Nếu Không Là Anh

Chương 4: Lỡ Tay




Ánh trời hôm nay khá gắt,mới sáng sớm mà khí trời cũng oi bức khó chịu..

Chen lấn trong đoàn người bước khỏi xuống xe bus..Nhược Hy mang trên mặt một rặng mây hồng,mồ hôi cũng lấm tấm..

Bước vào sân trường chỉ mong nhanh chân vào lớp cho dễ chịu..

Không ngờ quai cặp bị ai đó kéo lại cả người cũng mất thăng bằng nghiêng về phía sau.

Mai là người đó kéo cô lại ổn định thân người dùm cô..

Hai mắt trừng lấy Mạc Y Phàm..

- " Cậu làm gì thế..?"

Mới sáng ra đã có chuyện gì..

Nhìn mồ hôi lấm tấm trên khuôn mặt nhỏ nhắn,lúc cô xuống xe bus anh đã nhìn thấy..

Rút hai tay lại đưa vào túi hững hờ nói..

- " Mai đợi Tôi đi học..."

Cái gì?

Nhược Hy ngớ người, rất nhanh liền phản ứng..

- " Đợi..đợi cậu làm gì..? "

Con người này lại bị hâm à?

Nghĩ nghĩ một chút lại nói..

- " Cậu đi học rất trễ Tôi vào sớm còn phải ôn bài..."

Mạc Y Phàm có chút không biết làm sao với cô..

- " Tôi sẽ không làm trễ giờ Cậu..."

Nhược Hy vẫn đưa đôi mắt nghi ngờ nhìn anh..

Khiến Mạc Y Phàm phiền lòng..

- " Mai cậu dám đi trước là chết với Tôi.."

Nói rồi sãi bước đi trước để lại Nhược Hy ngơ ngác..

Chuyện quái gì thế này..?

Qua ba tiết học đầy căng thẳng,trên gương mặt của mỗi người bắt đầu sự mệt mỏi..

Vừa có tiếng chuông báo ra chơi,lớp học liền  ồn ào..

Nhược Hy đi cùng Hạ Vân xuống căn tin, các bàn điều bị giành lấy do các cô xuống sau quá lâu..

Hà Vân nhìn qua chiếc bàn rộng phía bên trái là đám người của Mạc Y Phàm..

Hạ Vân chưa kịp kéo tay nói với Nhược Hy đã bắt gặp Mạc Y Phàm nhìn sang đây..

Nhược Hy lại chưa phát hiện,khắp nơi toàn người với người khiến cô ngột ngạt chỉ muốn mua chút gì để để uống ra khỏi chỗ này mà thôi..

- " Nhược Hy nhìn kia.."

Bị Hạ Vân kéo tay,  Nhược Hy nhìn theo ánh mắt của Hà Vân  mắt chạm đáy mắt Mạc Y Phàm không rời đi...

Không hiểu sao thời tiết đã nóng Nhược Hy còn thấy nóng hơn..

- " A..."

Nhưng lúc này có người lại tông sầm vào Nhược Hy..Ngay ngực liền dính một mảng kem lớn..

- " Ui tôi vô ý quá cậu có sao không?"

Người tông vào người Nhược Hy là Điềm Hân học lớp 11 A3..

Nhược Hy có lẽ không biết Điềm Hân nhưng cô ta thì rất rõ về Nhược Hy..Đàn anh Trần Bách Phong mà Điềm Hân theo đuổi, ấy thế lại đang mê mẩn cái đứa mọt sách này..

Tuy miệng nói xin lỗi nhưng từ cử chỉ ánh mắt hoàn toàn là ý cười..Nhược Hy làm sao không nhận ra hận ý trong hành động lẫn cử chỉ của cô ta chứ..

Chỉ lá cô không nhớ mình chạm mặt hay gây thù với người này từ bao giờ..

Hạ Vân lấy khăn giấy lau cho Nhược Hy tức giận quát..

- " Rõ ràng cậu cố ý kiếm chuyện với Tiểu Hy,Cậu mau xin lỗi đi...."

Đi với Điềm Hân còn có hai cô gái khác họ phá lên cười..

- " Haha..Xin lỗi,tôi nói tôi thích đấy thì sao.."

Hạ Vân tức giận chỉ muốn cho họ một trận mà thôi,Nhược Hy kéo tay cô lại bước lên một bước..

- " Bạn học,  tôi với cậu chưa một lần chạm mặt,cũng không có thù oán gì.Cậu làm vậy không phải quá đáng lắm sao.Nếu hôm nay cậu không xin lỗi Tôi sẽ đi nói với thầy chủ nhiệm của Cậu.."

Trong trường này không học quá giỏi thì cũng là con nhà có tiền..

Mà Điềm Hân là ai là nhị tiểu thư ngang ngược có tiếng của Điềm Gia trong trường ai không rõ..

Chỉ Nhược Hy quá đơn thuần luôn rạch ròi trắng đen với lại mới chuyển vào nên không rõ mấy thế lực ngầm này mà thôi..

Nhược Hy vừa nói bọn họ còn cười lớn hơn..