Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1262: Kinh động nghị các




Sự cười nhạo của ngoại giới khiến hơn 400 dược đồng này có không ít cảm thấy lúng túng, bước chân chần chờ. Bọn họ căn bản cũng không cho rằng mình có thể thành công. Nếu không phải họ rất cuồng nhiệt đối với Mạnh Hạo, đổi thành những người khác yêu cầu như vậy, bọn họ sẽ cảm thấy đối phương không có hảo ý.

- Không cần để ý bọn họ, cứ tin tưởng ta!

Mạnh Hạo ở bên trong đám người lập tức lên tiếng. Khi thanh âm truyền ra, bên trong thần sắc hắn lộ ra vẻ nghiêm túc, trong hơn 400 dược đồng chần chờ rối rít cắn răng.

Bọn họ như cũ không cho rằng mình có thể thành công, nhưng muốn biết được, khoảng cách thành công của bản thân mình thông qua tầng thứ nhất của Dược Các rốt cuộc là có khác biệt bao lớn.

Người vây xem bốn phía vang lên tiếng cười nhạo, thậm chí có một ít dứt khoát đi theo phía sau, muốn đi xem bọn họ xông vào Dược Các. Nhất là còn có một ít đan sư bậc một biết Phương Quần, sau khi thấy một màn như vậy thì rối rít lắc đầu.

- Phương Quần chỉ vì cái trước mắt. Những người này cũng đều là dược đồng trên đỉnh núi 7191 của hắn mà thôi.

- Tuy rằng dược đồng thuộc về ngọn núi, mỗi khi xuất hiện một người thông qua tầng thứ nhất của Dược Các, đan sư giảng thuật đều có thể lấy được khen thưởng. Nhưng một nhóm người này đều là tộc nhân vào đan đạo không tới mấy năm, không có khả năng thành công.

- Nghe nói Phương Hạo đó mấy tháng nay đã sớm thay thế Phương Quần, trở thành người giảng thuật thảo mộc của đỉnh 7191, lại còn thu điểm cống hiến. Chuyện này đúng là một chuyện tiếu lâm.

Trong người nói cười bốn phía, Phương Quần cùng với hơn 400 dược đồng kia đồng loạt đi tới bên trong núi, xuất hiện phía trước Dược Các, dọc theo đường đi cũng có một ít đan sư thấy được, nhưng lại không để ý.

Cho dù là hơn 400 người, nhưng ở đan đạo nhất mạch cũng không phải việc hiếm thấy. Dù sao nhân số của đan đạo nhất mạch nhiều lắm. Tuy nhiên Dược Các rất là huyền diệu, cũng không phải là một lần chỉ có thể tiến vào một người, cho dù một lần đi vào vạn người cũng có thể.

Dường như không gian tự thành bên trong nó khiến cho mỗi một người đến đều đơn độc khảo hạch.

Hơn 400 dược đồng rối rít cắn răng, sau khi đưa ra điểm cống hiến đang muốn bước chân vào Dược Các, Mạnh Hạo hít sâu một hơi, bỗng nhiên lên tiếng.

- Các ngươi nhớ kỹ một chút, chỉ cần xuất ra trình độ ngày thường của các ngươi thì không có vấn đề!

Hơn 400 người rất thấp thỏm, rối rít cười khổ ôm quyền về phía Mạnh Hạo, khi họ cắn răng, từn người bước vào bên trong Dược Các. Trong chớp mắt, hơn 400 người biến mất.

Thời khắc này bốn phía có mấy ngàn người vây xem, mỗi một người đều đang chờ nhìn chuyện tiếu của những người xông vào Dược Các.

Phương Quần rất khẩn trương, bốn phía không ít người đều biết ông ta. Sự châm biếm trước đó, ông ta đã nghe vào trong tai, nhưng không cách nào cãi lại.

Thần sắc của Mạnh Hạo bình tĩnh, đứng ở giữa không trung, nhìn Dược Các.

Thời khắc này bên trong Dược Các, trong mỗi một chỗ không gian của hơn 400 dược đồng sau khi thấy được trước mắt xuất hiện một ngàn cây dược thảo đều thất kinh.

- Hả? Sao lại giống nhau như đúc với những thứ khảo hạch của Phương sư chứ?

- Dường như... Càng đơn giản hơn một chút a, những thứ này ta gần như đều biết...

