Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1032: Chiến một trận!




- Hắn sao có thể mạnh như vậy!!!

- Cho dù là hắn có đại đạo phủ xuống, là đại đạo Trảm Linh với ta không giống nhau, nhưng cũng không có đạo lý kinh khủng như vậy!

- Hắn còn không có thi triển thuật pháp, cũng không có lấy ra pháp bảo, chỉ là thân thể!!!

- Chết tiệt! Thân thể của hắn đến trình độ nào? Pháp bảo không có hiệu quả, thần thông không thể rung chuyển, đây là thân thể gì? Phi Tiên Thánh Tôn khủng khiếp, hắn cực kỳ hoảng sợ, tu hành đến nay, hắn còn chưa từng gặp một tu sĩ cùng cảnh giới mà khủng khiếp như thế.

- Chết tiệt lão đệ thập tổ Vương gia, lão gài bẫy ta!!! Sớm biết người này yêu nghiệt như thế, nói cái gì ta cũng không tham dự vào... Phi Tiên Thánh Tôn bay nhanh sợ bị đuổi kịp, lần nữa phun ra máu tươi, thiêu đốt sinh cơ, đổi lấy tốc độ nhanh hơn.

Nhưng tốc độ của hắn có mau mấy đi nữa, cũng không mau hơn chiến xa. Mạnh Hạo đạp trên chiến xa, tốc độ cực nhanh, khí tức Tiên Nhân Chỉ Lộ trong cơ thể chỉ là một tia, đã làm cho chiến xa này "ầm" một tiếng, khoảnh khắc liền đuổi kịp Phi Tiên Thánh Tôn, hung hăng va chạm vào người này.

Phi Tiên Thánh Tôn biến sắc, không né tránh kịp, chỉ có thể vung kiếm quang trong tay cản trở phía sau mình. Trong tiếng nổ "ầm ầm" vang động, kiếm quang lập tức sụp đổ chia năm xẻ bảy, còn thân thể Phi Tiên Thánh Tôn, cũng trong chớp mắt nổ tung.

Nguyên thần của hắn chật vật bay ra, Mạnh Hạo cất bước đi ra chiến xa, nâng tay lên điểm tới phía trước, trong nháy mắt xuất hiện Yêu Phong đệ bát cấm, không đợi Phi Tiên Thánh Tôn có hành động, thân thể hắn bỗng nhiên chấn động mạnh, như có vô số sợi tơ bay tới, quấn quanh nguyên thần của hắn.

Nguy cơ tử vong bao phủ tâm thần Phi Tiên Thánh Tôn, hắn mở to mắt điên cuồng vùng vẫy, Mạnh Hạo vung tay lên, 100 thanh Tuế Nguyệt Mộc Kiếm đồng loạt bay ra vây quanh Phi Tiên Thánh Tôn, Liên Hoa Trận lập tức chuyển động.

Trong tiếng hét thảm thê lương quanh quẩn, nguyên thần của Phi Tiên Thánh Tôn khô héo với mắt thường có thể thấy được. Chỉ trong thời gian mười hít thở, nguyên thần của hắn giống như bị luyện hóa, khô héo đến cực hạn, hình thần đều diệt.

Mạnh Hạo giơ tay lên chụp lấy túi trữ vật của Phi Tiên Thánh Tôn, nhìn thoáng qua Liên Hoa Kiếm Trận.

- Hoa sen, cũng là luyện hóa...

Đúng lúc này, đột nhiên, trong bầu trời xa xa, có tiếng sấm sét nổ ầm ầm, long trời lở đất, cả thiên địa gió mây cuồn cuộn. Trong nháy mắt từ sáng sủa hóa thành mờ tối, mây đen kéo tới ùn ùn, hợp thành một khuôn mặt to lớn, chính là... khuôn mặt của đệ thập tổ Vương gia.

Ở chung quanh gương mặt này, tiếng sấm quanh quẩn, tia chớp nhấp nhoáng, có thể thấy được chỗ mi tâm của gương mặt này, đứng một lão già, trong mắt sáng lấp lánh nhìn về phía mình.

- Mạnh Hạo!

