Nếu Anh Chưa Lấy Vợ, Em Cũng Chưa Lấy Chồng

Chương 58: Khi nào mới quen việc không có anh bên cạnh




“Chết tiệt.” Kỳ Dục khẽ giọng nguyền rủa. Anh vén chăn dậy khỏi giường, quay lưng lại với người phụ nữ đang nằm trên giường, anh vơ lấy quần áo mặc lên người và thu dọn những đồ vật còn lại của mình. “Tuy tôi say đến mức quay cuồng trời đất, nhưng vẫn biết được là mình đã làm gì với cô hay chưa.”

Cảnh Dao kéo chăn chùm trùm lên cơ thể trần truồng của mình, nheo nheo mắt cười: “Vậy sao?”.

“Rốt cuộc cô định làm gì?” Cuối cùng Kỳ Dục cũng đã mặc xong quần áo, anh quay đầu đứng nhìn cô ta, ánh mắt lạnh lùng.

Cảnh Dao cười rồi cầm chiếc di động đặt ở đầu giường lên, lôi ra vài bức ảanh, sau khi phóng to ra ả cầm điện thoại huơ huơ trước mặt anh: “Tôi muốn trở thành nhân vật nữ chính trong MV (video ca nhạc) của anh.”.

“Chỉ dựa vào mấy tấm hình có thể PS (chỉnh sửa bằng Photoshop) đó sao? Cô tưởng fan hâm mộ người ta ngốc thế sao?” Kỳ Dục cười châm biếm, anh vốn định để Tư Ngôn đóng vai nữ chính trong clip ca nhạc của anh, dù có xảy ra sự việc hôm qua thì anh cũng không bao giờ tùy tiện để Cảnh Dao thay thế.

Cảnh Dao nhún nhún vai vẻ bất cần, rồi lại lôi ra vài bức hình khác: “Còn mấy tấm này thì sao? Anh thích chứ? Nếu anh thích, tôi còn có cả video nữa cơ.”. Ả vốn không định dùng mấy tấm hình vào mục đích này, có điều, có thể như vậy sẽ có lợi hơn, huống hồ kẻ kia hình như có bối cảnh khác đảm bảo chắc chắn, cho dù ả có ẩn mình phía sau cũng chẳng thể bị điều tra ra.

Kỳ Dục không định nhìn, nhưng vô tình anh nhìn thấy một thân hình rất quen thuộc, sắc mặt bất ngờ thay đổi, anh nhìn kỹ lại bức hình, thì ra đó là hình chụp cơ thể trần truồng của Tư Ngôn đang ngâm mình trong bồn tắm.

Đôi lông mày Kỳ Dục nhíu chặt lại, tuy hôm qua cô đã dành cho anh những lời tàn nhẫn, nhưng anh quyết không thể để những tấm hình kia được truyền đi trên mạng cho bất cứ người nào nhìn ngắm. Những tấm hình đó chỉ có thể được duy nhất mình anh nhìn thấy.

Ánh mắt Kỳ Dục lạnh băng, anh bất ngờ tóm lấy cổ tay ả, căm phẫn hỏi: “Làm sao cô có được?”.

“Anh có đồng ý không đã? Những tấm ảnh trong điện thoại này chỉ là sao lại thôi, tôi còn có file gốc nữa cơ.” Cảnh Dao thấy cổ tay mình đã rất đau, nhưng ả vẫn vừa cười vừa nói thêm một vài câu. Ả đã sớm thèm khát vị trí nhân vật nữ trong album video ca nhạc mới của Kỳ Dục, không ít lần ả để trợ lý của mình đi đàm phán với Trình Hải An, nhưng Kỳ Dục lần nào cũng nói vị trí nhân vật nữ chính đã dành cho người khác, khó khăn lắm ả mới hỏi thăm ra được vị trí đó được chuẩn bị sẵn cho Tư Ngôn. Đột nhiên ả nghĩ tới nỗi nhục nhã khi ả bị Tư Ngôn cướp mất vai nữ chính trong bộ phim vừa qua, được thôi, đã thế ả cũng cướp của cô một vai nữ chính, như vậy đủ công bằng rồi chứ? Chí ít thì những tấm hình kia sẽ không để cho tất cả mọi người nhìn thấy.

Kỳ Dục nghiến hai răng lại, căm phẫn nhìn khuôn mặt trông rất thuần phác của Cảnh Dao, anh thực sự không ngờ, một người con gái lại có thể ác độc đến vậy, nhưng vì người phụ nữ đã làm anh đau, anh không thể không đồng ý.

