Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1073: Ngươi có biết Liễu Tử Xuyên




- Thanh kiếm kia... Một kiếm bảy xích, 9 kiếm ba xích, tỏa ra hào quang rực rỡ, có tia chớp chạy quanh, giống như lôi kiếp phủ xuống, chẳng lẽ... chẳng lẽ chính là Tam Cửu Kiếp Kiếm trong truyền thuyết!

- Trống trận đó, sao giống như Viễn Cổ Chân Linh Cổ có ghi trong điển cố... Con rối bên cạnh, làm cho ta kinh hãi run sợ!

- Đó là cây gì, quỷ dị như vậy, còn có 3 trái!

- Còn có chân thú kia, nhìn thôi đã phát lạnh, chẳng lẽ là bảo vật Vấn Đạo!

- Đó là... Rồng đen? Là rồng thật sự! Con rồng này có vẻ nhỏ, nhưng toàn thân nó là bảo bối!

Mấy trăm ngàn tu sĩ ở ngoài Hồ Đạo thượng cổ, chứng kiến cảnh tượng hiếm thấy ở Nam Vực!

Mấy chục tu sĩ Trảm Linh, tụ tập bên trên hồ chính vạn trượng, trong phun trào, những bóng dáng lập tức xuất hiện.

Oành!

Đông đảo pháp bảo, chợt bùng lên ngay khoảng khắc tranh giành!

- Cút!

- Lão phu nhìn trúng thứ này!

- Đó là của ta, ai dám giành, ta giết kẻ đó!

Ầm ầm bùng nổ, mười mấy cường giả Trảm Linh lao thẳng về phía bảo vật mà họ coi trọng, nhất thời tiếng nổ dội trời, thiên địa biến sắc.

Ở trong đó, đáng chú ý nhất là thiếu niên Nhất Kiếm Tông, kế là con rối Kim Hàn Tông, đều có khí tức Vấn Đạo tỏa ra, mà quỷ dị nhất là ba người Lục Bách Bắc Địa, ba người này ở ba hướng khác nhau, nhưng nơi đi qua, hư vô vỡ vụn.

Ba người đột nhiên xuất hiện, làm cho tu sĩ Nam Vực giật mình, nhưng hiện tại không phải lúc truy cứu lai lịch, mỗi người đều lao về phía pháp bảo mà mình coi trọng.

Thiếu niên Nhất Kiếm Tông tốc độ cực nhanh, khoảnh khắc đến gần trường kiếm bảy xích, giơ tay muốn nắm lấy.

Con rối khổng lồ Kim Hàn Tông tỏa ra khí tức tán phát Vấn Đạo, cất bước đi thẳng về phía trống trận to lớn cùng con rối cạnh nó, tốc độ cực nhanh, một đường đánh bay Kiếm lão Nhất Kiếm Tông cùng mấy cường giả Trảm Linh.

Lão tổ Tống gia tốc độ cực nhanh, toàn thân tỏa ra khí tức bài xích linh lực thiên địa, nơi đi qua, mơ hồ có bóng đao kiếm tận trời, mục tiêu của hắn là một cái ngọc giản tỏa ra hào quang màu tím.

Thập cửu tổ Lý gia, hiện tại muốn nổi điên, mục tiêu là con rồng đen!

Tử Vận Tông, chỉ có một mình Khô Đạo đến, mục tiêu của hắn là cái cây thân đỏ sẫm, lá đen, hoa lam, kết thành 3 trái trắng!

Về phần Đế Dã Bắc Địa, cả người cục mịch, trong tay xuất hiện một cây lang nha bổng to lớn, khí tức hoang dã tỏa ra, cực kỳ dũng mãnh, một đường vung lang nha bổng, hư vô vỡ vụn, mục tiêu xông tới chính là cái chân màu đen trăm trượng.

- Đó là của Đế Dã ta!

Còn có Chu Trần đạo tử Linh Đài Tông, đến từ Bắc Địa, cả người âm nhu cực hạn, hư vô xung quanh hắn không tan vỡ, mà vặn vẹo cực hạn, nơi đi qua đều xuất hiện lụi tàn.

Thần sắc âm lãnh, lao về phía vòng sáng vàng phát ra lực lượng phong ấn.

Người cuối cùng, là một trong tứ đại tinh thiếu Nam Thiên, người đứng đầu dưới Vấn Đạo Bắc Địa, Trảm Linh có thể chiến Vấn Đạo sơ kỳ, đến từ Đế Tông, Lục Bách!

Ở trong hồ đạo phun trào, hắn đứng đó, nhưng lại không ở trong thời không này, hắn chỉ cần muốn, có thể đi lại trong bất cứ thời không nào.

