Nếu Còn Có Ngày Mai - Tiểu Vy

Chương 85




Trời hôm nay trong xanh gió mát là thế mà sao lòng người lại nặng trĩu , trong tâm trí là một bầu trời u tối không nhìn thấy ánh sáng ,  trái ngược hoàn toàn với thế giới xung quanh

Bức chân dung của người con gái xinh đẹp nở nụ cười tươi tắn chói sáng gắn trên bia mộ đập vào mắt ai đó chẳng khác nào lưỡi dao cùn cắt vào da thịt mãi không đứt , tàn ác mang cho người ta cơn đau từ từ không dứt đến khiếp đảm

Hôm nay là ngày tiễn cô , nhưng chẳng có mấy người . Ngoài bộ ba nhóm TFBOYS , cả nhà Lưu Vũ Bằng , Thẩm Hữu Kỳ , Hồ Hạo Thần thì cũng chỉ có thêm hai cô bạn Uyển Lăng và Thiên Nhu nữa mà thôi

Mới ngày nào cô còn vui vui cười cười , mà hôm nay đã phải nằm dưới lòng đất lạnh lẽo kia sao ?

Hạo Thần thống khổ nhìn cô gái nhỏ , đau đớn oán trách . Ở dưới kia nào có gì tốt đẹp , cớ sao cô lại bỏ anh cùng hai bé con tội nghiệp bơ vơ trên trần gian này ?

Ông trời có cần bất công thế không , vừa ban cho anh hai thiên thần liền cướp tình yêu của anh . Không có cô , anh biết sống thế nào ? Hai bé con không có mẹ biết phải làm sao ?

Đối với Uyển Lăng , Thiên Nhu và ông bà Lưu thì sự ra đi của cô thật quá bất ngờ . Cứ như tiếng sét giữa trời quang , đùng một tiếng khiến họ chết sững , sốc nặng . Ngay cả lúc này , đã đứng trước bia mộ mới toanh vừa dựng xong của Ý Như , họ vẫn không dám tin , người nằm dưới kia là thực sự là cô

Thương tiếc bạn , hai cô nàng cứ khóc sụt sùi mãi , hai mắt đỏ hoe cả lên

Chín tháng cô mất tích , tìm thế nào cũng không thấy . Hôm trước khi Uyển Lăng gọi Vương Nguyên hỏi tin cô , nghe anh nói đã tìm thấy Ý Như , hai cô nàng còn vui mừng ôm nhau nhảy cẫng lên , còn nói đợi khi anh đưa Ý Như về phải phạt cô thật nặng cho chừa cái tội dám tự ý bỏ đi không thèm nói lời nào . Còn nói như thế chưa đủ , phải làm mặt dỗi cho Ý Như biết sự lợi hại của hai cô

Nào ngờ , người đã trở về nhưng lại nằm im bất động , mặc hai cô lay thế nào , cô ấy cũng không thèm nói chuyện . Đến nhìn hai cô , Ý Như còn chả thèm nhìn lấy một cái , nói gì đến chuyện hình phạt nọ kia

Mẹ Lưu cũng chẳng thể khá hơn , nước mắt bà cứ rơi hoài trên mặt . Bà thích cô ngay từ ngày đầu gặp mặt , sau này sống chung , tình cảm lại càng thêm thân thiết , bà vốn dĩ đã coi cô như con cái trong nhà . Những tưởng đợi một hai tuần nữa , cô sẽ sinh ra hai bé con , lúc đó nhà bà hẳn sẽ rất náo nhiệt đông vui

Bà đã tính toán hết mọi bề cả rồi , cũng đã tưởng tượng đến hình ảnh viên mãn khi trên tay bà có hai đứa cháu nhỏ dễ thương . Chỉ là , người tính không bằng trời tính . Bà có suy tính kĩ lưỡng thế nào cũng không thể tránh khỏi bàn tay số phận