- Thời gian trăm hơi thở ư? Ta luyện tập quá nhiều lần, sớm đã thành thói quen.

Những dược đồng đó mỗi một người đều trong kinh ngạc, nội tâm kích động,. Trước đó họ vẫn không cho rằng mình có thể thành công, nhưng bây giờ lại dấy lên hy vọng.

Thời gian trôi qua... thời gian một ngàn hơi thở sắp đến.

- Thật không hiểu nổi Phương Quần nghĩ thế nào. Còn những dược đồng kia thì từng người một không biết trời cao đất rộng, bọn họ không có khả năng thành công.

- Thời gian sắp tới rồi, bọn họ cũng sắp phải ra, phương diện này chỉ cần có một người có thể thành công, ta cũng đi một đầu đụng phải chết.

Khi người bốn phía rối rít nói cười, bỗng nhiên, trong tầng thứ nhất của Dược Các trực tiếp có một đạo ánh sáng khoảnh khắc xuất hiện. Ánh sáng đó vừa ra, bốn phía trong nháy mắt an tĩnh.

- Lại có người thành công sao? Dù sao cũng hơn 400 người, khó tránh khỏi sẽ có cá biệt may mắn thành công...

- Nói không chừng là một người thiên kiêu của đan đạo. Nhưng trái lại khiến người ta thất kinh.

Sau khi mọi người bốn phía đang yên tĩnh, vừa mới nghị luận, bỗng nhiên, trên tầng một của Dược Các xuất hiện đạo ánh sáng thứ hai.

Ngay sau đó, đạo thứ ba, đạo thứ tư, đạo thứ năm... Trong chớp mắt, lại có 113 đạo quang, khoảnh khắc xuất hiện. Những ánh sáng ấy ngưng tụ chung một chỗ, lập tức rực rỡ, cho dù là khoảng cách rất xa cũng có thể thấy được.

Mọi người bốn phía trong nháy mắt tĩnh mịch. Từng người một trợn mắt há hốc mồm, mở to mắt, lộ ra không thể tin. Trong đầu óc của bọn họ lại nổ ầm ầm, toàn bộ ngây người ở nơi đó.

Điều này vượt ra khỏi dự liệu của bọn họ, đây làm cho bọn họ không thể tin.

Cùng lúc đó, bên ngoài Dược Các giữa tia sáng lóng lánh, hơn 400 dược đồng toàn bộ xuất hiện. Những người đó thông qua tầng thứ nhất, lộ ra vẻ mừng như điên, trong phấn chấn có hưng phấn đến cực hạn. Mà những người thất bại không ngờ cũng không như đưa đám, mà là từng người một đôi mắt phát sáng. Bọn họ thấy được hy vọng, thậm chí trong đó có một ít khoảng cách thành công chỉ thiếu chút nữa.

- Quá đơn giản, ta không ngờ đều biết toàn bộ!

- Ta thành công rồi, ha ha, ta thành công rồi, học tập đan đạo ba năm, ta thông qua tầng thứ nhất của Dược Các. Ta thành công rồi!

- Cám ơn nhiều Phương sư, cám ơn nhiều Phương sư!

Những người này hô trào một chút xông về chỗ Mạnh Hạo. Từng người một hưng phấn lớn tiếng lên tiếng. Phương Quần hít thở dồn dập, một dạng kích động.

Trên mặt của Mạnh Hạo lộ ra mỉm cười, vội ho một tiếng. Ánh mắt quét qua người vây xem bốn phía đang trợn mắt há hốc mồm, hắn bỗng nhiên nghiêm túc lên tiếng.

- Có gì hưng phấn, có gì tốt ngoài ý muốn chứ?

- Ba tháng này, mỗi người các ngươi đều lấy ra mấy trăm điểm cống hiến, tới nghe lấy ta giảng thuật thảo mộc. Nếu không thông qua tầng thứ nhất của Dược Các cỏn con này mới gọi ngoài ý muốn.

- Bây giờ các ngươi nói cho ta biết, nghe ta giảng thuật thảo mộc, cho ta điểm cống hiến, có đáng giá hay không?

Mạnh Hạo vừa nói xong, hơn 400 dược đồng trong hưng phấn đồng loạt rống lớn, thanh âm quanh quẩn. Những người trợn mắt há hốc mồm bốn phía rối rít tâm thần chấn động.