Thanh âm vượt qua sấm sét, dường như thiên uy gào thét, trong chớp mắt bát phương nổ tung, Thiên Hà Hải phía dưới lập tức xuất hiện một hố sâu to lớn hình thành lốc xoáy, không ngừng chuyển động "ầm ầm".

Mạnh Hạo hít sâu một hơi, mắt lạnh nhìn về phía đệ thập tổ Vương gia.

"Còn là phân thân!" Thời khắc này thần thức của hắn so với trước cường đại hơn rất nhiều, vả lại có hiểu biết về đệ thập tổ Vương gia, so sánh với hai lần phân thân trước đây, lập tức hắn phát hiện người tới, như cũ vẫn là phân thân.

Mạnh Hạo lập tức nâng tay lên đột nhiên nắm lại, biến ảo thành Thôn Sơn Quyết, ngay tức thì ở chung quanh hắn đồng loạt xuất hiện ngàn núi, vạn núi, những ngọn núi này dường như mang theo một chút nước biển... chính là núi dưới đáy biển trong phạm vi thần thức của hắn.

"Thôn Sơn Quyết, một là núi, hai là hồn, ba là ý!"

"Tu vi đột phá, đồng thời, ta cũng hiểu rõ hồn!"

"Hồn này, ta có thể dùng Phong Yêu Lực thúc đẩy, dùng Phong Chính Pháp rút lấy núi hồn xuất hiện, sáp nhập trên núi ta, hoàn thành Thôn Sơn Quyết cảnh giới thứ hai!"

Mạnh Hạo trong mắt lộ ra tia sáng kỳ lạ, đối mặt với đệ thập tổ Vương gia, hắn cảm nhận được áp lực, đồng thời, cũng dâng lên chiến ý mãnh liệt, hắn nâng tay lên, cách không nhấn một cái về phía biển rộng.

- Phong Chính!

- Núi dưới Thiên Hà Hải, đắm chìm không thấy mặt trời, hôm nay Mạnh mỗ mượn hồn của các ngươi, để mở ra thiên địa, cho các ngươi tắm rửa trong ánh mặt trời!

- Đi ra cho ta! Mạnh Hạo gầm nhẹ một tiếng, lập tức biển rộng như sôi trào, những ngọn núi dưới đáy biển bị một lực vô hình lay chuyển, bắt đầu rung động. Cùng lúc đó, lũ lũ khí tức người ngoài không thấy được, từ trên thân chúng tràn ra, chạy thẳng tới trên mặt biển.

Mặt biển trong tiếng gầm thét, hiển lộ ra những hồn núi, sáp nhập vào những ngọn núi do Mạnh Hạo dùng thần thông biến ảo giữa không trung. Trong một chớp mắt này, ngàn núi vạn núi biến thành vô cùng chân thật, long trời lở đất!

Những ngọn núi này vây quanh Mạnh Hạo, Mạnh Hạo dang hai cánh tay, tóc tung bay, mắt lộ ra chiến ý mãnh liệt, hai cánh tay vung mạnh về phía trước một cái, lập tức ngàn núi vạn núi, đồng loạt bay ra, kèm theo tiếng gào thét kinh thiên, chạy thẳng lên bầu trời ập tới khuôn mặt to lớn kia.

Đệ thập tổ Vương gia biến sắc, vội bấm quyết, khuôn mặt to lớn bốn phía thân thể, lập tức chạy thẳng tới ngọn núi, song phương càng ngày càng gần, khoảnh khắc liền va chạm nhau, nhấc lên tiếng nổ cực lớn truyền khắp cả tam hoàn.

Trong tiếng nổ "ầm ầm", từng ngọn núi sụp đổ, mà khuôn mặt kia cũng bị thủng lỗ chỗ. Chỉ trong khoảnh khắc, trong tiếng nổ đinh tai nhức óc, tất cả ngọn núi sụp đổ, khuôn mặt kia cũng chia năm xẻ bảy.

Mạnh Hạo không có dừng lại chút nào, thân thể sớm đã bay ra, nâng tay vung ra, 100 thanh Tuế Nguyệt Mộc Kiếm xuất hiện, hợp thành Liên Hoa Kiếm Trận, chạy thẳng tới phía đệ thập tổ Vương gia.