“Được, tôi đồng ý. Nhưng những tấm hình này, bao gồm cả file gốc, và còn video nữa, tất cả phải được xóa hoàn toàn, nếu để tôi phát hiện ra bất kỳ tấm nào được lộ ra ngoài, thì cô biết hậu quả sẽ thế nào rồi đấy.” Ánh mắt anh như những mũi tên sắc lẹm được tẩm độc, từng chiếc từng chiếc lao thẳng về phía Cảnh Dao.

-

Cảnh Dao hiểu rõ tính tình của Kỳ Dục, đương nhiên lúc này ả phải chấp thuận: “Tôi đảm bảo. Chỉ cần hợp đồng được ký kết, thì tôi sẽ xóa chúng ngay trước mặt anh, không để lại dù chỉ một tấm.”. Thực ra ả cũng chẳng dám phát tán những tấm hình và video đó, Tư Thiều là mẹ của Tư Ngôn, ai cũng biết bà Tư Thiều là một cặp với Chung Tấn Sở - ông trùm sao giới Hoa Ngữ chưa từng xuất đầu lộ diện, ả vẫn chưa muốn tự mình chấm dứt con đường nghệ thuật của mình.

Giao dịch thành công, Kỳ Dục không muốn nán lại căn phòng này một giây nào nữa, ả Cảnh Dao này thực sự khiến anh muốn nôn mửa.

Anh bước nhanh ra khỏi cửa phòng, rồi lập tức rời khỏi khách sạn đó.

Điều mà Kỳ Dục không ngờ tới, là khách sạn này lại chính là khách sạn mà Tư Ngôn đang ở, thậm chí họ còn ở cùng chung một tầng.

Bởi anh nhìn thấy Tư Ngôn mặt mày ủ rũ đi bước theo sau Kỷ Huyên bước ra khỏi phòng, đi về phía căn phòng đối diện.

Phòng của Cảnh Dao lại nằm ngay cạnh phòng của Tư Ngôn.

Dẫu rằng hôm qua Tư Ngôn đã làm nhục anh trước mặt kẻ người đàn ông khác, nhưng anh vẫn không muốn Tư Ngôn nhìn thấy anh bước ra từ phòng của một người phụ nữ khác, đặc biệt kẻ đó lại là Cảnh Dao. Anh lùi lại một bước, vừa định quay vào phòng đã bị ánh mắt sắc sảo của Tư Ngôn nhìn thấy.

Đôi mắt vô thần của Tư Ngôn bỗng mở to, miệng cô há hốc như muốn nói điều gì, nhưng cuối cùng vẫn không một lời nào được cất lên, anh thở phào một tiếng, rồi nhìn Tư Ngôn mở cửa đi vào phòng của cô.

Tưởng rằng tình huống sẽ kết thúc ở đó, nhưng ai ngờ Cảnh Dao lại cất cao thứ giọng yểu điệu của ả: “Kỳ Dục, anh quên điện thoại này.”. Nói rồi, ả còn đi ra ngoài với chiếc khăn tắm quấn trên người. Khi nhìn thấy Tư Ngôn và Kỷ Huyên, ả mím môi cười, rồi lập tức lùi về phía sau Kỳ Dục, cố gắng nhỏ giọng nói: “Sao không bảo cho tôi biết bên ngoài có người.”. Giọng ả tuy nhỏ nhưng đủ để Tư Ngôn nghe thấy. Đấy chính là kiểu nói chỉ có ở những cặp tình nhân. Hai mắt cô lại ngân ngấn nước, cô cố giữ chúng lại nhưng cuối cùng chúng vẫn lăn xuống dưới, cô gượng mỉm cười rồi kéo Kỷ Huyên bước nhanh vào phòng, để lại Kỳ Dục và Cảnh Dao bên ngoài hành lang.

Kỳ Dục cắn chặt môi, rồi anh quay người trợn mắt nhìn Cảnh Dao: “Cảnh Dao! Nếu cô còn làm những hành vi vô vị như thế này nữa, thì đừng trách tôi trở mặt.”.

Cảnh Dao nhún nhún vai, rồi nhét chiếc di động vào tay anh, sau đó ả lả lướt quay người trở về phòng ngủ: “Thấy anh tức giận như vậy, tôi thực sự thấy rất vui.”. Nói xong, ả cười lên khanh khách.

