Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1529: Nhục thân đại viên mãn! !




Mạnh Hạo cặp mắt đỏ thẫm, quần áo toàn thân của hắn bbị thiêu đốt, lộ ra thân thể cường hãn, đắm chìm trong thần hỏa. Chung quanh hắn, biển lửa vô tận.

Cả biển lửa điên cuồng vọt tới, ý đồ chui vào trong cơ thể Mạnh Hạo, muốn từ thất khiếu của hắn, từ chân lông toàn thân của hắn tràn vào. Trong mắt Mạnh Hạo lộ ra vẻ lạnh lùng, hắn vận chuyển tu vi, phong kín tất cả khiếu huyệt trong cơ thể, bao gồm cả lổ chân lông, đều khép kín trong chớp mắt.

- Thần hỏa tuy mạnh, nhưng cũng không phải không thể chấn động. Với hỏa này, luyện thân ta, trợ luyện thể của ta bước thêm một bước nữa! Mạnh Hạo vung hai tay lên, lập tức nhục thân Cổ Cảnh Hồn Đăng trên người hắn đột nhiên biến ảo.

Tổng cộng chín ngọn Hồn Đăng, trong đó có hai ngọn bị điểm sáng, còn bảy ngọn đèn khác ở trong trạng thái tắt.

Cổ Cảnh nhục thân của Mạnh Hạo, hiếm thấy ở thời nay, hơn nữa lại là Nghịch Cổ chi thân. Nhục thân Cổ Cảnh Hồn Đăng của hắn, khi mới bắt đầu không phải là đốt lên, mà là tắt đi!

Theo thân thể cường đại, sự tu hành của hắn, là khiến cho nhục thể Cổ Cảnh Hồn Đăng, nhất nhất đốt sáng!

- Luyện! Mạnh Hạo gầm nhẹ, biển lửa bốn phía rầm rầm bao vây hắn, không ngừng vây quanh, vì không thể tràn vào trong cơ thể Mạnh Hạo, cho nên hừng hực thiêu đốt trên nhục thể của hắn.

Nhục thể của Mạnh Hạo run rẩy, hai tay hắn nhanh chóng bấm quyết. Hắn không có luyện thể chi pháp, nhưng hắn có... Luyện đan chi pháp!

Mà đan đạo của hắn, vốn có thể coi thiên địa là lò luyện đan, đem tự thân hóa thành đan dược, với luyện đan chi pháp, đi luyện thể. Mà giờ này, Mạnh Hạo chính là làm như vậy, bất quá, không phải với thiên địa làm lò luyện đan, mà là... dùng tự thân làm lò luyện đan, rồi dùng tự thân làm đan dược, mượn ngoại hỏa, để cho mình mạnh hơn.

Trong tiếng ầm ầm long trời lở đất, hai mắt Mạnh Hạo nhắm nghiền, toàn thân đỏ thẫm, hai tay ấn quyết không ngừng, thậm chí xuất hiện tàn ảnh, vô số pháp quyết bị hắn đánh ra, không phải rơi xuống bốn phía, mà là nhất nhất rơi vào trên người mình.

Một màn này, cho dù là người thủ hộ ẩn giấu ở trên trời, cũng đều kinh hãi, nhưng rất nhanh thì y cười lạnh.

- Không có bất kỳ người nào có thể thành công. Có lời trớ chú của Đạo Phương đại nhân ở đây, Sơn Hải giới này, không người nào có thể hòa tan nguồn lửa của nghịch tặc Hỏa Viêm Tử!

- Ta sẽ hấp thu cho ngươi xem! Cặp mắt Mạnh Hạo bỗng nhiên mở ra, lộ ra ánh sao, tia sáng đều màu đỏ, nhìn chằm chằm vào hư vô trên bầu trời. Mặc dù không thấy được thân ảnh của đối phương, nhưng mà khí thế của hắn thời khắc này, vẫn khiến cho người thủ hộ cũng nội tâm cả kinh.

Mạnh Hạo ngửa mặt lên trời rống lớn, nhục thể của hắn không ngừng bbị luyện hóa. Trong việc luyện đan luyện thể này, trong biển lửa ngập trời này, thậm chí... Trong căn nguyên xung kích này, ngọn Hồn Đăng thứ ba chung quanh hắn chợt được đốt lên!!

Sau khi bị đốt lên, nhục thể của Mạnh Hạo, ầm ầm bạo phát. Nhục thể của hắn cường hãn hơn, lực lượng nhục thể của hắn đột phá trước đây, đã mạnh mẽ hơn!!