Ngày hôm đó , cô vẫn còn rất khỏe , khuôn mặt xinh xắn hồng hào , nào có biết chỉ sau một phát đạn , cô lại phải trở về với cát bụi nhanh như vậy . Hại hai bé con vừa chào đời đã mồ côi mẹ , thật đáng thương quá mà

Tất cả cũng tại cái kẻ vô lương tâm kia . Nghĩ tới hung thủ , ánh mắt Vương Nguyên lại trở nên nguy hiểm táo tợn

Ý Như hiền lương , tốt bụng thế này có gây thù oán gì với cô ta đâu , mà cô ta lại ra tay tàn nhẫn đến vậy ? Cả một thai phụ cũng không tha

_ Quách An An , tôi phải đi giết chết cô !

Anh nắm chặt tay gầm gừ đay nghiến , quay người hung hăng bước đi . Người phụ nữ độc ác đó , vốn không nên sống trên đời này làm gì

Nhìn anh lúc này đáng sợ lắm , không hề giống Vương Nguyên đáng yêu hòa nhã mọi ngày . Mọi người lại tới giữ anh lại , khuyên anh bình tĩnh mà anh nào có nghe , vùng vằng muốn thoát ra dữ lắm . Mãi tới lúc Thẩm Hữu Kỳ lên tiếng , bảo

_ Cô ta , giao cho tôi , được chứ ?

Có lẽ vụ này giao cho Thẩm Hữu Kỳ là thích hợp hơn , nhưng Ý Như là người yêu của anh , món nợ của cô phải là do anh đòi , không cần phải nhờ người khác

Chỉ là , khi nhìn thấy ánh mắt khẩn cầu của một người chưa bao giờ chịu luồn cúi ai như Thẩm Hữu Kỳ , trong lòng anh mềm xuống , cuối cùng lại không biết vì sao lại gật đầu đồng ý

Vốn dĩ Thẩm Hữu Kỳ vẫn chưa biết lí do vì sao Quách An An lại mang ý định muốn hại chết Ý Như . Anh đã rất kinh ngạc khi biết hung thủ là cô ta

Một cô tiểu thư liễu yếu đào tơ , hiền lành chân chất , đến một con kiến cũng không nỡ giết như Quách An An , sao có thể là hung thủ được ? Huống hồ , Ý Như với cô ta không hề quen biết thì lấy đâu ra thù oán thâm sâu mà đến nỗi phải lấy mạng Ý Như ?

Nếu không phải do vận vệ thân cận của anh chính mắt chứng kiến Quách An An cầm súng đứng sát bụi cây cách chỗ Ý Như không xa , khuôn mặt lại trắng bệch sợ hãi không còn giọt máu , thì Hữu Kỳ cũng không dám tin , Quách An An là hung thủ

Ngay lúc đó người của anh đã bắt được cô ta trên tay vẫn còn khẩu súng , ngặt nỗi lo cho Ý Như , Hữu Kỳ chưa có thời gian tới thẩm vấn Quách An An

Hôm nay , mọi chuyện đã xong xuôi hết cả rồi , cũng đã đến lúc đi đòi lại công bằng cho cô gái đáng thương của anh

Từ khi quen Ý Như , Thẩm Hữu Kỳ chỉ mang tổn thương tới cho cô , khiến cô gặp nhiều tai ương , cho dù những tội lỗi kia không phải do chính tay anh tạo ra nhưng hầu hết nó đều liên quan tới gia đình anh . Anh cảm thấy nợ cô rất nhiều , anh muốn tự tay xử lý Quách An An , coi như bù đắp cho cô phần nào tổn thương cô đã phải hứng chịu vì liên quan tới anh . Dẫu biết nó chẳng là gì so với những tổn thương khổng lồ kia , dẫu biết Quách An An có phải đền tội thì cô cũng không thể sống lại được , nhưng Thẩm Hữu Kỳ anh sẽ cảm thấy nhẹ nhõm đi đôi chút . Ít nhất là như thế

