Nếu Thiên Đường Có Anh

Chương 75: Thẩm Băng Tâm




Khoác lên người một bộ đồ công sở đơn giản, áo sơ mi trắng và quần jean đen, Lương Vũ Tranh cầm lấy túi xách rồi ra khỏi nhà, ngồi xe bus rồi đi thẳng đến công ty bất động sản Vĩnh Đông.

Lương Vũ Tranh nộp đơn vào Vĩnh Đông, sau 6 tiếng thì người của công ty đó đã gọi điện thông báo cô hôm sau đến phỏng vấn. Hôm sau Lương Vũ Tranh hoàn thành xuất sắc buổi phỏng vấn, người quản lý sau đó 6 tiếng lại gọi điện cho cô, thông báo cô đã chính thức trở thành nhân viên của Vĩnh Đông, bảo hôm sau đi làm luôn. Lương Vũ Tranh nghe vậy mà rất ngạc nhiên nhưng cô thật sự cảm thấy rất vui.

Theo hướng dẫn của tiếp tân bên ngoài, Lương Vũ Tranh nhanh chóng đi đến phòng làm việc mà cô được phân công đến. Lương Vũ Tranh ngay lập tức đến phòng của Kiều Lương, người quản lý của bộ phận này.

- Mời vào.

Sau tiếng gõ cửa của Lương Vũ Tranh, Kiều Lương nói vọng ra từ trong phòng. Lương Vũ Tranh đẩy cửa đi vào.

- Xin chào anh, tôi là Lương Vũ Tranh. Hôm qua anh đã gọi điện cho tôi thông báo về việc tôi trúng tuyển.

- Thì ra cô là Lương Vũ Tranh. Tôi cũng nói thẳng luôn cho cô rõ. Hiện nay Vĩnh Đông có nhiều dự án mới nên rất bận rộn, nhân viên trong công ty lại thiếu trầm trọng. Cho nên Tiểu Lương à, cô được nhận làm nhân viên chính thức, không cần phải qua thời gian thử việc nữa. Nếu làm tốt thì sẽ được thưởng.

- Thật ạ?

- Cô hãy cố gắng theo sát những nhân viên trong phòng để học hỏi họ. Được rồi, bây giờ tôi dẫn cô ra ngoài giới thiệu với mọi người.

Ngay lập tức, Kiều Lương gấp lại tài liệu đang xem dở ở trên bàn, đưa Lương Vũ Tranh ra ngoài.

- Mọi người, cô ấy là đồng nghiệp mới, tên là Lương Vũ Tranh. Nhớ giúp đỡ cô ấy nhé.

- Xin chào mọi người, tôi tên là Lương Vũ Tranh. Vừa mới vào làm chưa có nhiều kinh nghiệm, mong mọi người sẽ giúp đỡ và chỉ bảo thêm cho tôi. Cảm ơn.

Những nhân viên trong phòng nhanh chóng vỗ tay và ra làm quen với Lương Vũ Tranh. Mới gặp mặt nhưng họ đã vô cùng thân thiết.

……………………………………….

Vừa mới ăn xong bữa trưa, Lương Vũ Tranh đã chạy vội về phòng, tiếp tục phân loại hồ sơ.

- Vũ Tranh, chiều nay cô có việc gì bận không?

Đỗ Tiểu Tuyết, một nhân viên cùng phòng đang cầm một đống tài liệu trên tay, đi đến chỗ Lương Vũ Tranh hỏi.

- À, tôi phải phân loại các tài liệu.

- Hay là cô cứ tạm thời dừng việc phân loại tài liệu trước đã, có việc muốn nhờ cô làm.

- Việc gì vậy?

- Chiều nay, bên phía công ty nội thất Cường Phong sẽ cho nhà thiết kế nội thất đến một ngôi nhà mà chúng ta mới bán để thiết kế nội thất. Công việc này vốn là do Quách Tinh Tinh làm nhưng hôm nay cô ấy nghỉ ốm rồi. Vũ Tranh, cô có thể đến đó không? Công việc này không cần tính chuyên môn gì đâu, chỉ cần cô cầm chìa khóa mở cửa cho nhà thiết kế bên đó để cô ấy đi xem xét và thiết kế nội thất thôi.

- Vậy tôi đi cũng được.

Đỗ Tiểu Tuyết đặt tạm hồ sơ xuống bàn, trở lại bàn làm việc của cô ấy lấy một tập hồ sơ nhỏ khác đưa cho Lương Vũ Tranh.

- Vũ Tranh, đây là chìa khóa và địa chỉ của ngôi nhà đó. Bên trong là tờ giấy có viết một số yêu cầu của khách hàng về mặt nội thất. Cô đến đó thì đưa cho nhà thiết kế xem. - Được. Nhưng làm sao tôi biết nhà thiết kế ấy là ai?

- Nhà thiết kế nội thất đó tên là Thẩm Băng Tâm, danh thiếp của cô ấy cũng ở bên trong. Theo như Thẩm Băng Tâm nói thì 2 giờ chiều cô ấy sẽ đến ngôi nhà kia nên cô mau đi đi. - Tôi đi ngay.

Sợ sẽ làm chậm trễ công việc, Lương Vũ Tranh lại vội vội vàng vàng cầm túi hồ sơ và túi xách chạy đi. - Vũ Tranh à, nếu có gì khó khăn cứ gọi điện cho tôi.

Lương Vũ Tranh nghe rất rõ lời nói vọng từ trong ra của Đỗ Tiểu Tuyết. Không kịp trả lời, Lương Vũ Tranh đã chạy nhanh đến chỗ thang máy để đi đến ngôi nhà kia, sợ bị muộn giờ.

……………………………………..

Theo như địa chỉ mà Đỗ Tiểu Tuyết đưa cho, Lương Vũ Tranh bắt ngay taxi đến chỗ ngôi nhà kia. Cô không vào nhà mà đứng ở ngoài cửa chờ Thẩm Băng Tâm.

- Thẩm Băng Tâm?

Lương Vũ Tranh cứ nhìn vào tấm card của Thẩm Băng Tâm. Không lẽ Thẩm Băng Tâm này chính là người yêu cũ của Trình Minh Viễn? Cô lần trước có nghe Hạ Quân Dật kể, người yêu củ của Trình Minh Viễn là một nhà thiết kế nội thất.

Không trùng hợp như thế chứ?