Ánh mắt của hắn quét qua vật phẩm xung quanh, cuối cùng rơi vào thi thể con rồng đen, khoảng khắc nhìn tới, ánh mắt hắn lóe lên kỳ dị.

Cất bước chợt lóe lên, đi thẳng về phía thi thể rồng đen, mà kẻ tranh giành với hắn, là thập cửu tổ Lý gia.

Những người này, mỗi người đều có mục tiêu, có giống nhau, có khác nhau, ngoài bọn họ ra, các cường giả Trảm Linh tông môn gia tộc Nam Vực cũng xông về phía những mục tiêu khác.

Trong đó Huyết Yêu sáu lão tản ra, nhắm về phía vật phẩm làm mình chấn động, đỏ mắt đánh tới.

Trận tranh cướp này nhìn hỗn loạn, thực tế lại phân biệt rõ ràng, chỉ có cường giả mới đi cướp những vật nhìn bề ngoài đã tỏ rõ bất phàm, về phần những người khác, không có tư cách mà tranh cướp.

- Đáng chết! Đó là của ta!

- Hồ đạo vô chủ, bất kỳ bảo vật nào cũng là của người có duyên, ngươi không có duyên, cút ngay!

- Giết!

Ầm ầm rung trời, gợn sóng lan tỏa, chỉ nháy mắt tiếp xúc liền có tiếng hét thảm, một cường giả Trảm Linh Kim Hàn Tông bị Khô Đạo chân nhân trực tiếp chém giết.

Một người Lý gia đến gần con rồng đen, đang hưng phấn muốn thu lấy, đàng sau có tiếng thở dài, thân thể hắn liền run lên, phun máu, thân thể lập tức thành vũng máu, nguyên thần bay ra chưa kịp trốn đã vỡ vụn trong thời gian.

Lúc này, ở bên hồ đạo ngàn trượng cạnh đó, Mạnh Hạo nhập định, trong đầu phát ra tiếng nổ ầm ầm, Khô Viêm Yêu Pháp Bản Tôn Đạo, cuối cùng bị hắn hiểu thấu, chia cắt ra.

"Khô, Viêm, Yêu, Pháp, Bản, Tôn, Đạo!" Mạnh Hạo đột nhiên mở mắt.

"Thuật này, không phải 3 tầng, mà là 7 bộ phận!"

"Mỗi một chữ, đại biểu một loại bí thuật, một khi tu thành, uy lực không tưởng!"

"Trong đó chữ Bản, là pháp môn phân thân!"

"Đáng tiếc trước kia ta hiểu sai, đi đường vòng, bằng không có thể sớm tìm hiểu chân tướng, thực lực còn có thể tăng lên!"

"Hiện tại ta hiểu sâu nhất, lại không phải phân thân chữ Bản, mà là chữ Khô!"

"Khô, vạn vật đều khô, nhưng cây khô cũng có thể tái sinh, thuật này trái là sinh, phải là chết, trái là quá khứ, phải là tương lai!"

"Mà chữ Khô này, cũng giống Huyết Yêu Đại Pháp tầng thứ ba, đi vào Linh Mạch Cảnh, cũng có chỗ tương tự, cắn nuốt linh mạch, trên thực tế... lại tương tự chữ Khô!"

"Linh mạch khô héo, như là phế đi tu vi, hơn nữa điều khiển thời gian, lại như gieo hạt giống, gieo trong thời gian này, thu hoạch ở ngoài thời gian!"

"Đây, chính là chân ý của Huyết Yêu Đại Pháp Linh Mạch Cảnh!"

"Chỉ cần cho ta chút thời gian bế quan, chỉ cần nửa tháng, ta có thể chân chính bước vào Huyết Yêu Đại Pháp tầng thứ ba!" Ánh mắt Mạnh Hạo lóe lên, sâu trong mắt bùng nổ ánh sao, trên người bùng lên khí thế kinh người lên tận trời.

Khí thế xuất hiện, làm cho tu sĩ trên hồ đạo phát hiện, lập tức, những ánh mắt rơi vào người Mạnh Hạo.

Khi bọn họ nhìn tới, Mạnh Hạo cũng ngẩng đầu, trong mắt xẹt qua tia sáng lạnh, thân thể thuấn di đi thẳng đến không trung hồ đạo.

- Mạnh Hạo!

- Trước đó hắn đang cảm ngộ, hiện tại khí thế càng mạnh hơn, chẳng lẽ đột phá!

- Đáng chết, hắn tham dự vào, lại thêm một kình địch!

- Nhất định đừng nhìn trúng pháp bảo chỗ ta, để ý của người khác đi! Đủ loại ý tưởng trào ra, nhìn như chậm, thực tế đều xảy ra trong nháy mắt.

Oành!

Mạnh Hạo bước chân vào hồ đạo, khoảng khắc đó, khí thế của hắn liền dẫn tới 4 người chú ý trọng điểm!