Kỳ Dục đóng cửa phòng lại, đôi mắt chứa đầy phức tạp nhìn vào phòng của Tư Ngôn. Cô ấy sẽ nghĩ thế nào? Mặc kệ cho cô ấy nghĩ sao. Hơi thở anh bỗng trở nên gấp gáp, chẳng phải vừa rồi cô ấy vẫn cùng với người đàn ông kia vào phòng ngay trước mặt anh hay sao, vậy thì anh đi ra từ phòng của một người phụ nữ khác thì cũng có sao! Suy nghĩ đó hoàn toàn không thể giúp anh an ủi. Anh khi đó chỉ thấy chán nản, chưa bao giờ anh bị tình cảm làm quấy nhiễu, nên khi chuyện tình cảm có chút vấn đề, anh thực sự không biết nên giải quyết thế nào.

Trong căn phòng sát vách bên cạnh, Tư Ngôn đóng cửa phòng lại, rồi lập tức cô sụp người xuống, vùi mặt mình vào hai đầu gối, cô khóc không thành tiếng, nhưng nước mắt cứ thế tuôn rơi. Vì sao con tim cô đau đớn như vậy, đau đến nỗi cô tưởng như mình lại có vấn đề về tim, đến mức cô mong muốn moi tim mình ra để xem nó có còn đập nữa hay không. Tuy cô đã biết sẽ không thể sống được cùng anh, nhưng khi bắt gặp tình cảnh ấy, con tim cô vẫn gào lên đau đớn. Cô không thể tưởng tượng ra cuộc đời sau này của cô sẽ ra sao, rốt cuộc đến bao giờ cô mới thực sự quen với việc anh đã không còn thể thuộc về cô?

Kỷ Huyên lại thở dài, anh biết không phải ai cũng có thể thay thế được vị trí của Kỳ Dục trong trái tim cô, nhưng anh không hiểu, tại sao tự nhiên Tư Ngôn lại đối xử với Kỳ Dục như vậy, lẽ nào vì hai người họ cãi nhau? Sự việc trông chẳng giống thế chút nào, Tư Ngôn yêu anh ta như vậy, nhìn thấy anh ta bước ra từ phòng của người đàn bà khác mà cô đã khóc đến như vậy, thì còn cái gì có thể ngăn trở được cô ấy đây?

Kỷ Huyên vốn tưởng Tư Ngôn trong trắng như một trang giấy trắng, vừa nhìn là có thể hiểu được hết con người cô. Nhưng giờ đây, anh không nhìn rõ được nội tâm con người ấycô. Thậm chí sự tự tin trước kia của anh đối với phụ nữ cũng đã biến mất. Kỳ Dục đã ở trong trái tim cô ấy, thì anh có thật thể thay thế được hay không? Anh không chắc chắn được nữa, có lẽ, làm một người bạn tốt bên cạnh cô ấy lúc này sẽ có ý nghĩa hơn.

Kỷ Huyên lại thở dài, như vừa đưa ra một quyết định quan trọng vậy. Anh từ từ ngồi xổm xuống, đưa tay đặt lên tấm lưng gầy mỏng của Tư Ngôn, rồi vỗ nhẹ: “Hãy khóc ra đi, tôi cho cô mượn bờ vai để dựa.”.

Tư Ngôn không ngẩng đầu lên, nhưng cuối cùng đã khóc ra thành tiếng, tuyệt vọng và bất lực. Cô cứ khóc như vậy, khiến Kỷ Huyên thấy lòng quặn thắt, hình như anh muốn ôm cô vào lòng, nhưng rồi anh lại do dự thu tay lại. Anh không muốn tranh thủ cơ hội như thế này, dẫu rằng khả năng anh cũng không có cách nào đi vào khoảng trống này trong trái tim cô.

Sau cảnh quay cuối cùng, phía nhà sản xuất cuối cùng cũng phát hành bộ ảnh tạo hình hoàn chỉnh của Tư Ngôn, mọi người đều nhận ra đó là cô em gái của Kỳ Dục. Bởi Tư Ngôn có ngoại hình khá và rất có thần thái, nên mọi người đều nghĩ vai diễn này sẽ là một bất ngờ, nóng lòng chờ ngày bộ phim được ra mắt.

Do tiếng phổ thông của Tư Ngôn không được chuẩn, nên cô không tự mình lồng tiếng, việc tuyên truyền cũng được tiến hành sớm hơn. Trong thời gian này, cô có vẻ nhàn rồi, không bận bịu gì.

