Nếu Không Là Anh

Chương 55: Gặp Lâm Thanh




Hôm nay Mạc Y Phàm đến công ty sớm để họp triển khai kế hoạch mới..Trước khi đi anh và Nhược Hy cùng đưa Bối Bối đến trường..Nhà ba người thu hút biết bao ánh nhìn xung quanh

Bối Bối từ ngày có sự xuất hiện của Mạc Y Phàm,bé con suốt ngày ríu rít, miệng cũng thích nói hơn trước..Được Mạc Y Phàm bế trêb tay giao cho cô giáo,bé con nghiêng người hôn lên mặt Mạc Y Phàm và Nhược Hy,có chút bịn rịn theo cô giáo vào trong..

Nhược Hy thương con gái nhưng không thể để bé con ở nhà suốt được..

Mạc Y Phàm đưa cô đến nơi làm, phòng thiết kế của cô, chưa kịp xuống xe đã bị anh kéo lại hôn cho thở không nổi..

Bàn tay hưa hỏng còn đặt trước ngực cô lên xuống hư hỏng..

Qua một lúc mới chịu ngưng lại, mút lên môi mềm của vợ thêm vài cái mới luyến tiếc buông ra..

Hơi thở hai người xuýt xoa với nhau..

- " Em vào đi,trưa anh qua đưa em đi ăn.."

Còn rất tốt bụng sửa lại quần áo cho cô..

Nhược Hy khuôn mặt đỏ au,vén lại mái tóc dài..

- " Dạ,em vào đây.."

Cô xuống xe chào tạm biệt anh, hai người cứ nhìn nhau,Nhược Hy cười..

- " Anh đi trước đi rồi em vào."

Mạc Y Phàm cũng cười,anh chịu thua nên lái xe rời đi..

Nhược Hy nhìn theo xe anh,khóe mắt cũng tỏa ra hạnh phúc..

Khi cô định quay vào thì chiếc xe màu đen chạy đến ngừng ngay nơi cô đứng, cánh cửa mở ra,trên xe là một cô gái bước xuống..

- " Cô Thẩm.."

Nghe có người gọi tên mình,Nhược Hy xoay người..

Nhìn qua tầm tuổi Helen, Nhược Hy cau mày suy nghĩ hình như cô chưa gặp qua người này..

Còn biết cô họ Thẩm..

- " Cô Thẩm,Lâm Chủ Tịch muốn gặp cô "

Lâm Chủ Tịch?

Thì ra là Lâm Thanh, Nhược Hy biết ngày này sẽ đến,không nghĩ đến nhanh thật..

_________________________

Tại một phòng vip của nhà hàng An Bính..

Lâm Thanh chễm chệ ngồi trên ghế,sắc mặt lạnh lùng quan sát người con gái đối diện..

Bà nhếch môi..

- "Tiểu Hy lâu rồi không gặp,cô bây giờ khác xưa quá "

Dù có muốn hay không thừa nhận bà cũng khó mà nói dối rằng cô gái này quá đẹp..Môt cái chớp mi,ánh mắt điềm nhiên, cũng đủ khiến người khác đắm chìm..

Quả là Tô Đồng khó lòng sánh được..

Nhược Hy nhìn Lâm Thanh,sắc mặt bĩnh tĩnh.

Bà tin ý phát hiện người con gái đối diện, chẳng còn là một Thẩm Nhược Hy yếu mềm nhút nhát ngày xưa..

Hôm nay Nhược Hy bới tóc gọn cao, khoe khuôn mặt đáng ngưỡng mộ..Làn da trắng như bông, đôi môi đỏ mọng..Cô cười nhẹ..

- " Cám ơn Chủ Tịch?"

Chủ Tịch?

Lâm Thanh chau mày,nhìn chằm chằm Nhược Hy..

Nâng ly uống một ngụm trà, rồi thong thả nói..

- " Cô không có gì muốn nói với Tôi à,hay là để tôi trực tiếp đi vào vấn đề.."

Hơn bao giờ hết cái tự ti ngày xưa với Nhược Hy bây giờ chẳng còn là bóng ma tâm lý.

Vì Nhược Hy luôn biết dù đúng dù sai người trước mắt vẫn là mẹ của chồng mình..

Tuy cô không thích thái độ xem thường của Lâm Thanh,nhưng cũng không cần tỏa thái độ với bà..

Nếu bà biết giới hạng nằm ở đâu..

Chỉ là qua cách nhìn của Lâm Thanh Nhược Hy chỉ biết thở dài cô không mạnh mẽ không được..

- " Chủ Tịch, Dì cứ nói thẳng,có nhiều lúc suy nghĩ của Tôi và Dì không giống nhau.."

Quả nhiên không còn là Thẩm Nhược Hy ngày xưa,nhìn thì yếu đuối bên ngoài nhưng từ lời nói ánh mắt điều toát lên sự thuần thục, sắc sảo khó bỏ qua..

- " Được.Vậy Tôi muốn biết tại sao cô dám quay về với Y Phàm.Cô đã quên lời hứa năm đó với Tôi rồi à..?"