Nếu Còn Có Ngày Mai - Tiểu Vy

Chương 70: Chiếc ly vỡ toang




Lêu lổng lang thang cả ngày , Ý Như tìm tới công viên ngồi nhấm nháp viết lời bài hát mới , mà tâm trạng không tốt , lấy đâu chữ ra mà viết . Nghĩ nửa ngày cũng không viết nổi một chữ , trong đầu cô chỉ nghĩ ra được hai chữ " Vương Nguyên " mà thôi

Bỗng ai đó đi ngang qua , đụng phải túi xách đặt trên ghế của cô , túi rớt xuống , tập bản nhạc của cô rớt ra ngoài . Người đó vội vàng xin lỗi , rối rít nhặt lên giùm cô

Có điều , anh ta nhặt lên xong chẳng chịu trả cho cô mà cứ nhìn chằm chằm vào tập giấy hoài à

Cô mất kiên nhẫn , lên tiếng

_ Này anh , có thể trả lại tôi đồ không ?

Anh ta nhận ra mình lố lăng , lập cập đưa tập giấy cho cô , cười ngượng ngịu

_ Xin lỗi , thật thất lễ quá , chỉ tại những bản nhạc này hay quá !

Cô ngạc nhiên nhìn anh ta

_ Anh cũng am hiểu về âm nhạc sao ?

_ Tôi đã từng học một khóa âm nhạc ! Anh ta nói rồi lại nói thêm một câu _ tôi có thể ngồi đây được không ?

_ Dĩ nhiên là được !

Cô dịch sang một chút nhường chỗ cho anh ta , ánh mắt quan sát rất kĩ , trông anh ta ăn mặc lịch thiệp , đôi mắt sáng chân chất không pha tạp vẩn đục , nhìn như một con nai tơ . Công bằng mà nói anh ta nhìn cũng đẹp trai , nhưng không bằng Vương Nguyên của cô . Nhìn anh ta có vẻ là người tốt , với cả đây là chỗ công cộng , cô chẳng có quyền gì không cho anh ta ngồi

Anh ta lại bắt chuyện

_ Tôi là Lưu Vũ Bằng , còn cô ?

_ Lương Ý Như , cứ gọi tôi là Ý Như !

_ Cô Ý Như là nhạc sĩ à ?

_ Không , tôi còn chỉ là sinh viên học viện âm nhạc thôi . Còn anh ... chắc cũng làm việc có liên quan tới Âm nhạc ?

Nãy cô có nghe anh ta nói là từng học khoa âm nhạc mà

Vũ Bằng gãi gãi đầu

_ Thực ra tôi là ca sĩ mới vào nghề !

Hai mắt cô sáng lên , thích thú bảo

_ Anh là ca sĩ à ? Thật may mắn cho tôi khi được nói chuyện với một ca sĩ !

Nhìn kĩ thì Vũ Bằng làm ca sĩ rất hợp đó chứ , khuôn mặt điển trai nai tơ này hẳn sẽ hớp hồn không ít đám fan nữ đi

_ Cô nói quá , tôi chỉ mới vào nghề thôi vẫn chưa đạt được thành tựu nào cả . Thực ra tôi đang tìm ca khúc để cho ra album đầu tay , vừa nãy tôi đã khiếm nhã không xin phép mà tự ý xem qua những sáng tác của cô ... chúng thực sự rất hay , rất hợp với chất giọng của tôi , tôi rất muốn mua lại những sáng tác của cô . Không biết ... ý cô thế nào ?

_ Anh ... là đang nói thật ?

_ Cô thấy tôi có giống nói đùa không ? Tôi là thật lòng thật ý , tôi hứa sẽ bảo quản chúng thật tốt

Được như vậy thì còn gì bằng , những sáng tác này cô đã đặt rất nhiều tâm tư , cô rất tự tin về khả năng sáng tác của mình . Cô đang dự tính qua kì nghỉ tết , sẽ đi tìm người cần mua sáng tác của mình . Giờ không cần cất công đã có người tự tìm tới , lại là người am hiểu âm nhạc , nhìn ra sự đặc biệt trong sáng tác của cô , cô hiển nhiên là chẳng có lí do gì mà từ chối đề nghị đáng yêu này

_ Như vậy thì còn gì bằng ... thực ra tôi cũng định sẽ nhờ người giới thiệu chúng dùm , thật may mắn gặp được anh , anh đã không chê , tôi xin giao sáng tác của tôi cho anh , nhờ anh đem đi trình làng !