Trước khi Tết âm lịch tới, bản trailer phim quảng cáo cho bộ phim đã được công bố, phong thái dịu dàng nho nhã của Mạnh Chi Dịch, sự cố chấp đáng yêu của Tư Ngôn, thói trăng hoa nhưng chung tình của Kỷ Huyên, tất cả đều nhận được sự tán thưởng nhiệt tình của đông đảo khán giả, rất nhiều người đã bình luận trên mạng mong chờ ngày bộ phim lên sóng, hơn nữa cũng rất nhiều người tán dương Tư Ngôn mới lần đầu tiên diễn phim điện ảnh, họ cho rằng trên người cô toát lên vẻ chân thực không giả tạo, vai diễn của cô đã được hóa thân xuất sắc, khán giả quần chúng đã nhanh chóng dành sự yêu quý của mình cho cô.

Điện ảnh là một khoản vốn không nhỏ, chuẩn bị tung ra đầu tư nhân dịp năm mới, vì thế việc sản xuất phải được tiến hành gấp rút. Khi Tư Ngôn nhận được đĩa mẫu về xem, chính cô cũng khó tưởng tượng ra nhân vật trong phim là do mình đóng. Cô muốn cười nhưng không sao cười nổi. Cô vốn dùng bộ phim này để nói tới Kỳ Dục rằng, cô có đủ khả năng để đứng bên anh, nhưng giờ đây, bên cô đâu còn Kỳ Dục nữa. Người bên cạnh Kỳ Dục lúc này không phải là cô, mà là Cảnh Dao.

Cảnh Dao diễn nhân vật nữ chính trong MV của anh, ở đó họ diễn cặp với nhau.

Album đã được phát hành bán trên thị trường, hiện nay bài hát này luôn giữ vị trí đầu bảng trong các trang âm nhạc tên tuổi. Bản MV liên tục được phát sóng thay phiên trên ti vi. Cũng nhờ đó, tên tuổi Cảnh Dao cũng được nhiều người biết đến.

Tư Ngôn đã xem bản MV đó một lần, trong bản MV Cảnh Dao trông rất thuần khiết, đáng yêu, hoàn toàn khác hẳn tính cách ngoài đời của ả, chẳng trách ả có thể làm diễn viên, kỹ thuật diễn xuất của ả quả nhiên cao siêu, Tư Ngôn nhếch miệng cười nghĩ vậy.

Bây giờ Tư Ngôn đã không thể đi dạo phố một cách thoải mái như trước nữa, chỉ cần cô bước ra đường, là có người nhận ngay ra cô, cô cũng bất đắc dĩ lắm mới phải dùng đến kỹ thuật trang điểm của mình, để sao cho bản thân cô cũng không nhận ra chính mình nữa đến lúc này đó cô mới bước ra khỏi nhà.

Hóa ra, làm diễn viên cũng chẳng sung sướng gì. Cô nghĩ, đã mệt như vậy, khổ như vậy, vậy mà không hiểu tại sao vẫn có vô số người chen chúc nhau để đặt được chân vào giới nghệ sĩ cơ chứ? Bao gồm cả cô. Nếu cho cô lựa chọn lại, Tư Ngôn nghĩ, cô nhất định sẽ không lựa chọn con đường này, con đường này có thể đè nén con người ta tới mức quẹo cả xương sống, nhưng giờ đây cô chỉ có thể từng bước từng bước đi tiếp, bởi cô là Tư Ngôn không bao giờ chịu khuất phục.

Kỳ Dục có thể, mẹ Tư Thiều có thể, vậy thì cô cũng có thể. Huống hồ, trong mắt người khác cô còn là một diễn viên non trẻ có sự hậu thuẫn rất tốt từ phía sau, chí ít cô cũng có lợi thế hơn những người khác, phải không nào? Nhưng, trên con đường ấy không có Kỳ Dục ở bên, Thật quá cô độc.

Tư Ngôn vốn định rằng sẽ gặp lại Kỳ Dục sau khi tâm trạng ổn định nhất, nhưng có ai ngờ, thời gian không cho cô cơ hội ấy.

Từ khi cô tiến hành việc tuyên truyền cho bộ phim sắp trình chiếu, cô thường xuyên đối mặt với Kỳ Dục, gần đây anh cũng đang bận rộn tuyên truyền cho bộ phim “Trượng Kiếm” của mình, nên việc hai người bắt gặp nhau là việc thường xuyên.

Tư Ngôn thấy Cảnh Dao đi theo anh như một kẻ phụ tá, trong thâm tâm cũng thấy thoải mái vô cùng, nhưng vẫn còn một chữ mà cô không thể nói.

Những ngày tháng như vậy vẫn tiếp tục trôi đi, cô như muốn phát cuồng.