Hôm nay Diệp Như đến thăm Chương Hiểu. Cô mang theo một bó hoa oải hương màu tím rất đẹp. Bước vào phòng, nhìn thấy Chương Hiểu đang nghiên cứu gì đó rất nhập tâm:
- Hôm nay nhìn cô có vẻ rất tốt đó bác sĩ Chương.
- Vậy sao?
Chương Hiểu mỉm cười, cô gấp quyển sách đang đọc trên tay lại, quay qua nhìn Diệp NHư.
- Diệp Như này, sao dạo này tôi thấy cô có vẻ xanh xao vậy? Có phải là vì vụ án không?
- Ừ, tuy Dương Nguyên đã mất nhưng còn rất nhiều điều khác chưa được giải đáp và con cả Tưởng Thạch nữa. Nói chung là rất nhiều việc. Tôi muốn chết rồi đây nè.
Diệp Như làm mặt quỷ. Cô gái này trong ấn tượng của Chương Hiểu chính là một người vui vẻ, hòa đồng, tuy nhìn bề ngoài khá mỏng manh nhưng chắc chắn nội tâm rất kiên cường. Bởi lẽ, một cô gái bình thường, có trái tim yếu mềm sẽ không chọn ngành cảnh sát nhiều nguy hiểm này đâu.
- Vậy điều tra tới đâu rồi?
- Lúc đầu, thông qua đối tượng là Dương Nguyên, cảnh sát đã khoanh vùng điều tra những người xung quanh hắn. Và cuối cùng, trong những người có liên quan đến vụ án, Tưởng Thạch là người có quan hệ mật thiết nhất đối với hung thủ. Ngoài ra, chúng tôi còn điều tra được, Tưởng Thạch còn thường xuyên liên lạc với Dương Nguyên nhưng bằng một số điện thoại khác đứng tên con trai hắn. Nhưng đến bây giờ, vẫn chưa có những chứng cứ rõ ràng nào để kết tội cả? Hơn nữa, với địa vị của hắn trong xã hội, cảnh sát cũng rất khó làm việc.
- Tưởng Thạch sao? Con người này có phần khá giống Dương Nguyên ở sự thành công và khả năng lãnh đạo . Bề ngoài thâm trầm nhưng có thể thấy mọi suy nghĩ cùng hành động của ông ta ảnh hưởng rất lớn đến tâm lý rất nhiều người, chẳng hạn như tám người khác có mặt trong phòng họp hôm đó. Từng câu nói của Tưởng Thạch chính là một một mệnh lệnh, một sự chỉ huy tuyệt đối. Sự phục tùng này không đơn giản là hình thức mà còn là sự khuất phục về mặt tư tưởng. Và đây là điều mà tôi nghĩ là ngay đến Dương Nguyên vẫn chưa làm được.
- Nói vậy, Tưởng Thạch còn khó đối phó hơn Dương Nguyên sao?
- Nói một cách công tâm, tôi thấy Dương Nguyên chẳng qua chỉ là một con cờ của Tưởng Thạch mà thôi?
- Con cờ sao?
Diệp NHư ngạc nhiên, đôi mày nhíu chặt lại. Do bất ngờ nên giọng nói có phần hơi cao.
- Theo suy đoán của lúc đầu của tôi thì mọi việc là do tính tự đại đến nỗi xem mình là thượng đế của Dương Nguyên nên mới dẫn tới mọi việc như ngày hôm nay. Nhưng khi xem lại hồ sơ đầy đủ của con người này, tôi cảm thấy điều đó đúng nhưng chưa đủ. Theo báo cáo tâm lý định kỳ hắn kiểm tra ở công ty cho thấy, tuy hắn có tự tin và căm thù công lý nhưng trạng thái tinh thần vô cùng hoàn toàn bình thường nhưng cho đến gần đây, trạng thái ấy bỗng thay đổi rất rõ rệt, bắt đầu có xu hướng tự ngược và bạo lực. Chắc chắn phải có thứ gì hay người nào đó kích thích đến hắn và tôi nghĩ người đó chính là Tưởng Thạch. Bây giờ tôi đưa ra một ví dụ nếu Tưởng Thạch đã sử dụng ám thị tâm lý đối với Dương Nguyên, biến Dương Nguyên trở thành một con robot thực hiện trò chơi giết người mà hắn mong muốn, trở thành con chốt trên bàn cờ này thì mọi việc sẽ hoàn toàn hợp lý.
- Cô nói cái ám thị cái gì? Ám thị tâm lý ? Không phải nó chỉ có trong phim trinh thám Mỹ thôi sao?
Câu nói của Diệp Như làm Chương Hiểu bật cười. Xem ra cô này là fan trung thành công phim Mỹ rồi đây
- Bộ não con người là nơi tiếp nhận và xử lý các kích thích. Khi có một kích thích nào đó từ môi trường truyền tới não theo dây thần kinh hướng tâm, não sẽ tiếp nhận và truyền lại tín hiệu hồi đáp đến các cơ theo dây thần kinh ly tâm để tạo ra hành động đáp ứng kích thích đó. NHưng không phải tất cả các kích thích đều trải qua quá trình trên. Trong tâm lý học có một khái niệm gọi là" Absolute Threshold" hay còn gọi là kích thích đến ngưỡng. Chỉ có kích thích nào vượt qua ngưỡng kích thích đó thì mới được xử lý theo quy trình chuẩn, còn tất cả những cái khác sẽ được lưu lại ở những bộ phận của não mà chúng ta vẫn thường hay gọi đó là tiềm thức. Nhưng khi có một kích thích nào đó liên quan đến những vấn đề phức tạp, não sẽ tự tổng hợp tất cả những gì có liên quan đến vấn đề đó để rồi đưa ra một cách giải quyết hay suy nghĩ được cho là hợp lý và hoàn thiện nhất. Và ám thị tâm lý cũng bắt đầu từ đây. Dương Nguyên có thể là người tự đại, hay thậm chí là tự kiêu quá mức, quá khứ cũng khiến hắn ghét thậm chí là căm thù công lý nhưng trong tâm trí hắn vốn không có ý nghĩ giết người, nếu có chẳng qua là trả thù những người năm đó làm hắn đau khổ và hoàn toàn không liên lụy người vô tội .Chính vì thế, báo cáo tâm lý của hắn ở giai đoạn này hoàn toàn bình thường . Nhưng nếu có tác động bên ngoài mà tôi giả dụ là Tưởng Thạch, gợi ý hay cố ý nói cho hắn nghe về trò chơi này, về những khoái cảm hay bất công của xã hội thì dần dần, hắn sẽ bị tiêm nhiễm, trong não sẽ hình thành những suy nghĩ cực đoan, phi nhân tính để rồi chỉ cần một kích thích bên ngoài nào đó thì mọi suy nghĩ này sẽ được bộc phát, bùng cháy dữ dội, cuối cùng dẫn đến sự chuyển biến đột ngột trong tâm lý. Và điều đó được minh chứng rõ nhất qua bản báo cáo tâm lý gần đây nhất của hắn.
- Nói vậy nghĩa là Tưởng Thạch...ông ta...
Chương HIểu cười lạnh, đôi mắt cô sắc bén và buốt giá như loài quỷ dữ, giọng nói rõ ràng và âm lạnh đến nghẹt thở:
- Đúng vậy, Dương Nguyên chỉ là con cờ, Tưởng Thạch mới là kẻ cuồng vọng phi nhân tính mà chúng ta luôn tìm kiếm.