Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1379: 33 giới Sơn Hải kiếp!




Theo bàn tay Mạnh Hạo đè xuống đầu Nhất Pháp Tử, lập tức trong đầu Mạnh Hạo chấn động ầm ầm như muốn nổ tung, trong sát na này, từng hình ảnh, từng tin tức trong đầu Nhất Pháp Tử lập tức tràn ra. Thần thức Mạnh Hạo sáp nhập vào trong trí nhớ Nhất Pháp Tử, thấy được rất rõ ràng.

Thân thể hắn chấn động, hô hấp dồn dập, ánh mắt của hắn lộ ra vẻ không thể tin nổi, mặc dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng hắn vẫn bị ký ức của Nhất Pháp Tử khiến cho rúng động ngập trời.

Nhất Pháp Tử phát ra tiếng hét thảm thiết, đây là đau khổ lớn nhất mà đời này hắn phải chịu đựng, trước đó, hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, một người cao cao tại thượng tại Linh Tinh Giới như hắn, lại có một ngày, bị người ta sưu hồn.

Khóe miệng hắn phòi ra bọt mép, hai mắt tràn ngập tơ máu, con mắt lồi ra thật lớn, toàn thân của hắn co quắp lại, trong đầu của dường như đang có một cái bàn tay bóp nát óc của mình, không ngừng khuấy động trong đầu mình vậy, loại đau khổ này... không thể tả nổi!!

Tiếng hét của hắn, đủ để khiến cho hết thảy người nghe được phải kinh sợ.

Mà tay phải Mạnh Hạo, tựa như có một lực hút vô hình chụp lên đầu Nhất Pháp Tử, mặc cho Nhất Pháp Tử giãy dụa như thế nào, cũng không thể thoát khỏi lòng bàn tay của Mạnh Hạo.

Giờ khắc này, Mạnh Hạo cũng không để ý tới Nhất Pháp Tử nữa, hắn đang không ngừng thở gấp, hắn bị những hình ảnh vừa nhìn thấy khiến cho chấn động ngập trời.

- Đây là... Mạnh Hạo lẩm bẩm.

Hắn thấy được một cái thế giới!

Thế giới kia, hết thảy đều ngược lại, bầu trời ở bên dưới, mặt đất ở trên, hết thảy kiến trúc, hết thảy sông núi, đều đổi chiều nằm ở phía trên.

Mà nhật nguyệt tinh tú, không ngờ lại đều ở dưới chân!

Đạp lên tinh tú, đứng ở trên mặt trời, lúc ngẩng đầu, có thể thấy được từng dãy núi vô cùng rộng lớn, còn có từng tòa thành trì cổ xưa.

Ở giữa những thành trì kia, đều có một pho tượng, pho tượng kia, đều là mãng xà chín đầu!

Ở nơi này, Mạnh Hạo thấy được vô số sinh mạng, những sinh mạng này, không ngờ hầu hết đều giống như Nhất Pháp Tử, người không ra người, thú không ra thú.

Chỉ có không nhiều lắm sinh vật, mới có bộ dáng như tu sĩ, nhưng cho dù là vậy, những tu sĩ kia vẫn khiến cho Mạnh Hạo có cảm giác người không ra người, thú không ra thú. Khí tức từ trên người bọn chúng tràn ra, đều là bạo ngược, đều là cuồng bạo, đều là âm lãnh, đều là sát khí ngập trời.

Nơi này... không phải là bất kỳ một giới nào trong Cửu Đại Sơn Hải.

Nơi này chính là một thế giới...bên ngoài Cửu Đại Sơn Hải!

Mặc dù Mạnh Hạo chưa từng rời khỏi Đệ Cửu Sơn Hải, nhưng trong chớp mắt này, hắn rõ ràng cảm nhận được thế giới của Nhất Pháp Tử, tồn tại một loại khí tức cùng quy tắc bất đồng.

Nơi này rất hung tàn, có lực bài xích kinh khủng đối với hắn, dường như ở cái thế giới này, giết chóc, mới là pháp tắc cường đại nhất.