Sau khi nhục thể mạnh hơn, sức chịu đựng của Mạnh Hạo trong biển lửa này cũng theo đó bạo tăng. Nhưng chỉ cần nguồn lửa còn trong cơ thể, như vậy biển lửa bốn phía này sẽ vĩnh hằng không đình chỉ luyện hóa, hoặc là Mạnh Hạo tan thành mây khói, hoặc là... Phải hấp thu tất cả biển lửa này.

- Luyện thể là bước thứ nhất, chỉ có khiến nhục thể đạt tới trình độ nhất định trước, mới có thể hấp thu những thần hỏa này. Giống như lò luyện đan, nếu bản thân lò luyện đan không đủ để chịu đựng lửa nóng, như vậy thì sẽ nổ tung! Mạnh Hạo cắn răng, thần tình vặn vẹo, toàn thân tu vi vận chuyển, chống cự biển lửa tràn vào từ phía ngoài, đồng thời ngưng tụ tiên lực trong máu thịt, lần nữa chịu đựng luyện hóa!

Tiếng nổ vang không ngừng, biển lửa che mất Mạnh Hạo, dường như thật sự phải luyện hóa Mạnh Hạo trở thành một viên đan dược vậy!

Chó ngao lo lắng, nhưng nó không thể vào gần. Mạnh Hạo rõ ràng truyền cho nó một cái ý chí, khiến cho nó không được đến gần chút nào.

Đúng lúc này, Mạnh Hạo toàn thân khô héo, mắt thấy sẽ không thể chịu đựng, bỗng nhiên, cặp mắt hắn lần nữa mở ra, ngửa mặt lên trời gầm nhẹ, ngọn Hồn Đăng thứ tư trước mặt hắn bất chợt được đốt lên.

Sau khi bị đốt sáng, Mạnh Hạo thu được một chút cơ hội thở dốc, nhục thể của hắn cường hãn hơn. Lực lượng nhục thể của vượt hơn trước gần như gấp đôi, cặp mắt Mạnh Hạo nhoáng lên một cái, hai tay bấm quyết, tốc độ nhanh hơn, ấn ký.

- Tiếp tục!! Hai cánh tay hắn vung lên, biển lửa bốn phía bất chợt che hắn mất, nhưng mà khoảnh khắc che mất này...

Ngọn Hồn Đăng thứ năm, trực tiếp đốt lên!!

Sau khi bị đốt sáng, trên người Mạnh Hạo bạo phát ra một cổ khí thế kinh khủng. Khí thế này, không bỡi vì chút tu vi lực lượng nào, mà toàn bộ đến từ... nhục thể khí huyết kinh khủng của Mạnh Hạo vào thời khắc này!

Khí huyết lực lượng nhục thể này, khiến cho người thủ hộ trên bầu trời chỗ này, thần sắc đại biến, thân ảnh hiển lộ ra, rõ ràng là một nam nhân trung niên, mặc áo giáp màu vàng, giống như Chiến Tiên, nhưng mà thần tình của y vào lúc này lại mang vẻ cả kinh.

Y cũng không nghĩ tới, Mạnh Hạo không ngờ có thể kiên trì lâu như vậy. Dĩ vãng, y đã thấy mấy người trước cũng có ý đồ hấp thu nguồn lửa, nhưng kẻ kiên trì dài nhất cũng chỉ là hơn mười cú hít thở mà thôi.

- Nguồn lửa vĩnh hằng, thần hỏa vô biên, ngươi kiên trì càng lâu, đại biểu ngươi phải chịu đau khổ càng nhiều. Nam nhân trung niên này cười lạnh lên tiếng, ánh mắt nhìn về phía Mạnh Hạo như nhìn người chết.

Lời nói của y vừa mới truyền ra, Mạnh Hạo bỗng nhiên lần nữa mở mắt ra, ở trong biển lửa nhìn về phía nam nhân trung niên, dần dần nở nụ cười, chỉ có điều nụ cười này là đang chịu đau khổ, nên có vẻ dữ tợn.

- Nếu ta không có đoán sau, trong quá trình ta hấp thu nguồn lửa, ngươi không thể xuất thủ đối với ta, như vậy... ngươi hãy ở chỗ đó nhìn cho kỹ một chút, ta làm như thế nào... để khiến nguồn lửa này thuộc về mình, để cho mình sử dụng, làm như thế nào... hấp thu tất cả biển lửa vào bên trong cơ thể của ta. Sau đó... Lại làm như thế nào, chém chết ngươi!