Mạnh Hạo cười ha ha một tiếng, xoay người rời đi. Hắn tin, chuyện này nhất định sẽ nhấc lên một chút sóng gió ở đan đạo nhất mạch.

- Mấy ngày nay không thể tiếp tục giảng thuật, chờ một chút... chắc hẳn có người, vội tới đưa cho ta điểm cống hiến.

Đôi mắt của Mạnh Hạo phát sáng, tràn đầy mong đợi.

Nhưng Mạnh Hạo vẫn xem thường chuyện lần này. Mấy ngày kế tiếp với gió lốc do đan đạo nhất mạch đưa tới, hơn 400 người đồng thời xông vào Dược Các, có hơn 100 người thành công thông qua.

Chuyện này vốn dĩ cũng không có gì, nhưng nếu đi nhìn một chút về thời gian những người học tập thảo mộc thông qua, liền sẽ khiến cho một loạt hoảng sợ.

Dài nhất cũng chỉ có hơn năm mươi năm, ít nhất không ngờ chỉ có ba năm. Loại chuyện như vậy lập tức khiến đan sư bên trong núi cũng đều chấn động.

Thậm chí Đan Sư Nghị Các phụ trách việc vận chuyển chỉnh thể của cả đan đạo nhất mạch cũng đều bởi chuyên môn khai một lần nghị hội, tổng cộng có 19 vị đan sư là trưởng lão của đan đạo nhất mạch.

19 người trưởng lão đó đều là đan sư bậc tám!

Giờ khắc này ở chỗ sâu bên trong núi, trong một đỉnh núi cao ngất trong mây có một cái đại điện cổ xưa nghiêm nghị, bên ngoài đại điện có mười cỗ pho tượng to lớn. Mỗi một cỗ đều đại diện cho đan sư trong đan đạo Phương gia, một đoạn năm tháng huy hoàng nhất.

Đan Sư Nghị Các được cử hành trong đại điện cổ xưa nơi đây.

- Phương Hạo, bốn tháng trước từ Nam Thiên Tinh trở về, về tới bên trong gia tộc, huyết mạch môn quang mười ngàn trượng. Là thiên kiêu của Phương gia ta, rồi sau đó vì chủ mạch đại trưởng lão an bài, Phương Hạo đi tới đan đạo nhất mạch ta. Do đan sư bậc năm Phương Tuệ Quả chỉ dẫn, đưa đi Dược mộc thất ở đỉnh 7191!

Trong đại điện, có 19 cái ghế ngồi to lớn lơ lửng treo trên không, trung gian là một cái lò luyện đan hư ảo to lớn lóe lên ánh sáng sáng chói.

Mỗi một cái ghế ngồi đều có một thân ảnh đoan tọa. Bọn họ đều là tóc trắng xoá, tu vi không tầm thường, đan đạo lại long trời lở đất. Bất kỳ một người nào đi ra, đều được xưng tông sư trên đan đạo.

Người nói chuyện vào thời khắc này chính là một lão giả trong đó. Trên mặt của lão giả có rất nhiều nếp nhăn, đôi mắt hơi khép hờ, dường như không có khí lực mở ra. Trên người của ông ta có mùi thơm đan dược nhàn nhạt, dường như là sự tồn tại vĩnh hằng.

- Căn cứ sự hỏi ý của lão phu, kết hợp câu trả lời của Phương Tuệ Quả, hắn cho rằng Phương Hạo có lẽ hiểu được luyện đan, nhưng lại cuồng vọng. Sự chủ quan phán đoán tạm thời không nói đến, Phương Hạo đi đỉnh 7191, trong vòng hơn một canh giờ tìm ra 12 chỗ bày ra thảo mộc của đan sư bậc một Phương Quần, rồi sau đó tự mình giảng thuật thảo mộc, hấp dẫn mấy vạn người đến.

- Đan sư bậc hai Phương Tu Trung, được tộc nhân Phương Vân Dịch chi nhánh trong chủ mạch câu động, ra mặt cùng Phương Hạo đấu cược thảo mộc. Phương Hạo dễ dàng thắng lợi không nói, hắn lại liếc mắt liền nhìn ra bí mật bất truyền chiết cây thảo mộc của đan sư bậc năm thảo mộc, nói ra phương pháp phối chế. Ta đi xác nhận qua phương pháp phối chế của hắn hoàn toàn chính xác!