- Nơi đó... Là chỗ nào! Mạnh Hạo hít sâu một hơi, trong đầu trở nên lùng bùng, trước đó hắn đã đoán được một ít, lai lịch tên Nhất Pháp Tử này nhất định rất thần bí, thời khắc này tận mắt nhìn thấy thế giới kia, Mạnh Hạo đã hoàn toàn chắc chắn, Nhất Pháp Tử... không phải sinh mạng trên Cửu Đại Sơn Hải.

Gần như ngay khi Mạnh Hạo thấy được thế giới kia, thì những hình ảnh, tin tức đến từ trong trí nhớ tên Nhất Pháp Tử ùn ùn tràn vào trong đầu như sấm sét, như muốn lật đổ hết toàn bộ nhận thức của hắn về thế giới.

- Thời kỳ viễn cổ, trên thượng giới có tiên!

- Tiên nhân sẽ sinh ra Chí Tôn, bởi vậy mà địa vị nơi đó cường đại khó có thể hình dung, cho nên nơi đó được gọi là... Chí Tôn Tiên Giới!

- Chí Tôn Tiên Giới, chính là đệ nhất giới trong khắp vũ trụ!

- Bên dưới Tiên Giới có ba ngàn giới, phụ thuộc vào Chí Tôn Tiên Giới, đời đời cung phụng Tiên giới, vô tận sinh linh, đều khát vọng tu hành để phi thăng, bước chân vào Tiên giới.

- Ai cũng muốn thành tiên!

- Linh Giới, Tinh Giới, Thủy Mộc Giới, Thiên Nhân Giới, Linh Tinh Giới, Thao Lâm Giới... ba ngàn hạ giới, toàn bộ đều sùng bái Chí Tôn Tiên Giới!

- Bất kỳ một người nào từ Chí Tôn Tiên Giới phủ xuống, đều giống như thần linh tại ba ngàn hạ giới!

- Thời gian dần trôi, không biết bao nhiêu kỷ nguyên sau, hạo kiếp phủ xuống...

- Hết thảy ghi chép có liên quan đến trận hạo kiếp kia, đều được khắc thành hình ảnh, lưu lại trong Linh Tinh Giới... Ngày đó, trong tinh không xuất hiện chín mặt trời, kéo theo một pho tượng khổng lồ trông rất có thần thái quét ngang tinh không, pho tượng kia là một nam nhân, một nam nhân có mái tóc bạc trắng!

Ngày đó, tại một khu vực tinh không khác, xuất hiện chín con bướm, kéo theo một cỗ quan tài khổng lồ, nghiền ép hư vô, bên trên quan tài, khắc họa chúng sinh!

- Hai cổ thế lực này, mỗi một phe đều không kém gì Chí Tôn Tiên Giới, cường đại đến mức khiến ba ngàn hạ giới run rẩy.

- Hạo kiếp, cứ như vậy triển khai... Trận chiến ấy, ba ngàn hạ giới bạo động, trước nguy cơ ập đến, vô số hạ giới đã bị trấn áp bao nhiêu kỷ nguyên kia lập tức làm phản, phối hợp với hai cỗ thế lực không kém gì Chí Tôn Tiên Giới kia, đã lật đổ Chí Tôn Tiên Giới!

- Trận chiến ấy... Tiên giới bị chia năm xẻ bảy, vô số tiên nhân tử vong, rất nhiều Cổ Tiên bị tiêu diệt, La Thiên Đạo Tiên mạnh mẽ cũng bị tử vong, chín đại Đế Tôn đều chết gần hết, chỉ còn lại có vị ba đại Chí Tôn, không biết triển khai pháp thuật gì, đã ngưng tụ ra chín tòa núi, chín vùng biển, trở thành tàn phiến của Tiên giới.

- Sau trận chiến ấy, ba ngàn hạ giới bị hủy diệt hơn chín thành, cuối cùng chỉ còn lại có 33 giới, ngày càng phát triển, trở thành 33 đạo phong ấn, phong tỏa tàn phiến Tiên giới!