Thanh âm Mạnh Hạo truyền ra, mang vẻ kiên quyết, khiến cho nam nhân trung niên biến sắc. Y đích xác không thể xuất thủ vào lúc Mạnh Hạo hấp thu thần hỏa. Thần hỏa ấy, vào thời khắc này là trong trạng thái cuồng bạo nhất. Đừng xem Mạnh Hạo kiên trì cho tới bây giờ, nhưng nếu là tự thân y vào gần, thần hỏa sẽ trong nháy mắt cuồng mãnh hơn.

Dù sao ở trong nguồn lửa này, ẩn chứa ý chí của Hỏa Viêm Tử kia. Ý chí này ngày thường ở vào trạng thái bị trấn áp, nhưng một khi có tiên nhân đến truyền thừa, liền sẽ bạo phát.

Nam nhân trung niên này, đích xác là... Không dám vào gần ở thời khắc này. Y chỉ có thể chờ, chờ Mạnh Hạo chết ở trong quá trình kế thừa!

Vào lúc thần sắc của y biến hóa, nhục thể Mạnh Hạo đánh ầm một tiếng, không ngừng khô héo, dường như tất cả khí huyết cả người đều bị thiêu đốt tiêu hao hết trong nháy mắt, nhưng ngọn Hồn Đăng thứ sáu chung quanh hắn chợt trực tiếp đốt lên!!

Kèm theo sự đốt sáng này, Mạnh Hạo hô hấp dồn dập, hắn cho dù là có sáu ngọn Hồn Đăng, cũng chỉ là gia tăng thời gian có thể chịu đựng ở trong thần hỏa này, hơn nữa đây là luyện hóa ngoại tại, không dám cho thần hỏa vào cơ thể, nếu không trong ngoài đồng thời bạo phát, hắn ở dưới trạng thái này, hẳn phải chết là không thể nghi ngờ.

-Còn muốn mạnh hơn một chút nữa, luyện hóa!! Mạnh Hạo bấm quyết càng nhanh chóng hơn, vì để cho nhục thể luyện hóa mạnh hơn, hắn không tiếc kích thích một chút nguồn lửa ở trong người. Khi nguồn lửa bị kích thích, trong nháy mắt biển lửa bốn phía đột nhiên tăng tốc ngưng tụ, khiến cho chung quanh Mạnh Hạo biển lửa vô tận, chó ngao cũng tốt, nam nhân trung niên cũng tốt, đều không thể không lùi lại.

Mạnh Hạo nhục thể gần như da bọc xương, duy chỉ có cặp mắt lấp lánh có thần, mà ngọn Hồn Đăng thứ bảy chung quanh hắn vào thời khắc này vừa xuất hiện hỏa miêu, rất nhanh, trực tiếp đốt lên.

Khoảnh khắc ngọn Hồn Đăng thứ bảy đốt lên, Mạnh Hạo cảm nhận được nhục thể cường hãn trước nay chưa từng có. Trái tim của hắn nhảy lên, giống như sấm sét, nhục thể của hắn tuy rằng gầy, nhưng mà trong nhục thể này ẩn chứa lực lượng nhiều gấp mấy lần trước đây. Thậm chí nếu giờ khắc này Mạnh Hạo gặp lại Tự liệt Đạo Thiên của núi thứ nhất, hắn chỉ cần một quyền là có thể làm cho Đạo Thiên hộc máu bị thương nặng.

Nhục thể cường hãn, với một loại trình độ điên cuồng, không ngừng được kéo lên, không ngừng bạo phát. Trong thế giới thần hỏa nơi này, thời khắc này đối với Mạnh Hạo mà nói, đã trở thành chỗ tạo hóa nhục thể của hắn!

Nhưng tiền đề cho hết thảy cái này, là Mạnh Hạo cuối cùng có thể hấp thu tất cả căn nguyên thần hỏa chỗ này hay không, nếu không... Thời khắc này cường hãn, chẳng qua là một cánh hoa trong gương, trăng trong nước mà thôi.

- Còn có thể đốt thêm nữa! Mạnh Hạo cặp mắt khô nứt, hô hấp dồn dập, trạng thái của hắn thời khắc ày, là nhục thể cường hãn vô tận, nhưng mà ngọn lửa sinh mệnh lại ảm đạm. Biển lửa đang đoán luyện nhục thể của hắn, nhưng cũng đang hao mòn sinh cơ của hắn.