Lão giả nhàn nhạt lên tiếng.

- Từ nay về sau, hắn với danh nghĩa của giảng thuật thảo mộc, thu hồi điểm cống hiến...

Khi nói tới chỗ này, lão giả dừng một chút, những lão giả khác ở bốn phía có một ít nở nụ cười.

- Vì nhân số quá nhiều, chỉ có mấy trăm người, cho nên hắn kiếm mấy chục ngàn điểm cống hiến, dường như còn chưa thỏa mãn. Vì thế hắn đến Dược Các, liên tục vượt qua hơn 140 của tầng thứ nhất.

Không có một lần thông qua, thậm chí có thể nói, hắn căn bản là không muốn thông qua. Sau khi ra ngoài, hắn sửa sang lại thảo mộc, bắt đầu giảng thuật cho dược đồng của đỉnh 7191. Hắn nói... hoàn toàn chính là thảo mộc khảo hạch của Dược Các tầng thứ nhất.

Cứ như vậy, với loại phương pháp gian dối này, lại càng khiến dược đồng quen thuộc phương pháp khảo hạch trước, thậm chí tăng thêm huấn luyện. Đến ngày hôm nay, hắn khiến hơn 400 dược đồng, có hơn 100 người thành công qua tầng thứ nhất.

- Chư vị, sự điều tra có quan hệ với Phương Hạo chính là những điều này, các ngươi thấy thế nào?

Lão giả nhàn nhạt lên tiếng, cho dù là ông ta cũng đều cảm thấy Mạnh Hạo rất thú vị.

- Tiểu tử này rốt cuộc điên rồi phải không, không ngờ thu lấy điểm cống hiến mà giảng thuật thảo mộc. Lão tử lúc còn trẻ, sao không nghĩ tới!

- Có ý tứ, bất quá loại gian dối này phải cho một chút trừng phạt, phạt hắn đi dọn dẹp rác đan thế nào?

- Không được, trừng phạt quá nặng. Muốn lão phu nói, phân cho ta đi bảo hắn thử đan cho ta, xem ta làm sao thu thập hắn.

- Cũng không tính là gian dối, hắn có thể nhớ kỹ tất cả dược thảo ở tầng thứ nhất của Dược Các, có thể thấy được trình độ về thảo mộc của hắn đã đến một trình độ rất kinh khủng. Lão phu cũng thật tò mò, hắn nếu xông được Dược Các thì có thể qua mấy tầng.

Mọi người rối rít lên tiếng, lời nói không đồng nhất. Có người cảm thấy đây là chuyện nhỏ, ngược lại rất có hứng thú với bản thân Mạnh Hạo. Có người lại cho rằng gió này không thể lâu, phải lập tức át chế, mà Mạnh Hạo cần bị trừng phạt.

Đến cuối cùng, cũng không có một cái kết quả. Trong 19 cái ghế ngồi, một lão nhân ngồi ở ghế phía trước nhất, ông ta mặc một thân trường bào màu trắng, tóc bạc đầy đầu, từ đầu đến cuối một câu nói không có nói, đang nhắm mắt. Thời khắc này đôi mắt chậm rãi mở ra, trong mắt dường như ẩn chứa tinh tú, dường như những tinh tú đó đang bị luyện hóa vậy, rất là kinh người.

Ông ta ho khan một tiếng.

Một tiếng ho khan đó làm cho tất cả lão giả ở bốn phía toàn bộ an tĩnh lại, mang cuồng nhiệt cùng sùng kính, nhìn về phía lão nhân.

- Một tên vãn bối mà thôi, tùy hắn đi, nhưng quy tắc ở tầng thứ nhất của Dược Các phải thay đổi một chút.

Lão nhân chậm rãi lên tiếng, thanh âm vừa ra, lão giả bốn phía toàn bộ cúi đầu xưng phải.

Trong nháy mắt bọn họ cúi đầu, trong mắt của lão nhân lộ ra một tia sáng kỳ dị.

- Thủ pháp luyện đan của Côn Lôn Đạo sao... Còn có một chút dấu vết của Yêu Tiên Tông ở bên trong, có ý tứ, có ý tứ.