của nàng như ẩn chứa tinh tú. Từng đạo phong mệnh tràn ra từ trong
nàng, khuếch tán cả chiến trường của Đệ Tứ Sơn Hải, lấy lực một người, bố cục bốn
phương tám hướng, phát huy lực lượng của Đệ Tứ Sơn Hải đến cực hạn.
Cô gái ấy hơi có chút sát phạt đó chính là... Hứa Thanh!
Địa Tạng chẳng những có tu vi tự thân cao thâm, lại là
danh sư. Hứa Thanh thân là đệ tử của ông ta, dưới sự giáo dục của ông ta, chẳng
những tu vi tăng tiến vùn vụt, lại hiển lộ ra thiên tư hơi chút sát phạt.
Bên trong núi thứ bảy, mặc dù hầu hết tu sĩ trước đó đều
vâng theo mệnh lệnh của Bạch chủ, sát nhập vào Đệ Bát Sơn Hải, nhưng vẫn có một
ít người không có tham dự. Danh sách Vũ Văn Kiên của núi thứ bảy chính là một
người đó!
Thời khắc này hắn ngửa mặt lên trời gầm nhẹ, đang điên cuồng
chém giết với dị tộc thiên kiêu phủ xuống núi thứ bảy.
Trong Đệ Cửu Sơn Hải, Phương gia, Lý gia, các đại tông
môn toàn bộ xuất động. Tôn Hải, còn có tỷ tỷ của Mạnh Hạo, còn có các đại thiên
kiêu, toàn bộ đều dục huyết phấn chiến.
Lực lượng thiên kiêu vào giờ khắc này, trở thành sáng
chói gần với chiến tranh của Đạo Cảnh bên trong các Đại Sơn Hải Giới.
Mà phụ thân của Mạnh Hạo, tộc trưởng của Phương gia, ông
ta mặc dù không thể đi ra Nam Thiên Tinh, nhưng trong tiếng nổ ầm ầm của Nam
Thiên Tinh trận pháp, tất cả dị tộc phạm vào, khoảnh khắc tan vỡ.
Chiến tranh dường như cũng không phải bi quan như ông ta
dự đoán lúc ban đầu. Chiến tranh bộc phát trước thời hạn, Đệ Nhất Thiên phủ xuống
cũng không thuận lợi. Sơn Hải Giới phản kích mạnh, cũng khiến cho Đệ Nhất Thiên
dị tộc thất kinh.
Nhưng đây chỉ là sự lạc quan tạm thời, dù sao... 33
Thiên, chỉ là lực lượng của Đệ Nhất Thiên đại lục. Cho dù lực lượng của Đệ Nhất
Thiên đại lục vượt qua rất nhiều những Thiên đại lục khác, thêm vào đó 33 Thiên
Chí Tôn chung vào một chỗ, cũng chỉ có sáu vị. Nhưng cho dù là như vậy, cái mạnh
của 33 Thiên như cũ kinh người.
Quan trọng nhất là tuy rằng Chí Tôn chỉ có năm vị, nhưng
số lượng của Đạo Cảnh cùng Cổ Cảnh, lại vượt qua nhiều gấp mấy lần Sơn Hải Giới,
thực lực tổng hợp cực mạnh.
Nhưng nội tình của Sơn Hải Giới cũng không như mặt ngoài
nhìn thấy. Dù sao bên trong Sơn Hải Giới, như Hải Mộng Chí Tôn cùng với ý chí của
Sơn Hải đều khắc sâu hiểu rõ... chiến tranh với 33 Thiên sớm muộn gì... cũng sẽ
bộc phát!
Bọn họ sao có thể không có chuẩn bị!
Khi cuộc chiến tranh này bộc phát, ba đại đạo môn của
chín tòa Sơn Hải lại có dao động khuếch tán kinh người, vận sức chờ phát động!
Mà trong 33 Thiên, vẫn tồn tại một tầng Đệ Tam Thập Tứ
Thiên mặc dù được 33 Thiên đề phòng, nhưng một dạng cũng coi trọng, đó là...
Như Phong Giới!
Như Phong Chủ Tể, Chủ Tể của năm đó chưa chắc không có khả
năng trở thành... Chí Tôn sau khi thoát khỏi sự phong ấn và áp chế của Sơn Hải
Giới!
Cùng lúc đó, bên trong Sơn Hải Giới này, trong núi thứ nhất,
núi thứ ba, núi thứ năm, bên trong tinh không, mặc dù đại đa số khu vực đều ở
vào trong chiến tranh, nhưng lại có ba chỗ, nổi lơ lửng ba tòa đại điện tang
thương. Trên tấm biển của ba tòa đại điện đó, chia nhau có chữ to rồng bay phượng
múa tán phát ánh sáng có phong cách cổ xưa.
Thái Linh Điện!
Đạo Thần Điện!
Trảm Thiên Điện!
Thời khắc này, bên trong ba ngôi đại điện, chia nhau đang
ngồi hai cái thân ảnh, đều là một già một trẻ!
Lão giả như pho tượng, người trẻ dường như thiên kiêu!
- Sơn Hải rối loạn, mời chiến!
- Sư tôn, thân ta là danh sách đời trước, phong ấn đến
nay, vẫn xin sư tôn giải khai phong ấn của ta, để ta đi chiến!
- Trảm Thiên nhất mạch của ta, vốn chính vì trận chiến
này mà tồn. Tôn Giả, xin giải mở phong ấn cho ta!
Bên trong ba tòa đại điện, vào giờ khắc này, từ trong miệng
thân ảnh của ba người nhìn như thiếu niên đó, đều có thanh âm truyền ra, toàn bộ
quỳ lạy về lão giả trước mặt bọn họ.