Cùng lúc đó, ở phía sau hắn, tay phải buông lỏng rồi nắm lại thành quyền tung ra, mỗi một lần tiến hành, khí thế trên người hắn liền mãnh liệt gấp đôi, đây là Cửu Trọng Thiên Băng!

Sau khi tu vi chân chính đạt tới Trảm Linh, Mạnh Hạo hoàn toàn hiểu rõ Cửu Trọng Thiên Băng!

Đệ thập tổ Vương gia cặp mắt co rút lại, lão cũng phát hiện rõ ràng, giờ khắc này Mạnh Hạo khác xa với trong trí nhớ của lão trước đây, hắn đã cường đại hơn nhiều rất nhiều!

- Nhưng như cũ vẫn còn là... chút tài mọn! Đệ thập tổ Vương gia hừ lạnh một tiếng, nâng tay lên vung tới phía trước, lập tức trong mây đen dầy đặc bầu trời, đột nhiên xuất hiện một vầng sáng đỏ.

Đó là mặt trời, mặt trời màu đỏ!

- Tàn Dương! Đệ thập tổ Vương gia nhàn nhạt kêu lên, ánh sáng đỏ này liền tràn ngập thiên địa. Trong khuếch tán mãnh liệt đó, một trăm thanh Tuế Nguyệt Mộc Kiếm của Mạnh Hạo lập tức chậm lại.

- Năm tháng thiêu đốt! Mạnh Hạo gầm nhẹ.

Hắn vừa dứt lời, 100 thanh Tuế Nguyệt Mộc Kiếm mười giáp năm tháng, lập tức bốc cháy lên. Tại trong năm tháng này thiêu đốt, tốc độ của chúng chợt tăng mạnh, chỉ chốc lát liền xuyên thấu tầng tầng ánh sáng đỏ, xuất hiện ở bốn phía đệ thập tổ Vương gia, rồi đột nhiên xoay tròn.

Chỉ là xoay tròn một lần, đệ thập tổ Vương gia liền biến sắc, lão cảm nhận khối phân thân này của mình, lại lập tức giảm đi mấy ngàn năm tuổi thọ.

- Tuế Nguyệt Chi Bảo nhỏ nhoi, vỡ nát cho ta! Đệ thập tổ Vương gia hừ lạnh, ánh sáng đỏ bên ngoài thân lão tức thì lóe sáng kinh người, tỏa ra hơi nóng vô tận, đang muốn hòa tan Tuế Nguyệt Chi Bảo này.

Nhưng Mạnh Hạo đã trước một bước, truyền đến thanh âm của hắn.

- Bạo!

"Rầm rầm..."

Tuế Nguyệt Mộc Kiếm, vào giờ khắc này, 70 thanh đồng loạt trực tiếp nổ tung, Xuân Thu Mộc vỡ vụn, lực lượng của năm tháng ở bên trong điên cuồng tràn ra, tạo thành một lốc xoáy thời gian. Đệ thập tổ Vương gia biến sắc, trong tiếng nổ "ầm ầm" quanh quẩn, thân thể lão khô héo, đang lúc muốn lui ra sau, bất chợt thân ảnh Mạnh Hạo như tia chớp vọt tới. Tay phải của hắn đã liên tục mở ra nắm lại tám lần, lần này là lần thứ chín, tung một quyền đánh về phía đệ thập tổ Vương gia.

- Cửu Trọng Thiên Băng!

- Tàn Dương Lạc Vân! Trên người đệ thập tổ Vương gia bùng phát ra ánh sáng đỏ ngập trời, cuồn cuộn lan ra bốn phía. Mạnh Hạo đứng mũi chịu sào, toàn thân lập tức bị thiêu đốt, nhưng quả đấm của hắn vẫn tiếp tục đánh ra.

"Ầm" một tiếng nổ vang, đệ thập tổ Vương gia sắc mặt tái nhợt, lui về sau, lão chợt ngẩng đầu lên, trong mắt tràn ngập sát cơ nhìn về phía Mạnh Hạo thời khắc này đang phun máu tươi, toàn thân bị thiêu đốt... lão đang định đuổi theo.