- Từ đó về sau, 33 giới này lấy việc giết chết tiên nhân làm thú vui, dùng tiên huyết để tẩy lễ, như một tiêu chí đánh giá thanh danh của 33 giới!

Thân thể Mạnh Hạo run rẩy, một loạt tin tức không ngừng tràn vào trong óc hắn, bất tri bất giác, Nhất Pháp Tử vùng vẫy yếu dần, rồi trở nên bất động.

Đầu lâu của hắn, xuất hiện chằng chịt vết nứt, ngọn lửa sinh mệnh của hắn, đã hoàn toàn tắt ngấm, hồn phi phách tán.

Thân thể hắn, dần dần lạnh như băng, hai mắt của mờ đục.

"Rắc" một tiếng, Mạnh Hạo trong lúc thất thần, không khống chế được lực đạo, đã trực tiếp bóp nát đầu Nhất Pháp Tử.

Thi thể Nhất Pháp Tử rơi xuống hư vô, dần dần trở thành một phần của Tiên Khư, phiêu đãng bay đi xa. Tay phải Mạnh Hạo theo bản năng nâng lên, cách không phát ra một trảo, lập tức chiếc nhẫn trên ngón tay Nhất Pháp Tử bay ra, bị Mạnh Hạo hút tới.

Gần như ngay khi Nhất Pháp Tử chết đi, trên Đệ Cửu Sơn, Huyền Vũ đang gào thét thê lương liền từ từ đình chỉ, thân thể nó không còn run rẩy nữa, lần nữa chìm xuống thiên trì, không nhúc nhích.

Nước trong hồ cũng khôi phục lại như thường, không còn nổi sóng nữa, mặt nước trông tựa như một mặt gương.

Tu sĩ Quý gia thở phào nhẹ nhõm, đồng thời, giọng nói của Quý Thiên cũng vang lên trong đầu các cường giả Đạo Cảnh đang tiến vào Tiên Khư.

- Dị tộc đã bị đánh chết, xin thông báo... cho các vị đạo hữu biết.

Cơn chấn động khắp Đệ Cửu Sơn Hải, vào giờ khắc này vô thanh vô tức biến mất, những Đạo Cảnh đang tiến vào Tiên Khư lần lượt dừng bước, trầm mặc ngẩng đầu nhìn về phía Tiên Khư thần bí, hồi lâu sau liền quay người rời đi.

Phương Thủ Đạo chần chờ một chút, rồi cũng lựa chọn rời đi.

Tiên Khư lại khôi phục như thường, lần nữa trở nên yên tĩnh, những phế tích hài cốt lơ lửng kia, vẫn trôi đi vô định, dường như vĩnh viễn cũng không dừng lại vậy.

Sâu trong Tiên Khư, Mạnh Hạo ngẩng đầu lên, hai mắt lộ ra vẻ mờ mịt, trong đầu của hắn không ngừng hiện lên từng hình ảnh và tin tức hắn sưu hồn thấy được.

Hồi lâu sau, vẻ mặt Mạnh Hạo trở nên phức tạp. Hắn cũng không hoàn toàn tin vào ký ức Nhất Pháp Tử, nhưng kết hợp với phán đoán cùng hiểu biết của mình, hắn có tám thành khẳng định, hết thảy những điều đó, hẳn là sự thật.

- Đây chính là lịch sử của Cửu Đại Sơn Hải sao? Mạnh Hạo lẩm bẩm.

- Chí Tôn Tiên Giới... chẳng trách khi ở tại Nam Thiên Tinh, ta từng nghe được một số lời nói kỳ quái.

- Tiên nhân... Mạnh Hạo trầm mặc, ánh mắt hơi sáng lên.

- Phong Yêu nhất mạch, nhất định có liên quan đến Cửu Đại Sơn Hải, thậm chí vô cùng có khả năng, có liên quan đến ba đại Chí Tôn còn sống sót kia!

Mạnh Hạo khẽ lẩm bẩm, rồi chợt ngẩng đầu, nhìn lên bầu trời.