Người đầu tiên, chính thiếu niên Nhất Kiếm Tông, ánh mắt co rụt.

Ba người sau, lại là 3 vị thiên kiêu đến từ Bắc Địa, trong đó Chu Trần đạo tử Linh Đài Tông nhíu mày, thần sắc có chút ngưng trọng, còn Đế Dã ánh mắt khinh miệt, nhưng trong lòng lại vô cùng cảnh giác.

Ở đây có hứng thú với Mạnh Hạo nhất, chính là Lục Bách, hắn nghiêng đầu liếc Mạnh Hạo, vừa nhìn, người hắn liền chấn động mạnh.

"Chính là hắn!" Cảm giác vận mệnh, nháy mắt làm cho Lục Bách xác định, người thanh niên này chính là người mà vận mệnh định sẵn phải chiến, như là Lê Tiên đại nhân đã nói.

Mạnh Hạo vừa đến, lập tức làm mọi người kinh sợ, ánh mắt hắn quét qua, Mạnh Hạo nhắm thẳng với cái chân màu đen.

Hắn vừa chọn lựa, làm không ít người thầm thở phào, tiếp tục tranh cướp.

Đế Dã ánh mắt toát ra sát khí, đánh đấm tung hoành, nhắm thẳng tới cái chân đen.

Thiếu niên Nhất Kiếm Tông kia lúc này nắm lấy trường kiếm bảy xích, khí thế ầm ầm bùng nổ, ngửa mặt cười to. Ở chỗ rồng đen, thập cửu tổ Lý gia phun máu, không đấu nổi Lục Bách, đã bị Lục Bách phất tay thu lấy con rồng đen.

Mục tiêu của Kim Hàn Tông là trống trận con rối to lớn, có những Trảm Linh muốn cướp với hắn, nhưng dưới khí tức Vấn Đạo, một đường đánh giết, trực tiếp cướp đi.

Cây to đỏ sẫm, không ai tranh cướp với Khô Đạo, danh hào Đan Quỷ đại sư, vật luyện đan, người ngoài lấy cũng không dùng được, tự nhiên bị Khô Đạo chân nhân lấy cả cây.

Mục tiêu của Tống gia, là ngọc giản màu tím, cũng thành công lấy được.

Về phần vòng sáng màu vàng, không ít người tranh cướp với Linh Đài Tông Chu Trần, nhưng đều phun máu văng ra, có 2 người trực tiếp chết tại trận, bị Chu Trần nắm lấy vòng sáng.

Về phần những thứ khác, đều bị các tu sĩ Trảm Linh tông môn gia tộc phân chia.

Ở bên cái chân màu đen, Đế Dã đã đến, lang nha bổng quét ngang, kéo theo nước hồ, hắn giơ tay nắm lấy cái chân đen.

Nhưng ngay khi hắn sắp chạm tới, Mạnh Hạo ầm ầm xông tới với tốc độ không tưởng, một đường xuyên qua hư vô, khi xuất hiện đã ở bên cạnh cái chân đen.

- Cút! Đế Dã rống giận, nhìn thấy Mạnh Hạo muốn tranh giành với mình, vung lang nha bổng đánh tới.

Mạnh Hạo thần sắc như thường, nắm tay lại trực tiếp đánh ra một đấm, một đấm này không có khí tức Vấn Đạo, nhưng sức mạnh người đứng đầu dưới Vấn Đạo bùng nổ, trực tiếp đánh vào lang nha bổng.

Tiếng nổ rung trời, Mạnh Hạo chấn động, lang nha bổng bắn ra, Đế Dã biến sắc, người lảo đảo lùi lại 7-8 bước, ngẩng đầu lên, thần sắc dữ tợn.

- Thì ra ngươi không yêu nghiệt như Lục Bách! Đế Dã người lóe lên, ầm ầm xông tới, hắn cùng 3 người Lục Bách dù đến sớm, nhưng ngay cả Lục Bách cũng không thể nhìn trước hình ảnh khu vực trung tâm trước khi hồ chính bùng nổ, chỉ đến khi hồ chính bùng nổ, hư vô xung quanh chấn động, có thể dịch chuyển, mới có thể nhìn thấy, bởi vậy không biết Mạnh Hạo kinh người như thế.

- Bắc Địa? Mạnh Hạo ánh mắt thâm thúy, chầm chậm nói, hắn cảm nhận được khí tức tu sĩ Bắc Địa trên người nam nhân này.

- Chính là Bắc Đế Hoang tộc Đế Dã! Nam nhân này ngửa đầu rống lên, xông về phía Mạnh Hạo.

- Ngươi có biết Liễu Tử Xuyên? Mạnh Hạo chợt lên tiếng.

----------oOo----------