Này, Nam Chính Tránh Xa Tôi Ra

Chương 41-2: Ngoại truyện: Danny and David




Trụ sở chính của tổng bộ Âu Dương gia...

" Aaaaaa Điên mất thôi. Cái quái gì đang xảy ra vậy? " Danny ngồi trên ghế sofa vò đầu hét lên

Nhàn nhạt liếc Danny một cái xong David tiếp tục vùi đầu vào đống giấy tờ trên bàn làm việc. Danny thấy thế thì nghiến răng một cái hét

" Này! Huynh đệ có cậu có chuyện phiền lòng mà cậu chẳng quan tâm thế à? "

Chẳng quan tâm Danny, David vẫn cứ tiếp tục công việc của bản thân.

Vũ trụ nhỏ bùng nổ... Danny hét lên

" Tên kia. Ngươi vô tâm vừa vừa thôi "

" Chuyện gì? " phun ra một câu mà mặt vẫn dán vào giấy tờ. Giống như kiểu chỉ hỏi cho có

" Cậu nói xem có phải tôi rất xấu không? " Danny chống cằm hỏi David. Nghe thế David dừng hoạt động lại xong nhìn Danny một hồi xong phán

" Không xấu ngược lại rất đẹp "

" Thế tôi có phải đức tội ai không? " Danny lại tiếp tục hỏi

" Đắc tội!?... Có! Thậm trí cậu đắc tội rất nhiều người "

" Cậu... Mà thôi không tính toán với cậu. Tôi kể cho cậu nghe... Tôi thật sự rất thảm nha... Dạo này tôi mà cặp kề với ai là ngày mai lập tức nói với tôi là chia tay đi. Tôi thật không hiểu tại sao lại thế nữa... " Danny hồi tưởng nói. Cậu cũng không biết dạo này làm sao, cứ hẹn hò hay cặp bồ với cô nào đó là y như rằng ngày mai người ta nói chia tay với cậu.

Cái này thật sự thật sự cực cực cực kì phi lý nha. Cậu là ai!? Là Danny... Một soái ca người gặp người mơ hoa gặp hoa nở a ~ Thông minh tài giỏi a ~ Thậm chí cậu là nhà chế tạo vũ khí cùng điều chế thuốc rất nổi tiếng ở hắc đạo nha. Làm gì có ai từ chối cậu thế mà hơn tháng nay cứ hẹn hò với ai là ngày mai lập tức bị đá. Cực kì phi lý a ~~~~

" Ồ ~ " David ồ lêm một tiếng mắt có lóe lên một tia sáng kì dị khó phát hiện rồi tiếp lời: " Có lẽ cậu không có duyên với đàn bà rồi "

Nghe xong Danny cười lớn lên nói

" Không có duyên với đàn dà chẳng lẽ có duyên với đàn ông chắc? Đùa tôi sao!? Mà thôi tôi đi tán gái đây "

Nghe đến chữ tán gái David tối sầm mặt lại xong lại quay lại công việc nhưng không ai biết rằng trong mắt hắn đang hiện lên tia tính toán.

" Tán gái sao? Sợ rằng cả đời cũng không có chuyện đó "

************

Buổi tối, tại biệt thự ngoài biệt viện Âu gia...

Căn biệt thự này là căn biệt thự của David và Danny, cả hai ở đây cho tiện việc đi lại giữa Âu gia.

Tách

Cả căn phòng tối đen như mực sáng lên. David cõng Danny say bí tỉ vào lên phòng đấy xuống giường. Thở phào một hơi

David Kéo lỏng cà vạt định đi tắm thì đột nhiên Danny dựng dậy hét

" Tiền ơi...Đừng đi....Đừng bây... Lại đây ta hảo hảo thương ngươi " ( Cái tên này đúng là mê tiền)

Gằn một hơi David đằn người chế trụ Danny nằm xuống. Chuẩn bị rời đi thì đột nhiên Danny ôm chặt lấy hông David không buông

" Tiền ơi ~ Đừng đi mà! Huhuhu! Không có ngươi ta làm sao sống đây "

Trên trán David hiện lên ba vạch đen. Tiền!? Cái tên này khi nào cũng tiền thôi!!!

" Thôi mà tiền... Đừng đi ~ Lại đây anh hôn em cái nào đừng đi ha!!!" Danny chồm lên hôn vào môi David một cái còn cười thảo mãn dụi vào lồng ngực của David

" Hết nhịn đc rồi... Chính cậu đã câu dẫn tôi " David gần hét lên một cái và...

**** Ta là vạch phân cách cảnh H đam mỹ *******

Sáng sớm tinh mơ....

Danny ôm hông cuộn tròn trên gihường oán hận nhìn người đàn ông đang tựa vào sofa hút thuốc trước mặt 

" David Sao cậu dám... "

" Chính cậu câu dẫn tôi trước " David nói lại

" Nhưng tôi là trai thẳng " Danny ứa nước mắt nói

" Thẳng thì cũng có thể bẻ thành cong... "

" Cậu... " Nghẹn lời không nói được gì Danny uất ức nhìn David

" Tôi nhớ hôm qua cậu cũng rất hưởng thụ nha... Hay chúng ta làm thêm lần nữa " Không để Danny phản ứng David đã nhào lên...

" Cứu... "

-------------

Ta viết cặp này để thỏa mãn máu hủ của ta thôi ahihihi

Lý do là do ta mắc bệnh hiểm nghèo là " Lười ". Ta cực kì lười... Ta là một con người theo trường phái tiết kiệm năng lượng. Đặc tính là lười, cực kì lười. Thuộc tính là " Lười tẹt ga "

Cho nên không đăng đc truyện vì lý do trên