Vũ Bằng mắt sáng rực , hớn hở hỏi

_ Vậy là cô đồng ý rồi phải không ?

Cô không nói gì chỉ gật đầu , Vũ Bằng cười lộ cả hàm răng trắng bóc , nhìn anh ta vui như bắt được vàng vậy . Lẽ ra người nên vui mừng phải là cô mới đúng , cô là người bán kia mà

Anh ta chẳng nói nhiều lời , vội vàng mở bóp đưa cho cô một tấm séc

_ Đây là tấm séc 7 vạn , tôi gửi cô !

Wow , anh chàng tân binh này chơi xộp ghê . Có ba bài hát mà anh ta trả cô tới 7 vạn , kì này cô giàu to rồi nha

Hai người nói chuyện thêm một lúc , Vũ Bằng đưa cho cô danh thiếp rồi mới đi . Ý Như cũng không nấn ná lại chỗ đỏ , cô cầm tấm séc thẳng tiến tới ngân hàng đổi tiền , nhân viên ngân hàng coi qua một chút liền đổi tiền cho cô , không một lời kì kèo . Vậy là Lưu Vũ Bằng không có lừa cô , chứ nãy giờ cô vẫn lo lo sợ bị lừa , giờ được nhân viên ngân hàng chứng thực rồi , nỗi lo trong cô mới hạ xuống

Lần đầu tiên trong đời , cô được cầm số tiền lớn như vậy đó , lại còn là tiền tự cô kiếm được , cảm giác thật thích

Nhiều tiền như vậy cô đương nhiên không đổi lấy hết tiền mặt , chỉ rút mấy ngàn tệ để tiêu vặt , còn lại chuyển vào thẻ hết

Có tiền trong tay , cô lại muốn đi mua cái gì đó cho anh , giận vậy chứ cô vẫn thích mua quà cho anh . Trước giờ cô không có tiền muốn mua quà cho anh cũng bất lực , giờ có rồi phải thực hiện luôn cho nóng

Dạo quanh khu mua sắm một hồi ,Ý Như lựa được một chiếc áo khoác dạ dày ấm lắm , là hàng hiệu hiển nhiên giá chẳng hề rẻ . Cái giá áo đó lên tới hai vạn lận

Chỉ một cái gật đầu , ngốn hết hai vạn . Cô tiếc đứt ruột luôn í , cơ mà nghĩ tới anh cô lại thấy số tiền hai vạn này sài rất đáng . Thanh toán xong , cô hí hửng cầm đồ về nhà . Có món quà này chắc chắn anh sẽ hết giận cô thôi

Bắt một chiếc taxi , cô đang chuẩn bị lên xe . Bỗng từ đâu một chiếc khăn chụp tới miệng cô , nhanh tới nỗi chẳng kịp nghĩ ra mình đang gặp chuyện gì đã cảm thấy mơ hồ , mọi thứ trước mắt cô cứ thế mờ dần , mờ dần rồi vụt tắt . Tất cả chỉ còn một màu đen , Ý Như lịm đi . Cô biết mình lại bị cóc nữa rồi

Chiếc túi đựng cái áo của anh bị ai đó thả tay , rơi xuống vệ đường hòa chung những bông hoa tuyết thuần khiết lạnh giá đang rơi mãi không ngừng

.......

CHOANG !!!!!

Cái ly thuỷ tinh trong tay Vương Nguyên bỗng tuột ra , rơi xuống sàn nhà , vỡ tan . Tạo nên thứ âm thanh chát chúa khó nghe , Vương Nguyên giật mình , lại bần thần cúi xuống nhặt những mảnh vỡ

Một dự chẳng lành bất chợt ập tới khiến anh rùng mình

Đã tám giờ tối rồi mà cô vẫn chưa về , trời tối thời tiết càng lạnh , hôm nay tuyết lại rơi nhiều , cô đi đâu sao mãi không chịu về ? Ngoài đó có gì vui hơn ở bên anh sao ?