Nhưng ba lão đó đều trầm mặc im lặng, dường như... đang đợi
phong mệnh đến.
Bên trong Đệ Cửu Sơn Hải, trên Nam Thiên Tinh, trong sóng
gợn bao trùm trận pháp của Lý gia, trong một chỗ núi rừng, chỗ đỉnh cao, có một
lão giả mặc áo bào trắng, đang yên lặng đứng ở nơi đó. Ông ta ngẩng đầu, nhìn Đệ
Nhất Thiên đại lục trên tinh không, trong mắt có tia sáng kỳ dị lóng lánh.
- Cuộc chiến tranh này vừa mới bắt đầu...
Lão giả nọ chính là Thủy Đông Lưu!
Tiếng động ầm ầm vang vọng trong Đệ Bát Sơn Hải. Thân ảnh
của Mạnh Hạo như sấm chớp. Lôi đỉnh ở đỉnh đầu thường hay lóe lên ánh chớp một
cái, lập tức liền đổi vị trí cùng với dị tộc mà ánh mắt của hắn có thể nhìn tới.
Đạo Tôn dị tộc mặc giáp vàng phía sau hắn, hai mắt đỏ thẫm
trong sự truy kích, ý phẫn nộ ngập trời. Với tốc độ của gã vốn có thể đuổi kịp
Mạnh Hạo, nhưng Di Hình Hoán Vị của Mạnh Hạo lại quá mức kinh người. Cho dù
sóng gợn quanh quẩn bên trong tinh không rất hỗn loạn, nhưng vẫn không có chút
nào trở ngại.
Thậm chí... Càng là chiến trường hỗn loạn, đối với Mạnh Hạo
mà nói thì càng có thể khiến cho thân ảnh hắn quỷ thần khó lường!
Đi bất kỳ địa phương nào, chỉ cần nơi đó có sinh mạng tồn
tại, Mạnh Hạo liền có thể khoảnh khắc xuất hiện ở bất kỳ khu vực. Sự truy kích
của dị tộc giáp vàng căn bản là vu sự vô bổ.
Thêm vào đó tâm cơ của Mạnh Hạo thâm trầm, hắn vốn có thể
kéo ra kịch liệt ở phạm vi lớn, nhưng lại cố tình không làm vậy, mà là trước
sau giữ vững một loại trong phạm vi khiến Đạo Tôn dị tộc mặc giáp vàng cho rằng
có thể truy kích. Cái này khiến cho gã rất khó đi hạ quyết định vứt bỏ Mạnh Hạo,
chuyển đầu đến những chiến trường khác.
- Chỉ sẽ bỏ chạy, ta xem ngươi có thể bỏ chạy bao lâu!
Đạo Tôn dị tộc thân mặc giáp vàng, hóa thân con thằn lằn
lửa đen. Khi nó rống giận, thân thể ầm ầm tán loạn, hóa thành biển lửa vô biên,
trong cuồn cuộn quét ngang bốn phương tám hướng, tốc độ nhanh hơn.
Lại ở bên trong biển lửa đó, có vô số phù văn lóng lánh,
mỗi một lần chớp động, tốc độ sẽ nhanh hơn. Khoảnh khắc nó tới gần, thân thể Mạnh
Hạo dịch chuyển một cái, lúc tránh ra, phía sau hắn nổ vang ngập trời, một cỗ
sóng nhiệt gào thét mà đến.
Sắc mặt của Mạnh Hạo khó coi, chiến lực của Đạo Tôn khiến
hắn ý thức được bản thân mình không đủ.
- Đáng tiếc, nếu như thân thể có thể đột phá, như vậy chiến
lực của ta cho dù không tắt đèn nữa, cũng có thể đánh một trận với Đạo Tôn!
Khi thân thể của Mạnh Hạo lần nữa dịch chuyển, trong ngọn
lửa truyền ra tiếng cười lạnh. Lúc tiếng cười vang vọng, thân thể của Đạo Tôn dị
tộc bỗng nhiên xuất hiện từ trong ngọn lửa, thân thể trong nháy mắt bành trướng,
phút chốc đã cao đến nghìn trượng, như người khổng lồ sừng sững trong tinh
không.
Chân đạp biển lửa, trong tay có tia chớp màu đen, vảy
toàn thân lần nữa sinh ra. Cái đuôi cùng thân đủ dài, hai cái sừng ở đỉnh đầu
khiến hư vô vặn vẹo. Toàn thân trên dưới tản ra uy áp bức người.
- Giết tộc đệ ta, ta cho ngươi hình thần câu diệt!
Đạo Tôn giáp vàng gầm nhẹ, ung dung sải bước, dưới chân
biển lửa nổ vang. Cũng không biết gã triển khai thần thông gì, tốc độ tăng mạnh,
dưới ầm ầm trong nháy mắt lại tới phía Mạnh Hạo.
Mạnh Hạo lập tức lui về sau, giữa hai người gào thét, nơi
đi qua, một mảnh nổ vang, ở Đệ Bát Sơn Hải vội vã đi.
- Ném bỏ tên này, không phải là không có biện pháp, nhưng
một khi hắn đi tới những chiến trường khác...
Mạnh Hạo nhíu mày, đáy lòng thở dài.
- Đánh chết người này, ta có lẽ không làm được, tuy
nhiên... vây khốn hoặc là phong ấn gã vẫn còn có chút biện pháp, chỉ cần một chút
thiên thời địa lợi...
- Nơi này là Đệ Bát Sơn Hải, Thiên Thần Liên Minh...
Đôi mắt của Mạnh Hạo lóe lên một cái, hắn nghĩ tới một chỗ!