Lần nữa truyền đến thanh âm khàn khàn của Mạnh Hạo: - Bạo!

Trước đó nổ tung, là 70 thanh Tuế Nguyệt Mộc Kiếm, còn lại 30 thanh, vào giờ khắc này đồng loạt nổ tung, chính là đệ thập tổ Vương gia đang trên đường truy kích, gió lốc năm tháng rốt cục làm đệ thập tổ Vương gia bị thương.

Đệ thập tổ Vương gia phun ra máu tươi, ngửa mặt lên trời rống giận. Lão phẫn nộ ngập trời, ba cái phân thân bị chém hết hai cái, giờ này phân thân thứ ba này tuy rằng hơi yếu, không có pháp bảo trong người, thần thông cũng có không ít rất khó thi triển, nhưng dù sao cũng là Vấn Đạo, không ngờ vẫn bị thương.

Điều này với lão mà nói, là sỉ nhục!

"Hắn cố ý chọc giận ta! Hiện tại tuyệt đối không thể đưa bản tôn tới, Tiên Kiếm của hắn có lẽ còn có một lần, uy lực của một kiếm kia... không thể xem thường!" Đệ thập tổ Vương gia liên tục hít thở mấy hơi, đè xuống lửa giận trong lòng, nhìn về phía Mạnh Hạo, thoáng cái cất bước rời đi.

- Hô phong hoán vũ! Xung quanh đệ thập tổ Vương gia gió đen gào thét, có rồng đen ở bên trong, bát phương mưa rơi mù mịt, trong những giọt mưa đều ẩn chứa sát cơ, che phủ trời đất, chạy thẳng tới phía Mạnh Hạo.

"Thà rằng hy sinh một khối phân thân này, cũng phải làm cho hắn thi triển Tiên Kiếm kia! Sau khi hắn thi triển ra Tiên Kiếm, chính là lúc bản tôn đến!"

Mạnh Hạo toàn thân bị lửa thiêu đốt, cấp tốc lui về sau, trong mắt lộ ra tia sáng màu tím, không tiếc sinh cơ, thân thể khôi phục với mắt thường có thể thấy được, ngay khoảnh khắc đệ thập tổ Vương gia ập tới, Mạnh Hạo đã lui vào bên trong chiến xa.

Mới vừa bước vào chiến xa, rồng đen gầm thét, mưa mù mịt, sát cơ tới gần.

Mạnh Hạo ấn tay phải trên chiến xa, một mặt trị thương, một mặt vận dụng khí tức Tiên Nhân Chỉ Lộ trong cơ thể, sáp nhập vào chiến xa. Hắn không có bỏ chạy, mà khởi động toàn bộ lực lượng của chiến xa, "ầm ầm" phóng vọt tới hướng đệ thập tổ Vương gia.

Bên ngoài chiến xa, những con hung thú biến ảo gầm thét, trong tiếng xích sắt va chạm vang động, chạy thẳng tới đệ thập tổ Vương gia.

Đệ thập tổ Vương gia biến sắc, trước đó lão không cảm thấy chiến xa này có thần kỳ gì mấy, nhưng một màn trước mắt lập tức làm cho nội tâm lão rúng động, không dám chậm trễ chút nào vội tránh ra.

Nhưng dù là tốc độ của lão cũng không sánh bằng chiến xa!

Trong tiếng nổ "ầm ầm", chiến xa đâm thẳng vào đệ thập tổ Vương gia, một đường rồng đen sụp đổ, mưa rơi vỡ nát, một khí thế kinh thiên trào lên đánh vào trước người đệ thập tổ Vương gia, lão phun ra máu tươi, hai tay đè lên ngực, thần sắc dữ tợn, tu vi toàn thân toàn bộ bùng phát.

Liên tục lui về sau 100 trượng, đệ thập tổ Vương gia tuy rằng không ngừng lui về sau, tuy rằng phun ra máu tươi, nhưng lại không có tan xương nát thịt.

"Hắn trước khi Trảm Linh đã không yếu, không nghĩ tới sau khi Trảm Linh, lại lợi hại như vậy!"

"Đây là do đạo cơ hoàn mỹ, ta nhất định phải lấy bằng được!"

- - - - - oOo- - - - -