Mà không cần Thẩm Hữu Kỳ phải làm gì , chỉ việc giam Quách An An trong phòng tối mấy ngày liền không thấy ánh sáng , cũng khiến tinh thần cô ta tự điên loạn rồi

Mấy ngày nay , không lúc nào cô ta không bấn loạn , kêu gào đòi ra ngoài . Đêm đến lại tự mình vò đầu bứt tóc , nép mình trong góc lắc đầu lải nhải

_ Lương Ý Như , cô không phải do tôi giết , tôi không có ý giết cô đâu , thật đấy , xin cô đừng tới tìm tôi nữa ... tha cho tôi đi ... tha cho tôi đi ...

Rồi có lúc lại điên loạn gào lên

_ Cô chết cũng đáng lắm , ai bảo tại Hữu Kỳ yêu cô làm gì , anh ấy rõ ràng đã tỏ tình với tôi vậy mà suốt ngày chỉ nghĩ đến cô . Lương Ý Như , cô thì có cái gì tốt đẹp chứ , vừa nghèo vừa xấu , cô có cái gì bằng tôi đâu hả , thế mà sao ai cũng thích cô , vây quanh cô ... Lương Ý Như ... tôi ghét cô , tôi hận cô , vì cô mà Hữu Kỳ bỏ rơi tôi ... người Hữu Kỳ yêu phải là tôi . Cô chết là đáng lắm ...

... đáng lắm ... cô chết là đáng lắm ....đáng lắm ... ha ha ha

Cô ta cứ hết hoảng sợ lẩm bẩm lại gào thét chửi bới , cười điên loạn  chẳng chác nào một người điên

Ai đó đứng bên ngoài sững sỡ nghe từng lời khai báo không cần thẩm vấn của Quách An An , chân không tự chủ lùi sau một bước

Trái tim chưa kịp đập lại chết lặng

Trời ơi , hóa ra Quách An An hại chết cô là vì anh sao ? Vẫn là vì anh ư ? Là tại anh , Ý Như mới phải chết ?

Sao lại như vậy được ?

Lần đầu tiên trong đời , Hữu Kỳ cảm thấy ghê tởm chính bản thân mình . Nói yêu cô , nói sẽ bảo vệ cô . Vậy mà hết lần này đến lần khác , Ý Như lại vì anh mà gặp thương tổn . Bây giờ cô lại còn vì anh mà phải kết thúc đời thanh xuân tươi trẻ đầy oan uổng , lại còn hại hai đứa bé chưa gì đã phải mất mẹ

Tội nghiệt này , anh làm sao có thể gánh hết nổi đây ?

Ngày hôm đó , có người lặng lẽ đến quỳ trước mộ cô khóc đến tê tâm phế liệt , đó là những giọt nước mắt chất chứa đầy tội nghiệt , áy náy , day dứt , cắn rứt lương tâm

Cũng ngày hôm đó , trên dưới trong ngoài Bắc Kinh đều nghe một tin đồn . Rằng Quách gia làm ăn thô lỗ , chỉ trong một đêm liền bị phá sản . Lão Quách sốc quá , bị đột quỵ chết ngay tại chỗ . Quách mẫu vốn bị bệnh tim.   hay tin dữ , bệnh tái phát , vừa được đưa tới bệnh viện đã tắt thở . Còn cô con gái duy nhất của Quách gia bỗng dưng bặt vô âm tín , sống chết không ai rõ

Có người đoán mò , rằng Quách tiểu thư đau lòng quá , đã lẳng lặng trở về với họ hàng ở quê sống . Nhưng , thực hư thế nào , chính cô ta mới là người biết rõ

Hại chết người con gái duy nhất trong lòng Thẩm đại thiếu gia , người thừa kế tập đoàn lớn nhất Đại Lục , người nắm quyền lực lớn trong tay  . Thì còn có thể có được cuộc sống bình yên sao ?

Ác giả , ác báo . Đấy cũng là lẽ thường tình ở đời thôi mà