Nhục thể lần lượt bạo phát, không thể bổ sung sinh cơ, chỉ là cảnh giới Vĩnh Hằng khôi phục, không thể đối kháng cùng căn nguyên thần hỏa này. Mạnh Hạo trước mắt đã có chút rối loạn, đúng lúc này, hắn đột nhiên tay phải hung hăng điểm trên ngực, kích thích trái tim tự thân, khiến cho trái tim bạo phát, khí huyết vận chuyển tăng nhanh, mượn khí huyết tăng nhanh, chịu đựng thần hỏa thiêu đốt.

Oành oành oành!

Tại nguy cơ trước mắt này, ngọn đèn nhục thể Hồn Đăng thứ tám của Mạnh Hạo, bất chợt đốt lên!!

Sau khi được đốt lên, lực lượng nhục thể của Mạnh Hạo, đã kinh thiên động địa, đạt tới Cổ Cảnh đỉnh phong, thậm chí chỉ thiếu chút nữa liền có thể có thể sánh với Cổ Cảnh đại viên mãn.

- Không có lợi ích gì, uống rượu độc giải khát thôi, chỗ này biển lửa vô tận, ta sẽ xem coi ngươi bị thiêu đốt trở thành tro bụi từng chút một. Nam nhân trung niên nhìn chằm chằm Mạnh Hạo, nội tâm y cũng cả kinh, nhưng mà vẫn còn là tin tưởng vững chắc là, không người có thể ở dưới lời nguyền rủa của Đạo Phương đại nhân, thành công thu được nguồn lửa.

Mạnh Hạo chợt ngẩng mạnh đầu, nhìn xuyên thấu qua biển lửa, nhìn nam nhân trung niên.

- Như vậy, ngươi hãy nhìn cho kỹ đi! Mạnh Hạo thanh âm khàn khàn, khi truyền ra, tu vi trong cơ thể hắn bỗng nhiên không toàn lực chống cự biển lửa tràn vào nữa, mà là trong phút chốc buông lỏng ra hết thảy, buông lỏng lổ chân lông, mở ra tất cả khiếu huyệt, giống như là buông lỏng ra miệng cống, khiến cho biển lửa khắp bốn phía này, đột nhiên thuận lợi từ lổ chân lông toàn thân của hắn, điên cuồng tràn vào trong cơ thể hắn!

Sự đau nhức kịch liệt đến trong một cái chớp mắt, khiến cho Mạnh Hạo run rẩy kịch liệt. Hắn cắn chặt răng, loại đau khổ này, nếu so với luyện thể còn mãnh liệt hơn, cũng may nhục thể của hắn đã cường hãn sơ với trước không ít, nếu không, tràn sâu vào như thế, sợ là không được mấy nhịp thở, nhục thể của hắn liền trực tiếp biến thành tro bụi.

Trong cơ thể hắn, nguồn lửa dường như truyền ra lời triệu hoán, bốn phía thần hỏa cuồn cuộn, với Mạnh Hạo làm trung tâm, dường như tìm được chỗ thoát trước đây chưa từng có, ầm ầm kéo tới, không ngừng tràn vào.

Cùng lúc đó, khi biển lửa này đi vào trong cơ thể, toàn thân tu vi của Mạnh Hạo bạo phát, La Thiên Đạo Tiên lực lượng ầm ầm tràn ra, ánh sáng xanh rực rỡ, Niết Bàn Quả thứ ba tăng tốc hòa tan trong cơ thể hắn!

Theo quả Niết Bàn Quả thứ ba tăng tốc hòa tan, Mạnh Hạo vốn đã là La Thiên Đạo Tiên sáu bảy thành, thời khắc này tu vi bạo phát, biển lửa chung quanh hắn ầm ầm cuốn lên, theo chân lông toàn thân hắn, trực tiếp tràn vào.

Trong một cái chớp mắt, hắn lại dùng thần hỏa kia, để khiến cho Niết Bàn Quả thứ ba của tự thân tăng tốc hòa tan!

Đầu tiên là luyện thể, rồi sau đó luyện Niết Bàn Quả, đây là cách mà Mạnh Hạo có thể nghĩ tới. Mượn căn nguyên thần hỏa, khiến cho mình không ngừng địa cường đại, rồi mới có thể hoàn toàn hấp thu!

- Ánh sáng xanh này... Đây là... Cặp mắt của nam nhân trung niên chợt co rụt lại. Trước đó y cũng nhìn thấy, nhưng mà không để ý. Vào giờ khắc này, ở trong biển lửa này, ánh sáng xanh này rực rỡ, khiến cho y không thể không đi để ý. Sau khi nhìn kỹ, sắc mặt của y trong nháy mắt đại biến. ----------oOo----------