Thực ra , cả ngày hôm nay không có cô , anh chẳng làm được gì ra hồn , cảm giác trống trải vây quanh khiến anh cứ thấy mình không phải như đang sống

Anh đã muốn đi tìm cô từ trưa , nhưng nghĩ là cô tự bỏ đi thì để cô tự về , chiều cô quá lại sinh hư nên lại thôi . Lại ngồi chờ cô , chờ từ trưa tới chiều , từ chiều tới tối mà bóng dáng cô vẫn chả thấy đâu

Anh vơ điện thoại cho cô , mà gọi bao nhiêu cuộc cũng đều là nhân viên tổng đài trả lời . Điều đấy càng khiến sự bất an trong anh càng thêm rõ ràng , càng thêm dồn dập

Chẳng nghĩ ngợi thêm , anh chạy xe ra ngoài tìm cô . Những nơi cô thường hay đi tới , anh đều tới tìm mà chẳng không thấy cô đâu

Anh gọi điện hỏi Uyển Lăng , Thiên Nhu . Ai cũng trả lời không có gặp cô , cả Thiên Tỉ , Tuấn Khải anh cũng hỏi qua nhưng đều chỉ nhận được cùng một từ "không "

Giờ thì anh hoang mang thật sự , lại càng vội vã , hấp tấp chạy xe khắp mọi nẻo đường đi tìm cô

Ở đây , Ý Như không có người thân . Quen biết , thân thiết ngoài Uyển Lăng , Thiên Nhu ra chẳng có ai . Những nơi cô hay tới cũng không thấy , hai cô bạn kia cô cũng không tìm gặp vậy thì cô có thể đi đâu ?

Đừng nói ... cô lại gặp chuyện nha ???

Không , chắc không phải đâu . Có khi cô đã về nhà rồi

Cố nén nỗi bất an trong lòng xuống , tự dặn lòng phải bình tĩnh , anh trở về nhà , hy vọng cô đang ở nhà

Như lần trước , anh chạy thẳng lên phòng cô . Căn phòng vẫn ngăn nắp gọn gàng , chẳng thiếu thứ đồ gì ngoài cô . Cô chưa có về nhà

Anh thất vọng , thất vọng càng nhiều nỗi lo càng lớn . Nghĩ tới những gì Hạo Thần nói hôm trước , anh quyết đi tìm Hạo Thần hỏi cho ra lẽ

Bởi đây không phải nơi ở của Hạo Thần , anh không biết rõ anh ta đang ở đâu , nên phải gọi điện hỏi Uyển Lăng . Anh không biết Uyển Lăng và Hạo Thần là anh em họ , anh chỉ nghĩ sinh nhật Uyển Lăng có mời Hạo Thần , chắc hẳn cô ấy ít nhiều cũng biết tới tung tích của hắn

_ Alo , Uyển Lăng nghe !

Bên kia vừa lên tiếng , anh liền khẩn trương hỏi

_ Uyển Lăng , là anh , Vương Nguyên . Em có biết hiện tại Hồ Hạo Thần đang ở đâu không ?

_ Anh hỏi để làm gì ?

_ Có việc , em biết thì nói đi , anh đang rất gấp !

_ Ừhm , Thần ca ở biệt thự Vạn An , đường xy ... !

Uyển Lăng chả hiểu gì , đầu óc mù tịt mà vẫn đáp ứng yêu cầu của anh , ai bảo người ta là thần tượng của cô . Chỉ cần là thứ nam thần mong muốn , không cần biết là vì lí do gì cô đều sẵn sàng giúp đỡ

_ Anh biết rồi , cám ơn !

Anh cúp máy luôn chẳng cho Uyển Lăng kịp hỏi thêm một câu dư thừa . Anh quay đầu xe chạy như bay tới địa chỉ mà Uyển Lăng vừa nói

Uyển Lăng bên kia cứ ngẩn ngơ nhìn màn hình điện thoại đen ngòm khó hiểu

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy nhỉ ?

Vương Nguyên cũng có quen biết với Thần ca của cô sao ? Sao cô không biết gì hết vậy ?