- 33 giới trấn áp ở bên ngoài... là đang canh chừng Cửu Đại Sơn Hải sao...

- 33 giới, 33 thiên... Mạnh Hạo như nghĩ ra điều gì đó, hắn lại nghĩ tới Phong Yêu đời thứ sáu đã từng gặp qua, còn có tiếng nói từ trong ngọc giản của Phong Yêu đời thứ tám phát ra...

- Sơn Hải kiếp...

- Phong Yêu nhất mạch, mỗi một đời đều phải đi độ Sơn Hải kiếp, như vậy xem ra, kiếp mà mỗi một đời Phong Yêu nhất mạch đều phải đi độ, rõ ràng chính là... tiến vào 33 giới kia, giết chết bọn chúng, phá vỡ phong ấn của bọn chúng! Mạnh Hạo hít sâu một hơi, tâm thần chấn động, rất lâu sau mới chậm rãi bình phục lại, hắn hiểu rõ, với tu vi của mình bây giờ, cho dù có biết được những bí mật này, cũng không thể nào phá vỡ được phong ấn.

- Danh sách... Hai mắt Mạnh Hạo lóe lên một cái, trong trầm mặc, hắn nhìn bốn phía, rồi xoay người bay về phía xa, chôn hết thảy nghi ngờ cùng phán đoán xuống đáy lòng. Hắn biết việc quan trọng nhất hiện tại, chính là phải rời khỏi Tiên Khư thần bí mà nguy hiểm này, tiến vào Đệ Cửu Hải, đi Cửu Hải Thần Giới.

- Đi Cửu Hải Thần Giới, thu lại những phần thưởng lúc trước ba đại đạo môn đã hứa hẹn, khiến cho bản thân không ngừng cường đại, tiến vào Cổ Cảnh... tìm hiểu Đạo Cảnh!

- Nếu mỗi một đời Phong Yêu nhất mạch đều phải đi độ Sơn Hải kiếp, như vậy chỉ cần ta không ngừng trở nên cường đại, một ngày nào đó... ta sẽ đích thân dỡ lên tấm màn bao phủ Cửu Đại Sơn Hải, tự mình đi chứng thực xem cuối cùng... ký ức của Nhất Pháp Tử là thật hay giả! Ánh mắt Mạnh Hạo lộ ra vẻ chấp nhất, sự rúng động trong lòng, lúc này cũng đã ổn định lại.

Thân thể hắn hóa thành cầu vồng, bay nhanh trong Tiên Khư, hắn nhìn hài cốt phế tích lơ lửng ở xung quanh, nhớ đến truyền thuyết về Tiên Khư, truyền thuyết kia nói rằng... Tiên Khư, chính là mảnh vỡ Tiên giới sau khi sụp đổ trong tràng đại chiến năm xưa.

Trong trầm mặc, Mạnh Hạo tăng nhanh tốc độ, thần thức tản ra, cẩn thận tránh đi những nơi nguy hung hiểm. Trên đường đi, hắn nhiều lần dừng lại, nhìn những phế tích cùng những pho tượng không hoàn chỉnh, còn có từng cỗ thân thể cao lớn kia, trong đầu hắn không khỏi hiện lên những hình ảnh viễn cổ năm xưa.

Thời gian trôi qua, nháy mắt đã nửa tháng.

Nửa tháng này, Mạnh Hạo liên tục bay trong Tiên Khư, khi thì tốc độ bạo tăng, khi thì chậm chạp. Một ngày nọ, khi hắn đang bay về phía trước, bỗng nhiên chợt khựng lại giữa không trung, hắn quay đầu, chợt thấy được một khu vực có màu đen kịt dưới mặt đất, nơi đó mọc đầy cỏ dại, nhưng trong đó lại có không ít... tiên thảo mà ngoại giới sớm đã tuyệt chủng!

Vừa nhìn thấy phiến mặt đất này, Mạnh Hạo lập tức chấn động mạnh.

- Là nơi này! Đồng tử của hắn hơi co rụt lại.

----------oOo----------